Trường An Ức-Quỳ Xuống Cho Trẫm
Trường An mưa/thu ý rơi 1 đêm
Đường vạn lý/tà áo khách nhẹ/bay
Đò đêm vắng/mưa khẽ rơi/sáo ai vọng
Niềm nhớ/như cát trôi/chẳng thể vơi
Trường An đê,liễu rủ tiễn người đi
(__________Thuỳ Dương tiễn biệt ly)
Nguyệt Thiên Sơn/còn vương những sầu bi
Này duyên kết/người vẫn lầm/sáo thê lệ
Mộng ấy/bi khuất thay/hồng nhan xưa
Cầm lại vội mau dây/bóng hoa thêm tịch liêu
Tấu khúc ca/những mong gửi đầy xuyến xao
Nguyệt lạc làm quyên kêu,nhớ thương gửi sương gió
Nhớ khắc ghi/chúng ta nơi đây ước thề
Trường An đi/xa cố hương ngàn dặm
Đường xa xôi/lòng nặng mấy phần ưu
Cùn quân tấu/lên khúc nhạc/kiếm vung nhẹ
Làn gió/đưa khói bay/sông lặng thinh
Trường An cư/sáo Lũng Đầu nhẹ vang
Đèn hoa rơi/lại thao thức một đêm
Người say gió sương thanh lạnh,tuý hoa đường
Người hướng sông Tiêu Tương,Tần ta đi
Bồi rượu cùng/quân say/chớ nhắc câu biệt ly
Tấu khúc ca/lãng quên mọi chuyện/thế gian
Sử trải dài/niên hoa/ngước lên trời rộng lớn
Hỡi cố nhân/có ai tới nghe tiếng đàn
Chiều cổ thành/lại khép/én bay quay về đây
Tấu khúc ca/gỡ đoạn trường tình đớn đau
Tù vọng từ/biên cương/cứ đi/chẳng quay bước
Tiếng trống vang/khói sương giăng khắp đất trời
Hồng trần tựa mây bay,khó chăng rượu cạn hết
Tấu khúc ca/tiếng ta lưu danh tháng ngày.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net