[LONGFIC] Ánh Sáng Và Bóng Tối [Chap 8+9]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 8: TÌNH YÊU VÀ THÙ HẬN.

Nếu tình yêu của ta và nàng, trời định vốn là bi kịch. Ta thật sự .....không dám bắt đầu!!!

_ Sao? Cậu nói là cậu thích Soo Yeon? - Soo Young bất ngờ trước lời Yuri nói.

_ Tớ không biết có phải không nhưng trái tim tớ luôn đập mạnh khi ở bên cạnh cô ấy, khi nhớ lại gương mặt cô ấy - Yuri chống tay xuống bàn.

_ Cậu phải suy nghĩ kĩ Yuri à! Jung Min là kẻ thù giết cha cậu, bây giờ cậu lại yêu con gái ông ta - Soo Young thở dài - vậy cậu định trả thù ra sao đây?

_ Tớ...... - Yuri im lặng suy nghĩ, phải, Yuri còn món nợ này, làm sao mà Soo Yeon có thể làm cho cậu phân tâm nhiều như thế.

Yuri phải trả thù cho cha mẹ, làm sao mà tên Jung Min lại có thể ăn uống, sống khỏe mạnh, vui vẻ thế kia sau khi giết chết bạn mình chứ? Yuri vẫn nhớ như in ánh mắt lạnh lùng đó khi đâm xuyên nhát kiếm qua người cha mình. Yuri cần phải trả thù, Yuri phải trả thù. Bởi vậy, trước khi mọi việc với Soo Yeon tiến xa hơn, Yuri cần phải quyết định rõ ràng.

_ Tớ sẽ trả thù cho cha mẹ nhưng Soo Yeon và Yunho không liên quan, tớ sẽ trị bệnh cho Soo Yeon trong khi cậu tìm cách điều tra Jung Min - Yuri ngước lên nhìn Soo Young.

_ Tớ sẽ làm theo ý cậu nhưng đừng để mình phải hối hận đấy - Soo Young gật đầu.

Từ ngày hôm đó, Yuri vẫn gặp Soo Yeon để chữa đôi chân cho nàng nhưng lại lạnh lùng, thờ ơ với nàng. Bệnh tình của Soo Yeon tiến triển rất tốt, dĩ nhiên, muốn phá phép thuật của hắc yêu thì lấy phép thuật của bạch yêu ra dùng. Yuri vốn là bạch yêu nửa mùa mà.

Còn về phần Soo Yeon, nàng thấy khó hiểu khi Yuri bỗng lạnh lùng với mình. Lúc trước, tuy Yuri có hay trêu chọc nàng nhưng vẫn luôn chăm sóc, quan tâm nàng chu đáo mà. Vậy mà đột nhiên Yuri lại thay đổi như thế, nhất là trong lúc nàng đang yêu Yuri nữa chứ. Nàng không biết từ lúc nào mà trái tim nàng chỉ có hình bóng của Yuri, không gặp Yuri, nàng cảm thấy nhung nhớ và có thể nổi giận với bất kì ai, nhưng khi gặp rồi nàng lại ngại ngùng không biết nói gì.

Vậy đó, trong lúc nàng khổ sở thế kia thì cái người đen thui đó lại đột nhiên đổi tính, lơ nàng một cách lạnh lùng. Nàng là nàng chịu hết nổi rồi đó nha!!!!

Yuri vội bước ra ngoài khi chữa bệnh xong nhưng đời nào Soo Yeon lại để cho Yuri làm vậy.

_ Yul! - Soo Yeon nhẹ nhàng nắm lấy tay Yuri.

_ Hửm? - Yuri ngạc nhiên.

_ Tại sao mấy ngày vừa qua Yul lại như vậy?

_ Như vậy là sao?

_ Yul luôn lạnh lùng với em - Soo Yeon ngước đôi mắt nâu của mình nhìn Yuri, đôi mắt ấy đang long lanh nước.

Yuri bối rối nhìn Soo Yeon, vừa bất ngờ khi nghe Soo Yeon xưng "em" ngọt xớt.

_ Tôi không có! - Yuri chối bay chối biến.

_ Yul biết không, em thật sự rất thích Yul - Soo Yeon cúi mặt khi nói câu này.

Yuri cứng người khi nghe lời thổ lộ của nàng công chúa bướng bỉnh đó.

_ Đừng..đừng nên thích tôi - Yuri lắp bắp.

_ Tại sao? - Soo Yeon ngẩng mặt lên hỏi.

_ Chúng ta không thể nào.

_ Vì lí do gì chứ? - Soo Yeon không chịu thua - nếu là vì vấn đề thân thế thì Yul đừng lo, cha rất thương em, chắc chắn cha sẽ đồng ý mà.

_ Không! Không phải chuyện đó, tôi không thể yêu cô được.

_ Em không hiểu - Soo Yeon bắt đầu khóc.

_ Có nghĩa là tôi không yêu cô, cô có bị điếc không vậy? - Yuri hét lên.

Nói rồi Yuri giật mạnh tay mình khỏi tay Soo Yeon và chạy khỏi đó. Còn lại một mình trong phòng, Soo Yeon úp mặt vào lòng bàn tay khóc nức nở.

Yuri chạy về phòng và đóng cửa một cách mạnh bạo. Thật sự Yuri rất sợ khi thấy Soo Yeon khóc như vậy, trái tim Yuri như bị ai bóp nghẹt. Yuri thật sự rất sợ, tại sao nước mắt của Soo Yeon lại làm Yuri thấy đau thắt ruột gan. Yuri cười buồn khi nhận ra mình đã yêu người con gái này rồi.

Yuri đi đến chuồng ngựa để thăm con cà chớn, mắc dịch mà vương gia đáng kính đã gọi như thế. Và Yuri ngạc nhiên khi thấy Soo Yeon đang ngồi tựa vào cái cây, mắt nhìn xa xăm. Yuri hít một hơi dài rồi quay bước trở về phòng nhưng tiếng nói của người con gái kia đã kéo cậu lại.

_ Yul, lại định bỏ đi sao? - Soo Yeon cười buồn.

_ Không! Tại thấy cô chăm chú quá nên không muốn làm cô mất hứng ấy mà - Yuri nói rồi ngồi xuống bên cạnh Soo Yeon.

_ Có thể cho em dựa vào người Yul không?

_ Được! - Yuri trả lời rồi kéo Soo Yeon sát vào mình - ai đưa cô ra đây vậy?

_ Yunho, em muốn ra ngoài hít thở khí trời - Soo Yeon dịu dàng tựa vào lồng ngực Yuri - Yul nói không yêu em?

_ Phải! tôi không yêu cô.

_ Yul biết không? Cơ thể con người không biết nói dối - Soo Yeon nắm lấy tay Yul - khi em nắm tay Yul thật chặt, em cảm thấy tình yêu tràn đầy trong đó, cảm nhận được sự chân thành, không giả dối.

_ Cô thì biết gì chứ?

_ Nếu như Yul cứ cố khẳng định như vậy thì em cũng nói luôn - Soo Yeon nhìn sâu vào mắt Yuri - tình yêu này như sự chấp nhất của em với Yul không bao giờ thay đổi.

Yuri bị đôi mắt của Soo Yeon chinh phục, đôi mắt nâu trong vắt, đôi mắt chân thành.

_ Tốt nhất là cô hãy buông tha cho tôi đi - Yuri thở dài - tôi và cô thật sự không thể đến với nhau được.

_ Em không quan tâm - Soo Yeon bướng bỉnh.

_ Tôi không phải là ...con ..trai đâu - Yuri nói ra một trong hai lí do Soo Yeon và Yuri không thể đến với nhau.

Soo Yeon chớp mắt nhìn Yuri sau đó mỉm cười.

_ Em không quan tâm, em yêu Yul, Yul là trai hay gái cũng vậy!

_ Cái gì? - Yuri thật sự bất lực - cô có bị điên không?

_ Có, em đang điên lên vì Yul đây!

_ Kệ cô! Tôi cũng không quan tâm! - Yuri nói rồi ngoảnh mặt đi chỗ khác.

Soo Yeon cười rồi dựa hẳn vào người Yuri, đặt bàn tay Yuri lên bụng mình, nàng từ từ nhắm mắt tận hưởng sự ấm áp này.

CHAP 9: SỰ TRẢ THÙ CỦA CÔNG CHÚA

_ Cái gì? - Soo Young hét lên - cậu nói với Soo Yeon là tớ với cậu là con gái.

Yuri gật đầu như một chú cún con.

_ Nếu cô ấy nói ra thì chúng ta chắc chắn bị đuổi ra khỏi cung đấy - Soo Young bứt tóc, vò đầu mình.

_ Yên tâm, cô ấy sẽ không làm vậy đâu - Yuri khẳng định chắc nịch.

_ Nhưng cô ấy biết đó là yếu điểm của chúng ta - Soo Young lại hét lên lần nữa.

_ Yul, Soo Young - Soo Yeon được người nữ quan đẩy đi đến chỗ hai người.

_ Tớ không liên quan - Soo Young quay sang Yuri thì thầm rồi cười với Soo Yeon - công chúa chơi với Yul nhé, tớ ra chuồng ngựa chơi với Shin Dong đây.

Và rồi Soo Young cũng biến mất khi vừa nói xong.

Soo Yeon mỉm cười quay sang Yuri.

_ Yul, em muốn ra ngoài ngắm cảnh.

_ Có nữ quan lo được rồi - Yuri trả lời cộc lốc.

_ Umh, cũng được, chẳng qua em có tin hay muốn nói cho cha biết thôi mà - Soo Yeon cố ý nhấn mạnh hai từ "tin hay".

_ Cô muốn gì? - Yuri nuốt nước bọt.

_ Em muốn ra ngoài ngắm cảnh - Soo Yeon cười tươi rói.

_ Được rồi! - Yuri ngậm ngùi giữ lấy tay cầm của chiếc xe lăn định đẩy cô ấy đi.

_ Ẳm em đi, Yul! - Soo Yeon cười gian xảo.

Yuri thở dài nhấc công chúa Soo Yeon lên. Nữ quan Hyo Yeon chỉ biết cười trừ.

_ Yul, em muốn uống nước - Soo Yeon nêu lên yêu cầu khá dễ thương khi ngồi xuống ngồi cái nhà nghỉ trong hậu viện.

_ Để tôi về lại cung - Yuri bỏ đi.

Yuri mồ hôi nhễ nhại cầm chai nước đưa cho Soo Yeon.

_ Em đổi ý rồi, em muốn uống nước dừa kia! - Soo Yeon chỉ lên cây dừa cao chót vót.

Yuri mặt tái mét nhìn theo hướng Soo Yeon chỉ. Gì chứ leo cây đâu phải là sở trường của cậu.

Yuri cứ leo lên rồi bị rớt xuống cứ như vậy cả chục lần làm Soo Yeon có muốn nhịn cười cũng không nổi. Tức mình vì mệt và xấu hổ, Yuri đưa chân đá một phát thật mạnh vào thân cây. Dĩ nhiên sau đó, ta sẽ thấy một con choi choi ôm chân nhảy không ngừng dưới gốc cây. Mà đâu chỉ có vậy, người ta nói làm ác trời hại cấm có sai. Lúc Yuri đá cái cây, sức mạnh của Yuri đâu cần phải bàn, đúng không? Để thưởng cho công sức của bạn, bác Dừa hứng chí tặng Yuri cả chục trái, cho nên, con choi choi khi nãy biến mất, mà chỉ thấy nguyên một đống dừa đang đè chết người nào đó thôi.

Yuri hậm hực ôm trái dừa lại chỗ Soo Yeon, nhìn Yuri te tua thấy tội luôn.

"Ai biểu! cho đáng! Trời phạt vì tội từ chối mình" - vâng! Đây là suy nghĩ của một ai đó.

Nhưng không biết là ai đó có thấy hả dạ không khi mà Yuri đang tức giận vì không biết làm cách nào lấy được nước ra khỏi trái dừa.*mấy bạn thông cảm, bạn í sống với bạch yêu lâu quá nên ngơ ngơ giống như trên núi xuống ấy*

_ Đồ khốn! Cả mày cũng muốn chọc tức tao nữa? - giận quá mất khôn, Yuri thẳng tay ném nó xuống, ngay cái chân vừa mới thử độ cứng với cây dừa xong.

_ Áaaaaaaa, đau quá! - vâng! Và ta lại thấy con choi choi.

Soo Yeon cười nghiêng ngã khi thấy Yuri như vậy nhưng nàng cũng biết dừng lại khi Yuri ấm ức nhìn nàng. Yuri ngồi xuống ghế cạnh Soo Yeon, công chúa nhỏ sau giây phút hả dạ cũng thấy xót xót, nàng dịu dàng lau mồ hôi đang chảy thành dòng trên mặt Yuri rồi đưa chai nước hồi nãy cho Yuri.

Sự việc sau đó cũng ổn thôi, cho tới khi công chúa dùng bữa tối.

_ Yul~~ - cái giọng lảnh lót vừa vang lên thì Yul cũng lết thân tàn tới - đút em.

Và Yuri hào hoa, đẹp trai tiếp tục công việc của một người hầu.

Sau đó là đấm bóp, mát-xa cho công chúa, ru công chúa ngủ.

Một ngày nô lệ của Yuri chấm hết.

Ngày hôm sau...

Yuri ê ẩm cả người nên vẫn còn đang nướng trên giường nhưng công chúa nhỏ nào có buông tha cho người ta. Nàng cất công qua tận phòng người ấy làm cái chuyện động trời, đánh thức người khác.

_ Yul, dậy đi! - công chúa lắc lắc người kia, nhưng có vẻ do toàn được người khác đánh thức nên nàng không biết làm sao kêu người kia dậy.

Bất lực, nàng cố gắng trèo lên giường tên đen kia. Rồi chui vô chăn người ta, ôm người ta cứng ngắt. Ngủ thôi.

Yuri giật mình thức giấc khi cảm thấy đôi tay mềm mại của ai đó ôm lấy mình. Yuri nhẹ nhàng quay người ngắm nhìn thiên thần xinh đẹp. Soo Yeon chợt cựa mình, chu môi, nhăn mày rất đáng yêu rồi trong vô thức, nàng kéo cái cổ áo lệch xuống chút cho ai kia phụt máu mũi khi vô tình nhìn thấy chỗ không nên thấy.

Công chúa quả là độc ác khi làm cho ai đó phải nhét đầy khăn vào mũi mình nhằm cầm máu. Cách trả thù này coi bộ hay đấy, không đau, không tốn sức mà người bị hại vẫn đổ máu như thường.

=====

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net