Chương XIII - Đón lễ Giáng Sinh muộn cùng gia đình Warren

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hoàn tất việc chuẩn bị cho năm mới, mọi người đi vệ sinh cá nhân rồi đến phòng ăn chờ đợi bữa tối. Khác với mọi ngày, hôm nay Adele cũng xuống bếp phụ mẹ và người dì của mình. Hôm nay mới thật sự là Giáng Sinh của bọn họ đó.

- Ôi Merlin, ăn cơm tao mà cũng không yên với tụi bây luôn.

Mark sắp tức tưởi phát khóc vì phải ăn cẩu lương của hai con nợ Margaret và Amanda, vậy mà còn bị chúng nó khinh bỉ lại.

- Ai kêu anh không có? Vừa lòng em lắm.

Đứa-em-họ-có-tâm-của-năm Amanda nhìn ông anh đáp lại một cách khinh bỉ. Trong khi Andrea ngồi cạnh anh trai thì lườm cháy mặt Mark.

- Anh nghĩ rằng chỉ có mình anh vậy à? Tốt nhất là nên im lặng và coi như chả thấy gì đi anh trai yêu dấu ạ.

- Thấy cũng tội mà thôi cũng kệ. Nhưng mà nè, em có nhỏ bạn nó đúng gu anh đó anh tôi. Không tán lẹ thằng khác nó cướp nha trời, lúc đó đừng có tiếc ạ.

Adele nói xong đã thấy Mark khinh bỉ lại cả đám.

- Tao mà có bồ thì tụi bây chết với tao. Cho anh mày xin tên để biết đường mà đi cái.

- Bridget Wilson, Ravenclaw năm sáu nha anh tui. Đừng có làm gì quê xong về bắt tui đội quần, không có đâu nha. Thành công thì nhớ về bao anh em trong nhà một bữa.

- Mày ăn gì mà khôn dữ vậy?

- Ăn cơm mẹ nấu!

Adeline bình tĩnh đáp lời, sau đó lại tiếp tục.

- Tính ra năm nay anh năm cuối rồi đó, bao giờ hết năm chắc làm kèo anh em cây khế đi ăn chia tay anh với ông Marcus.

Nhắc đến đây, Mark buồn hẳn đi. Thời gian trôi qua nhanh như chó chạy ngoài đồng vậy, chớp mắt cái anh đã sắp tốt nghiệp rồi.

- Ừ thì làm bữa, sau này cũng chưa chắc gì anh em đã gặp nhau nhiều đây. Đội Quidditch huyền thoại một thời của Slytherin.

- Ừ chắc cha Salazar ở dưới kia tự hào về Slytherin lắm, đội trưởng Quidditch nhà học lại một năm, còn đội phó thì cũng ốm xong học lại chung với nhau luôn.

Cà khịa sương sương, thân ai người nấy nhột.

- Sao mày ăn cái gì mà khôn quá vậy? Mày khôn hết phần người ta luôn rồi đó!

- Ăn cơm mẹ nấu.

Sau đó thì, à mà quên làm gì còn sau đó nữa đâu. Vì chính xác thì có người quê lắm rồi nên uất ức x 1000000 trong lòng, không sao Mark ổn mà.....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net