Chap V: Trở về

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Note: Nếu ai không chấp nhận được việc “thú cưng” có babi thì chick back. Plz… 

Chap V: Trở về.

Tôi đã trở về…

Hãy giữ đúng lời hứa của mình… Bạn thân…

Seoul nhộn nhịp với từng nhịp thở của cuộc sống. Bánh xe thời gian cứ thấm thoát trôi đi thật nhanh. Nét xưa cũ đã bám lên 1 vài kỷ vật. Chàng trai đó bước vào căn phòng trống. MỌi thứ chỉ còn lại là kỷ niệm. Giá kệ trống trơn, bàn ghế thì được dùng lớp vải trắng muốt như như tuyết che lại. Lớp vải và những chiếc kệ hình như lâu lắm rồi không còn được ail au dọn nên đã bám thành từng lớp dày… 

-Hyung… Hyung đã về tới nơi chưa?? – Cậu nhếch môi.

~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sân bay Quốc tế Incheon… 

 “Xin Quý khách chú ý… Chuyến bay mang số 06 của Hãng Hàng không So BEAST từ New York, Hoa Kỳ tới Incheon… Các hành khách sẽ xuống trong  vòng 15 phút nữa… Xin nhắc lại…” 

Tiếng tiếp viên vang vọng khắp sân bay. Chàng trai nổi bật với mái tóc cam vàng, mặc cái áo thun sặc sỡ, gương mặt trắng hồng đang hướng đôi mắt to, tròn, long lanh của mình về phía cửa phòng cách ly đầy chờ đợi… 

Đi cùng cậu vẫn là những người bạn thân thiết từ nhỏ. Tất cả giống như cậu, đều đang hướng mắt về phía cánh cửa kia… 

Xoạch…

Cánh cửa cách ly mở ra. Theo đó là hàng tốp người nhộn nhịp kéo hành lý. Cậu rảo mắt kiếm tìm hình bóng đó. Hình bóng mà 2 năm nay cậu chưa được nhìn kỹ.

Chàng trai đó đeo kính…

Áo phông đen hơi màu mè…

Tóc tóc ngắn, màu đen chứ không phải là màu nâu vàng… 

Đang tiến lại về phía cậu… 

Rồi bỗng dưng đứng lại… 

“Có phải là hyung không? DooJoon?” 

YoSeob thấy tim mình đập liên hồi. Cậu cứ đảo mắt nhìn anh thật kỹ để phát hiện ra bất kỳ dấu hiệu nào chứng tỏ đó là anh. Nhưng nhầm rồi, DooJoon không bao giờ ăn mặc kiểu này. 

Hẫng quá… 

BỖng nhiên, anh cho tay vào túi quần hộp. Móc ra cái điện thoại… 1 vật cũng theo đó mà chui ra, lóe sáng… 

Đúng là nó rồi…

Thiên thần đấy… 

Anh lướt tay trên màn hình cảm ứng 1 hồi rồi lại bỏ nó vào túi quần. Tiếp tục bước về phía cậu và mọi người. 

Anh bỏ mắt kính xuống…

Đôi mắt nâu 1 mí cong lên…

2 cái răng thỏ không lẫn đi đâu được đang hiện ra trước mặt… 

Giọng nói trầm ấm bao ngày nghe qua điện thoại… 

“YoSeobie! Suýt chút nữa hyung không nhận ra em đó!”

Là anh…

Đúng rồi… Yoon DooJoon đã trở về….

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

-Mừng “Đại ca răng thỏ” trở về!!!! – Tiếng cười đùa vang lên trong  1 buổi tối hết sức đẹp.

-Yah!! Mấy người  nghĩ đâu ra cái tên củ chuối vậy hả??? – Tiếng ai đó làu bàu.

-JiEunie nghĩ ra đấy! Hay mà đúng không? – Tóc đỏ nay đã thay bằng tóc nâu. 

-Oppa… Tự dưng em xem lại mấy bức ảnh. Lúc oppa cười, giống con thỏ đang gặm cà rốt lắm đó… - Gương mặt thiên thần vẫn không thay đổi theo thời gian. 

Người mới trở về tiếp tục làu bàu rồi bỗng nhớ ra ghì đó:

-Này… Tiểu Babo được bao nhiêu tháng rồi?

-Được 8 tháng rưỡi rồi hyung. Chắc nó đang đòi ra đấy, dạo này quấy lắm. – Cái bụng cậu ễnh ra, nhìn chồng mình đày tức giận. – con người này hại em ra thành thế này đây.

-Yah! Nói thế mà được hả? người  nào trước đây cứ suốt ngày đòi có con để bế ấy nhỉ? – Đôi mắt 1 mí, cả người  không cao lên tí nào hết cả. 

Ha ha ha…. 

Tất cả cùng cười lớn. Anh ngả người  ra đằng sau. Cười sảng khoái. 2 năm rồi mà những  người  bạn của anh vẫn không thể thay đổi bản tính trẻ con ngấm vào máu. 

Bỗng nhiên, anh thấy mình chịu 1 sức nặng lớn nhưng thật ấm áp. Ai đó đang ngồi vào lòng anh, mái tóc cam vàng đượm mùi hương quyến rũ hơi áp vào ngực anh. Cậu chu mỏ lên:

-Thế tính đặt tên là gì vậy? Sinh đôi đó… 

-2 đứa con gái lận. 2 người  muốn đặt tên cho 2 tiểu công chúa là gì thế, KiWoon? – Thiên thần với mái tóc dài cũng hỏi theo.

-Đứa ra trước sẽ là Lee KiWi, đứa ra sau là Lee KinWi. – KiKwang xoa xoa bụng vợ mình, hài lòng với tên của 2 đứa con gái cưng. 

-Hay đấy. Seung hyung sẽ đặt tên con mình là gì? – Cậu hỏi HyunSeung.

Anh nhún vai. Chậc, anh còn lông bông lắm cơ. Vợ còn chưa nghĩ tới chứ nghĩ sao tới con cái. Cậu chợt cười, ngồi lại cho thoải mái rồi dựa vào vai người  ngồi bên cạnh:

-JunHyung hyung… Tên con của hyung sẽ là gì? – Cậu hỏi JunHyung.

-Àh… hyung chưa nghĩ ra. Nhưng hyung thấy tên Yong JunHyuk và Yong SuYeon cũng được. – Anh nghĩ ngợi. 

Cậu hải lòng rồi nhấc đầu ra khỏi vai JunHyung, quay người  lại. Hỏi người đang cho mình ngồi vào lòng:

-Joon hyung… Vậy còn hyung?

-Con trai là Yoon YoJoon, còn con gái là Yoon YiJoon. – Anh nhìn cậu rồi cười nhẹ. 

Cậu nhìn sâu vào trong mắt anh, anh nhìn sâu vào mắt cậu. 2 người  không nói lời nào, chỉ nhìn nhu như vậy. Không cần nói gì nhiều, chỉ cần thông qua ánh mắt là đủ rồi…

Thời gian cứ trôi… 

Mỗi người chìm về 1 không gian riêng của mình… 

KiWoon hạnh phúc khi nghĩ tới 2 công chúa… 

HyunSeung và JiEun thì đang bàn nhau về 1 mẫu thiết kế sắp tới… 

Cậu và anh thì đang kháo nhau trêu chọc JunHyung… 

Tất cả đã trở về… 

Như khi chưa bắt đầu…

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Sân sau nhà anh vắng lặng. Mọi người đã về hết. DooJoon đang định đứng dậy thì giọng nói trầm trầm nhưng hơi ngẹn vang lên:

-Bạn thân… Cậu đã về…

-JunHyung! – DooJoon quay người  lại, đi tới chỗ JunHyung đang đứng, ôm chầm lấy anh. 

-2 năm không gặp vẫn không đổi gì cả. – JunHyung chợt nở nụ cười nhẹ. 

-Cậu cũng không thay dổi gì hết. Vẫn trầm tính như vậy. – DooJoon cười rõ tươi – Cảm ơn cậu…

-Vì điều gì? – JunHyung không hiểu rõ.

-Đã bảo vệ Thiên thần của mình. 

-Thiên thần không phỉa là của riêng cậu đâu DooJoon ạ. – JunHyung thay đổi sắc mặt. – Thiên thần, nhất định phải thuộc về mình… - ANh nói xong, dõng dạc tuyên bố - Yoon DooJoon… Từ nay tôi chính thức sẽ đối đầu với cậu… 

Vậy là đã rõ… 

Từ giây phút này… 

Tôi và cậu…

Không còn là bạn… 

Hãy đứng lên…

Chiến đấu đi…

END CHAP V.

A.N: Thực sự thì chap này vẫn có vẻ nghiêng về DooSeob. Thực sự thì Zubi vẫn không thể dành tình yêu lớn với pama được. (má LoO, ss Jen, Ny con iu tha lỗi) Nhưng hãy yên tầm, từ chap 6, các couple sẽ bình đẳng. Zubi sẽ không dành phần đất lớn hơn cho DooSeob. Từ chap 6, trận chiến sẽ bắt đầu.

Enjoy, love ya:”x~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net