Chàng trai cao m86.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là tròn kỉ niệm 350 ngày kể từ khi chúng ta biết rằng sự xuất hiện của đối phương đã thay đổi cuộc sống của chúng ta như thế nào. Cho dù chúng ta chẳng có kết cục tốt đẹp nhưng thanh xuân của em sẽ không bao giờ trọn vẹn nếu như anh chưa từng xuất hiện.  Anh đã từng là Mít của riêng em, em gọi anh " Mít ơi! "

Anh nhớ không, rằng chúng ta đã yêu nhau, khoảng cách đó xa hàng nghìn ki - lô - mét.

Em không bận tâm anh à, ta vẫn thường Facetime với nhau hàng tiếng, nói đủ thứ chuyện trên đời. Luyên thuyên và kể cho nhau nghe những gì xảy ra vào hôm nay.

Chúng ta đã hẹn nhau vào một ngày nhất định, hai đứa sẽ gặp nhau tại Sài Gòn. Em đã dành dụm hết số tiền mà em có để đi gặp anh. Bao nhiêu nỗi nhớ, niềm hi vọng em đều đặt vào ngày hôm đó. Em chờ đợi và chờ đợi...

Chiều hôm ấy đến Sài Gòn, thời tiết Sài Gòn rất ấm áp... một bầu trời, một không khí êm ấm để hai ta gặp nhau.

Hai đứa cùng gọi điện, cố gắng tìm thấy nhau trong dòng người tấp nập. Và rồi.... em nhìn thấy anh, cùng chạm mắt.

Em vui mừng đến nỗi đã khóc và chạy về phía anh. Dang tay ôm lấy anh thật chặt, hít lấy mùi hương của anh. Anh vòng tay qua bế em lên, hai đứa gặp nhau trong nỗi nhớ và niềm vui. Như hòa làm một..

Hôm ấy bao nhiêu kỉ niệm, hai ta cùng dạo chơi khắp Sài Gòn, anh đưa em đi ăn bánh tráng nướng, cùng cười đùa vui vẻ.. khi trời mưa anh lại nghiêng ô về phía em, che mưa cho em mặc dù bên vai kia của anh đang dần thấm ướt nước mưa. Hai đứa cùng nói sẽ ở bên nhau mãi mãi, sau này chờ em đủ lớn, anh sẽ rước em về. Hai đứa đã hứa là sẽ chẳng bao giờ rời xa nhau. Tất nhiên...

Hai ta nói nhiều lời yêu thương với nhau, em cứ bám vào anh suốt. Ta cùng đi mua đồ couple, mặc những chiếc áo, rồi đến đồng hồ giống nhau. Em còn hay mượn áo sơ mi rộng thùng thình của anh và đến bây giờ em vẫn hay mặc lại nó để nhớ về kỉ niệm của hai đứa mình.

Đến cuối ngày, hai đứa nuối tiếc tạm biệt nhau. Cũng chả thể ngờ rằng sau ngày hôm đó chúng ta rời xa nhau. Tạm biệt nhau, như chưa từng quen. Dù đó là khoảng kí ức ngắn ngủi nhưng dù thế nào em cũng không muốn quên.

Cảm ơn anh vì đã rời xa em.
Cảm ơn anh vì tất cả.

Chào anh!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net