CHAP 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sân bay Trùng Khánh _ Trung Quốc.

" The snow glows white
On the mountain tonight
Not a footprint
To be seen
.... "
Nhạc chuông đt của nó bài "Let it go"

_A lô_ Nó nghe đt với tâm trạng không thể nào vui hơn được nữa.

_"Con gái, bây giờ con đang ở đâu?" _ Ông ở đầu dây bên kia hỏi.

(Ông _ Hạ Thiên Tuấn _Chủ tịch Ct TF Ent: người ba luôn yêu thương nó hết mực)

_ Trước sân bay, mau kêu Vương Long đến đón con ngay, nóng chết đi được _ Nó cau mày

( Vương Long: cánh tay đắc lực của ba nó, cũng xem như là người hầu của nó, suốt ngày bị nó sai vặt)

_"Cái con nhỏ này nói chuyện trống không với ba vậy hả."
_Ông vờ trách vì ông biết nó chỉ cứng miệng vậy thôi, nó thương ông nhiều lắm nhưng chưa bao giờ chịu nói ra kể từ ngày mẹ nó rời xa nó và ba nó mãi mãi. Cũng từ ngày đó mà nó từ 1 cô tiểu thư suốt ngày vâng lời trở thành 1 cô nhóc bướng bỉnh.

_Haizz... được rồi, được rồi _nó gật đầu chán nản.

_" Tốt, Vương Long đến đón con ngay đấy, mà.... " _Ông

_"Tút tút tút..."

Nó vốn là người ko thích nghe ai nói nhiều nên đã tắt máy ngay ko để ông kịp nói thêm lời nào.

Nó đang đứng trước sân bay than trời trách phận,nói đúng hơn là trách ba nó do ông ép nó về Trùng Khánh chứ nó ko hề muốn.

Nhưng lí do ông lôi nó về đây cũng ko phải là ko chính đáng. Do nó quá ngoan ấy mà.

Đi học thì bữa đi bữa ko. Thời gian vào học là 8h thì 9h mới vào, đã vậy còn ngang ngược vào lớp mà ko thèm xin lỗi hay xin phép giáo viên 1 cái. Thường xuyên dính vào các vụ bạo lực học đường, bởi vậy nó bị rút hồ sơ nhanh như cơm bữa.

Chạy xe mô tô vượt quá tốc độ, vậy mà còn hiên ngang chạy cái vèo qua mặt cảnh sát. Nhờ vậy mấy ông cảnh sát nhớ tên nó còn hơn tên ông tổng thống Mỹ.

Là gương mặt đc tổ trưởng khu phố cân nhắc,do hành vi đi chơi khuya về rồi mà còn làm loạn . Làm loạn ở đây có nghĩa là chạy xe mô tô vào 1,2h khuya
làm ồn giấc ngủ của hàng xóm.

Nhờ phúc phần của nó mà ông bà nó phải ra vào đồn cảnh sát như đi nhà vệ sinh. Ông bà ngoại bây giờ đã già ko thể quản nó đc nữa đành phải đá nó về Trùng Khánh cho ba nó giữ.

_Ba xấu xa,đáng ghét tại sao lại bắt mk về đây chứ _Nó miệng thì rủa, tay thì che nắng ở mắt.

_Ở Bắc Kinh có phải tốt hơn ko_ Miệng ko có dấu hiệu ngừng rủa

_Trùng Khánh có j hay ho, vừa nắng vừa nóng, nước thì đóng thành vũng dưới đường... _ Nó liệt kê hết những thứ ko hay của TP ra nói đã vậy còn nói lớn nữa chứ, m.n ai cũng nhìn chằm chằm vào nó xì xào_Nhìn cô gái đó cũng xinh đẹp, lịch sự sao nói chuyện kì vậy???

_Haizz...đã vậy còn mấy người thích lo chuyện bao đồng nữa chứ _nó biết m.n nói mk, đáng lẻ phải ngại khi người khác nói mk là.... đằng này nó còn đứng lắc đầu chán nản giống như người bất lịch sự là m.n chứ ko phải nó
______________

Anh cũng đang ở sân bay Trùng Khánh giống nó, nhưng lần này ko có fan bao vây vì đây là chuyến bay mật, chỉ có người trong Cty mới biết và cũng ko có quản lý theo luôn.

"Nguyên dễ thương
Nguyên cool ngầu
Thiên đẹp trai
Thiên học bá
Khải nói nhiều
Khải dài dòng"

Nhạc chuông đt của anh do chính Nguyên Thiên cover (là Nguyên Thiên cài lén đấy)

_Haizz...2 đứa quỷ này thử chút xuất hiện trước mặt anh coi, cho hai đứa bây 2 vé miễn phí vào viện luôn_ anh cau mày nhưng miệng vẫn cười bởi sự trẻ con của 2 đứa em mk.

_A lô, chuyện j vậy Tiểu Mã ca _anh lấy đt từ trong balô ra nghe, thì ra là Tiểu Mã ca

_"À Khải, em đang ở đâu vậy???"_Mã ca ở đầu dây bên kia hỏi
_Em đang đi lấy xe ở bãi đậu xe sân bay_ đúng lúc anh cũng vừa tìm được xe của mk ( chuyện là lần trước anh ko đi xe của Cty đến sân bay mà đi xe của mk )

_"Em mau lái xe đến Cty đi, Chủ tịch muốn gặp em"_ Mã ca

_Được rồi, bye bye_ sau khi bấm nút định vị xe ở chiếc chìa khóa, anh mở của xe và chui vào trong, chiếc xe bắt đầu lăn bánh.

( Mã ca: quản lý của anh)
______________

Hiện tại xe anh đang tiến gần lại chỗ nó. Chiếc xe hiệu MW màu đỏ bóng loáng ấy đã ko nhanh ko chậm lướt qua thân ảnh nhỏ bé đó. Cái lướt qua đó ko phải vô tình hay cố tình mà là định mệnh.

Đúng, đó là định mệnh, định mệnh đã gắn kết họ với nhau. Và chắc hẳn đây ko phải lần cuối họ thấy nhau. Và cái lí do để họ chạm mặt một lần nữa ko mấy là tốt đẹp.

Đây là lần đầu mk viết truyện, nếu có gì sai sót m.n nhớ góp ý hộ mk.
Nếu thấy được m.n nhớ bình chọn+cmt cho mk nha

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net