5.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Lee Felix, dậy ăn sáng.

Felix nghe Hyunjin gọi thì cũng dậy ngay, vệ sinh cá nhân xong thì cũng ra ngoài để ăn sáng.

-Chào buổi sáng, chú Hwang.

-Ừ, ra ăn sáng đi.

Bữa sáng của Felix hôm nay có bánh pancakes và một cốc sữa dâu. Còn của Hyunjin thì đơn giản chỉ là một ly cà phê đen.

-Chú không ăn gì sao?

-Tôi không thích ăn sáng.

-Chú nên ăn sáng đi, bỏ bữa sáng không tốt cho sức khoẻ.

-Tôi quen rồi, nhóc biết không tốt thì nhóc lo ăn đi.

Felix sao mà chịu được??? Chú phải ăn thì cậu mới vui chứ! Không nghĩ nhiều, cậu liền ra bếp làm ngay 10 cái brownie nhỏ nhỏ xinh xinh, mang vô nhét tọt vô họng chú =)))

-Ngon hong? - Cậu hỏi. Hyunjin bị bất ngờ, xuýt mắng cậu nhưng nghĩ lại... ngon thiệt. Cậu làm không quá ngọt, chất liệu brownie lại còn chảy trong miệng. Ăn cực cuốnnn!!!

-N...ngon quá.

-Cháu biết ngay mà~ chưa ai có thể có đủ dũng khí để chê brownies của cháu. Ngon thì chú ăn nhiều vào đi. Không ăn là cháu buồn đó nha!

Felix lúc này cũng đã ăn xong phần của mình rồi nên cậu chỉ nói một câu với chú Hwang rồi cũng chạy vô phòng, miệng thì cười hí hí. Hyunjin thì 3 phần bất lực, 7 phần như 3. Ngồi ăn xong, gã cũng vào phòng thay đồ để chuẩn bị đi chơi.

-Felix, đi chơi không? - Hyunjin hỏi.

-Đi chơi? Chú mà cũng có thể rủ người khác đi chơi á? Cháu tưởng chú chỉ biết tối ngày đi hăm doạ người khác.

-Tôi tồi vậy sao? Thế để hôm nay tôi chuộc lỗi nhé. 

Không để Felix trả lời, Hyunjin kéo tay em ra khỏi cửa rồi mở cửa xe cho em vào.

-Hôm nay chú tốt thật.

-Thích vậy không?

-Thích :33

-Bộ bình thường tôi không tốt sao?

-Tốt, nhưng hôm nay tốt hơn. Cháu chỉ thích chú tốt như này thôi~

-Ừ.

Nguyên chặng đường đi thì hai người cũng không nói gì nhiều với nhau. Đến nơi thì Felix đáng lẽ phải la vì vui, nhưng cậu không làm vậy... vì đây là khu vui chơi cảm giác mạnh=))))

-C...chú..

-Sao vậy?

-Cháu bị sợ cảm giác mạnh ạ :')

-Ủa vậy hả ?!

-Vâng - Felix nói với giọng hơn bùn xíu xiu, nhưng rồi cậu lại nảy hứng cười lên:

-Nhưng không sao, để hôm nay cháu vượt qua nỗi sợ!!

-Em chắc chưa?

-Chắc.

-Vậy ta đi thôi.

Thoạt đầu Hyunjin cũng định rủ chơi mới trò nhè nhẹ, nhưng rồi Felix cũng hăng hái đòi chơi mấy trò ghê hơn. Rốt cuộc cậu lại bị chóng mặt, buồn nôn, khó chịu đến nỗi tái mặt =)))

-Thiệt tình... tôi đã nói rồi mà.

-Không sao hết! Ta đi chơi nữa đi.

-Không, nhìn em còn sợ hơn cả mấy nạn nhân trước của tôi nữa.

-Cháu hong sao hớtttt!!!

-Thôi, đi về nhé?

-Cháu đói rồi.

-Vậy ta đi ăn, em muốn ăn gì?

-Ăn gì cũng được

-Vậy tôi dẫn em đi 

-Ăn gì rẻ thoi nha, em không cần ăn gì nhìu đâu ạa

( chú thích của au : xưng cháu-chú / tôi- nhóc nghe kì với viết thấy hỏng vừa ý nên t đổi thành em-chú / tôi- em nhaa ! xin lỗi vì sự thay đổi này T.T)

-Được.

Nói rẻ ngoài miệng, thế rồi Hwang Hyunjin lại dẫn Felix đến nhà hàng 5 sao=)) thoạt đầu cậu cũng từ chối dữ lắm, thế rồi sau khi thử phần "ăn nhẹ" trong nhà hàng thì cậu không còn khách sáo nữa. Mọi chén, dĩa, bát đều được cậu húp sạch hong còn một giọt canh.

-Em ăn khoẻ vậy, tôi mới yên tâm. -Hyunjin cười nhẹ.

-Chú cười đẹp quá hà~

-Lo ăn đi, khen làm tôi ngại đấy.

-Chú đi bắt cóc mà cũng kiếm được nhiều tiền ghê hén. Dẫn em đi ăn đồ đắt tiền nữa chứ!

Felix lúc này nói hơi to chỗ "đi bắt cóc", làm một số người xung quanh nhìn Hyunjin và bắt đầu bàn tán. Felix thấy vậy cũng im bặt. Cậu hại chú rồi. Mọi người bắt đầu tính lấy điện thoại gọi cảnh sát, những người khác thì sợ hãi né tránh bàn của cậu và chú. 

-Felix à, nếu em không muốn tôi làm việc thì hãy đừng công khai. Một khi ai đó biết về danh tính của tôi thì tôi buộc phải khử.

-Chú sẽ giết mấy người này?

-Tôi không làm vậy thì tôi sẽ vào tù vì đằng nào họ cũng sẽ báo tôi lên đồn.

Felix nghe cũng hiểu chuyện, bèn thở dài

-Họ chắc hẳn đã sống tốt, thôi thì vậy thoi...

-Em không thương tiếc họ?

-Hm, không hẳn.

Hyunjin nghe câu này đáng lẽ phải vui vì Felix đang ủng hộ chuyện mình làm nghề này. Tuy vậy, gã lại có chút bất mãn. Việc gã đi bắt cóc thì gã đã tự biết là mình sai, nhưng Hyunjin không hề muốn lôi kéo Felix vào những ý nghĩ xấu này. Để bản thân mình xấu được rồi, chứ bé mèo của cậu thì phải ngoan, không được dính dáng gì đến công việc của gã. 

-Felix.

-Vâng?

-Tôi là kẻ sát nhân, vì vậy tôi không thể để cảm xúc của mình làm ảnh hưởng đến công việc. Nhưng em là một người bình thường, tôi không muốn em đi theo con đường của tôi đâu.

-Chú à, em hiểu mà. Em nói điều này cũng chỉ là vì em không muốn chú xa em thôi. 

Hyunjin im lặng một hồi rồi lại lên tiếng:

-Tối nay tôi sẽ không có nhà, em tự lo liệu nhé. 

-Chú không thể để họ sống sao?

-Trong trường hợp này thì không, tôi xin lỗi.

Felix... không hoàn toàn là đồng tình với con đường mà Hyunjin lựa chọn. Cậu khẽ nhìn qua những con người đang vẫn còn ngồi cười nói vui vẻ kia. Đây hẳn sẽ là lần cuối họ cười rồi... Vì sao Felix lại không cảm thấy tội cho họ? Đến cậu cũng chẳng rõ nữa. Hễ điều theo phe tốt nhưng lại mang kết cục xấu cho Hyunjin... cậu không thích. "Mình đang ở với kẻ đang bắt cóc mình nhưng không kêu cứu, mình bị sao vậy nhỉ..?" Felix tự nghĩ. Chuyện có vẻ nhỏ, nhưng đã khiến cậu trằn trọc suốt đêm.

Tại một khu xóm khác...

-Không biết dạo này bé Yongbok ra sao rồi anh nhỉ? - Changbin hỏi. Lúc này đang ở ngoài vườn với Chan. 

-Anh nghĩ chắc thằng bé sẽ ổn thôi, em đừng nghĩ nhiều. -Chan trả lời.

-Nhưng em lo quá, không biết hiện tại nó đang lo chuyện ăn uống như thế nào, đang ở đâu...

-Nếu lo thì hai chúng ta đi thăm Yongbok đi.

-Sao mà được? Chúng ta thậm chí còn không biết nó ở đâu.

Lúc này cặp 2chan đang ngồi suy nghĩ, xong rồi Chan mới xực nhớ ra:

-Anh nhớ rồi, hôm trước anh có cài đặt mục track lại địa điểm của điện thoại Yongbok.

-Anh đặt chi vậy? Làm như vậy có hơi khó xử cho thằng bé đó.

-Không phải ý đó, anh đặt do Yongbok hay làm mất đồ thôi. 

Changbin nghe vậy cũng thôi nói. Hai người chụm đầu vô nhìn địa chỉ. 

-Hẻm 888Jinijini?

-Khu đó chẳng phải đang bị nghi ngờ có tội phạm sao?

-Sao thằng bé khờ đến nỗi đến đó ở vậy?

-Có khi nào đang bị giam giữ không?

-Hay là nó gia nhập tụi tội phạm?

-Tào lao nha anh! Yongbok không có hư đốn như vậy!!!

Hai người rốt cuộc cũng bỏ qua phần "yongbok hư", chộp ngay chiếc chìa khoá xe và rồ máy đến địa chỉ.

**********

Hyunjin sắp ra mắt "bố mẹ vợ" gòi=)))))

ai giới thiệu cho tuôi mấy cái fic dài của hyunlix iiii (văn xuôi nha, nô textfic) T.T



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net