Chương 101 - (4) Sống sót nơi hoang dã + Ma sói

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Hân Nguyễn (5/10/2020)

Số 2 ư? Là cô lớn tuổi đó à? Cả ngày nay cô ta cứ nhằm vào Kaka, vậy mà giờ chính cô ta bị nhắm.

Xem ra mấy người sói nghĩ cô số 2 có thể ít khả năng là người bom nhất. Cô đưa ngón tay đụng nhẹ vào màn hình, gửi một chữ đi.

-Không-

Kiều Hân Hân không tính cứu cô ấy.

Trong trò chơi này, lọ giải dược trong tay cô vô cùng quan trọng, cô sẽ không dùng cho người không thân thiết.

Mười hai người, Kiều Hân Hân đã biết ai sẽ chết đầu tiên.

Dù gì thì đêm nay cô nghỉ ngơi cho tốt, nạp lại sức lực.

Tình huống mấy ngày sau càng lúc càng khó giải quyết hơn. Nếu không nhanh chóng tìm được bốn con sói, người có chức năng và dân thường sẽ bị giết từng người từng người một.

Ban đêm thật yên tĩnh, gió thổi ngoài lều trại như tiếng sói tru, Kiều Hân Hân cuộn tròn thân mình, chậm rãi nhắm mắt lại.

Không biết có phải có sự can thiệp của hệ thống, mà đêm nay đặc biệt ngủ rất sâu.

Mãi cho đến sáng sớm hôm sau, những người chơi mới dần dần tỉnh giấc.

Số 1 dậy đầu tiên, cô mơ màng mở lều và đi ra ngoài.

Đống lửa đã sớm lụi tàn, bên cạnh có đặt thùng nước, cô lấy tay múc nước đưa lên miệng.

Khát quá đi, nhưng nước uống phải tiết kiệm...

"Tra Lê Á, cậu dậy chưa?"

Số 1 đứng trước lều của số 2, hô nhỏ.

Ngày hôm qua cô thường đi cùng Tra Lê Á, ban đêm hai người còn ngủ cạnh nhau, nên tỉnh dậy liền tìm cô ấy trước tiên.

Kiều Hân Hân mơ màng nghe tiếng của cô gái trẻ số 1, cô ngồi dậy, dần dần tỉnh táo.

A, người chết là số 2.

Cô có nên đi ra không? ...Thôi, cứ quan sát tình hình trước đã.

Quả nhiên, chỉ chưa tới một phút, liền phát ra tiếng la hoảng sợ của cô gái số 1: "Cả, cả nhóm mau dậy xem đi! Số 2 chết rồi!"

Tiếng khóc của cô phá tan sự yên tĩnh buổi sáng sớm, những lều trại còn lại truyền ra tiếng sột soạt, chỉ chốc lát sau, mọi người đã đi đến.

Kiều Hân Hân cũng hành động giống mọi người, bọn họ tập trung lại chỗ lều trại số 2, phát hiện người phụ nữ vẫn nằm trong túi ngủ, trước ngực cắm một cây dao găm.

Máu đã chảy cạn từ lâu.

Đã chết...

Đêm qua ngủ rất sâu, giống như trúng thuốc mê vậy, xem ra bọn họ nhắm số 2, mà phù thủy thì trả lời hệ thống là "không cứu", vậy nên bọn sói có cơ hội lẻn vào lều của cô ta và ra tay giết hại.

Chỉ là lần đầu sói ra tay giết người, nhưng hành động vẫn sạch sẽ lưu loát như vậy.

Dao găm trực tiếp đâm vào tim, một phát mấy mạng.

Kaka là người cuối cùng đi ra, anh tùy tiện nhìn thoáng qua, ngồi xổm xuống cạnh thùng nước.

Trên tay có một chiếc lá lớn, anh làm thành chiếc chén nhỏ, múc một ít nước, hai tay cầm cẩn thận đi đến cạnh Kiều Hân Hân.

"Cảm ơn anh."

Kiều Hân Hân nhận lấy, miệng nhỏ từ từ uống, uống nước xong nên giọng nói dễ chịu hơn nhiều.

"Người chết xem ra là dân thường a." Số 3 mở miệng đầu tiên.

Ngày hôm qua hắn ta tự nhận là người bom, trừ hắn còn có số 9, cả hai người đều bình yên vô sự vượt qua một đêm.

Số 8 ha hả cười, nói: "Hôm qua cô ta không nói gì, điều ấn tượng nhất là cô ta không nguyên do muốn giết Karen?"

Hôm qua số 8 và Kaka cùng nhau dành dật áo phù thủy, hai người họ rõ ràng đã đối đầu.

Ít nhất một ngày đã trôi qua, cũng không có ai nhảy ra nhận mình là phù thủy, vậy nên trong mắt người khác, một trong hai người là giả.

Số 8 mới sáng đã kiêu khích Kaka, cũng chẳng bất ngờ gì.

Cái người này thật...Kiều Hân Hân nhíu mày, bản thân là đồ phù thủy giả còn cứ muốn bôi đen Kaka?

Số 8 kéo đề tài lên người Kaka, số 9 cũng lập tức phụ họa: "Có thể vì trả thù nha, chật chật. Nếu anh thật sự là sói, ban đêm cứ thử tới giết tôi đi?"

Ngày hôm qua số 9 đã muốn đẩy Kaka vào chỗ chết, hôm ngày lại giá họa anh là sói, tầm mắt của những người khác đều dừng trên người Kaka, hắn không vội cũng không giận, chỉ nhàn nhạt trả lại một câu: "Sói làm sao khai đao sói được?"

Kaka không chút khách khí đáp trả.

Kiều Hân Hân "hừ" một tiếng, phụ họa: "Tôi không tin anh là người bom."

Số 8 rất đúng lúc ho nhẹ một tiếng, hắn nhìn Kiều Hân Hân, nhắc nhở nói: "Trò chơi này thật sự làm chết người, tốt nhất cô đừng mang tình cảm cá nhân theo. Nếu cô thật sự là dân thường, nên nghĩ cách để cả làng đoàn kết nhất trí, chúng ta tự lục đục nội bộ chỉ làm sói chê cười."

Lúc này, số 12 kéo màn cửa của lều trại xuống, ngồi quỳ trên mặt đất, nhắm mắt chắp tay trước ngực.

Nhìn qua thập phần thành kính.

Mười hai người, chỉ mình hắn tôn trọng người chết.

Cô gái trẻ số 1 đã sớm trốn đi xa xa, cô cười lạnh nói: "Mèo khóc chuột."

Số 8 cứ mở miệng là một "dân làng", một "chúng ta", hắn càng như vậy càng làm người ta khả nghi.

Chưa gì đã vội vã mượn sức Kiều Hân Hân như vậy? Hắn cứ nói hắn và Kiều Hân Hân thật sự là cùng một phe? Phản ứng của Kiều Hân Hân tuy rất xúc cảm, nhưng chính vì vậy dân làng trong nhóm mới nghĩ nàng có thể là phe người tốt.

Trò chơi bắt đầu được một ngày, ai tinh mắt đều thấy rõ Kiều Hân Hân và Kaka dính chặt lấy nhau.

Hai người họ rõ ràng là muốn sống cùng sống, muốn chết cùng chết.

Mới đầu Kiều Hân Hân còn có chút kiêng dè, Kaka vẫn luôn biểu hiện chẳng sao cả.

Chỉ là mỗi lần có người đổ hô Kaka là sói, Kiều Hân Hân nhất định không nhịn được mà nhảy ra.

Ví dụ như lần này.

Kaka cắn lá cây, trên mặt không nhịn được ý cười.

Hóa ra cảm giác được người khác nhất nhất bảo vệ là như thế này a, rõ ràng bụng vẫn đói, lại như có thứ gì đó lấp đầy.

Lá cây dính nước này ăn không ngon, nhưng vẫn còn hơn bị đói bụng.

Kaka từng ngụm từng ngụm ăn, cũng nhân tiện quan sát phản ứng của những người khác một chút.

[ 23333 Vừa vào phòng phát sóng trực tiếp cẩu lương đã nhét đầy miệng ]

[ Mới sớm mà toàn người chèo thuyền CP à? ]

[ <- Hắc hắc hắc ]

[ Ka Hân là số một! ]

[ Ka Hân Ka Hân Ka Hân Ka Hân ]

[ 0-0 Ka Thần càng lúc càng giống người bình thường ]

[ Tôi nhớ Ka Thần của trước đây~~ ]

[ Khùng, bệnh tâm thần thì có gì nhớ chứ, vẫn là Ka Thần của hiện tại mới tốt ]

[ Không biết còn có thể thấy cảnh Ka Thần đơn độc tham gia trò chơi sinh tử hay không nhỉ? ]

[ Ít nhất phải chờ đến lúc chủ kênh kết thúc mùa giải này ]

Số 8 thấy Kiều Hân Hân không phản ứng với mình, hắn đơn giản vỗ tay nói: "Được rồi, được rồi, trước tiên chúng ta thu xếp lều trước đã, sau đó ăn sáng chuẩn bị lên đường. Vì tiết kiệm đồ ăn, từ giờ trở đi, mỗi ngày chỉ ăn hai bữa cơm – Sáng sớm và chạng vạng."

Lời đề nghị của hắn không ai phản đối, dù sao thì đồ ăn cũng có hạn.

Cả nhóm phân ra làm việc cùng nhau, có người phụ trách xếp lều, có người phụ trách nấu nước nướng cá, có người thăm dò địa hình.

Số 2 cứ vậy mà chết, không ai vì cô mà đau khổ, mọi người đều lo lắng cho sau này, làm thế nào để tự bảo vệ mình.

Trò chơi này đối với phe dân làng quả thật hà khắc.

Sói chỉ cần cẩn thận trốn, là có thể ngầm giết cả đám người.

Tới tận giờ vẫn chưa có đầu mối, nếu thật sự đào sâu, cũng chỉ có một việc là số 2 từng cắn Kaka.

Nhưng Kaka đã sớm tự nhận mình có chức năng, hơn nữa còn nói mình là phù thủy, xem ra đêm thứ hai này, sẽ biết được anh hay số 8 mới thật sự là phù thủy?

Mỗi người đều chứa suy nghĩ riêng, sau hai ngày mọi người cùng lên đường, cả nhóm ở cùng nhau vẫn nhẹ nhàng tự tại như vậy.

Lúc đầu trò chơi nói không sai, mỗi người trong số họ đều có thực lực người chơi pro, nếu chỉ là sống sót nơi hoang dã hoàn toàn không làm khó được bọn họ.

Kiều Hân Hân thấy dù phiêu lưu trên biển mấy tháng, bọn họ cũng không chết được.

Vốn dĩ cho rằng hình thức lần này sẽ tốt hơn Bữa tiệc giết chóc nhiều, ai dè lần này không chỉ cần thể lực liên tục, còn yêu cầu nhiều trí nhớ hơn.

Còn cả may mắn.

Vào ngày thứ ba đồ ăn rõ ràng đã không còn đủ, cá chỉ còn một miếng, mà núi sâu rừng già thế này nào có đồ ăn?

Có người đề nghị đào nấm.

Cả nhóm tách ra làm, hẹn trước thời gian tập hợp.

Kaka và Kiều Hân Hân đương nhiên đi cùng nhau, dưới tán cây họ tìm được rất nhiều nấm nhỏ màu sắc sặc sỡ, không biết có độc hay không?

Đang lúc Kiều Hân Hân còn rối rắm, Kaka đã phủi phủi bụi trên mặt, cắn một miếng.

Ngoằm ngoằm.

Kaka ăn tại chỗ.

Ăn xong, bỗng nhiên hắn ngã xuống, ôm bụng lăn lộn dưới đất.

"Kaka, Kaka, ..." Kiều Hân Hân ngồi xổm cạnh anh, sốt ruột nói: "Mau nhổ ra!"

Trên trán Kaka đổ mồ hôi, ủy khuất bẹp miệng nói: "Không đâu...đồ tôi đã ăn tuyệt đối không nhổ ra..."

"..."

Kaka trúng độc.

Sau đó anh cần người khiêng đi.

Cũng may dáng người anh không cao, trong nhóm có số 11 là cao to nhất chủ động đem anh vác lên vai, hai người họ đi cuối đoàn.

Kiều Hân Hân vẫn luôn đi bên cạnh.

Khi số 11 tự giới thiệu bản thân, nói mình 30 tuổi, vóc dáng hắn rất cao, ít nhất cũng hai mét, Kiều Hân Hân đi cạnh hắn nhìn như đứa bé.

Tuy hắn cường tráng, lại là người ít lên tiếng nhất trong cả đội.

Thường ngày không nói, nhưng khi cần thì đặc biệt ra sức.

Giống người thành thật trong truyền thuyết.

Trong lúc lên đường, cả nhóm vì tiết kiệm sức lực mà không nói lời nào, đến chạng vạng tìm một chỗ, theo quy tắc cũ dựng mười một cái lều.

Trong nhóm có người hiểu biết về nấm, liền lấy số nấm cả nhóm hái được ban ngày ra chọn lựa, bắt đầu nhóm lửa đem nướng.

Nước cũng không còn nhiều, mỗi người chỉ có thể uống một ngụm nhỏ.

Kaka dường như đã lâm vào tình trạng hôn mê, cơ thể anh cuộn trò nằm trên đất run bần bật.

Kiều Hân Hân lo lắng đến chết mất, rõ ràng đói bụng cả ngày trời, cơm tối vẫn chưa ăn chưa uống, vẫn luôn canh chừng Kaka.

Số 8 đem nấm đã nướng chin đặt trên lá đặt bên cạnh cô, an ủi nói: "Không sao đâu, hắn chính là Karen nha, không dễ chết như vậy."

Ngừng một chút, hắn tiếp tục nói: "Cô cần ăn cơm tối."

Đây là tốt bụng nhắc nhở.

Loại sống sót nơi hoang dã này mà thật sự chết đói, chẳng phải uất ức nhất sao?

Kiều Hân Hân nhìn nấm đặt trên mặt đất, sau một lúc, cô trực tiếp cầm nhét vào miệng.

Nấm không có hương vị gì, hơi khô, sau khi nướng chín cắn vẫn ngon. Nhưng đây là bữa ăn cô thấy gian nan nhất, thậm chí cô nghĩ Kaka thích ăn uống như vậy, sau khi ngửi được mùi đồ ăn mà vẫn không có phản ứng ư?

Hốc mắt Kiều Hân Hân đỏ ửng.

"Ai là bác sĩ vậy, đến khám cho anh ấy đi..." Giọng cô khàn khàn hô.

[ Đau lòng... ]

[ QAQ Vái trời! Ka Thần sẽ không có chuyện gì!!! ]

[ Đã hôn mê sáu tiếng đồng hồ ]

[ Đây là ngộ độc thức ăn trong truyền thuyết đó sao? ]

[ Trái Đất rộng lớn đáng sợ quá đi! Ăn một cục nấm cũng chết người!! ]

[ <- Phỉ phuy cái mồm! Đi đi đồ miệng quạ đen ]

[ Chủ kênh rác rưởi, khóc có ích gì sao? Đồ vô dụng ]

[ Rửa sạch miệng trước đi!!! ]

Số người trong phòng phát sóng trực tiếp đã phá vỡ con số hai trăm triệu, đa phần đều là fan của Karen. Mà fan của Kiều Hân Hân cũng không ít, thân là chủ kênh Trái Đất duy nhất của Thái Dương TV, và là chủ kênh xinh đẹp duy nhất đã nâng cấp lên được vòng hai của trò chơi sinh tử, cô quả thực chính là một phát bay lên thành ngôi sao của Thái Dương TV.

Có Kafan chọi cô, cũng có Hânfan chọi ngược ngay.

Còn fan CP kẹp giữa khóc không ra nước mắt...

Sau khi Kaka bị trúng độc, bình xịt [1] ngày càng nhiều, toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp đều lộn xộn, các fan CP dốc hết sức tinh lọc không khí. Như muối bỏ bể...Rốt cuộc thì đang có hai tram triệu người xem a!!!

[1] Bình xịt: Là kẻ phun lời độc ác, dèm phe.

Không ai để ý tới.

Đúng vậy, Kiều Hân Hân kêu gọi không có ai để ý.

Nước mắt đảo quanh hốc mắt cô, như chực chờ sắp rơi xuống, cô vẫn mạnh mẽ nuốt ngược vào.

Không thể khóc.

Tuyệt đối không thể khóc.

Lòng người lạnh nhạt, trong trò chơi càng thế, số 9 tìm được một cái bình nhỏ, bưng một ít nước lại đây.

Chỗ chứa nước có người canh giữ, theo quy tắc, mỗi người chỉ có thể uống một ngụm, nên hắn chỉ mang đến một ngụm như vậy thôi.

Trường hợp này có chút quái quái, một phù thủy bị bệnh, một phù thủy khác chăm sóc...Số 8 cũng không sợ người khác hoài nghi, sau khi hắn ăn cơm tối xong vẫn luôn ở cạnh Kiều Hân Hân bận trước bận sau.

Trạng thái của Kaka rất không tốt, vẫn luôn cuộn tròn thân mình, hai mắt nhắm chặt.

Nhìn qua rất khổ sở...

9 giờ tối là lúc nhóm dân làng bỏ phiếu, lúc 7 giờ cả nhóm đã ngồi cạnh nhau bắt đầu nói ra người mình hoài nghi trong lòng.

Số 8 cũng đi đến ngồi cùng.

Kiều Hân Hân ở bên Kaka, tuy không ngồi cạnh đống lửa, vẫn nghe rõ bọn họ nói.

Chín người, có ba người kiên trì muốn giết Kaka.

Gồm có số 9 người bom kẻ đã cắn Kaka từ ngày đầu tiên, cô gái trẻ số 1 sau khi số 2 chết liền mãnh liệt nghi ngờ Kaka, còn có kẻ luôn để tâm phí lực chiếu cố Kaka – phù thủy số 8.

Kiều Hân Hân nghe được có ba người muốn bỏ phiếu cho Kaka, đầu liền nổ mạnh!

Bỗng dưng cô đứng lên phẫn nộ nói: "Tại sao? Tại sao các người nghi ngờ số 6 chứ? Đừng nói với tôi là tất cả các người đều dựa vào trực giác nha!!"

Số 9 cười lạnh nói: "Nhìn thế nào hắn cũng không giống phù thủy, hơn nữa còn không giúp đỡ tập thể, hiện giờ còn trúng độc sắp chết đến nơi rồi."

"Ha ha." Kiều Hân Hân cũng cười lạnh theo: "Trong trò chơi ai ai cũng nhắm mắt mà chơi, trừ sói. Từ ngày đầu tiên anh đã khẳng định Kaka là sói, vậy chỉ có một khả năng – anh chính là sói!"

Trò chơi này, chỉ có sói mới khăng khăng đi cắn một người như vậy!

Cô gái trẻ số 1 không vui nói: "Vậy số 2 chết thì sao? Người duy nhất cô ấy kết thù là Kaka."

"Không hề, ai là người ở gần cô ấy nhất từ ngày đầu tiên? Nếu cô ấy chết, kẻ không bị hoài nghi nhất là ai chứ?"

"Ý cô là tôi giết cô ấy?"

"Đúng vậy."

[ Σ( ° △°|||)︴Chủ kênh bật chế độ cắn loạn à? ]

[ Lần đầu thấy chủ kênh mất khống chế như vậy... ]

[ Kiều Kiều của tui đã không còn muốn thắng trò chơi nữa rồi, cô ấy chỉ có một suy nghĩ là muốn bảo vệ Kaka! ]

[ Tuy không có cảm xúc gì với cô ấy, nhưng nhìn thấy cô ấy vẫn luôn cẩn thận như thế bỗng nhiên liều mạng giúp Ka Thần, tôi quyết định chuyển qua fan CP ]

[ Chuyển qua fan CP +1 ]

[ Chuyển qua fan CP +2 ]

[ Bình xịt mở to mắt chó mà nhìn cho kỹ nè! Nhìn xem đến cuối cùng là ai hao tâm tổn trí bảo vệ Ka Thần nhà các người? ]

[ Làm sao đây muốn khóc quá đi... ]

[ Loại trò không thể tin tưởng bất kỳ ai như trò này, mà hai người họ vẫn tin tưởng nhau như vậy ]

[ Cả đời fan Ka Hân!!! ]

[ Phi phi phi thưởng cho chủ kênh 1000 hạt đậu ánh sáng ]

[ Bốn thưởng cho chủ kênh 1000 hạt đậu ánh sáng ]

[ Kỳ Bảo thưởng cho chủ kênh 1000 hạt đậu ánh sáng ]

[ POYI thưởng cho chủ kênh 1000 hạt đậu ánh sáng ]

Màn khen thưởng dội ngang qua màn hình như sóng ầm ầm, đặc biệt chói mắt.

Một mình Kiều Hân Hân đấu với hai người số 2 và số 9, những người khác xem náo nhiệt, số 8 vẫn không có phản ứng quá lớn, hắn ngồi bên đống lửa đờ đẩn, số 9 nhất quyết móc điện thoại ra bấm con số --

"Tôi sẽ không thay đổi! Số 6! Tôi kiên quyết muốn giết chết hắn!"

Cô gái số 1 cũng theo sau nói: "Tôi cũng vậy."

Kiều Hân Hân đứng đó, tay chân lạnh ngắt, chỉ nháy mắt này, cô căn bản không thể hô hấp được.

Kaka...Kaka không thể bị giết a!

Trong tay phù thủy có thuốc giải, chỉ có thể cứu khi sói giết người, nếu Kaka bị cả nhóm bỏ phiếu giết chết – cô chỉ có thể bất lực!!

Người khác cũng lục đục móc điện thoại ra...

----------------------------------

Hồi hộp thì like cho editor có động lực ra chương mới nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net