IV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thoát khởi cơn mộng như nhát dao đâm vào trái tim. Mưa vẫn không ngừng rơi. Mưa to mưa xối xả, vỡ tan cả bầu trời. Mưa cứ tuôn, lòng cứ nặng. Thật ngao ngán cái không gian lặng thinh đến đau xót này. Nghĩ lại chuyện đó chỉ làm tôi tức điên lên như một con quỷ hung dữ. Thuốc, thuốc của tôi đâu rồi, bệnh tim của tôi lại tái phát. Tôi đã giấu cậu ấy là tôi bị bệnh tim, thật ra thì cũng không nặng, tôi không muốn là một kẻ yếu đuối trong mắt cậu ấy. Nhưng dạo gần đây, nó trở nên nghiêm trọng hơn. Cậu ấy rời xa tôi khi tôi mới phát hiện bệnh của mình chưa được bao lâu, tôi sợ lắm.

Đỡ hơn rồi, cùng với tiếng thở đọng sâu trong đó là sự ám ảnh nặng nề. Nếu năm đó tôi xuống nước hỏi cậu một tiếng thì có lẽ....Tâm trạng tôi đang rối bời trong đau đớn, hụt hẫng đến mê dại, dừ dằn và gay gắt.

Chắc tôi nên đến gặp bác sĩ.

Bác sĩ tâm lí đồng hành bên tôi khoảng hơn 2 năm nay.

Sau khi trị liệu xong, tôi gọi cho một cô bạn. Cô tên là park chaeyoung, rủ cô đến một tiệm bánh quen thuộc. Chúng tôi trò chuyện rôm rả, thật ra thì chỉ có cô ấy nói, tôi chơi với Chaeyoung nhưng cô không đem lại cho tôi cảm giác an toàn, không phải là người để chia sẻ, không phải là người để ở bên cạnh dựa dẫm. Tôi và Chaeyoung gặp nhau ở tiệm bánh này khi cả hai vừa mới bị đá. Vậy mà, giờ cô ấy đã có em bé, còn tôi thì vẫn cứ quẩn quanh không thoát khỏi cái mê cung kí ức tuổi 17.

'Lisa này, tôi chuẩn bị về Hàn Quốc, cô..?'

'Để xem đã'

'Trời mưa ở Paris buồn thật, Chaeyoung nhỉ ?'

~

| paris , 2020 |
now.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net