Đợi Gió

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🟢 || ✦ HOÀN TOÀN VĂN ✦ || 🟢

Tác giả: Chu Vãn Dục

Editor : Ninhng620   ( Tặng cậu câu chuyện )

Thể loại: thanh xuân vườn trường, hiện đại, song hướng yêu thầm, HE

Số chương: 60 chương + 2 ngoại truyện

🟢 || ✦ VĂN ÁN ✦ || 🟢

Lâm Giáng cố gắng không nhìn anh, nhưng lại dùng sức đẩy tay anh ra: "Cậu mau đứng lên."

Giang Vi Phong liếm môi, cười: "Lâm Giáng?"

Anh gọi tên cô, giọng nói vừa thốt lên, có một giọt nước từ ngọn tóc anh nhỏ xuống má trái của cô, lành lạnh, cô giật thót mình.

"Hả?" Cô hoang mang.

"Trước đây tôi không phát hiện, thì ra em xấu tính như thế." Giang Vi Phong dùng đôi mắt đào hoa của mình nhìn cô, hơi thở phả dưới cằm cô, anh cách cô thật gần.

Lâm Giáng chỉ dám nhìn xuống cằm anh: "Tôi thì sao chứ."

Giang Vi Phong cười nhẹ một tiếng, dùng tay xoay mặt cô lại, buộc cô phải nhìn thẳng vào mình.

"Rõ ràng nhìn ra tôi thích em, còn cố ý tỏ ra như không có chuyện gì."

Đầu Lâm Giáng oàng một tiếng nổ tung.

Cô giấu đầu hở đuôi hỏi một câu: "Hả?"

Cơn mưa đến bất chợt, chiếc dây an toàn bị hỏng, bó hoa hồng mong manh kiều diễm, những món ăn đầy đủ hương vị màu sắc.

Rốt cuộc mọi chuyện bắt đầu từ khi nào?

Ý nghĩ "Biết đâu trong lòng cậu ấy cũng có mình" không biết đã nảy mầm trong cô tự khi nào?

Lòng cô chua xót, như chiếc máy ép đang vắt nước chanh.

Giang Vi Phong nhìn thấu tâm tư cô, trả lời cô từng câu từng từ: "Tôi nói, tôi nhìn trúng em, tôi yêu thầm em, tôi thích em."

Trước kia chưa từng có, sau này cũng không nói mấy lời khiến cho da thịt tê dại như vậy nữa.

Cô nhìn anh, trong lòng ngũ vị tạp trần.

Hai người đã nhiều năm không gặp.

Cô và chú nai nhỏ trong lòng cũng đã lâu rồi không gặp.

Nhưng hôm nay, chú nai ấy lại xuất hiện, dùng sừng của nó cọ vào cô, đâm vào cô...

Tim cô thật sự đau.

"Chẳng phải cậu mới là người xấu tính hơn sao?" Trầm mặc một lát, cô nhỏ giọng hỏi ngược lại anh.

Con ngươi Giang Vi Phong sâu thẳm, dường như đang muốn hôn lên đó, nghe vậy thì ngước mặt lên: "Sao cơ?"

"Cậu biết rằng bó hoa đó căn bản không phải vì tôi quên không vứt." Giọng cô càng ngày càng nhỏ.

Anh nhận ra, cười đến trong sáng: "Vậy nên, em cũng nhìn trúng tôi rồi?"

Lâm Giáng mím môi, không nói chuyện.

Nhưng Giang Vi Phong không hề có ý định nghe cô trả lời.

Sự tồn tại của cô trước mắt anh, đã vượt qua tất cả những lời nói ấy.

"Tôi có thể hôn em không." Giang Vi Phong nói, môi anh đã đặt lên môi cô rồi.

➖ ➖ ➖ ➖ ➖

- Đôi lời của Zịt -

➖ ➖ ➖ ➖ ➖➖ ➖ ➖ ➖ ➖

🍇WordPress:

https://tangcaucauchuyen.wordpress.com/2022/11/09/doi-gio/

🍇Editor: @Ninhng620

🍇Wattpad:

https://www.wattpad.com/story/306996149

🍇Facebook :

https://www.facebook.com/tangcaucauchuyen/


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net