Chap 10: Lộ mặt? (part 3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Chứ không phải đây là nhà Kris ạ? _ đồng thanh lần ba.

- Ai bảo các cháu vậy? Đây là nhà của Kyung Soo mà. _ ông Soo Kyung nhíu mày.

- Anh ấy bảo với cháu như thế. Hơn nữa trong sơ yếu lí lịch anh ấy có ghi là nhà nghèo. _ Kai khai báo thành thật. (Jen: Bố vợ đó anh! :))

- Aishhh! Cái thằng này! Các cháu đều là bạn học của Kyung Soo đúng không?

- Vâng.

- Vậy các cháu đang học trường gì?

- SM ạ!

- Thôi tất cả về phòng đi bác gọi người đến phá khóa. Sáng mai là có thể đi học như bình thường.

- Vâng.

Tám người lủi thủi đi về phòng ngủ. Tất cả các phòng đều tắt đèn trừ hai phòng. Luhan với Lay đang nhắn tin cùng nhóm Kyung Soo. Cuộc hội thoại nó là như thế lày: (Jen: Đoạn này Jen viết tắt tên các rds tự dịch dùm nhé :v)

L: Các em đang ở đâu vậy?

LH: Phải đó. Anh có thông tin mới cho bọn em đây.

BH: Bọn em đang ở nhà Jimin.

KS: Tin gì? Quan trọng?

L: Ba biết các em học ở SM rồi đấy mai có đi học thì Kyung Soo vẫn phải trang điểm đó. Chắc ba không nhận ra đâu.

LH: Đúng vậy. Mà bọn anh đã tìm đườcthăng chồng sắp cưới của em.

KS + BH: Ai???

LH: Là Kai. Nhưng mà anh vẫn không hiểu. Nó chính là kém tuổi em mà ba nuôi vẫn muốn nó kết hôn với em.

KS + BH + K + C: Hả??? Kai á?

L: Ấy. Kris với Chen chui đâu ra vậy?

C: Bọn em vẫn ở đây thôi suốt từ nãy đọc tin nhắn của các anh mà.

K: Có chắc là Kai không?

LH: Chắc, do ba nói mà.

BH: Mà các anh qua đây đi. Số xxx đừng yyy.

L: Thì bọn anh cũng định vậy cơ mà thoát kiểu gì mới là vấn đề??

K: Bây giờ hai người đang ở phòng nào?

LH + L: 2 + 5

C: Anh Luhan đi đến bàn để lọ hoa. Xoay lọ hoa về bên phải sẽ có lối xuống gara. Anh lấy con Ferrari màu đen chìa khóa xe ở sau bức tranh Mona Lisa. Cạnh bức tranh có đèn báo động xoay một vòng sẽ có lối ra đường lớn rồi đến nhà Jimin.

K: Còn Lay thì đến giá sách có cuốn sách số V kéo cuốn sách ra cũng sẽ có đường xuống gara. Em lấy chiếc xe Porches màu trắng chìa khóa ở sau bức tranh vẽ Messi rồi cũng quay đèn báo động đi theo hầm sẽ gặp Luhan.

LH + L: Ok! Gặp mọi người sau.

*15 phút sau*

Kinh Kong

- Đến rồi à? Vào đi. _ Kyung Soo nói vọng ra.

Luhan với Lay vào phòng khách sau khi cất xe.

- Rồi bây giờ làm sao? _ Kris hỏi.

- Phải đó khuya như vậy chúng em đang ngủ mà anh họp đột ngột như thế?? _ Jung Kook ngáp ngắn ngáp dài.

- Bây giờ phải làm thế nào để ba không nhận ra em. Em không muốn lấy Kai. _ Kyung Soo mặt nghiêm trọng.

- Em cứ trang điểm như mọi hôm á bọn anh không nhận ra chắc ba cũng không nhận ra đâu. _ Lay đề nghị.

- Đúng đúng. Ai mà biết được anh lại đáng yêu thế này. _ Jimin với Jung Kook gật đầu tán thành. (Jen: Muốn đi ngủ tiếp thì nói đi lại còn làm trò con bò :v

JK + JM: Kệ tui. Tui thích ý kiến ý cò gì ở đây *giơ súng*

Jen: Blè :p ta chưa cho các ngươi học súng sao mà biết bắn :/

JM + JK: Nupakechi *gầm gừ*

Jen: Hahahaha *cười như điên*)

- Vậy tất cả mai dậy sớm hộ tống em đi học, làm mọi cách để em không bị phát hiện. _ Kyung Soo quyết định.

- Ok. Còn bây giờ thì đi ngủ. _ Luhan giải tán quốc hội.

---------Hôm sau, tại sân trường SM---------

Kyung Soo bị vây quanh bởi một rừng trai đẹp.

- Đứng sát vào chút... tay em hở ra ngoài rồi.

- Ừm.

Vây quanh đúng nghĩa vây quanh, 5 chàng đứng thành vòng vây lấy Kyung Soo để che chắn cho cậu khỏi hiểm họa mang tên "ba". (Jen: Jung Kook với Jimin đi mua đồ ăn sáng)

- Mọi người, có ai thấy Kyung Soo đâu không? - Vừa nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền tới. Sehun bước đến cùng ba Kyung Soo, hỏi một câu đầy ngây thơ.

- Kh...không biết! B...bọn anh kh...không biết!! - Baekhyun giật mình, hoảng hốt trả lời.

- Vậy sao? - Ba Kyung Soo có vẻ thất vọng :v

Bỗng từ xa, một hiểm họa khác nguy hiểm không kém lao tới với tốc độ tên lửa.

- Baek cưng! Anh nhớ em quá! - Chanyeol nhào tới ôm chặt lấy Baekhyun, lôi cậu ra khỏi đội hình lá chắn.

- A, anh Kyung Soo! - Sehun.

- Cái gì? Kyung Soo??? - Ông Soo Kuyng feeling bàng hoàng, nhìn Kyung Soo từ trên xuống dưới.

- Phải, là Kyung Soo ạ.

Cậu có cảm giác mình chuẩn bị xong đời.

- Không thể nào!! Soo Soo dễ thương của ta!! Làm thế nào lại thành thế này?! - Ông khóc lóc ôm chầm lấy cậu.

Không biết ăn ở thế nào, lớp phấn trên mặt cậu bị nước mắt của ông làm lem ra. - Cái... cái gì đây?

Ông dùng tay áo cọ lên mặt cậu. Lớp trang điểm mờ dần đi, cuối cùng chỉ còn lại khuôn mặt dễ thương của cậu.

Trùng hợp lúc đó những người còn lại cũng chạy tới, và đứng hình cùng Sehun, Chanyeol. Sân trường lúc này đã đông kín học sinh. Chảy nước dãi có, mắt hình trái t(r)ym cúng có, tổng hợp cả hai cái trên cũng có luôn. (Jen: Haiz!! Vậy mới biết anh nhà mình có sức ảnh hưởng đến mức nào.)

- Đ...đáng yêu quá! _ nữ sinh A

- Dễ thương nữa! _ nữ sinh B

- Học sinh mới sao? _ nữ sinh C

V...v... Nhiều lời khác... Bỗng có một giọng nói vang lên:

- Các cô cậu làm gì ở đây? Trống rồi còn chưa lên lớp sao? _ hiệu trưởng từ cổng trường tiến vào. Mọi người dạt sang hai bên nhường đường cho hiệu trưởng. Mắt đối mắt với ông Soo Kyung:

- Ông Soo Kyung!! Trường chúng tôi đã làm sai điều gì với chính phủ mà đích thân ông lại đến đây vậy? _ hiệu trưởng nở nụ cười bước đến bắt tay ông Soo Kyung.

- Không có gì. Tôi chỉ là đến tìm con trai. _ ông cũng bắt tay lại.

- Vậy thiếu gia đâu? Ông có gặp được chưa? _ ngó dọc ngó ngang.

- Ngay trước mắt ông đó thôi. _ hất mặt về phía Kyung Soo.

- Ra là thiếu gia Kyung Soo cậu ấy chỉ nói với tôi là nhà khá giả trong sơ yếu lí lịch cũng chỉ ghi bố làm nghề tự do còn lại toàn bộ đều để trống. Tôi không nghĩ là cậu lại là con trai của CIA như ông. _ cười.

- CIA? Kyung Soo? Không thể nào! Cậu ta chính là nhà nghèo vào trường nhờ Baekhyun xin hộ mà. _ nam sinh A há hốc mồm.

Những tiếng xì xầm vang lên, những ánh nhìn nghi ngờ chiếu vào người Kyung Soo.

- TRẬT TỰ! _ Kyung Soo tức thật rồi.

- Tất cả câm mồm! Ai còn nói nữa thì đừng trách tôi là ác. Thứ nhất, phải, tôi là Do Kyung Soo học sinh lớp 11A. Tôi về đây vốn định trốn ba tôi nhưng khi ở đây tôi mới biết trường SM thật sự không như tôi nghĩ. Phân chia cấp bậc trong trường là quá lớn. Phân biệt học sinh nghèo, hội đồng học sinh nghèo cũng có. Tôi không nghĩ trường sẽ thành như vậy. Thứ hai, cậu, tôi - sẽ - không - bao - giờ - lấy - cậu! Thứ ba, ba, con nhắc lại một lần nữa con - nhất - định - không - lấy - cậu - ta! _ Kyung Soo nói, chỉ tay vào mẳt từng người rồi nghiến răng. (Jen: Đoạn trước không liên quan đâu viết ra làm màu ấy:))

Phạch phạch phạch

Một chiếc thang dây được thả xuống. Kyung Soo bám vào leo lên phi cơ rồi lái đi đồng thời có tiếng tin nhắn gửi đến 5 chiếc máy khác nhau nhưng cùng 1 nội dung: Đến nhà của em ở ngoại ô.

Reply: Ok.

- Chào mọi người con có việc bận. Con xin phép về trước. _ Kris phóng đi đâu tiên.

- Con cũng thế. _ 4 người còn lại cũng phóng đến nhà để xe.

Năm con xe phi như bay trên đường về nhà Black - tên nhà ở ngoại ô của Kyung Soo.(Jen: Nhà mà tưởng nhầm là nhà của Kris ấy :v)

---------Nhà Black---------

- Sao em về nhanh thế? _ Luhan thở hổn hển sau khi vào nhà.

- Thì đi bằng phi cơ mà không nhanh sao được! _ ngồi vắt chân lên.

- Mà sao lại có phi cơ tới đón em? _ Chen thắc mắc.

- Thì chuyện là thế này....

Flashback:

Khi mà mọi người bàn tán về Kyung Soo thì Kyung Soo đã nấp sau người Kris gọi điện cho Jung Kook:

- Alô! Jung Kook à?

- Vâng. Bọn em sắp về rồi anh đợi một chút.

- Bỏ đi. Hai đứa tìm cho anh một con phi cơ chuyên dụng trong 15 phút. Ba anh nhìn thấy anh rồi. Lớp trang điểm cũng bị mất nữa.

- Vậy bây giờ anh đang để mặt hôm qua á hả?

- Chứ sao!

- Đợi em một chút. Bọn em qua ngay.

Kết thúc cuộc nói chuyện. Mọi chuyện diễn ra như trên.

End flashback.

- Em nhanh dữ! _ Lay cảm thán.

- Chứ không đứng đấy chỉ có nước chết hết. _ vỗ ngực.

- Mà ngoài chuyện đó ra bây giờ cũng tìm được chồng sắp cưới của em rồi vậy nhiệm vụ của bọn anh hoàn thành rồi phải không? _ Baekhuyn mắt long lanh.

- Xõa đê! _ Luhan với Lay ôm nhau nhảy tưng tưng.

- Không. Giờ mới là nhiệm vụ thật. Đó chỉ là phụ thôi. _ nghiêm túc.

- Lại vụ gì nữa? _ Kris xụ mặt.

- Cuối tháng chúng ta phải bảo vệ Tổng thống Obama ở sân bay về tới khách sạn.

- Chỉ có mấy người chúng ta?

- Lần này còn thêm Jimin và Jung Kook nữa. Tất cả đi theo em. _ Kyung Soo ra lệnh.

Kyung Soo dẫn tất cả xuống gara.

- Sao lại xuống đây vậy? _ Lay.

- Cứ đi theo em ấy đi. _ Kris nói.

Kyung Soo tiến lại bức tượng cách đó không xa nhìn thẳng vào mắt tượng.

Tít tít tít

"EXCEPT"

Chiếc bàn gần đấy dịch chuyển mở ra một đường hầm tối um không thể nhìn thấy đích đến. Kyung Soo ra lệnh cho tất cả lên xe. Xe tiến hết vào trong hầm thì chiếc bàn lại về vị trí ban đầu gara như chưa có ai đến. Xe đi đến đâu đèn hầm bất đến đó. Khi xe dừng lại cũng là lúc...

End chap 10!

Haha:)) Có tò mò không? Tò mò thì cứ đợi chap 11 đi ha :)) Jen sẽ cố gắng đăng đều đều trong thời gian này tuy kiểm tra 1 tiết cứ dồn dập và sắp thi cuối kì ;)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net