C95. Cảm ơn em nhé cô bé (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi tối trên biệt thự ven biển, Quỳnh Thanh bị Thiếu Khuynh đưa đi ăn nhà hàng, ngồi bên ghế, cô nhìn qua cửa sổ ngắm nhìn cảnh biển về đêm. Phục vụ bưng đồ ăn lên, Thiếu Khuynh ngồi bóc tôm rồi đặt vào dĩa của Quỳnh Thanh.

Thiếu Khuynh nhìn thiếu nữ yên tĩnh ngồi đó, đôi mắt nhìn về phía biển, cô chống cằm, khung cảnh rất yên tĩnh nếu không có tiếng ồn từ khách du lịch.

Thiếu Khuynh mỉm cười nói "Cô bé, ăn tối thôi". Quỳnh Thanh quay lại nhìn Thiếu Khuynh, cô gật đầu nói "Tiên sinh sau này ngài định làm gì?", Thiếu Khuynh nhìn cô rồi nói "Ở cạnh em, cùng em đi du lịch, ngày mai có 1 buổi tiệc ở trong quốc, tôi đưa em đi cùng".

Quỳnh Thanh gật đầu, cô mỉm cười nói "Cảm ơn tiên sinh", cô cầm nĩa nhìn vào dĩa thì thấy tôm đã bóc, cô nhìn Thiếu Khuynh, hắn cười nói "Tôi không ăn cay được".

Mắt phượng của Quỳnh Thanh sáng lấp lánh nghe xong trở lại yên tĩnh, cô mỉm cười nói "Cảm ơn tiên sinh rất nhiều". Thiếu Khuynh gật đầu nói "Không cần cảm ơn đâu, em có nhớ nhà không?".

Quỳnh Thanh suy nghĩ rồi nói "Có, nhưng em chỉ cần tiên sinh mà thôi". Thiếu Khuynh mỉm cười rồi cởi bao tay vừa dùng để bóc tôm rồi nói "Cô bé ngốc".

Sau 1 bữa tối, Quỳnh Thanh với Thiếu Khuynh về biệt thự, cô suy ngẫm rồi hỏi "Tiên sinh ngài mấy tuổi ạ?", Thiếu Khuynh nói "42 tuổi". Quỳnh Thanh gật đầu nói "Ngài còn rất trẻ" chỉ hơn ta có 1 tuổi nếu là tuổi thật.

Thiếu Khuynh sờ đầu Quỳnh Thanh nói "Cô bé em mới 18 tuổi, ở cạnh tôi thì lệch nhau 24 tuổi đó". Quỳnh Thanh ngồi tựa đầu vào vai Thiếu Khuynh rồi nói "Chúng ta thật sự chỉ cách nhau rất ít về số tuổi".
_ _ _ _  _ _ _

Thiếu Khuynh tắm rửa xong nhìn thấy Quỳnh Thanh thập thò ở cửa, hắn nhìn thấy cô thì hơi bất ngờ, hắn cười hỏi "Cô bé, em sao thế?". Quỳnh Thanh nhìn cái bóng ở phía sau Thiếu Khuynh, ánh mắt trầm tĩnh hơn cả. Cô mỉm cười nói "Em muốn ngủ với tiên sinh", tay ở sau lưng bắt đầu kết ấn, cô thầm nói "Sát".

Bóng đen bị ánh sáng trắng tấn công rồi nhe nanh múa vuốt lao về phía Quỳnh Thanh, cô sờ trán đồ án phượng hoàng như ẩn như hiện thiêu hủy bóng đen rồi biến mất.

Thiếu Khuynh không thấy gì cả, Quỳnh Thanh đi tới hỏi "Được không tiên sinh?", Thiếu Khuynh nói "Không thể, chúng ta không phù hợp".

Quỳnh Thanh cười rồi nói "Vâng" khi nào có ký ức đừng hòng ta không đánh ngươi!

Thiếu Khuynh nhìn thiếu nữ bước đi, bước ra ngoài bóng đêm, cứ như thiếu nữ bị bóng đêm nuốt chửng. Thiếu Khuynh xanh mặt vội vã lấy thuốc uống.
_ _ _ _ _

Hôm sau, Quỳnh Thanh và Thiếu Khuynh đi máy bay trở về tham gia bữa dạ hội. Tối 14 giờ mới về tới, 19 giờ mới tới giờ tham gia.

Cả chiều Quỳnh Thanh chăm mấy cây hoa hồng đã trồng, hương hoa thoang thoảng bay trong gió. Quỳnh Thanh nhìn thấy 1 cô gái gần giống cô đứng ngoài biệt thự.

Quỳnh Thanh lau tay rồi đi ra ngoài, Vân Tuyết Tinh nhìn thấy cô thì ôm lấy cô khóc "Thanh Nhi, em không sao chứ? Chị đã kiếm đủ tiền rồi, em đi với chị đi, đừng ở lại với tên ác ma kia nữa".

Quỳnh Thanh vỗ nhẹ vai nữ 9 rồi nói "Chị không sao đâu, tiên sinh đối xử rất tốt với em". Vân Tuyết Tinh nhìn Quỳnh Thanh rồi nói "Chị rất nhớ em, chúng ta ra chỗ nào đó ngồi nói chuyện đi".

Quỳnh Thanh gật đầu nói "Vâng".
_ _ _ _

Chiều tà, tại biệt thự.

Thiếu Khuynh về biệt thự không thấy cô bé kia đâu cả, hắn hỏi quản gia thì quản gia nói không biết. Thiếu Khuynh đau đớn gục xuống... cô bé ấy vậy mà đã bỏ hắn mà đi, không hắn nên vui vì cô bé có cuộc sống mới... nhưng vì sao tim lại đau như thế?

Quản gia nhìn bộ dáng đau đớn của tiên sinh thì nảy sinh căm ghét Quỳnh Thanh, vì lúc trước tiên sinh sẽ không  như vậy.

Thiếu Khuynh uống thuốc rồi nói "Chuẩn bị đồ đi tiệc". Quản gia hỏi "Tiên sinh có cần sai người đi tìm Vân tiểu thư hay không?".

Thiếu Khuynh lắc đầu, ấm áp nói "Ta chờ ngày này lâu lắm rồi, cô bé có cuộc sống mới thì ta rất tui".
_ _  _ _

Tới bữa tiệc, Thiếu Khuynh đi xuống xe, thì vừa vặn nhìn thấy Quỳnh Thanh, cô mặc lễ phục trắng điểm hoa lan, mái tóc dài buộc lỏng cài lông vũ, thiếu nữ tựa thiên thần.

Thiếu Khuynh nhìn nam nhân trẻ tuổi xoa đầu Quỳnh Thanh, nói cười rất ấm áp thì tự nhiên trái tim đau đớn như bị dau đâm.

Quỳnh Thanh quay đầu vừa vặn nhìn thấy Thiếu Khuynh ôm tim, cô đẩy thiếu niên rồi nâng váy đi nhanh tới chỗ Thiếu Khuynh, cô hỏi "Tiên sinh ngài không sao chứ?".

Thiếu Khuynh đẩy cô ra nói "Cô bé không cần quan tâm ta".

Thiếu niên kia đi tới nhìn Thiếu Khuynh thì hơi bất ngờ, hắn cười nói "Thanh Nhi, hóa ra là em ở cùng với hắn". Thiếu Khuynh nhìn Bạch Sùng Nghi, đôi mắt tím kia rất ấm áp.

Quỳnh Thanh nhíu mày nhìn Bạch Sùng Nghi nói "Ngũ ca, anh đi chỗ khác cho em". Bạch Sùng Nghi giơ 2 tay tỏ vẻ vô tội, y cười nói "Thất muội và thất muội phu cứ từ từ thong thả, người làm ca ca như ta không biết gì cả".

Quỳnh Thanh nói "Du Ly xách hắn ta ném đi chỗ nào cho khuất mắt", Bạch Sùng Nghi bị Du Ly đem đi ném.

Thiếu Khuynh nói "Hắn ta là người họ Bạch?", Quỳnh Thanh gật đầu nói "Tiên sinh đừng quan tâm, hắn ta là Bạch Sùng Nghi tiên sinh chắc đã nghe qua, hắn là ngũ ca của em, đứng trên em còn nhiều người khác, tiên sinh đỡ hơn chưa?".

Thiếu Khuynh gật đầu nhìn cô lau mồ hôi trên trán hắn, Thiếu Khuynh ôm chầm lấy cô nói "Lần sau đừng biến mất nữa nhé".

Quỳnh Thanh gật đầu hồi tưởng lại chuyện hồi chiều.

Sau khi nói chuyện thuyết phục xong Vân Tuyết Tinh thì Quỳnh Thanh bị Bạch Sùng Nghi kéo làm bia đỡ đạn khỏi 1 nữ nhân xinh đẹp lại chanh chua. 2 anh em gặp nhau đương nhiên phải quần ẩu... à không 'tâm sự' cả 1 buổi chiều.

Đánh người xong... à lại quên 'tâm sự'  xong mới phát hiện sắp tới giờ, không kịp đi biệt thự nữa nên đành tới chỗ tổ chức tiệc, đừng hỏi tại sao cô biết chỗ, là vì cô có thư mời và Bạch Sùng Nghi cũng có.

Mới vừa tới bị Bạch Sùng Nghi sờ đầu, cảm giác có ánh mắt u buồn nhìn nên Quỳnh Thanh quay lưng mới thấy cái cảnh Thiếu Khuynh ôm tim. Còn sau nữa thì biết rồi đó.

(Bạch Vân Thanh: nữ 9 bạo lực thật đáng sợ '-'.
Phượng Quỳnh Thanh: muốn tâm sự chứ?.
Bạch Vân Thanh: /kéo Lãnh Ngưng Hà ra làm bia đỡ/ đương nhiên có thể. Lãnh Ngưng Hà: ... nữ nhân thật đáng sợ.
Bạch Vân Thanh, Phượng Quỳnh Thanh: đánh hắn!)

Quỳnh Thanh vỗ nhẹ vai Thiếu Khuynh nói "Tiên sinh, để con đỡ ngài vào trong xe nghỉ ngơi chút nha". Thiếu Khuynh lắc đầu cố gắng ổn định lại nhịp tim thì cảm giác mền mại ở trong lòng... chạm phải ngực của cô ấy rồi.

Thiếu Khuynh hơi đỏ mặt rồi đứng thẳng lại "Vào thôi, nếu không phóng viên sẽ chụp chúng ta mất". Quỳnh Thanh gật đầu buông Thiếu Khuynh ra, Thiếu Khuynh đi trước 1 bước nhìn cô nói "Vân Khuynh Thanh tiểu thư liệu tiểu thư có thể làm bạn gái đi cùng tôi được không?". Quỳnh Thanh gật đầu khoác tay Thiếu Khuynh rồi nói "Được thưa tiên sinh, con rất hân hạnh".

Bước vào trong khách sạn rất nhiều thượng khách đã tới, ánh đèn pha lê xinh đẹp chiếu rọi tất cả. Tiếng nhạc thái thường vang lên nhẹ nhàng, rất êm ái nhưng tiếng chào hỏi rất ồn ào.

1 người đàn ông bụng phệ và 1 cô gái trẻ đẹp đi tới trước chỗ Quỳnh Thanh và Thiếu Khuynh.

Người đàn ông kia nói "Hàn tổng, lần hợp tác sắp tới tôi rất mong chờ", Thiếu Khuynh gật đầu nói "Cảm ơn Trương tổng, khách khí rồi".

Trương tổng nhìn Thiếu Khuynh rồi thấy 1 sự hiện diện lạ lẫm, lão nhìn qua Quỳnh Thanh, ánh mắt trở nên thèm thuồng... cô gái trẻ này rất đẹp, còn đẹp hơn con ả này.

Trương tổng đẩy cô gái bên người ra rồi nói "Xin hỏi vị đứng bên Hàn tổng quý danh là...", Quỳnh Thanh núp sau lưng Thiếu Khuynh không ló mặt.

Trương tổng nhíu mày rồi cười, trên gương mặt thô lỗ tỏ vẻ háo sắc khiến Thiếu Khuynh bất mãn, Trương tổng nói "Hàn tổng, chi bằng tôi nhường ngài 13% nếu ngày đưa cô gái kia cho tôi...".

Quỳnh Thanh nhíu mày, Thiếu Khuynh từ chối thẳng thừng "Cô bé nếu đưa cho ông sẽ bị hủy hoại cuộc đời".

Trương tổng nói "Hàn tổng chẵng nhẽ muốn hủy hợp tác? Ngài sẽ lỗ rất nhiều nếu tôi nói hủy".

Quỳnh Thanh kéo nhẹ tay Thiếu Khuynh rồi bước ra sau kéo 1 phục vụ, cô nói "Tên Trương tổng kia là ai? Bối phận ra sao?".

Phục vụ kia vốn là gà mờ bối rối với tất cả, nhưng khi bị Quỳnh Thanh hỏi thì gương mặt trở nên nghiêm túc rồi nói hết tất cả thứ liên quan, Quỳnh Thanh lạnh lùng gật đầu "Tôi biết rồi, khi lão trở về thì sai người trói lại đánh, xen vào và mời hợp tác với bên Hàn Thị, nói lại với thư ký Hạ".

Phục vụ kia nghiêm người nói "Vâng boss" khi Quỳnh Thanh quay lại chỗ Thiếu Khuynh thì phục vụ kia lại tiếp tục đóng giả làm tay mơ gà mờ, phục vụ.

Bữa tiệc này với mục đích đấu giá từ thiện, vừa vặn là Bạch Thị và Phượng Thị cùng tổ chức, đương nhiên cầm quyền là Quỳnh Thanh. Thiếu Khuynh thấy Quỳnh Thanh đi tới chỗ phục vụ rồi lấy ly rượu trái cây trên đó bèn đối thoại tiếp với Trương tổng, hợp đồng xác thực bị hủy.

Khi từ thiện sẽ có trang sức, tranh, đủ kiểu, cách 1 tiếng nữa sẽ diễn ra , Quỳnh Thanh đứng bên cạnh Thiếu Khuynh, cô vỗ vai hắn rồi ngẩn đầu nhìn hắn cười, cô nói "Tiên sinh, thua keo này ta bày keo khác".

Thiếu Khuynh sờ đầu Quỳnh Thanh rồi cười ôn hòa, giọng nói trầm trầm ấm áp vang lên "Không sao, chỉ là 1 mối làm ăn mà thôi". Quỳnh Thanh cười rồi đút cho hắn 1 miếng bánh ngọt, cô nói "Tiên sinh nên ăn đi chứ tối nay chắc hẳn ngài chưa ăn gì rồi".

Thiếu Khuynh cười nói "Cô bé ngốc, thật là ngốc, kem dính bên miệng rồi kìa" hắn lấy tay lau miệng cho Quỳnh Thanh, Quỳnh Thanh quay mặt đi chỗ khác nói "Tiên sinh, em đi vệ sinh" rồi chạy đi tìm phục vụ rồi chạy đi về 1 phía.

  Cô đi về phòng kiểm soát, bảo vệ nhìn cô rồi im lặng, thầm cầu nguyện cho bản thân. Quỳnh Thanh lạnh lùng đi tới xem camera rồi nói "Canh chừng món đồ cuối cùng".

Bảo an gật đầu nói "Vâng boss", Quỳnh Thanh quay lưng đi khỏi phòng kiểm soát, suy ngẫm coi có gặp nữ 9 hay không. Vừa nghĩ xong thì nhìn thấy nữ 9 bị một người ép tường cưỡng hôn.

Nữ 9 chống cự mạnh mẽ rồi tát nam nhân kia chạy qua đụng ngã Quỳnh Thanh, nữ 9 vội vã xin lỗi thì thấy là Quỳnh Thanh liền ngạc nhiên nói "Thanh Nhi? Sao em lại ở đây?".

Quỳnh Thanh đỡ Vân Tuyết Tinh đứng dậy nói nói "Chị trên hành lan đừng chạy loạn, sẽ dễ bị lạc".

Vân Tuyết Tinh ôm lấy Quỳnh Thanh thì nam nhân kia chậm rãi bước tới, Vân Tuyết Tinh chợt nhớ ra thì buông Quỳnh Thanh ra nói "Xin lỗi, chị sẽ làm bẩn váy em mất".

Thiếu niên kia nói "Vân tiểu thư định trốn tôi đến nhường nào? Tôi vừa đẹp trai lại giàu có mà cô lại cứ u mê tên con riêng kia vậy ư?".

Lạc Vũ Bình nhìn Quỳnh Thanh liền nói "Hóa ra còn 1 tiểu mỹ nhân ở đây à, thật xin lỗi vì Lạc mỗ không thấy".

Vân Tuyết Tinh nói "Thanh Nhi em chạy đi, chị giữ chân hắn cho em" rồi chắn trước mặt Quỳnh Thanh, cô nhìn về camera rồi nói "Nếu không ra thì tôi trừ hết lương mấy người".

Lạc Vũ Bình cười khẩy nói "Tiểu mỹ nhân, chi bằng đêm nay 2 em phục vụ gia đi, ta cho các em ăn sung mặc sướng, không cần phải đi bán rượu... á".

1 đoàn người áo đen xuất hiện, 2 người bắt lấy Lạc Vũ Bình, đám còn lại gập người "Boss chúng tôi đến trễ".

Quỳnh Thanh gật đầu nói "Hắn họ Lạc, hắn là ai?", 1 vệ sĩ tiến lên nói "Thưa boss là  nhị thiếu gia của Lạc gia, thuộc ngành giải trí". Quỳnh Thanh sờ cằm nói "Bạch Thị chuyên về tài chính, bất động sản, dịch vụ, mà Phượng Thị lại vừa đúng giải trí, truyền thông, cho 3 ngày khiến Lạc gia phá sản".

Vệ sĩ kia nghiêm mình "Dạ thưa boss". Thư ký Hạ cầm bộ lễ phục tới, cô ấy lạnh lùng nói "Tiểu thư lâu rồi không gặp", Quỳnh Thanh gật đầu nói "Lâu rồi không gặp", cô nhìn Vân Tuyết Tinh nói "Chị, chị đi theo thư ký Hạ, thư ký Hạ đưa Vân tiểu thư tới phòng thay đồ".

Vân Tuyết Tinh chưa tiêu thụ xong lượng thông tin, bị kêu liền giật mình, Quỳnh Thanh cười nói "Là do vệ sĩ cứu chị không phải em cứu chị, Lạc thiếu là do vệ sĩ đánh chứ không phải em, em chỉ vừa đi qua mà thôi".
_ _ _ _ _ _ _

Quỳnh Thanh đi tới chỗ Thiếu Khuynh, hắn nhìn Quỳnh Thanh rồi nói "Tôi tưởng em chạy rồi", Quỳnh Thanh cười nói "Vừa nãy em bị lạc rồi gặp chị em nên dừng lại nói chuyện mà thôi, tiên sinh có bị cô gái nào quấy rối không đó?" câu cuối thì Quỳnh Thanh kéo cà vạt của Thiếu Khuynh.

Hắn cười rồi sờ đầu Quỳnh Thanh nói "Không có, đói chưa, tôi dẫn em đi ăn", Quỳnh Thanh chống hông bũi môi nói "Đi ăn".
_ _ _ _  _ _ _

Rời bỏ bữa tiệc vừa ra ngoài thì bị vệ sĩ chặn lại, thư ký Hạ lạnh lùng nói "Vân tiểu thư, phiền cô đi theo tôi 1 chút, Hàn tổng nếu muốn thì có thể đi theo".

Thiếu Khuynh nhìn thư ký Hạ thấy có chút quen thuộc, suy nghĩ lại chính là thư ký riêng của Phượng tổng chưa từng xuất hiện, các việc hợp tác lớn cũng chưa hề nhìn thấy, hắn chỉ từng thấy lúc hắn còn trẻ, là 1 cô gái xinh đẹp gương mặt hơi giống cô bé, nhưng bây giờ Phượng tổng chắc đã già rồi.

Quỳnh Thanh mà nghe được suy nghĩ này của Thiếu Khuynh chắc chắn sẽ ấn hắn ta xuống đánh 1 trận.

Thiếu Khuynh gật đầu nói "Được". Lên trên xe, thư ký Hạ ngồi ở ghế lái phụ còn Thiếu Khuynh và Quỳnh Thanh ngồi ở sau.
_ _ _ _ _ _ _

Ở 1 nhà hàng nào đó.

Quỳnh Thanh gọi món xong đẩy thực đơn cho Thiếu Khuynh, hắn gọi 1 phần giống Quỳnh Thanh rồi thôi.

Thư ký Hạ đẩy 1 cái USB qua chỗ Quỳnh Thanh nói "Vân tiểu thư đây là đồ mà tiểu thư cần", Quỳnh Thanh cười ôn hòa nói "Cảm ơn" rồi cất đi.

Thư ký Hạ nói "Hàn tổng, ở tập đoàn Bạch Thị chúng tôi có 1 hạng mục muốn hợp tác với Hàn tổng, đây là hạng mục sắp tới".

Thư ký Hạ mở máy tính lên hạng mục phát triển suối nước nóng, Thiếu Khuynh xem xét rồi nói "Hạng mục này rất tốt, vì sao Bạch Thị lại muốn hợp tác với bên tôi?".

Thư ký Hạ gấp máy tính lại nói "Cấp dưới như tôi không biết được, boss đã dặn dò như thế".

Thiếu Khuynh chống cằm nói "Theo thông tin thì thư ký Hạ cô là người của Phượng Thị nhưng lại nói là người Bạch Thị là vì sao nhỉ?".

Thư ký Hạ chậm rãi điều chỉnh dữ liệu trong đầu rồi nói "Bạch tổng là muội muội của Phượng tổng nhưng đi vắng đã lâu nên mọi việc đều do Phượng tổng quản lý".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net