Chương 11:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kể từ ngày hôm đó đến nay cũng đã trải qua 2 ngày cậu bị giam lỏng trong căn phòng rộng lớn này

Anh từ sau hôm đó không còn trở về phòng nữa, sáng thì đến công ty tối về đến nhà chỉ tiến thẳng vào thư phòng và làm việc tiếp, 6 giờ tối anh luôn đều đặn và đúng giờ xuống bếp để nấu đồ ăn cho cậu, tuy toà biệt thự này có nhiều người hầu là thế nhưng đồ ăn của cậu anh không cho bất kì một ai động vào

Sau khi nấu xong anh không đem trực tiếp lên cho cậu mà lại nhờ quản gia đem lên cho cậu, nhưng tất cả những món mà anh đã bỏ công sức để nấu cậu đều không ăn nếu tệ hơn cậu đều đạp đổ hết ra sàn, những điều cậu làm anh đều biết nhưng giờ anh cũng không thể qua đó được, vì nếu anh qua đó cậu sẽ lại cầu xin anh thả cậu ra, chỉ cần thoáng nghĩ về hình ảnh cậu vui vẻ bên người đàn ông khác làm tim can anh như thắt lại

Reng.....reng....reng

Tiếng điện thoại trong văn phòng của anh bổng vang lên, anh khẽ bước đến bên bàn rồi nhấc điện thoại lên nghe máy

" Sao rồi "

" Thưa chủ tịch hồ sơ về cậu chủ nhỏ tôi đã điều tra được không ít "

" Nói mau "

" Sau hôm phẫu thuật cậu chủ nhỏ đã định cư tại anh , lấy tên là Nat Napat, cậu ấy lấy số tiền của chủ tịch để tiếp tục học đại học sau khi tốt nghiệp cậu Nat thành lập được 1 công ty nhỏ và sau đó thì...."

" Sau đó thì sao ? "

Anh tức giận hỏi quản lý Min

" Sau đó cậu ấy cùng thiếu gia Fluke của tập đoàn Natouch kết hôn, hai người họ kết hôn cũng đã được 2 năm rồi ạ, cậu Nat vì không muốn dựa dẫm vào tập đoàn Natouch mà đã tự một mình trở về Thái để kí hợp đồng hợp tác cùng ngài Zan "

* Giới thiệu đôi nét về Fluke: cậu là bạn thân của Nat suốt thời gian học đại học, vì bị gia đình thúc ép việc lập gia đình nên Fluke không còn cách nào khác nên đành cùng Nat giả kết hôn. Trên thực tế thì Fluke với Nat không hề có thứ tình cảm gì đi quá giới hạn bạn bè. Vốn do Fluke còn đang ở độ tuổi thanh xuân nên cũng không muốn việc lập gia đình trói buộc, còn về cậu, trong lòng cậu vốn chỉ có mình anh nên cũng không có ý định kết hôn cùng ai khác nên hai người bàn ra trò kết hôn giả này để che mắt mọi người *

Điện thoại trên tay anh vội rơi xuống sàn vỡ tan tành, khi nghe tin cậu đã kết hôn đã 2 năm, tim anh như bị một bàn tay vô hình bóp nát, anh luôn cho rằng cậu sẽ đợi anh, đợi đến ngày anh thành công sẽ đến đón cậu nhưng giờ đây tất cả những thứ đó chỉ là anh hằng mong. Đã vậy cậu còn để dành sự trong trắng của mình cho tên Fluke Natouch đó, sự đau nhói ở tim giờ đây đã chuyển thành sự hận thù

Hai mắt anh nổi lên những tia tơ máu của sự ghen tuông, anh bước vội đến cửa phòng nơi mà có một thân ảnh bé nhỏ của một cậu trai trẻ đang yên tĩnh chìm vào giấc ngủ, anh đạp mạnh chiếc cửa làm nó văng sang một bên, cậu vì tiếng động mạnh mà anh gây ra vội choàng tỉnh

Chưa kịp phòng bị hai tay cậu đã bị anh tóm gọn, giữ chặt trên đầu, cậu vẫn chưa thoát khỏi sự bất ngờ đôi môi đỏ mộng của cậu đã bị anh khoá lại, cậu cố vùng vẫy khỏi anh nhưng sức lực lại không cho phép cậu làm điều đó, cậu bất lực, tuyệt vọng trong đầu cậu lúc này một vạn câu hỏi:

" Tại sao mình lại ở đây, anh ta là ai, tại sao anh ta lại giam cầm mình, rốt cuộc mình đã đắc tội gì với anh ta "

Những câu hỏi ấy cứ hiện ra trong đầu cậu nhưng không một câu trả lời, sức lực cuối cùng của cậu cũng đã cạn, đôi mắt ấy dần nhắm lại chìm vào giấc ngủ, tất cả đều là màu đen lạnh lẽo bao trùm lấy cậu, trong màn đêm lạnh lẽo ấy cậu lại nghe được tiếng ai đó gọi cậu là Pao, cái tên này ngoài cậu ra chỉ có một người biết, đó là anh

Nhưng đã 5 năm trôi qua dù chỉ là một manh mối nhỏ nhất về anh cậu cũng không tìm thấy thì làm sao người đang gọi cái tên đó lại là anh được, cậu bất lực để cho màn đêm lạnh lẽo ấy bao trùm lấy mình

Khi đang hôn cậu để trút sự giận dữ lên người cậu, anh cảm thấy hơi thở nhỏ bé ấy của cậu ngày càng yếu dần, anh chợt nhớ ra 2 ngày rồi cậu đã không ăn gì đã vậy còn mất ngủ nên có lẽ cậu sẽ bị mất sức trầm trọng, sau vụ tai nạn năm ấy sức khoẻ của cậu cũng bị giảm đi một phần đáng kể, nếu cứ để cậu ngất đi nhiều lần như vậy e là tính mạng cậu có trời cũng không cứu được

Anh vội đặt cậu ngay ngắn lại trên giường rồi bước nhẹ nhàng ra khỏi phòng tiến xuống bếp để nấu cháo cho cậu



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net