chương III

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Đám cưới diễn ra rồi, dù chuyện đó chẳng mảy nay tác động đến cư dân Helia phần nào nhưng Thresh biết ở một góc trời nào đó, một niên hiệu được hạ xuống và ngai vị lại đón thêm một người nữa ngồi lên. 'Hoàng hậu à' cậu vừa đi tuần khu mé đông khu Viện vừa lẩm bẩm với chính mình, tự làm dài thêm cái danh sách danh hiệu mà trước giờ cậu chẳng thấy hợp với cô tẹo nào. Dòng suy nghĩ bị cắt ngang khi một hòn đá ở đâu bay tới, đập nhẹ vào trán cậu:

- Đồ sâu bọ - người ném là một đứa Học giả tập sự mới vào.

- Cút - Thresh trừng mắt với kẻ đang đứng tít góc vườn kia - lần sau mà ném thì lại gần một chút.

Lại nữa, gần đây mấy chuyện về tiếng tăm cậu ở kinh đô qua mấy đoàn Học giả từ từ đi vào đầu óc dân cư ở Helia này. Không sớm thì muộn, đám Học giả hiền hòa kia cũng biết tay cậu từng vấy máu nơi ngục tù. Tất nhiên là ở chỗ này, nơi có những người cả ngày chỉ biết ịn mấy vết dầu mũi vô mớ giấy da, thì làm sao chấp nhận được chuyện bạo lực như vậy. Xem ra đã ở xa vậy mà bọn cai ngục kia còn giúp cậu xa lánh những người xung quanh thêm phần nào, nên viết mấy dòng cảm ơn chăng?

Nhắc tới thư từ, tuần trước Thresh vừa nhận được hai bức một lượt, chuyện hiếm khi nào xảy ra. Bức đầu tất nhiên là của cô, lối chữ thảo cậu đã quen mắt từ lâu. Cô chủ yếu viết mấy sự kiện chính trong Hoàng thất, thi thoảng than thở về mấy  lễ tiết rườm rà, nhưng nhìn chung là công việc đã vơi bớt phần nào so với thời còn tại vị. Bức sau đến từ Heca, như mọi khi cậu đọc lướt cái phần hắn ca cẩm về việc muốn truất lão chủ tịch Hội sắt xuống như nào, nhưng trong bức mới nhất hắn kể thêm việc mình vừa có một cô người tình, so sánh điều kiện hai bên thì vừa tầm với nhau. Thresh rơi mất một nhịp thở khi hắn đọc đến dòng này, không phỏi phì cười. Có ai ngờ cái gã cả ngày mồm oang oang muốn làm đại tướng quân lại có ý định lập gia đình cơ chứ? Và mấy chuyến thư đều đặn ấy khuấy động cái nhịp sống buồn tẻ của Thresh lên một chút.

Những hôm trăng non, Thresh lại nghe Giáo trưởng giảng chút phép thuật. Quá trình đảo nghịch, lời nguyền bất bội, truyền thuyết về anh chị em,... những kiến thức liên tục đi từ nhận thức, xuyên qua màn tiềm thức rồi có lẽ ngày nào đó một chút nhỏ thông tin kia sẽ chìm vào vô thức của cậu mãi mãi, nên cậu ra sức học hành.

.

Nửa năm gần đây đột nhiên không còn thư từ gì, Thresh có gửi thêm vài bức cho cô nhưng không có hồi âm. Trong thư với Heca cậu chỉ dám tìm cớ hỏi xa để lấy chuyện gần, mối liên hệ giữa cậu và Hoàng hậu ngoài Giáo trưởng và vài cai ngục ra thì chẳng mấy ai biết kể cả Heca. Nhưng mà hắn cứ nói mãi về việc mình đã leo lên đứng đầu Hội sắt như nào, tận tâm với Quốc vương ra sao, tuyệt nhiên chẳng bao giờ hé một chữ về Hoàng cậu, và Thresh cho là mọi chuyện vẫn ổn.

Nhưng đó lại là chuyện của hai tháng trước, giờ đến thư của Heca cũng chả thấy đâu. Thresh mơ hồ đoán ra điều gì đó, cậu có đề cập chuyện này với Giáo trưởng đôi lần. Nhưng ông bảo vẫn có con dấu Hoàng gia trên mỗi toáng bưu kiện hằng tháng, nên mọi chuyện hẳn là như thường lệ. Ông còn bảo có khi Đức vua và Hoàng hậu quá bận rộn và đầm ấm với nhau, chuyện hai người lan ra tận đầu đường cuối ngõ cơ mà. Thresh trầm ngâm, cô chẳng bao giờ nhắc đến Quốc vương trong thư từ làm cậu thật sự không biết cô có hạnh phúc như những gì thiên hạ đồn đại không.

Chuyến tàu thứ ba cập bến mà không có lấy một lá thư nào cho Thresh, tối đó, cửa phòng cậu được gõ nhẹ, là ám hiệu của Giáo trưởng như thường lệ. Khi cửa được mở ra, cậu không khỏi hít một hơi mạnh, lấp ló sau thân người tái mét của Giáo trưởng là một gương mặt khuất một nửa sau mái tóc đen, nhưng phần đường nét lộ ra còn lại có chết cậu cũng không cách nào quên được. Không thể!

- Xin chào, không có thời gian đâu, tôi là Kalista - một giọng nữ trầm vang lên - và như cậu thấy, tôi là em song sinh của Hoàng hậu.

Bịch, thân thể ngấm thuốc mê của Giáo trưởng đổ xuống đất tạo nên âm thanh trầm đục, với Thresh nó chả khác nào một phát nổ súng khai màn điều gì đó khủng khiếp hơn là cậu tưởng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net