Chúng ta liệu có ổn không?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

5/12/2022, Đã một năm kể từ ngày chia tay. Tôi cũng chẳng quen thêm bất kỳ một ai nữa bởi tôi sợ mình sẽ lại rơi vào tình yêu. Rồi lại tự làm tổn thương mình. Tôi lựa chọn học thêm một lĩnh vực mới về nhiếp ảnh. Học chụp newborn.Tôi cũng đã tốt nghiệp rồi. Tôi cứ tham lam với công việc. Ôm hết việc này tới việc kia. Cứ đâm đầu làm mà chẳng màng tới kết quả. Tôi chỉ muốn mình thật bận để chẳng có thời gian nghĩ tới những điều đã cũ, người cũ và kỷ niệm cũ. Tháng 12 đến kéo theo gió lạnh, những ngày lạnh đầu tiên lại bắt đầu vào những ngày cuối cùng của năm. Chẳng biết những lựa chọn của mình là đúng hay sai. Chỉ biết là khi nằm viết những dòng này thì tôi đang ở một nơi mới, một mình với cuộc sống mới. Đúng vậy, tôi đã quyết định bỏ hết mọi thứ ở Thái Nguyên để tìm đến một khung trời mới dành cho tôi. Bỏ hết những kỷ niệm buồn và vui, những nơi mà mỗi lần đi qua, tôi lại bất giác muốn rẽ vào con đường đó. Tôi rời tới Vĩnh Yên bằng tất cả sự can đảm và vốn kiến thức ít ỏi cùng hai bàn tay trắng =))) Tôi chọn Vĩnh Yên bởi một phần tôi muốn ở gần bà hơn. Tôi rất sợ khi phải nghĩ đến việc tôi phải lớn lên, đồng nghĩ với việc bà cũng già đi và khoảng thời gian gia đình mình ở cùng nhau cũng ngắn lại. Tôi muốn về nhà và ôm bà, kể cho bà- người cuối cùng sau bao biến cố vẫn luôn ở bên tôi nghe những mệt mỏi mà tôi đã phải trải qua để rồi đến ngày hôm nay, tôi đã tự bọc mình một lớp bảo vệ mà chẳng ai muốn tới gần. Bởi những gì tôi đã trải qua, những lời hứa và những điều tôi đã kỳ vọng, đã dành cả tâm huyết cho một ai đó. Nhưng rồi ai cũng lựa chọn rời bỏ tôi. Mọi người đều có cho mình một người mới. Một người tới đúng thời điểm hơn tôi nên họ không phải phàn nàn về việc anh bận nữa. Một người tới vào đúng thời điểm mà cả hai có thời gian để dành cho nhau. Và một lần nữa, sau cùng chỉ có mình tôi là vẫn chọn sai vị trí và sai người. Chẳng biết đến bao giờ mới đúng. Nhưng hiện tại, việc bắt đầu mqh nghiêm túc đối với tôi mà nói, nó rất khó. Tôi cũng k có đủ can đảm để bắt đầu và cũng chẳng biết từ đâu. Chỉ mong những ngày cuối năm, công việc và lựa chọn của mình sẽ rõ ràng hơn. Mong cậu sẽ gặp được người chủ động với cậu trước, người có thể kiên trì với cậu hơn để cậu có thể sẵn sàng mở lòng thêm lần nữa và người đó sẵn sàng ôm lấy cậu và hôn cậu thật nhiều mỗi khi sóng gió ngoài kia ập đến bởi mình biết cậu đang gồng mình mới những sóng gió kia. Cậu như một đứa trẻ vậy, nếu được ôm và an ủi, cậu sẽ khóc rất to, nhưng sau đó thì cậu sẽ không buồn nữa. Nhưng mình hy vọng người đó sẽ ở bên cậu thật lâu và cậu sẽ lại được yêu thương một lần nữa.  Mình không chắc noel này cậu sẽ có thêm bạn đồng hành mới. Nhưng cậu cứ lạc quan và giữ gìn sức khoẻ nhé. Cậu luôn xinh đẹp và đáng yêu. Không biết chúng ta liệu có ổn không? Nhưng dù chúng ta có không ổn, thì ngày mai sẽ lại tới thôi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net