Chap 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa vào được một lúc thì Woohuyn và Sungkyu từ đâu xuất hiện với bộ đồng phục bơi lội. Ôi trời ơi, hai người này mới thật sự là sỡ hữu " Nice Body" nè. Nam thì ngưỡng mộ mà nữ thì muốn phụt cả máu mũi cả ra.

- ÔI! Anh Woohuyn, em yêu anh!

- Người đâu mà đẹp quá!

- Chỉ bí quyết đê!

...

Sáu múi, da màu lúa mì, cơ bắp săn chắc, bảo đảm 90% là không có mỡ thừa, lại thêm vẻ lạnh lùng cao ngạo nữa, hai người này quả là đốt tim đối phương.

Vì đây là hồ bơi trong nhà, lại được lắp kính trong suốt nên cứ như ở biển nhân tạo, có nắng có nước, y hệt khu nghỉ mát. Cộng thêm trường học chuẩn quốc tế nên có cả ghế bố để tắm nắng, quá tuyệt.

Hai chàng trai tài tử đi sượt qua đám người đó, chọn hai cái ghế rồi nằm thẳng cẳng tắm nắng, chờ đến tên mình thì bơi thôi, không thèm khởi động.

Lúc này lớp 12a3 cũng đã đến, các học viên lại được ngắm thêm một " Nice Body" nữa của Hội trưởng Sehun. Anh này thì da trắng, cơ bắp cũng không được như Woohuyn hay Sungkyu nhưng cũng có lợi thế là cơ bụng sáu múi, cao ráo điển trai.

Các nữ sinh cứ reo hò um trời um đất, gọi tên, nhìn trộm, thậm chí là làm gì đó để được một trong ba người chú ý nhưng đều bất thành.

Sehun xuống tới, khởi động một chút thì nhìn ngang nhìn dọc, cuối cùng cũng nhìn ra Naeun, thấy nhỏ đang đứng khởi động thì liền tới bắt chuyện.

- Hey! Chào em! Khởi động à?

- A! Anh lúc nào cũng làm người ta giật cả mình! - Naeun cười cười.

- Một lát anh sẽ thách đấu lớp em, được không?

- Ừm... Cũng được! Một lát em sẽ thông báo với lớp!

- Ok! Anh về lớp đây! Lát nữa gặp!

- Lát nữa gặp!

Sehun xoay đi, trong lòng có chút ít thất vọng vì đang tìm một người khác mà lại không thấy đâu.

Nhưng anh chưa đi được 5 bước thì cái bể bơi đang ồn ào nào nhiệt thì đột nhiên im bặt, không có lấy một tiếng động. Là người ai mà chẳng tò mò nên Sehun liền ngó nghiêng.

Sungkyu cũng tò mò nên cũng ngốc dậy coi tình hình, Woohuyn thì vẫn nằm chình ình đeo dây phone nghe nhạc vì chuyện chẳng liên quan đến mình...

1'...

2'...

3'...

AAAA!!!!

Sae Ron và Yura hướng từ phòng thay choàng khăn đồ đi ra, đẹp như mỹ nữ. Da vừa trắng vừa mịn như trứng gà bóc. Tóc búi cao để lộ cái cổ hấp dẫn. Chân dài, số do chuẩn đến từng milimet, cả hai khiến cái hồ bơi đứng yên bất động bởi độ " Hot" của mình.

Sae Ron mặt đồ bơi một mảnh màu vàng nhạt, màu sắc ấm nóng, đối lập với vẻ mặt của cô. Yura thì đồ bơi màu hồng phấn, nhẹ nhàng thanh tao. Đây là hai mẫu đồ bơi mới nhất của thương hiệu nhất nhì thế giới, giá cả cũng lên đến ngàn đô.

Một người lạnh lùng, một người ấm áp, cả hai lại trung hòa khiến họ đẹp như hai đóa hoa giữa rừng thẳm.

( Rừng là những học sinh bình thường. Woohuyn và Sungkyu lại là người " hái hoa". Sehun, Naeun và cả Bomi chỉ tội là lá mà thôi!)

- Woohuyn! Woohuyn! Nhìn kìa! - Sungkyu lay lay bắp tay Woohuyn, mắt nhìn Yura quên cả chớp.

- Assiiia! Cái quái...

Woohuym giật dây phone ra, bực mình bật dậy, còn tính mắng cho Sungkyu vài câu nhưng vừa nhìn thấy bóng dáng " Hot hơn siêu mẫu" của Sae Ron mà chả ứ ới được cái mô tê gì nữa.

WOOHUYN chợt thấy có một thứ chất lỏng gì đó âm ấm đang chảy ra từ mũi mình, đưa tay lên quẹt thì " hết hồn" vì đó là máu mũi. Nhìn qua Sungkyu thì cậu cũng đang chảy máu mũi mà bản thân chẳng hay biết gì.

- Sungkyu! Chảy-máu-mũi!

Woohuyn nhấn mạnh từng chữ nhưng chẳng ăn nhập gì với cậu liền đưa tay véo vào hông Sungkyu một cái.

- Ây dà! Đau!

Sungkyu nhăn nhó. Woohuyn lắc đầu thở dài, lấy một tay bịt mũi, tay còn lại rút ra một nùi khăn giấy dúi vào tay Sungkyu rồi anh cũng rút ra mấy tờ nhét vào mũi mình.

- Bị làm sao đó? Đứa tớ làm trò gì? - Sungkyu y như " con giai tơ".

- Chảy-máu-mũi! - Woohuyn lạnh lùng nói.

Lúc này Sungkyu mới đưa tay lên quệt thử thì tá hỏa, quơ luôn cả hộp lau mũi rối rít với cái suy nghĩ: " Không thể để Yura thấy được!?".

Woohuyn cầm máu xong thì nhìn xung quanh. Sae Ron và Yura đang đi về phía họ, còn phần lớn học sinh vẫn đang bất động. Đột nhiên cậu nóng máu khi thấy có mấy nam sinh cũng bị... chảy máu mũi.

Còn kia nữa, chẳng phải là Hội trưởng hội học sinh sao? Anh ta cũng bị chảy máu mũi nữa kìa! Thật là bực mình, ai cho nhìn người của mình! Trời ạ! Mày nghĩ lung tung gì đó hả Phong? Mày điên rồi!

Không khí hồ bơi bị hâm lên đến gần 100 độ C làm Sae Ron và Yura bực mình.

- Khụ... khụ! - Yura vờ ho khan một tiếng khiến mọi người bình thường lại, có cả 3 người là Sehun, Naeun và Bomi.

Cả hai tiếp tục tiến đến ngồi ở hai chiếc ghế... cạnh Woohuyn và Sungkyu. Thế là, nhiều chuyện ly kỳ xảy ra.

Sơ đồ nhìn từ trên xuống, từ trái qua phải:

[ Hồ bơi]

Yura| Sae Ron | Woohuyn | Sungkyu

Sau tiếng ho khan của Yura, bây giờ mọi thứ có vẻ là khá bình thường rồi. Sungkyu chạy tọt qua bên kia, mặc kệ Woohuyn để được ngồi cạnh Yura, cô thì cũng chẳng quan gì mấy đến cậu.

Do là hôm nay không được khỏe nên Sae Ron vừa tới đã nằm xuống, lấy chăn đắp ngang thân dưới rồi khép mặt mệt mọi. Yura thì lấy tay gối đầu nhìn mọi người xung quanh.

Sehun định đi qua bắt chuyện với Sae Ron nên tranh thủ phân công công việc cho mọi người. Naeun cũng chẳng khác mấy, tình cách gây chú ý cho Woohuyn.

- Chào Woohuyn! Hai ngày rồi không đi học, hôm nay đi bơi à? - Nhỏ ngồi xuống cái ghế cạnh Woohuyn thì tim như muốn nhảy cả ra ngoài vì cái " Nice Body" của anh.

- Có vấn đề gì? - anh lạnh lùng hỏi ngược lại làm Naeun sượng người.

- Khô... không có gì? Cậu không định khởi động à? - Nhỏ dài dòng dây dưa níu kéo cuộc trò chuyện.

- Không! - Lại lạnh lùng.

- Ơ... Vậy thì...

- Nếu không có gì thì cậu có thể đi! Tớ muốn yên tĩnh! - Woohuyn.

- À! Vậy thì không phiền cậu nữa! - Naeun nói rồi xụ mặt quay đi, quá hớ độ là khác.

- Hey! Chào cậu! - Sungkyu te tửng.

- Chào! Trốn học 2 ngày rồi nhỉ? - Yura đùa cợt nói.

- Ôi dào! Nghỉ ngơi mà cậu làm gì gọi là trốn ghê thế? - Sungkyu.

- Đùa một tí! Cậu thích học bơi lắm à?

- Cũng có một chút! Còn cậu?

- Thích, rất thích!

Sungkyu và Yura cứ thế mà trò chuyện khiến cho đám fan của Sungkyu tức đến độ đỏ mặt, cở sức được cấu xé Yura mới hả dạ. Nhưng vừa bắt gặp ánh mắt lạnh lùng của Sungkyu thì cả bọn đã chạy toán loạn.

Bên cạnh hai người họ thì có hai tảng băng to đùng nằm đó. Một tảng băng đang ngày càng đông lại, một tảng thì đang tan chảy dưới " ánh mặt trời" chói chang.

- Chào em! - Sehun từ đâu đi tới, trên mặt nở nụ cười sát gái.

Sae Ron không trả lời, chỉ mở mắt nhìn sượt qua anh một cái rồi tiếp tục nhắm mắt làm Sehun tụt cả hứng.

Woohuyn nhìn thấy bộ mặt " sượng ngắt" của Sehun thì cười nhết mép. Đường đường là học sinh năm cuối, lại là Hội trưởng hội học sinh mà cả bắt chuyện với một nữ sinh lớp dưới cũng khó khăn tới như vậy! Đáng khinh! ( Woohuyn cũng bất lực đó thôi! * Bĩu môi*)

- A! Em tên là Sae...

Phét! Phét!

Vừa lúc Sehun định nói thêm câu nữa thì tiếng còi của huấn luyện viên lớp anh. Sehun vội vả nói:

- Anh là Sehun lớp 12a3! Rất vui được gặp em! - Nói xong anh liền chạy về lớp.

Sae Ron vẫn chưa có động tĩnh gì, chỉ cảm thấy phiền toái với " thằng cha" chết tiệt đó. Người gì mà vô duyên, cô đã không thích tiếp xúc mà cứ nỉ non rồi lại ỷ ôi.

- Vừa vào trường mà được Hội trưởng thích, sướng nhỉ? - Woohuyn nói giọng bông đùa.

- Anh ta thích tôi khiến cậu đau lòng à? Thích anh ta thì cứ nói, tôi giới thiệu giúp, nhá!?

Sae Ron nói rồi cười nửa miệng bước đi, bỏ lại Woohuyn tức muốn xì khói.

Sae Ron chọn một hồ bơi chưa có ai dùng rồi bước xuống. Cả đám con gái thấy vậy liền nhìn cô một cách kỳ lạ. Nước chỉ thấp hơn ngực Sae Ron một tí nên cô chỉ ngâm mình mà không tắm.

Trên này, chiếc chuông điện thoại của cô đột ngột vang lên. Yura định quay sang xem xét thì đã thấy Woohuyn cầm điện thoại lên trả lời, còn ra dấu cho cô im lặng.

Đầu dây bên kia vang lênh một giọng nam ấm áp:

- Alo! Một lác tớ đến trường đón cậu, Sharon nhá!? - Rick vui vẻ nói.

- Tìm Sae Ron à? Cô ấy không có ở đây! - Giọng nói gian xảo của Woohuyn.

- Cậu... cậu là ai? Tại sao Sharon không nghe máy? - Rick tức giận.

- Cô ấy... bận rồi!

Woohuhn trả lời một cách bí ẩn rồi... khóa máy luôn, bỏ lại Rick với một dấu hỏi to đùng về người nghe điện thoại và Sae Ron. Nhất định một lát phải đi đón cô ấy hỏi cho rõ mới được, nhất định.

Bên này, Yura nhìn Woohuyn tròn xoe mắt. Trong đầu cô cũng có một dấu hỏi to đùng. Cái tên Woohuyn này đúng là thân kinh! Để Sae Ron biết cậu đụng vào đồ của cô ấy là coi như " Tứ mã phanh thây" cậu luôn cho xem! Chờ đó, tôi sẽ mách Sae Ron!

Sae Ron đang ngã người tận hưởng làn nước mát thì đột nhiên nước bị chấn động mạnh, buộc cô phải mở mắt ra tìm nguyên nhân. Cái gì thế kia? Cô ả Naeun và một đám con gái chung lớp kéo xuống bơi! Tình hình gì đây, cô ghét như thế, mất vệ sinh chết đi được!

- Làm cái gì thế? - Sae Ron đứng dưới hồ bơi hỏi, gây sự chú ý không ít cho một tốp người.

- Tất nhiên là bơi! - Một nhỏ mặt đồ bơi màu tím nói.

- Đi lên! - Sae Ron lạnh lùng ra lệnh, ngay lập tức cả Bomi cũng kéo lại " xem trò vui".

- Tại sao? - Một nhỏ mặt đồ bơi màu cam nói.

- Các cô làm ô nhiễm nước trong hồ!

- Ý cậu là gì hả? - Naeun giả giọng " nai tơ" hỏi.

- Tôi nói các người bẩn!

Sae Ron thì ngược lại, không kiên kị trả lời ngay. Yura nhìn thấy chỉ có nước lắc đầu ngán ngẩm rồi mở khăn tắm đứng dậy bước nhẹ nhàng xuống hồ. Cô biết Sae Ron không khỏe nên tốt nhất không nên để cậu ấy tức giận được, bằng chứng là sắc mặt của Sae Ron ngày càng kém đi.

- Sae Ron. để mình! ...* Quay qua bọn kia*... Tôi khuyên các cậu, tốt nhất nên đi lên đi! SAE RON không thích như thế này!

- Này! Hai cậu thật quá đáng! Đây là hồ bơi ở WOOLLIM School chứ không phải hồ bơi tại gia đâu mà lại cư xử như thế! - Naeun cố gây sự chú ý về phía Sae Ron.

- Vậy thì sao? Tôi nói lần cuối, các cô có tránh không thì bảo? - Sae Ron đanh giọng.

- Chúng tôi không...

- Trật tự! Đại diện cho Hội Học sinh, tôi nhắc nhở các em không được làm loạn trong phạm vi nhà trường! Bằng không sẽ giao Ban Kỷ luật xử lí! - sehun chen qua đám đông nói một mạch. Bản thân anh cũng không biết mình đang bênh vực cho Naeun hay cho người khác nữa đây.

- ĐI LÊN! - Sae Ron đến cả một cái nhìn cũng không nhìn Sehun, tay chỉ thẳng và đám bạn của Naeun và nhỏ như ra lệnh.

Sehun như bị cái gì đó kích thích, chạy lại cầm điện thoại lên nhấn gọi cho Trưởng Ban Kỷ luật.

Cuộc gọi kết thúc, anh lại chen qua đám đông một lần nữa để tiếp cận " Chiến trường". Một bên là hai cô gái có vẻ rất lạnh lùng. Một bên thì cứ như một con thỏ đang đứng giữa những tấm lá chắn.

- Tôi đã gọi cho Ban Kỷ luật rồi đấy! Nếu như các em không nghe lời thì đừng tránh chúng tôi thẳng tay đưa ra Hội Đồng Kỷ Luật. Mau tự giải quyết vấn đề! - Sehun như muốn đe dọa thẳng mặt Sae Ron và Yura nên ánh nhìn vẫn chăm chăm về phía họ.

Có lẽ như kế hoạch của Sehun đã thành công khi Sae Ron hướng ánh nhìn sắc lạnh của cô về phía anh khiến anh bất giác rùng mình một cái.

- Xác định? - Sae Ron hỏi bằng thứ giọng tà mị nguy hiểm.

- Ý em là gì? - Sehun vô tình đánh mất hình tượng, giọng nói chứa không ít lo lắng trước sự ngạo mạn của một người con gái lớp dưới.

Naeun như cảm nhận được không khí đang ngày càng căng thẳng nên vọt từ hồ bơi lên, khép nép đứng sau Sehun khiến anh hơi đỏ mặt một cái.

Sae Ron hừ lạnh, nhẹ nhàng đi đến thanh vịnh rồi bước lên đi đến bên Sehun làm tim anh lại đập liên hồi. Xung quanh cũng đang rộ lên đàm tiếu, phân bua.

Tiếp theo sau đó, một tiếng " Chát" gần như chói tai vang lên. Mọi người chỉ thấy được mặt Sehun vẹo sang một bên, trên gương mặt trắng trẻo in hằng 5 dấu tay màu hồng tía đang sưng lên thấy rõ.

Tất cả đám con gái chỉ lặng thing, lấy tay lên che miệng vì sốc. Nam sinh thì há hốc cả mồm, mắt muốn rớt ra ngoài. Naeun đứng phía sau bất chợt rung lên lẩy bẩy vì sợ. SUNGKYU hết nhìn SaeRon rồi lại quay sang biểu cảm của Sehun ra sau. Woohuyn cười cười, cảm thấy càng ngày càng muốn tiếp cận cho bằng được cô gái đầy gai nhọn là Sae Ron. Bomi thì cũng không ngạc nhiên là mấy, bản thân nhỏ cũng đã 2-3 lần thỉnh giáo. Bên dưới, mấy đứa lúc nãy chỉ trỏ Sae Ton bây giờ cũng nhìn cảnh tượng trước mắt một cách trân trói.

Yura lắc đầu một cái rồi bước lên. Thấy Yura, Sae Ron nhìn cô một cái rồi nhìn thẳng mặt Sehun, nói:

- Kim Sae Ron này ghét nhất 2 loại người. 1 là dựa vào một chức danh hèn hạ mà ra lệnh cho tôi. 2 là mặt dày. Anh là loại thứ nhất, còn cô là loại thứ 2. Tôi cảnh cáo các người, tránh xa tôi ra một chút và tốt nhất đừng chọc giận tôi! Đối với tôi, các người rất bẩn, hiểu không hả? - Sae Ron nói xong thì đi lại ghế nằm lúc nãy, cầm điện thoại và khăn tắm hướng cửa đi tới, bỏ lại mọi người đang ngơ ngác như con nai tơ.

Bữa học bơi hôm đó của lớp 11a3 và 12a3 được tiếp tục sau khi Naeun đưa Sehun lên phòng y tế bôi thuốc. Yura biết Sae Ron không vui, tốt nhất nên để cô ấy một mình.

- Học tiếp đi! Tạm biệt! - Sau đó cô rời đi thì đến lượt Woohuyn.

- Không học à? - Sungkyu.

- Không cần! - Anh trả lời chắc nịch.

- Tạm biệt! - Yura.

[...]

Sae Ron rời khỏi đó rồi thẳng đến phòng thay quần áo. Sau khi thay ra bộ đồng phục học sinh, Sae Ron định tới bệnh viện kiểm tra sức khỏe nhưng vừa tới cửa đã thấy Woohuyn đứng đó với dáng vẻ lười biếng, áo bỏ ngoài, tay đút túi quần, nhìn cực kỳ thu hút... người khác.

- Định đi vê sao? - Woohuyn cất tiến hỏi như muốn cản đường Sae Ron, tay đưa lên chắn ngang lối đi của cô.

- Có chuyện? - Sae Ron dừng bước hỏi.

- Thật sự không thể làm bạn với cậu được sao?

- Tại sao cứ cố chấp?

- Vì thích!

- Thích?

- Ừ! Có thể gọi là đam mê!

- Tôi không phải một môn nghệ thuật hay gì đó để được người khác đam mê!

- Cậu, lúc nào cũng nói chuyện với người khác như vậy! Cứ y như, không ai cho cậu cảm giác an toàn!

- Đúng! Tạm biệt! - Sae Ron gạt cánh tay đang cảng đường của Woohuyn ra, lạnh nhạt bước đi.

- Vậy thì tôi sẽ cho cậu cảm giác an toàn! - Woohuyn nói vọng lại từ phía sau của Sae Ron nhưng cô vẫn không quay đầu lại hồi đáp.

" Bỏ cuộc đi! Tôi, không cần ai bận tâm cả!".

Suy nghĩ không thành lời của Sae Ron tựa như cơn gió lạnh khiến tâm hồn cô ngày càng đóng băng.

" An Toàn', một thứ Sae Ron chỉ cảm nhận được từ Yura và Rick. Tất cả chỉ là khái niệm của dối trá, tất cả. Day dưa chỉ tội khiến cô ngày càng mất lòng tin và mất đi cảm giác an toàn.

Sau buổi học bơi hôm đó, Sae Ron phải ở nhà dưỡng bệnh 3 ngày vì cô bị huyết áp thấp, phải bồi bổ lại. Kế hoạch do Bomi dày công tốn tiền vạch ra cũng coi như công cóc.

Cũng sau vụ việc ở hồ bơi đó, hình tượng của Sehun và Naeun không biết vì lí do gì mà được nhân lên mấy bậc.(!?) Tiếng tăm của Sae Ron và Yura thì ngày càng lớn, lượng fan không thua gì Naeun, chủ yếu là nam sinh.

[...]

Như thường lệ, Yura sẽ dùng bữa trưa ở căn-tin trường, do đầu bếp của cô đích thân nấu, sau đó sai người mang tới cho cô, Sae Ron thì không - ăn - trưa, thường thì sẽ nghe nhạc.

Lâu lâu lại có một fan hâm mộ quá khích mà chuẩn bị cả bữa trưa rồi đứng cúi đầu đưa tận bàn Sae Ron, nhưng kết cục thì ai cũng biết: cả nhìn thì Sae Ron cũng chẳng nhìn lấy. Thế mà cả phần ăn trưa của Yura thỉnh thoảng cũng có không ít kẻ làm rồi đưa tới, báo hại vệ sĩ của Saa Ron ăn muốn nổ ruột.

Còn thư tỏ tình thì coi như toi, tụi nó không dám đến gần nên toàn đưa cho vệ sĩ, cuối cùng hai nàng lại không đọc rồi còn nói một câu: " Mấy anh đọc giùm đi!". Vậy là tỏ tình hai bà chủ thành tỏ tình vệ sĩ mới ghê. ~_~

Còn hai anh chàng Woohuyn và Sungkyu mới tức. Năm nào cũng nhận cả đống thư hâm mộ của fan vậy mà năm nay lại không chịu nhận, khổ nỗi làm tan nát tim không biết bao nhiêu em. Kể cũng lạ, năm trước thì Woohuyn cũng không có nhận, có mỗi Sungkyu xớn xa xớn xác, nhận hết phần cậu rồi còn xớ rớ tới phần của Woohuyn, đọc cho đã còn cười sặc sụa trêu ghẹo anh, báo hại chạy như ma đuổi không biết bao nhiêu lần.

Năm nay không hiểu lí do gì mà cả hai im bặc mà còn lạnh lùng phát sợ. Sungkyu chỉ bắt chuyện với mỗi Yura, lâu lâu thì cũng nói được với Sae Ron 1-2 câu gì gì đó. Woohuyn thì như tảng băng, không nói không rằng, suốt buổi ngồi nhìn chăm chăm vào một đôi mắt màu tro của ai đó khiến Sae Ron cảm bức bối thấy khó chịu vô cùng, cứ y như bị theo dõi một cách công khai.

[...]

Hôm nay trời trong xanh không một gợn mây và có lẽ là ngoại lệ khi Sae Ron cùng Yura xuống căn-tin ăn trưa, gây ra một vụ " ùn tắc giao thông" không hề nhẹ. Biết bao con mắt soi mói xen lẫn thán phục cứ chỉa thẳng vào hai cô, trong khi phía sau còn có hai vệ sĩ " mình cao hai trượng" đi cùng, nhiệm vụ của họ ngoài bảo vệ thì còn có sai vặt khi hiện giờ cả hai đang cầm hai phần đồ ăn trưa cho Sae Ron và Yura. ?_?

Cả hai chọn cho mình một bàn rộng rãi thoáng mắt gần cửa sổ và cũng là bàn trống duy nhất hiện giờ rồi ngồi xuống, hai vệ sĩ chu đáo đặt hai phần ăn xuống rồi lùi ra xa 5m.

- Sao hôm nay nổi hứng ăn trưa thế? - Yura vừa xếp khăn ăn đặt lên đùi vừa hỏi.

- Là ba! Ba biết tớ không ăn trưa nên từ nay cho nhà bếp mang đồ ăn đến cho tớ! - Sae Ron lười biếng mở hộp. Của cô là cháo gan ngỗng, súp gà nấu nấm và một ít táo xanh.

- Ba cậu làm đúng đó! Cậu không ăn trưa như thế, huyết áp thấp là đúng rồi! - Yura cũng mở hộp của mình. Có thịt bò xào đậu Hà Lan, cá hấp cải xanh, canh bí đỏ nấu tôm và cơm trắng.

- Liên quan gì đến nhau! Cậu uống gì không, tớ nói người đi mua?! - Sae Ron săm soi thố cháo gan ngỗng trước mặt, phải bảo đảm an toàn mới dám húp thử một miếng.

- Nước suối được rồi!

Sae Ron nhận được đáp án, phất tay ra hiệu cho một vệ sĩ chạy đến rồi dặn dò:

- Mua cho tôi 1 chai nước suối và 2 chai Sting! Mua mấy loại nhập khẩu ấy! Ở đây chắc không có đâu, ra ngoài mua đi!

- Dạ cô chủ! - Một vệ sĩ trả lời rồi rời đi.

- Sae Ron này, cậu thật sự không ăn cơm à? - Yura hỏi.

- Không! - Sas Ron trả lời, tay lấy muỗng khuấy khuấy thố súp gà y hệt kiểm nghiệm độc tố trong đó.

- Why? ( Tại sao?)

- Không thích thôi!

- Không thích cái gì? - Woohuyn bất thình lình xuất hiện, còn có cả Sungkyu. Cả hai định kéo ghế ngồi xuống thì vệ sĩ chạy đến ngăn lại nhưng bắt gặp ánh mắt biết nói của Sae Ron thì lẳng lặng lùi lại.

- Hello! Ăn gì đấy? - Sungkyu cười hì hì đặt khay cơm của mình xuống.

- Ăn trưa! - Yura.

- Hình như chúng ta không thân tới mức có thể ngồi ăn như thế này nhỉ? - Sae Ron giọng cáu kỉnh nhìn Woohuyn nói.

- Vậy thì bắt đầu từ bây giờ cứ mỗi bữa trưa là ăn chung thế này để làm thân đi! - Woohuyn nhún vai một cái, cúi xuống bắt đầu ăn.

- Cậu...- Sae Ron lắc đầu một cái, tốt nhất là không nên tranh cãi với Woohuyn.

- Nghe nói 2 người đi đâu cũng có 2-3 vệ sĩ mà sao từ nãy giờ thấy có 1 người vậy? - Sungkyu.

- Đi rồi! - Sae Ron vừa trả lời xong cũng là lúc vệ sĩ kia xuất hiện, đặt túi nước lên bàn rồi lùi ra.

- Về rồi đấy! - Yura lấy chai nước suồi ra, nhưng khổ nổi cái nắp chắt quá vặn mãi mà không được.

- Để tớ! - Sungkyu chìa tay ra, ý bảo Yura đưa cho cậu mở giúp.

- Này!

Kịch!

Nhìn Sungkyu mở sao mà dễ dàng quá không biết, vặn nhẹ một cái là ra.

- Cảm ơn! - Yura cười cười.

- Không có gì! - Sungkyu cũng cười cười.

Đến lượt Sae Ron mở chai Sting của cô thì cũng vặn vẹo một hồi mà chẳng chịu dứt ra. Cô liết vệ sĩ một cái, anh ta liền hiểu ý chạy lại nhưng Sae Ron vừa đưa ra thì chai nước bị Woohuyn giật trên tay rồi quay lại phất tay ra

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net