Chương 7 : Ra mắt bạn bè

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là ngày đầu tiên hai chị em chúng tôi nhập học .Phải nói là bao nhiêu cảm xúc nó cứ lẫn lộn với nhau ế !! Mặc bộ đồng phục mà cô Phương đã đưa cho tôi ngày hôm qua , thực sự nhìn ngắm mình trong gương rất là đẹp nha ~ bà con cô bác cho em vài phút hư cấu hề hề.Bộ đồng phục là chiếc áo sơ mi trắng, với viền cổ áo cùng viền tay áo màu đen và bên dưới là chiếc váy xếp li ngắn qua đầu gối tí xíu màu đen nốt. Thật sự tôi rất thích bộ đồng phục này, tuy đơn giản nhưng vẫn toát lên được nét dễ thương , hồn nhiên của nó.

Chuẩn bị xong xuôi, bước xuống bếp là đã ngửi thấy mùi thơm toả ra ngây ngất zồi ! Nhìn dáng vẻ mỹ nam của thằng em tôi đứng nấu ăn, không nhịn được phải lấy cái điện thoại ra chụp một kiểu ảnh rồi mới bước vô bàn ăn.Đêm qua hai chị em chúng tôi đã xếp lịch thay phiên nhau dọn nhà, qủa thực hai chị em bị mắc bệnh sạch sẽ nhưng chỉ vì cái tội lười, nếu như không có kế hoạch dọn dẹp cụ thể cái nhà sẽ biến thành chuồng heo trong một ngày không xa.Để công bằng , lịch dọn nhà cùng với nấu bữa sáng của tôi sẽ là 2,4,6 của nó là 3,5,7 còn chủ nhật thì tuỳ hứng đi ăn ngoài và đi chơi xả hơi phá lệ sạch sẽ, nói vậy thôi chứ một ngày không dọn chắc cũng không tới nỗi rác chồng chất đâu nhỉ :).Em tôi học cùng trường với tôi nên bộ đồng phục chỉ khác của tôi cái quần, còn áo thì vẫn giống như tôi nhưng là áo sơmi nam nhé, tuy tôi không phải tự sướng gì về thằng em có nhan sắc hại gái nhà lành thế này nhưng tôi mong rằng : " Vũ a~ Tao mong mày đừng có quen lung tung mấy con bánh bèo chỉ khổ chị mày đi sau giải quyết cái đống hoa tàn ấy thôi ~ " .

Wow, nhìn bàn ăn thật hấp dẫn , trứng ốp la, thịt xông khói và xúc xích cùng bánh mì nướng kèm theo đó là một ly sữa tươi. Thực ra thì em tôi cũng biết nấu ăn một chút xíu nhờ mẹ tôi luyện công cho nó , nếu không nghe lời e rằng chỉ khổ cho cái lỗ tai em ấy =)) và kèm theo một giọng cười sảng khoái, nụ cười đó của ai ? Đương nhiên là của tôi rồi hề hề ...

Hai chị em chúng tôi sau khi ăn xong , dự định ra đứng đợi xe buýt như một lẽ thường ngày ở Việt Nam . Vừa mở cửa đã thấy Yến Nhi lấp ló vẫy tay ngay trước cửa, ờ thì cũng chả có gì ngạc nhiên nếu người lái xe không phải là anh soái ca hôm nọ =)) .

Nhi kéo tay hay chị em chúng tôi lên xe , vừa lên được 2 giây thì cô nàng đã bắt đầu nhiều chuyện:

-" Này bạn học chung lớp với mình đó hehe! Lát nữa hai chúng ta cùng lên lớp nhé, mọi ngày tớ đi có một mình, cô đơn lắm lắm luôn "

- " Ừ ! Hai tụi mình cùng đi " - tôi mỉm cười nhẹ nhàng , nhìn lên phía trên qua kính chiếu hậu , anh ấy vẫn luôn im lặng như vậy. Thấy tôi , anh ấy cũng nhìn lại , nhưng tôi ngay lập tức quay đi chỗ khác. Đẹp trai cho nhìn xí làm gì giữ gìn nhan sắc dị anh -_- Ngắm anh không được thì tôi ngắm em trai tôi , nó cũng đẹp nghiêng thùng đổ nước chứ bộ =)) Vũ tính nó cũng ít nói, vừa lên xe ẻm cũng đã rút cái tai phone ra nghe nhạc ... ây za cái thằng. Trong bầu không khí ấy , chỉ có nghe giọng Yến Nhi là nhiều, tôi thì mặc kệ cho cô nàng nói , cho tới khi....

-" Thiên Mai , Thiên Mai , bạn nhìn kìa.... là Exo đó " - Loáng thoáng nghe tới mấy anh thần tượng của tôi , tôi quay sang ngay lập tức .

- " Đâu... Exo của mình đâu ..... "

- "Poster concert Exo kìa , 2 ngày nữa sẽ diễn ra =))), cơ mà cậu cũng hâm mộ Exo à !"

- " Mình là fan chính hiệu luôn đó, không ngờ cũng gặp đồng hương ở đây, vui ghê , công nhận Exo phủ sóng thiệc rộng rãi !!"

-" Hê hê hai ngày nữa đi với mình"

- " Tất nhiên rồi ! Ở Việt Nam tớ hóng mãi ngày này " - và thế là hai đứa cứ tám huyên thuyên về thần tượng của mình, mặc cho hai con người kia nhăn nhó. Thấy vậy, Yến Nhi lên tiếng chỉ trích anh trai mình:
- " Anh làm gì mà nhăn nhó vậy... "

-" Ồn ào quá đấy , im lặng bớt đi "

Tôi : -" -_- "

Yến Nhi : " - Ai mượn anh nghe chứ, đã bảo hôm nay cứ đi làm đi , cứ van nài chở em đi học , giờ em chỉ nói chuyện với Thiên Mai một chút lại trách em, mà dạo này anh lạ lắm nhé , nhất là lúc Thiên Mai tới nhà mình đấy .... Hay là .... anh... "

-" Em đừng có mà suy diễn lung tung .... Ngậm bớt cái miệng lại đi, không thấy anh đang lái xe à "

- " Em nói không đúng sao... " - Yến Nhi làm bỉu môi

- " Em... thôi được rồi , im lặng bớt đi " - Nhìn hai anh em nhà này đấu khẩu vui thiệc đọ, công nhận chỉ có Yến Nhi mới có thể làm cho ông anh đẹp trai ấy tức chết như vậy, ngay cả mẹ mình cũng không có khả năng. Tại hạ xin bái phục ...

Không bao lâu sau, thì đã đến trường . Chúng tôi xuống xe, thấy mấy ánh mắt đang đổ dồn về phía chúng tôi. Tôi không quen lắm với việc mình bị chú ý như vậy .Thấy tôi hơi đơ người ra mấy giây, Nhi an ủi tôi :

-" Bạn đừng ngạc nhiên ! Chỉ tại hôm nay ông anh mình tới trường nên mới bị chú ý như vậy thôi ! Ngày thường , vô tư đi bạn hiền "

- " Ờ ! Được rồi " - Biết là vậy nhưng tôi vẫn nghe thấy tiếng xì xào bàn tán . Nếu như nói về ông anh kia thì tôi không để tâm nhưng ở đây là nói về thằng Vũ đó... Tại sao ?

Cô A :" này cậu bạn kia đẹp trai thật đó !! Sao nhìn mặt lạ ghê chắc học sinh mới chuyển đến "

Cô B :" Ừ ! Công nhận đẹp trai thiệt , mong là chuyển vô lớp mình hê hê "

Cô C : " Lớp thường như các cậu mà đòi hi vọng á ! Nhìn lớp chuyên như tôi hãy nói ! ".... Cứ thế cuộc đấu khẩu cứ diễn ra kèm theo vô số lời bàn tán. Mà sao tôi không nghe thấy ai bàn tán về tôi nhờ... nói về thằng Vũ lắm thế , nói về tôi đây nài ... ( sao bảo không thích chú ý cơ mà ! / gớm lâu lâu cho hai ba giây phút được làm người nổi tiếng nó ra làm sao chớ mọe ! / Bày đặt làm màu, xớ / Kệ chụy " )

Cơ mà thôi kệ đi , về lớp xem mặt bạn mới hề hề.

Nhi dắt tôi vô lớp , kèm theo đó là một tiếng " Ồ !! " ( đồng thanh mới chớt ). Sao tới cái trường này tôi cứ như bị hù chết thế nhở, mà quét qua nguyên cái lớp, 32 đứa , đếm sơ sơ cũng chỉ có 4 đứa con gái, tính luôn cả Nhi còn lại toàn là đực rựa , bảo sao chúng nó không Ồ lên cũng lạ, lớp thiếu gái trầm trọng kia mà .

Thấu tôi vô lớp, một cậu bạn tiến tới hỏi :
-" Ai đây Nhi , học sinh mới à !"

-" hế hế đúng rồi đó ! Mai, bạn ngồi chỗ kia kìa , đi mình chỉ cho "

Chỗ kia của Nhi chính là dãy thứ 3 trong lớp, gần ngay cửa sổ, bàn bốn đếm xuống . Chúng tôi vừa vô lớp thì cô giáo vô, cô ngoắc tay tôi lên bục giới thiệu

-" Xin giới thiệu với các em, đây là Thiên Mai, bạn ấy là người Việt Nam , kể từ giờ Thiên Mai và em sẽ học chung lớp với nhau "

- " Mong các bạn giúp đỡ , tiếng Trung của mình không được tốt cho lắm " - Theo đó là một nụ cười mỉm . Ta nói chớ , muốn hòa nhập mà không bị soi mói hay chỉ trích , bước đầu tiên là cứ phải Khiêm tốn =))

-" Ồ , thì ra là người nước ngoài, bạn xinh thật đó " - cả lớp bật người ha hả vì câu phát ngôn kia của anh bạn bàn đầu , tôi thì ngượng đỏ mặt.

-" Được rồi ! Em về chỗ của mình đi !"

- "dạ "

Cứ thế , tôi hòa nhập dần vào không khí lớp học , quả thực thì tôi cực kì ghét cái môn văn học ở đây , chả hiểu cái gì .Hay do tôi là người nước ngoài chăng.
~~~~~~~~~~

Công Ty Louis

Trong căn phòng làm việc tinh tế với màu trắng đen chủ đạo, cửa sổ thấp thoáng vài tia nắng lọt qua khe cửa. Trên chiếc ghế Tổng Giám Đốc sang trọng ấy, có người nam nhân đang suy tư trầm ngâm, mắt nhắm nghiền . Có vẻ như anh đang suy nghĩ một điều gì đó , nhưng suy nghĩ cái gì thì chỉ có mình anh biết được điều đó. Khuôn miệng cười mỉm.

-" Thiên Mai , cái tên thật đẹp , tại sao em lại khiến trái tim tôi xao xuyến như vậy ? Tại sao từ ngày em xuất hiện tôi cứ luôn nghĩ về em nhỉ ? "

Đang trầm ngâm suy nghĩ, tiếng gõ cửa vang lên

" Vào đi "

" Dạ ! Tổng giám đốc kí dùm em bản báo cáo này "

Không nói một tiếng , lạnh lùng kí vào bản báo cáo rồi lại tiếp tục trầm ngâm. Nhưng có vẻ cô thư kí vẫn chưa chịu đi , còn muốn ngắm nữa hay sao ý.

" Sao còn chưa ra ngoài "

" Dạ bây giờ em đi liền " - Nghe thấy tiếng nói ấy vang lên, cô thư kí mới hoàn hồn xin lại bản báo cáo rồi bước ra ngoài. Nhìn đồng hồ , có vẻ như đã tới giờ ăn trưa rồi nhỉ !!. Không biết ở trường Thiên Mai ăn cơm chưa , có hợp khẩu vị không ?? ( em gái anh học chung lớp với Thiên Mai đấy nhé ! Ta nói chớ anh em nhà này người dại gái người dại trai dễ sợ :v )

~~~~~

Căn tin trường

-" Wow đồ ăn ngon thiệt Nhi ơi ! Mình yêu cái căn tin này mất rồi "

- " Hề hề , ngon vậy bạn ăn nhiều vô ! Mà Vũ đâu ấy nhỉ "

-"Kệ nó đi ! Chắc giờ này đang được mấy em xinh tươi mang cơm hộp ăn cùng cũng nên há há "

- "Bà chị lại nói xấu gì em đấy " - Tiếng nói quen thuộc vang lên , Mai quay người lại thấy Vũ đang đứng cùng một cậu bạn, công nhận đẹp trai handsome thiệc

-" Ai dám nói xấu anh đâu , chẳng qua là Yến Nhi hỏi nên tôi mới trả lời đúng sự thật thôi ! Cơ mà ai đây !!"

-" À xin giới thiệu với chị thân yêu , đây là Ngô Chấn Minh cậu bạn mới quen của em đó "

-" Ờ được rồi !! Hai đứa ngồi xuống đi "

-" Mà chị là gì của Vũ thế "

-" À chị là chị gái của Vũ , nhưng đây là bí mật nhé !! Chị đang chờ đợi để chọc tức mấy đứa con gái hay ve vãn em trai chị muahaha "

-" Hì hì chị vui tính thật đó , em rất muốn
Có một người anh hoặc người chị nhưng số em lại là con một nên cô đơn lắm lắm luôn "

-" Thôi ăn đi mấy đứa , đồ ăn nguội rồi kìa . Chiều về nhà Vũ dắt bạn tới nhà chơi nhé , chị làm mấy món ngon cho hai đứa "

-" Còn mình thì sao hả Mai !! Bạn nỡ để mình bơ vơ như vậy như " - Yến Nhi im lặng nãy giờ cũng lên tiếng

-" Cậu về nhà ăn cơm với ông anh đẹp trai của cậu đi ha :v "

-" Sao cậu nỡ đối xử với mình như thế !!"

-" Nói dỡn thôi , tối nay mình mời được chưa ! Nhớ gọi điện cho mẹ cậu đấy ! "

-" há há biết ngay mà , nói chớ cậu không mời mình cũng mặt dày tới ám cậu thôi, mình chưa tham quan nhà cậu mà :3 "

-" Rồi thưa hai chị ! Chị ăn cho em,nói nhiều quá :v em đói bụng nãy giờ rồi "- Vũ nhìn hai chúng tôi bức xúc mà lên tiếng

-" Được rồi cậu hai , chúng tôi ăn đây !!! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net