Tây Hồ Nhị Nhân Chuyển

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tây Hồ Nhị Nhân Chuyển

Tên gốc: 西湖二人转

Tác giả: Tang Phi Ngư (桑飞鱼)

Thể loại: Võng du, game kiếm tam, 1×1, lạnh lùng công x ngốc nghếch thụ, HE

Tình trạng bản gốc: Hoàn (56 chương)

Dịch: Hân

***

Truyện dịch theo ý cá nhân, không theo bản dịch của game Võ Lâm Truyền Kỳ 3D ở Việt Nam, nên sẽ có một số tên dịch không giống, không cần thắc mắc đâu~

Văn án

Là một con gà vàng bé nhỏ thích xoáy Phong Xa, Cố Thần cho rằng: cậu cần một buff cố định...

Cố Thần phát hiện một điều, có buff cố định rồi cũng vẫn ưu phiền, vì cậu đã trót thích buff cố định của mình rồi...

Vào một ngày nào đó, buff cố định nói với cậu rằng: "Tôi là nam."

VUI QUÁ!

CP: [Họa Cốt] x [Diệp Túy Nguyệt]

PS: Nam chính song khiết (thể loại công thụ đều là 'tay mới' về cả mặt thể xác lẫn tinh thần trong tình cảm)

Tag: tình hữu độc chung, thiên chi kiêu tử

Nhân vật chính: Họa Cốt (Quân Nhất Nặc), Diệp Túy Nguyệt (Cố Thần)

Nhân vật phụ: Lâm Tử Ngang | Khác: kiếm tam

https://tuyetvuanh.wordpress.com/vong-du/tay-ho-nhi-nhan-chuyen


Chương 01: Tàng Kiếm

Môn phái: Tàng Kiếm

ID: Diệp Túy Nguyệt

Đăng nhập trò chơi.

Sinh ra tại tảng đá to ở Tân Thủ Thôn, Cố Thần nhìn chằm chằm giao diện một hồi, sau đó theo thói quen đưa mắt tìm chỗ tự động tìm đường, nhưng đáng tiếc, kiếm tam không có chức năng tự động tìm đường.

Đối với một người chỉ toàn chơi những trò tự động tìm đường, việc tự dùng bàn phím đi đường cần rất nhiều thời gian rèn luyện.

Nhiệm vụ của Tân Thủ Thôn không khó, Cố Thần không cần phí nhiều sức lực đã lên được cấp mười. Lúc được hỏi chọn đến thành nào để làm nhiệm vụ, cậu chọn Trường An, vài tuần sau cậu mới biết, nơi gần Tàng Kiếm Sơn Trang nhất đó là Dương Châu, nơi dễ làm nhiệm vụ nhất cũng chính là Dương Châu _(:з」∠)_

Cố Thần vốn không quá hứng thú với trò chơi, sở thích lớn nhất của cậu đó là xem phim truyền hình, cũng chính vì sở thích này mà bị anh trai của cậu, cũng chính là người ở cùng phòng ký túc xá với cậu là Cố Thiên Nhai cười nhạo N lần.

(Anh trai ở đây tác giả viết là đường ca, chỉ những người anh trai cùng họ)

Những trò cậu hay chơi thường là dạng có thể tự động tìm đường, chơi một hồi thì chẳng còn hứng thú gì nữa, lần này cậu chơi kiếm tam chỉ vì hết phim truyền hình để xem, hơn nữa có cậu bạn Lâm Tử Ngang rủ rê.

Lâm Tử Ngang là bạn cấp ba của cậu, vì lý do gia đình nên chưa tốt nghiệp đã theo nhà sang Mỹ, bây giờ đang định cư bên đấy.

Thuộc bè đảng chênh lệch múi giờ, ấy vậy mà còn chơi trò chơi trong nước nữa, khỏi phải nói cậu ta đau khổ biết bao nhiêu, một mình chơi thì càng nhàm chán, thế là Lâm Tử Ngang nghĩ ngay đến Cố Thần, dùng mọi cách đẩy cậu vào hố trò chơi này.

Và rồi cho ra đời con gà vàng mới toanh Diệp Túy Nguyệt của bây giờ.

Cố Thần chơi chung server với Lâm Tử Ngang, thật ra có cả anh trai của cậu nữa, nhưng trước mắt cậu vẫn chưa có dự định nói với anh trai là mình cũng bắt đầu chơi gei 3, nếu nói ra chắc chắn lại bị cười cho một trận.

(gei 3 = gay 3 = cơ tam = kiếm tam, do trò chơi quá gay nên các bạn bên Trung thường gọi kiếm tam là gei 3)

Cố Thần thêm Lâm Tử Ngang làm hảo hữu, nhưng bây giờ bên Mỹ đang nửa đêm, Lâm Tử Ngang không có trên mạng.

Chạy một đoạn đường thật dài để làm nhiệm vụ, giữa chừng dùng khinh công bị té chết bốn lần; giết nhầm Hươu Nhỏ Nhiễm Bệnh bị nhiễm ôn dịch, lần mò hết mười lăm phút, cuối cùng nhờ một loli đi ngang qua chỉ dẫn mới tìm được Cốc Chi Lam để chữa bệnh... rốt cuộc cũng lên được cấp 16.

Nhờ chỉ dẫn của nhiệm vụ, tại nơi tiếp dẫn của các phái, Cố Thần được đưa đến môn phái của mình – Tàng Kiếm Sơn Trang.

Vì sao cậu lại chọn phái Tàng Kiếm? Không phải vì phái này là một vũ khí sắc bén gặt đầu người mà là vì thanh trọng kiếm của Tàng Kiếm khá thu hút, lấy nó so sánh với bút của Vạn Hoa hoặc loan đao của Minh Giáo thì hai thứ này quá yếu ớt. Tuy rằng cậu cũng có ấn tượng rất tốt với Thiên Sách mặc áo giáp, nhưng Lâm Tử Ngang nói Thiên Sách chơi không vui bằng Tàng Kiếm, và thế là cậu dấn thân vào Thổ Hào Sơn Trang. (thổ hào = nhà giàu, Tàng Kiếm thường được gọi là nhị thiếu nhà giàu)

Đổi bản đồ mới, đổi bối cảnh âm nhạc mới, đổi cả những tòa kiến trúc mới.

Đất và nóc nhà ở Tàng Kiếm đều được phủ một lớp tuyết mỏng, kiến trúc hùng vĩ, quả nhiên giống y như những sơn trang xuất hiện trong phim truyền hình, cậu cảm giác như mình đã trông thấy một thế giới võ hiệp thật sự. Có điều, Cố Thần nhìn lớp tuyết trên đất, sao mà giống như người hầu lười quét dọn thế này...

Sau khi chính thức gia nhập Tàng Kiếm Sơn Trang, Cố Thần làm tiếp một vài nhiệm vụ, nhận được trang phục và vũ khí môn phái đầu tiên của mình, nhưng quần áo và vũ khí không ngầu như lúc cậu thấy ở nơi chọn môn phái. Mà cũng đúng, cậu mới cấp 17 thôi, sau này ắt sẽ có trang bị.

Nạp thẻ thêm ngày chơi, tiếp tục thôi!

Vừa chết vừa ngắm cảnh, ba tiếng sau, ngoài nhiệm vụ ngày của phái ra thì những nhiệm vụ khác đều đã làm xong, bấy giờ đẳng cấp của cậu là 27, cần đến Dương Châu để tiếp tục.

Xoa nhẹ cái cổ hơi mỏi, Cố Thần dứt khoát rời khỏi trò chơi. Lâu quá không chơi, giờ chơi lại khiến toàn thân cậu nhức mỏi không thôi, quả nhiên cậu không thích hợp chơi trò chơi sao? Vả lại anh trai cậu cũng sắp về rồi, thôi không nên để anh trai biết sẽ tốt hơn.

......

Hôm sau.

Cố Thần ôm laptop đến thư viện bắt wifi, đây cũng chính là điểm tuyệt nhất của trường cậu, sóng wifi đủ mạnh để chơi gei 3.

Ảnh đại diện của Lâm Tử Ngang đang sáng, Cố Thần lần mò một hồi mới tìm ra được chỗ gửi tin nhắn riêng.

Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Đại Hoa

Đại Hoa là biệt danh mà bọn cậu đặt cho Lâm Tử Ngang hồi cấp ba, vì ngày nào đi học Lâm Tử Ngang cũng mang theo một cành hoa hồng rồi làm đủ các kiểu khoe khoang tạo dáng, thế nên các bạn học chung lớp đều thống nhất đặt biệt danh này cho cậu ta.

[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ:

[Hạc Quy Cô Sơn] nói nhỏ: Quả Cam?

(Quả Cam âm hán việt là Trành Tử, tiếng trung đồng âm với Thần, tên bạn thụ)

Bạn nói nhỏ với [Hạc Quy Cô Sơn]: Ừm

Lâm Tử Ngang trực tiếp thêm hảo hữu, tổ đội cậu.

Lần đầu tổ đội còn lấy được một cái Ẩn Nguyên.

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Cái mặt này nhìn ngu quá

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: ngu chỗ nào chứ!

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Nhìn kiểu nào cũng thấy ngu

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Danh sách sư phụ của mày đầy chưa, nếu chưa tao nhận mày làm đồ đệ rồi giao dịch mấy viên thuốc qua~

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Lúc trước có người nhận tao, tao từ chối

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: tới đây, anh trai nhận mày, dẫn mày đi thăng cấp

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: mày sinh trễ hơn tao ba phút

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đệt, mày dám nói à!

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao nói sự thật thôi

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: ...

Cho nên mới nói, thứ gọi là duyên phận này đôi lúc rất kỳ diệu.

Có "sư phụ" rồi, Cố Thần thăng cấp đánh quái không mệt nhọc chút nào. Nếu sư phụ của cậu là người khác, có lẽ cậu sẽ vì ngại làm phiền người ta mà từ chối chuyện dẫn đi thăng cấp này, người quen, đặc biệt còn là người quen đến nỗi có thể mặc chung một cái quần, vậy thì có làm phiền cỡ nào cũng chẳng sao cả.

Vượt hai lần Lăng Tiêu Hiệp, Cố Thần lên đến cấp 34.

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đúng rồi Quả Cam, kỹ năng của mày thăng cấp chưa?

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Làm sao thăng cấp?

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Bấm P, sau đó nhìn phía sau hình kỹ năng có thể thăng cấp không

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]:

Cố Thần làm theo hướng dẫn của sư phụ xem thử kỹ năng của mình... hèn gì lúc mới chơi đánh quái dễ dàng lắm, sao càng về sau cứbị quái đánh chết thôi, cậu còn tưởng rằng mình là người mới nên thế, sau đó không biết chuyện thăng cấp kỹ năng nên cứdùng kỹ năng cấp bậc thấp đánh mấy con quái cấp 20 30, đây chẳng phải đang đâm đầu vào chỗ chết sao?

Sau khi thăng cấp vài kỹ năng, Cố Thần chợt nhận ra bấm không được nữa rồi.

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Không đủ tu vi =、=

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: 233333333333333333

(233333 giống như =)))))) bên mình)

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao quên kêu màycắn Nạp Nguyên Đơn

Lâm Tử Ngang vừa định giao dịch cho cậu mấy cụm Nạp Nguyên Đơn, nhưng không ngờ cậu lại thẳng tay bấm từ chối giao dịch.

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Sao từ chối

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Túi đầy rồi

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]:

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Ra bí cảnh trước, dẫn mày đi mua đồ~

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Được

Cố Thần nhìn cái áo xấu xí đến nỗi khó tìm được cái thứ hai trên người mình, lại nhìn sang cái áo trắng toát của Lâm Tử Ngang, rồi còn vũ khí của cả hai, một người nhìn y như mới từ dưới quê lên, một người thì như công tửgiàu có cao ráo đẹp trai sống ở thành phố.

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đại Hoa, có bộ đồ nào đẹp hơn không

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Trong cửa hàng ngoại trang có~

Nhờ sự chỉ dẫn của tiền bối, Cố Thần tìm được cửa hàng ngoại trang, trong cửa hàng có bộ môn phái, bộ thế lực và bộ thời trang. Quần áo mà nhân vật Tàng Kiếm của Lâm Tử Ngang mặc là thời trang Tuyết, màu trắng toát, tóc cũng trắng, Cố Thần cũng thấyhai thứ này trong cửa hàng ngoại trang.

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Không đẹp

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: ánh mắt gì đó

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Bộ đồ lúc chọn môn phái tên gì?

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Phá Quân?

Lúc gõ chữ Lâm Tử Ngang cũng nhanh chóng thay một bộ khác.

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Bộ này á?

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm =、=

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Bộ này tên Phá Quân, nhưng màu của Phá Quân không đẹp bằng Độc Bộ

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Nghe nói một thời gian nữa Phá Quân sẽ được đưa vào cửa hàng ngoại trang, mày mua bừa bộ nào đó trước đi

Chưa đến hai phút sau, Cố Thần lại phát hiện một vấn đề nữa.

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao không đủ vàng, cũng không có thông bảo =、=

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đưa đây cho tao, mày thích bộ nào để tao trả cho

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao đâu phải không có tiền

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: còn khách sáo với tao làm gì, chỉ có hai trăm thôi

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: =、=

Cố Thần không nằng nặc đòi trả tiền mua quần áo nữa, có hai trăm thôi Lâm Tử Ngang trả nổi. Cùng lắm thì sau này cậu cứ để Lâm Tử Ngang mua cho mình là được.

Cố Thần không hề chọn đống Dương Xuân đã "lỗi thời", mua một bộ môn phái, sau khi mặc lên tâm tình cũng tốt hơn, chỉ là thanh vũ khí nhìn sao cũng thấy xấu...

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam, đến bang tụi tao, tiện việc chăm sóc mày~

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao rời bang đã

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Được~

Sau khi lên cấp mười, màn hình của cậu bỗng bật ra một yêu cầu mời vào bang, Cố Thần chưa nghĩ kỹ đã nhấn đồng ý, vào bang chưa được một ngày nên cũng chẳng có tình cảm thân thương gì. Bây giờ vào bang của Lâm Tử Ngang, ít ra thì trong đây có anh em của mình.

Không nhớ tên bang hội trước đây mình vào, lần này cậu cố ý nhìn tên của bang mới – Giang Sơn Tiếu.

Cố Thần bĩu môi, tên gì đây?

Giang Sơn Tiếu... có phải còn một Yên Vũ Diêu nữa không?

(Giang Sơn Tiếu Yên Vũ Diêu là một câu hát trong bài "Biển cả một tiếng cười" trong phim Tiếu Ngạo Giang Hồ của HongKong, ý chỉ những cảnh sắc mang đến cho người ta một cảm giác hăng hái và vui sướng)

Lúc này Cố Thần vẫn chưa biết thứ gọi là bang hội đồng minh, nếu cậu mở giao diện bang hội ra nhìn thử bang hội đồng minh của Giang Sơn Tiếu, cậu tuyệt đối sẽ phải khen nức nở sự thông minh của mình. Bang hội đồng minh của Giang Sơn Tiếu quả đúng là Yên Vũ Diêu.

[Bang] [Đặt tên khó quá]: chào mừng người mới

[Bang] [Mộc Thiên Trạch]: chào mừng người mới~

[Bang] [Tinh Lâu Dĩ Giao]: Người mới là nam hay nữ

[Đồng minh] [Diệp Thuyền Thuyền]: Chào mừng người mới

...

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam, kênh bang hoặc kênh đồng minh, họ đang chào mày

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ồ =、=

Cố Thần tìm được kênh bang ở góc dưới bên trái khung đối thoại, hãy tha thứ cho cậu bây giờ vẫn chưa rõ kênh đồng minh là gì.

[Bang] [Diệp Túy Nguyệt]: Cảm ơn

[Bang] [Hạc Quy Cô Sơn]: [Diệp Túy Nguyệt] là đồ đệ cũng là bạn của tôi, mọi người giúp đỡnhé

[Bang] [Mộc Thiên Trạch]: Hào Sơn, giúp cậu chăm sóc bạn bè cũng được, nhưng xin hỏi cậu có tuyển em trai lau trọng kiếm không?

(Do bạn Hạc Quy Cô Sơn giàu có nên bị gọi là Hào Sơn, hào là giàu có)

[Bang] [Tinh Lâu Dĩ Giao]: Hào Sơn, giúp cậu chăm sóc bạn bè cũng được, nhưng xin hỏi cậu có tuyển em trai lau trọng kiếm không?

[Bang] [Bạch Tụ Ngọc]: Hào Sơn, giúp cậu chăm sóc bạn bè cũng được, nhưng xin hỏi cậu có tuyển em trai lau trọng kiếm không?

[Bang] [Cọc gỗ thí luyện sơ cấp]: Hào Sơn, giúp cậu chăm sóc bạn bè cũng được, nhưng xin hỏi cậu có tuyển em trai lau trọng kiếm không?

[Bang] [Hạc Quy Cô Sơn]:

[Bang] [Hạc Quy Cô Sơn]: Quả Cam, đi thăng cấp

[Bang] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm =、=


Chương 02: Hai Tú Tú

Cố Thần không thuộc hàng ngũ những kẻ thích xem tình tiết game, cậu không đủ kiên nhẫn để lết từng bước từng bước đi làm nhiệm vụ thăng cấp.

Lâm Tử Ngang nói sẽ kéo cấp cậu, câu nói này không phải đùa, tuy nhìn bề ngoài thì xưng là đồ đệ, nhưng rất rõ ràng vị trí của bạn bè cao hơn đồ đệ nhiều, mọi người trong bang và bang đồng minh đều vô cùng ngỡ ngàng, con gà vàng cỡ bự lấy việc hốt đầu người làm thú vui kia thế mà không đi xoáy Phong Xa gặt đầu người mà đi KÉO CẤP CHO ĐỒ ĐỆ...

Điều này khiến những đồ đệ trên danh nghĩa khác của Lâm Tử Ngang rất bất mãn, có hai người nhờ cậu ta kéo cấp giúp mà cậu ta trả lời là đang kéo người khác, thế là lửa giận sôi trào cắt đứt quan hệ với cậu ta.

Vềchuyện này, Lâm Tử Ngang chẳng hề để tâm.

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Mày không kéo đồ đệ à?

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao là sư phụ, đâu phải người chơi giùm~~

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Vậy hồi đầu mày nhận mấy người đó làm gì

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Tao thích nhìn danh sách đồ đệ của mình đầy tên, vậy thì chỉ cần đi ngoài đường một hồi là sẽ được bái sư

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]:

Sau vài ngày chơi, Cố Thần cảm thấy trò chơi này cũng giống những trò khác, có người chơi bình thường, có người chơi thổ hào như Lâm Tử Ngang, cũng có một số người chơi cao cấp khác... tạm thời thì cậu chưa thấy qua người chơi cao cấp, chỉ là hai chữ "thổ hào" được gán trên lưng Lâm Tử Ngang quả thật rất thu hút sự chú ý của cậu.

(Thổ hào = nhà giàu, sau này sẽ nhắc tới từ thổ hào rất nhiều và có một số trường hợp khó dịch nên mình giữ nguyên âm hán việt của từ này)

Lúc Cố Thần cùng Lâm Tử Ngang vượt bí cảnh, trước cửa bí cảnh có người nóitrên kênh cận muốn dụ dỗ làm quen, hoặc có lẽ chỉ muốn vui đùa thôi, nhưng vì sao lại phải dụ dỗ cậu ta?

Đương nhiên, Cố Thần không thấy đố kỵ chút nào.

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Sắp tới cấp 70 rồi~

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Ừm

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Sau cấp 70 không có bí cảnh nào để kéo nữa, trên cơ bản thì từ 70-80 đều phải làm nhiệm vụ để thăng cấp

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Để tao tìm người chơi giùm

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: ...

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Tao tự làm nhiệm vụ, chưa quen kỹ năng nữa

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Cũng được, mày có thể làm quen từ từ, thuận tiện kéo nó tới mấy phím mày thấy thuận tay~

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Bây giờ tao phải đi đâu để thăng cấp?

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Mày chờ tí tao xem đã

Trang bị hiện tại trên người Cố Thần đều là những vật phẩm có được lúc vượt bí cảnh hoặc làm nhiệm vụ, 60-70 đi vài lần Thiên Tử Phong, nhưng từ cấp 64 về sau thì chẳng còn được bao nhiêu kinh nghiệm nữa, thế là Lâm Tử Ngang dẫn cậu đến Nam Bình Sơn và Cù Đường Hiệp làm nhiệm vụ, giày vò nhau mãi mới lên được đến cấp 70, trang bị trên người đều là vật phẩm của phần thưởng nhiệm vụ.

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Bây giờ có thể đến Vô Lượng Sơn hoặc Bạch Long Khẩu làm nhiệm vụ

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Phải làm cả hai chỗ luôn à?

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: sao tao biết được, tao tốt nghiệp nhiều năm lắm rồi...

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: trí nhớ kiểu gì vậy

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: ...

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: Đệt mợ, anh trai vất vả tảo tần dắt mày đi vượt bí cảnh mà mày dám sỉ nhục trí nhớ của tao

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]: Đimau

[Đội] [Hạc Quy Cô Sơn]: anh trai phải đi xoáy Phong Xa hốt đầu người, không thèm chú em nữa!!

[Đội] [Diệp Túy Nguyệt]:

Và cứ thế Lâm Tử Ngang "bỏ rơi" Cố Thần, trở về với sự nghiệp gặt đầu người vĩ đại của cậu ta.

Cố Thần mở bản đồ nhìn Vô Lượng Sơn và Bạch Long Khẩu, cậu bất chợt phát hiện hai nơi cậu chưa từng đi qua này có thể thần hành được. Cố Thần chọn bản đồ khá đẹp mắt là Vô Lượng Sơn rồi bay qua.

Vì chưa làm xong nhiệm vụ ở Cù Đường Hiệp, đương nhiên những nhiệm vụ có liên quan phía sau sẽ không có phần bên Bạch Long Khẩu và Vô Lượng Sơn, nên sau khi Cố Thần đến Vô Lượng Sơn chỉ đành tự tìm NPC nhận nhiệm vụ.

Trong kiếm tam, thông thường thì những nhiệm vụ trong cùng một bản đồđều có liên quan với nhau, nếu cứ làm tiếp thì sẽ có thể làm hết nhiệm vụ của bản đồ đó.

Quá trình làm nhiệm vụ rất rườm rà, điều khiến Cố Thần đắng lòng hơn nữa không phải do quá nhiều nhiệm vụ, mà là do khinh công. Những trò trước đây cậu chơi không hề có khoản khinh công thế này. Cậu không choáng váng với giao diện 3D mà choáng váng với khinh công của nó, cứ cảm thấy rất khó điều khiển, có lúc bất cẩn không chú ý khí lực một tí thôi là té chết ngay. Khi trước cậu té chết trước mặt Lâm Tử Ngang còn bị cậu ta cười châm chọc cho một tràng dài.

Mang tâm trạng âu lo khinh công trên trời, đột nhiên màn hình máy tính Cố Thần đơ một lúc, sau đó... cậu từ giữa không trung rơi thẳng xuống mặt đất.

Lần này cậu gặp may nên không té chết, nhưng nơi cậu té xuống có rất nhiều quái, quái thấy cậu thì xông thẳng qua vồ lấy cậu bắt đầu công kích.

Hổ Bào... lúc kỹ năng đầu tiên chưa được thăng cấp, cậu chỉ nhấn một lần Hổ Bào thôi thì những con quái xung quanh đều bị cậu "thu hút" hết, sau khi đánh chết hai con quái thì cậu cũng bị mấy con khác gặm chết.

Bây giờ kỹ năng được thăng cấp rồi, lực sát thương cũng cao hơn, thường thì một lần Hổ Bào thêm vài kỹ năng nữa giải quyết năm sáu con quái không hề áp lực chút nào. Vấn đề là cậu bây giờ chỉ còn lớp máu mỏng, là lớp máu mỏng chưa tới một nghìn!

Lúc Cố Thần nghĩ rằng mình lại cạp đất nữa rồi, vạch máu mỏng manh của cậu đột nhiên được kéo lên, vài giây sau đó, đầy rồi.

Cố Thần ngơ ngác một hồi, cũng vào giây phút ấy, tên những con quái quanh người cậu đều biến thành màu xám.

Tiếp theo đó, cậu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net