Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tỉnh dậy gã thấy mình đang nằm trên một chiếc giường xa lạ vẫn không hiểu chuyện gì ,một bàn tay chạm vào phần da của gã ,ngay lúc một cơn đau ập đến khiến cho gã phải sởn gai ốc nhìn xuống thân thể đang được băng bó ,quay thấy một cô gái xinh đẹp mái tóc cam óng mượt đôi mắt long lanh trông rất ngây thơ làm sao , nhưng gã không nghĩ đến cô mà nhớ lại tại sao mình lại ở đây, thoáng trốc hàng loạt kí ức ùa về khiến gã cảm thấy rất nhức đầu không biết làm gì .Cô gái cất tiếng:

[ ẩn danh ] : Chào túc chủ !

China : Túc chủ ?

[ ẩn danh ] : vâng đúng ! cậu chính là người xuyên không 

China : xuyên không sao ?

[ẩn danh ] : vâng , à tôi có vẻ chưa giới thiệu nhỉ ?

[ ẩn danh ]: tôi tên htp_098

China : tôi không quan tâm hãy cho tôi biết tại sao tôi lại ở đây ? 

Htp_098 : cái này khó nói lắm ! thưa túc chủ

China : haizz

Htp_098 : vậy túc chủ chuẩn bị chưa ?

China : rồi !

Htp_098 : bây giờ túc chủ sẽ xuyên vào một quyển tiểu thuyết

Htp_098 : ở đây sẽ khác thế giới của túc chủ rất nhiều đó , chắc sẽ không quen lắm đâu !

China :' không sao'-nhấn nút khởi động

trước khi đến đó gã được ước một điều không giống người khác thay vì ước mấy thứ không đâu thì gã chỉ ước gặp được em ở lần xuyên không này

20%         50%           80%            100%

Tỉnh dậy thấy mình đang nằm trên chiếc giường quen thuộc ấy nhưng gã lại cảm giác rất xa lạ chắc do đây là giường của nguyên chủ....

China : htp_098 à , cho ta xem bản giới thiệu nhân vật đi .

Htp_098 :'vâng'-bấm vào bản nhân vật

tên : CHXHCNTH [China]

tuổi :16

chiều cao : 1m89

sở thích : thưởng thức trà , đọc sách , ở 1 mình [mai sau sẽ khác]

ghét : Đ** ,đĩ , xâm phạm đồ của gã , tính cách : sợ chỗ đông người ,tự kỉ [ sau sẽ khác]

China : hóa ra tôi ở bên này lại bị tự kỉ 

Htp_098 : thế giới của nguyên chủ không phù hợp với cậu ta lên cậu ta luôn khinh lên ai cũng không thích cậu ta cho lắm 

China : cho tôi xem " em ấy " bên đây như nào đi ?

Htp_098 : xin lỗi túc chủ không thể xem được vì hệ thống chủ báo lỗi ! !

China : .......

china : ừm

Gã mặc bộ quần áo đồng phục của nhà trường chỉ là 1 chiếc áo sơ mi và quần âu ,  trông cũng khá giản dị :

Vừa bước chân vào trường gã thấy ở đây khá nhộn nhịp không như thế giới của gã chỉ chứa sự khinh bỉ đau khổ giữa giàu và nghèo , mạnh bắt nạt yếu nghĩ lại gã thấy thật chán nản nhưng suy nghĩ đó đã bị dập tắt ... 

[ ẩn danh ] : không ngờ cậu lại đi học đó , tưởng ngồi ở nhà một góc tự kỉ mà ?

China : ......

Lúc đó có một đám bu lại hùa theo ai ai cũng đẩy chửi bới các thứ lúc bấy giờ chứng sợ nơi đông người của nguyên chủ lại xuất hiện làm cho gã cứ thế ngất đi , tỉnh dậy thấy mình trong phòng y tế bên gã không có lấy một người trong đầu gã luôn nghĩ tại sao mình lại ngất , gã chợt nhớ đến nguyên chủ khá sợ nơi đông người  gã khó khăn ngồi dạy bước từng bước về lớp

Đến trước cửa lớp bước vào không do dự , một chậu nước đầy thứ bẩn thỉu rơi xuống người gã chậu nước đầy bùn đất giun bọ trông gã bây giờ gã thật thảm hại , bẩn thỉu

5 phút sau

lúc này gã trong phòng thay bộ quần khác

Vừa đi ra ngoài thì gã gặp người gã nghĩ sẽ không thể gặp {Vietnam} , em bây giờ khác lắm em giờ còn xinh đẹp hơn trước nhưng kẻ nào để lại cho em một vết sẹo trong tim thì gã biết rõ , là gã người đã sỉ nhục em nhưng ở bên kia bên này gã cá một điều sẽ đối xử với em thật tốt.

Hiện tại em đang là một hội trưởng  bị mang danh lạnh lùng khó gần , gã định lại gần chỗ em tiếp chuyện thì một đám học sinh nữ bu lại chỗ em xin in4 xong rồi rủ đi ăn chỉ hỏi bài nói chung em cũng khá nổi ở trường , dáng hình thon gọn chiều cao khoảng 1m80 . Ồ ! khá cao nhỉ đúng khuôn mặt xinh đẹp ấy giờ là gu của các em gái nhỉ , không những khối dưới mà cả khối trên cũng bu lại , nói thật thì em cũng cuối cấp rồi , phải ra trường kiếm việc làm.

Gã thấy em như một thiên thần đang mắc kẹt trong đống giun bọ vậy gã nhìn thấy thế thật ngứa mắt chỉ muốn đưa em ra khỏi những thứ bẩn thỉu đó nhưng không thể , nguyên chủ không cho gã làm như vậy

China :' tsk' - bỏ đi

Vietnam : "sao cậu ta lại ở đây "- nhì bóng dáng hắn bước đi .

Vietnam : "lũ này thật phiền "

Một hồi sau có tiếng trống ra hiệu giải tán thì em có thể lên phòng hiệu trưởng nộp bản báo cáo.

Ngồi trong giờ gã vẫn không thể tập trung vào nghe giảng được đầu gã vẫn luôn nghĩ đến khuôn mặt của em không dứt . Ra chơi gã chỉ biết ngồi một mình suy nghĩ lung tung 

Ra về gã  lại 1 lần nữa gặp em nhưng em vẫn luôn tâm điểm của đám đông trong trường lên gã bị che hết tầm nhìn thấy em lên gã đã bỏ cuộc mà bước ra về...

Về đến nhà thì gã lại gặp cái bản mặt khó ưa của em trai gã [taiwan] ,[hongkong] , [maucau]

Taiwan : ồ ông anh zai về rồi , sao không tán đổ được hội trưởng à ?

China : ...

China : m.à.y i.m m.ẹ c.á.i m.ồ.m v.à.o đ.i c.o.n ch*.* !

Hongkong : phế vật tự kỉ biết nói kìa !

Maucau  : ' ngu dốt '-đẩy gã , cười khinh gã

1141 từ
-------------------------------------

        END


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net