Chap 24 : Đôi mắt của em

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kai POV

Ngay sau đó, Naeun thoát ra khỏi cái ôm và tôi thấy cô ấy ngồi trên giường của mình .Tôi theo sau và ngồi cạnh cô ấy ,Tôi cứ dán chặt mắt cô ấy dù mắt cô ấy đang nhìn chỗ khác.

Kai : em đang hành động rất kỳ lạ đấy em biết không .Có phải anh đã gây rắc rối cho cuộc sống của em không ? anh thậm chí không xứng đáng với em.

Naeun :em biết ơn anh lắm .Em không thể tỉnh dậy nhưng em có thễ nghe mọi điều anh nói .Những câu chuyện ngẫu nhiên anh kể với em cả đêm .Em biết anh cảm thấy có lỗi như thế nào .Em biết rằng anh bên cạnh em đến khi em tỉnh dậy ,và anh rời khỏi.

Kai : đó là bởi vì Taemin ở đó và anh không có lý do gì phải ở lại.

Naeun : em biết ( nhìn vào tôi ) .Anh muốn em thực hiện nguyện vọng cuối cùng của anh .Anh muốn em thức dậy và quên đi những gì anh đã làm.

Kai :uhm…..( nhìn xuống)

Naeun : đó là tại sao em muốn gặp anh.Em muốn cám ơn anh đã chăm sóc cho em và ….em tha thứ cho anh nhưng, em chỉ không thể thực hiện điều ước khác của anh.

Kai :Hmm? ( nhìn cô ấy )

Naeun : em không muốn anh biến mất khỏi cuộc sống cũng như tầm nhìn của em .Trái tim của em có anh oppa

Kai : c…cái gì ? thế còn Taemin thì sao ?

Naeun : em không thể tiếp tục mối quan hệ của chúng em.

Kai : nhưng em không yêu cậu ấy sao?

Naeun : em yêu anh ấy ,đó là sự thật nhưng anh … em đã phát triển tình cảm với anh oppa

Lagqá

Kai : tôi không biết diễn tả cảm xúc hiện giờ của mình.Tôi rất ngạc nhiên.Tôi hạnh phúc.Tôi miễn cưỡng .Tôi không chắc .Naeun nói thật sự chắn chắn.

Naeun : em đang điên đầu vì nó đây .Em không bao giờ nghĩ việc này có thể xảy ra.Em không biết phải làm gì oppa.

Kai :Hey nhìn này ,nhìn vào đây…( để tay lên má cô ấy ) ( chời dợi cố ấy nhìn vào tôi(.Bây giờ,anh muốn em biết điều này.Anh thích em ,thật sự nhưng (lắc đầu) anh không nghĩ chúng ta ở bên nhau là đúng đâu .Sau tất cả ,Taemin quyết định ở bên cạnh em . Cậu ấy yêu em Naeun ah.Em khong6biet61 em thay đổi cuộc sống và cậu ấy chắc chắn đã có thời gian khó khăn để đến được với em.

Naeun : em…

Kai : chờ đã ,anh chưa xong đâu.Anh biết em sẽ thấy diều này thậ là ngốc nghếch bở vì anh làm điều này bởi vì anh cũng yêu em rất nhiều ,Anh không thể bên em.Chúng ta chỉ …. Nhưng nó không giống như em và Taemin.Cảm giác em có bây giờ,nó sẽ không kéo dài.Nó sẽ mất dần đi và sớm thôi .Đây chỉ là cảm giác khi em một mình trong giường bệnh và chờ ngày em trở nên mạnh mẽ và hy vọng tỉnh dậy

Naeun : anh đã ở đó với em…

Kai : đúng ,anh đã ở đó .Taemin cũng sẽ ở đó với em,Đó chỉ vì lịch trình và anh ấy không thể thực hiện được .Sẽ ra sao nếu anh có lịch trình và đã có Taemin chăm sóc cho em .Đó như nhau cả thôi Naeun ah .Bây giờ,( ngước mắt lên)đến kho em nhận ra con tim mình và lựa chọn,anh sẽ để em một mình .Taemin cần em Naeun ah.Hãy nhớ cả hai đã yêu nhau như thế nào.

Naeun không nói một lới nào.Tôi đoán cô ấy cảm thấy điều đó là đúng.đây là thời gian mà tôi phải rời khỏi.Vì thế ,tôi đứng lên. Với nước mắt đã xóa nhòa tầm nhìn của mình ,Tôi kìm chế nó.Tôi biết không phải cảm giác của tôi đối với Naun nhiều bao nhiêu ,nó không có nghĩa là chúng tôi được ở bên nhau.

Kai : anh sẽ luôn luôn giúp đõ nếu em cần.Hãy chỉ là những người bạn .Từ bây giờ,anh sẽ chỉ dể em một mình,anh biết em sẽ có quyết định đúng thôi naeun ah…

Sau đó tôi rời khỏi phòng cô ấy,thậm chí tôi không quay lại.Lần này ,tôi không cảm thấy đau lòng.,Tôi đã hiểu trái tim của mình. Nó không thuộc về cô ấy.Vì ,cô ấy thuộc về Taemin.Tôi chỉ hy vọng cả 2 người họ sẽ có một cái kết.

Naeun POV

Kai oppa… anh ấy có đúng không ?cảm giác này đến chĩ một vài tuần anh ấy bên cạnh tôi trong khi tôi vẫn chưa tỉnh dậy.Tốt ,anh ấy cũng có một diểm.Nếu đó là Taemin oppa chăm sóc tôi thì sao ? tôi sẽ không có bất kỳ cảm giác nào với kai oppa.

Naeun : Taemin ,là anh ấy phải không ?

Tôi không thể nghĩ nhưng nếu Taemin oppa đang làm điều này rất tốt.tôi vẫn có một khoãng thời gian khó khăn nhưng cho tôi một ít thời gian đối với oppa.

Taemin POV

Một tuần đã trôi qua và tôi đã không còn là chính mình nữa. Cho đến tận bây giờ, em vẫn là người duy nhất. Điều đó làm tổn thương anh như lời tạm biệt vậy, em, là người con gái duy nhất của đời anh. Trong suốt quá trình đi concert và lịch trình của chúng tôi, tôi không thể ngừng nghĩ về cô ấy. Khốn nạn thật, đến bao giờ đầu óc anh mới thoát nổi em đây? Một tháng, một năm, hay phải cần khoảng thời gian nhiều hơn? Có nên buông tay em ra không? Nên không? Một ngày nào đó, trong kí ức của anh, anh sẽ không còn chìm đắm vào nó nữa bởi vì em đã đẩy anh ra khỏi cuộc sống của em, vào cái đêm hôm đó...

Anh Quản Lý: Yah Taemin-ah, ngày mai chú sẽ phải quay ‘We Got Married’ cả ngày đó.

Taemin: Hmm..(suy nghĩ) vậy là mai sẽ gặp Naeun à.

Anh Quản Lý: Ngày mai 10 giờ sáng là bắt đầu đó.

Taemin: Oh...(suy nghĩ) gặp nhau quay chung cả mấy tiếng đồng hồ chắc sẽ ngại lắm.

Anh Quản Lý: Không phải bình thường nghe đến quay ‘WGM’ là thích lắm mà sao nay kì vậy. Cậu không còn là chính mình nữa rồi, cậu biết đấy.

Taemin: Em ổn mà anh. (Suy nghĩ) Tôi cũng biết chứ. Ngay bây giơ trái tim tôi đang rất đau nhói đây.

Anh Quản Lý: Dù sao đi nữa, hay chuẩn bị cho ngày mai đi. Anh đi trước đây.

Taemin: Đợi...đợi đã, anh ơi!

Anh Quản Lý: Gì? (Quay lại)

Taemin: Tại mai cũng chỉ có quay ‘WGM’ thôi, để em tự lái đi nhé. Em thích vậy hơn.

Anh Quản Lý: Cậu đùa anh à?

Taemin: Em nói thật đấy. Em vẫn đi một mình hoài mà. Anh cứ nghỉ ngơi một ngày đi.

Anh Quản Lý: (Cười) Cám ơn cậu nhé Taemin-ah (Rời khỏi)

Trong căn phòng, tôi ngồi bệt trên giường rồi tự hỏi mình lâu rồi mình mới gặp lại Naeun không biết sẽ thế nào đây. Mọi chuyện xảy ra chỉ vì một nguyên nhân đó. Hạnh phúc với cậu ta. Sống một cuộc sống hạnh phúc, dù biết rằng mọi chuyện với em rồi sẽ tốt đẹp thôi nhưng lòng anh vẫn rất ghen tỵ. Đêm đó trôi qua thật nhanh cùng với những suy nghĩ rối bời không thể dứt nổi. Tôi chẳng thể ngủ được dù chỉ một chút. Dù sao thì tôi vẫn phải rửa mặt cho tỉnh táo rồi cùng chiếc xe hơi của tôi tiến tới điểm quay phim. Đến đó, tôi vào ngôi nhà thân quen của mình và đã thấy Naeun đã ngồi sẵn ở đó.

Taemin: (Tiến về Naeun)(Để ý thấy đèn camera bật đỏ)(Cười giả tạo) Chào em, Naeun-ah~

Naeun cũng chẳng còn là chính mình. Tôi chỉ cần nghe qua tiếng em rồi nhìn nụ cười đó là đủ biết. Nó thật sự khác biệt. Bởi vì tập tuần trước chúng tôi đã thể hiện cho mọi người thấy rất nhiều skinship, nên chẳng còn cách nào khác tụi tôi vẫn phải miễn cưỡng rồi bắt đầu tạo skinship với nhau. Tôi ôm em ngay lúc chào hỏi nhau.

Taemin: Anh nhớ em lắm. (Nhắm mắt chặt lại, ngày càng ôm Naeun chặt hơn). 

Tôi thật sự có ý nói vậy. Tôi biết là phải để em ra đi nhưng lại không thể kiềm lại những lời ấy. Giống như tôi tự khép mình lại vậy, tôi dần trở nên yếu đuối hơn. Tôi không muốn để em ra đi. Không có em tôi đã phải chịu đựng rất nhiều và giờ đây, em ngay trong vòng tay anh. Tôi đúng là thằng đần độn!

Naeun POV

Ánh mắt của Taemin oppa trông thật là mệt mỏi và đôi môi thì hoàn toàn nhợt nhạt. Khi anh ấy ôm và nói rằng anh ấy nhớ tôi, tôi bắt đầu nhận ra rằng anh ấy đã có 1 khoảng thời gian khó khăn khi không có tôi. Tôi cảm thấy thật có lỗi. Tôi cũng vô cùng lo lắng cho anh ấy. Tôi cảm thấy có 1 chút lúng túng nhưng tôi bắt đầu nhớ về khoảng thời gian chúng tôi ở cùng nhau.

Naeun: Oppa, anh trông thật là mệt mỏi…

Taemin: Ồ vậy sao? (cười nhẹ). Chắc hẳn là vì những lịch trình gần đây

Anh ấy chắc chắn đang nói dối. Nếu anh ấy nói sự thật, anh ấy sẽ nhìn thẳng vào mắt tôi nhưng hiện tại thì không như vây. Oppa nhìn ra chỗ khác và giả vờ cười. Tôi không thể nói được điều gì vì đang ghi hình và tôi không muốn những người xem tìm hiểu được điều gì về chúng tôi. Trong suốt quá trình ghi hình, chúng tôi luôn phải giữ những biểu cảm không thật và 1 cách nhanh chóng, quá trình ghi hình đã kết thúc. Tôi biết rằng tôi cần phải có 1 cuộc nói chuyện với Taemin oppa nhưng anh ấy lại không có ở đây.

Naeun (nói với nhân viên): Bạn có nhìn thấy Taemin oppa đâu không?

Nhân viên: Có. Anh ấy đang ở bên ngoài đi đến ô tô của anh ấy.

Tôi nhanh chóng cảm ơn người nhân viên và chạy ra ngoài trong cái thời tiết lạnh lẽo và nhiều gió. Tôi nhìn thấy xe của Taemin oppa ngay trước mắt và có 1 người đang đứng bên cạnh chiếc xe. Đó chính là Taemin oppa. 

Taemin (vẫn nhìn về phía trước). Không cần phải vội vàng, anh vẫn chưa đi đâu cả…

Tôi đoán từ tiếng bước đi chân của mình, anh ấy đã biết đó là tôi. Tôi đứng im tại chỗ 1 vài giây trước khi tiếp cận và đứng cạnh anh ấy. Không gian hoàn toàn yên lặng, chỉ có tiếng gió đang thổi. Tôi đoán rằng thật đúng đắn nếu như tôi bắt đầu cuộc nói chuyện trước nhưng oppa đã nhanh chóng lên tiếng…

Taemin: Hãy coi chúng ta như những người lạ kể từ bây giờ có được không….

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net