Chap 149 + 150

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 149. Biến thân

“Uhm.” Yoona gật đầu lia lịa, nàng cũng tin chắc Tiểu Bạch sư biến thân thành công. Taeyeon có cơ duyên mới đến được đây, nàng ấy cùng Baekhyun trải qua nhiều khó khăn như vậy mới có Tiểu Bạch sư, ông trời cũng thông cảm cho bọn họ, sẽ không để Tiểu Bạch sư dễ dàng chết đi như vậy.

Cảm nhận được niềm hy vọng của cha mẹ, Tiểu Bạch sư cũng dấy lên ý chí chiến đấu sống còn, thân thể bắt đầu kịch liệt run rẩy, cổ họng phát ra tiếng ô ô to dần.

Thấy Tiểu Bạch sư bắt đầu biến hóa, Taeyeon cũng ngừng khóc, nắm chặt lấy tay Baekhyun, nhìn chăm chú Tiểu Bạch sư.

Yoona cùng Chanyeol cũng nhích lại gần, bốn người đều nín thở tập trung nhìn Tiểu Bạch sư, chờ đợi khoảnh khắc thần kì kia đang đến.

Xương cốt toàn thân Tiểu Bạch sư tựa hồ đều bắt đầu biến hóa, phát ra thanh âm, Tiểu Bạch sư dường như càng ngày càng thống khổ, toàn thân bắt đầu run rẩy, rống lên một tiếng càng lúc càng thê lương.

 Taeyeon đau lòng muốn chết, nước mắt không kiềm chế được lại chảy ra, Yoona cũng đau lòng không kém, không đành lòng quay mặt đi nơi khác, Chanyeol vỗ nhẹ ở trên lưng nàng trấn an.

Tiểu Bạch sư thê lương rống lên một tiếng cuối cùng, sau đó ánh sáng chợt lóe, khuôn mặt mũm mĩm trắng nõn của một đứa trẻ hiện ra trước mắt mọi người, đứa trẻ mở mắt to nhìn Taeyeon, sau đó miệng ủy khuất lớn tiếng khóc.

Nhìn Tiểu Bạch sư biến thân thành công, Taeyeon mừng đến độ không biết làm sao, nhếch miệng nở nụ cười, không biết tại sao nước mắt lại rơi xuống.

Baekhyun rất nhanh ôm cục cưng đang lớn tiếng khóc, để vào trong lòng Taeyeon, sau đó dùng khăn lau nước mắt nàng, ôn nhu dỗ nói: “Con ngoan, ngoan, đừng khóc, không sao nữa rồi? Em mau bế con, con khóc tội nghiệp lắm.”

“Uhm . . .”Cánh mũi Taeyeon phập phồng, nhẹ nhàng đu đưa cục cưng, định xốc áo lên cho đứa nhỏ ăn, đột nhiên nhớ tới Chanyeol còn ở đây, xấu hổ kéo áo lại.

 Lúc này Yoona cũng nhận ra, vội vàng đẩy Chanyeol đi ra ngoài, Chanyeol mơ hồ không hiểu, không phải chỉ là cho đứa nhỏ ăn sao, sao hắn lại không được nhìn? Hắn chưa thấy qua nữ nhân cho đứa nhỏ ăn, nên nghĩ chắc là cho đứa nhỏ ăn trái cây.

Taeyeon thấy Chanyeol bị đẩy đi ra ngoài, mới vén áo, nhấc cục cưng lên. Cục cưng thật sự rất đói bụng, ngửi thấy mùi sữa, giữ chặt đầu vú không ngừng mút chụt chụt.

 Baekhyun đứng bên cạnh nhìn vô cùng ngạc nhiên, tuy rằng Taeyeon đã có nói qua với y, sau khi sinh cục cưng ngực nàng sẽ có sữa để cho cục cưng ăn, nhưng lần đầu tiên thấy nàng cho đứa nhỏ ăn vẫn bị chấn động, nếu như so sánh việc cho cục cưng ăn trái cây với cho cục cưng bú sữa mẹ thì bú sữa mẹ tốt hơn nhiều.

Sức ăn cục cưng rất lớn, sữa một bên vú Taeyeon bị nó bú không đủ, khuôn mặt nhỏ bắt đầu nhăn lại, Taeyeon nhanh tay rút đầu vú ra khỏi miệng bé, định đổi bên kia cho bé ăn, thỏa mãn cơn đói của cục cưng nhưng lại không kịp, bé con tưởng chưa ăn no lại không cho bé ăn, cái miệng nhỏ nhắn mím mím, ủy khuất muốn khóc.

“Đây, đây, đừng khóc, đừng khóc.” Taeyeon nhét đầu vú bên kia vào miệng hắn, cục cưng mút mút, phát hiện bên này có sữa, thế này mới vừa lòng bú tiếp.

Mút hơn phân nửa, tốc độ cục cưng chậm lại, Taeyeon đoán chừng con đã ăn no, định đem đầu vú trong miệng cục cưng lấy ra, kết quả vừa nhích ra, bé con lại mút mạnh hai cái, giống như muốn nói: “Không được, con chưa ăn no mà.”

 Taeyeon nhìn cục cưng nở nụ cười, nhẹ giọng trấn an nói: “Cục cưng ngoan, một lần không thể ăn nhiều như vậy, nếu không rất khó chịu, một tí nữa đói bụng lại ăn có được không.” Nói xong rút đầu vú trong miệng cục cưng ra, thằng nhóc không hài lòng chép chép miệng, tuy nhiên hẳn là đã ăn no, tâm tình không tệ lắm, cũng không khóc.

“Ôm dựng lên, để cho cục cưng tựa vào vai, nhẹ nhàng vỗ vỗ lưng cục cưng, để nó ợ rồi mới cho nằm xuống, nếu không nó sẽ ợ sữa.” Yoona đột nhiên nhớ ở trên tivi cũng nói qua, trẻ con ăn xong đều phải làm như vậy, liền ra dáng chỉ huy.

Taeyeon nghe theo nàng nói đem cục cưng ôm lấy vỗ vài cái, cục cưng quả nhiên ợ một cái, ba người đều nở nụ cười.

Cục cưng ăn no, dường như không thích bị ôm vậy, tay chân bắt đầu khua loạn, Baekhyun bảo Taeyeon buông ra, kết quả Taeyeon vừa để bé lên giường, tiểu bảo bảo lăn lông lốc liền biến thân thành sư tử nhỏ trắng như tuyết, sau đó nằm bò trên giường, ngẩng đầu lên tò mò nhìn ba người bọn họ đánh giá.

Chanyeol nghe thấy trong phòng có tiếng cười, vừa lúc thấy Yoona vươn tay muốn chạm vào sư tử nhỏ, hắn hoảng sợ, lớn tiếng ngăn cản: “Cẩn thận.”

 Vừa kêu vừa tiến lên vươn tay đến ngăn cản, đáng tiếc hắn cách quá xa, đã không kịp rồi. Baekhyun đang chăm sóc Taeyeon, không chú ý đến Yoona làm gì, đến lúc nghe được Chanyeol kêu quay đầu lại định ngăn cản cũng không còn kịp.

Chỉ thấy Yoona đã nắm tay nhỏ của tiểu sư tử, tiểu sư tử vậy mà không vươn móng vuốt sắc nhọn cào nàng, mà vươn đầu lưỡi ở mặt trên liếm liếm, đầu ngón tay cảm giác ngứa ngứa làm Yoona khanh khách nở nụ cười, thấy Chanyeol xuất hiện ở trước mắt, ánh mắt không khỏi tò mò hỏi: “Vừa rồi anh kêu cẩn thận cái gì?”

Chanyeol không khỏi nhẹ nhàng thở ra nói: “Không có gì.” Thật sự là rất kỳ lạ, thú nhỏ mới sinh ra vốn có tính tấn công rất mạnh, thậm chí còn có thú nhỏ tấn công cha mẹ của nó, thế nào cũng phải dạy dỗ vài lần mới có thể ngoan được, không nghĩ tới Tiểu Bạch sư lại không tấn công Yoona, ngược lại còn rất tốt với cô.

“A!” Hiện tại Yoona đã bị sư tử nhỏ đáng yêu này hấp dẫn, không nghe thấy hắn nói, cũng chỉ chú ý đến sư tử nhỏ, quay đầu cùng tiểu sư tử tiếp tục chơi đùa.

 Đầu tiên là dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chọc chọc nó, thấy nó không gạt ra, to gan xoa xoa cái đầu mềm mại như nhung của tiểu sư tử, tiểu sư tử tựa như hưởng thụ mắt nhắm hờ mặc cho nàng xoa xoa, grừ… grừ… phát ra âm thanh thoải mái dễ chịu.


Chap 150. Đặt tên

“Ôi…” Thật sự rất đáng yêu, Yoona nghĩ, không ngừng phát ra tiếng woa woa ngạc nhiên, Tiểu Bạch sư cùng nàng chơi một hồi dường như có chút mệt, ngáp một cái, sau đó lừ đừ đi tới gần Taeyeon, cọ cọ ở bên chân nàng ấy, ô ô kêu hai tiếng, giống như năn nỉ cô ôm.

Taeyeon lập tức nằm xuống bên cạnh Tiểu sư tử, vẻ mặt dịu dàng vuốt ve, nhẹ nhàng âu yếm trên lưng Tiểu Bạch sư, Tiểu Bạch sư thoải mái nhắm mắt lại, đầu gối lên cánh tay của nàng ấy an tâm đi vào giấc ngủ .
Nhìn dáng vẻ rất đáng yêu, khiến Yoona thiếu chút nữa không kìm được lại muốn xán lại. Chanyeol thấy nàng dường như còn muốn ở đây đợi Tiểu Bạch sư tỉnh ngủ, liền nhanh chóng ôm nàng đi về nhà.
Vào đến nhà, Yoona vẫn còn phấn khích, hưng phấn quấn lấy Chanyeol hỏi: “Chanyeol, Tiểu Bạch sư đáng yêu quá đúng không?”
“Đáng yêu, đáng yêu.” Chanyeol nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, vừa thu xếp lấy cho nàng chút đồ ăn, vừa thuận miệng có lệ nói. Tiểu thú kia nhìn bộ dạng quả thật cũng không tệ lắm, toàn thân trắng tinh. Tuy sinh thiếu tháng nhìn có vẻ suy yếu, nhưng nó chỉ mới vừa sinh ra, kế thừa huyết thống tốt đẹp của Baekhyun, trưởng thành sẽ có sức chiến đấu cường hãn hùng mạnh của Sư tộc, hắn thật sự không thấy nó có điểm đáng yêu nào, giống đực thú nhân mới sinh ra trước đây không phải đều như vậy sao? Hơn nữa đáng yêu đối với giống đực mà nói, hẳn là không phải ưu điểm. Song Yoona nói đáng yêu, thì là đáng yêu, chỉ cần nàng cao hứng là tốt rồi.
Nhớ lại dáng vẻ tiểu sư tử ngây thơ lúc nãy, hai mắt Yoona tỏa sáng: “Tiểu Bạch sư thật sự là rất đáng yêu, thật là muốn được ôm nó, hôn nó, chút nữa nó tỉnh ngủ chúng ta lại qua chơi được không?” Yoona hiện tại hồn vía đều bị tên tiểu tử đáng yêu Tiểu Bạch sư bắt mất, vừa mới rồi khỏi trong chốc lát, đã nhớ không chịu được, nàng ưỡn thắt lưng lên, cầm tay Chanyeol năn nỉ.
Chanyeol nhìn nàng bất đắc dĩ thở dài nói: “Em đừng quấy, ngày mai chúng mình lại qua, Taeyeon vừa mới sinh cần được nghỉ ngơi, tiểu sư tử cũng không đủ tháng, cũng phải nghỉ ngơi, chúng mình không nên quấy rầy bọn họ đúng không?”
Yoona ngẫm lại thấy cũng đúng, nhưng có chút thất vọng nghiêng về phía trước ôm thắt lưng Chanyeol nói: “Chồng ơi, chúng ta cũng sinh tiểu sư tử để chơi đùa đi.” Lúc trước nàng vẫn còn lo lắng sinh ra mặt người mình sư tử, hoặc là mặt sư tử mình quái vật, hiện tại nàng thấy Tiểu Bạch sư của Taeyeon, nàng hoàn toàn không còn lo lắng, còn hận không thể cũng sinh ra một Tiểu sư tử để chơi đùa.

Chanyeol nghe nàng nói lại nhịn không được thở dài, không thể nói trước có sinh tiểu sư tử hay không. Sinh ra tiểu sư tử cũng không phải hắn quyết định, nàng nói muốn sinh tiểu sư tử để chơi đùa, làm hắn không nói nên lời. Hắn hao hết tâm tư và sức lực tưới tiêu mấy tháng trời mới có cục cưng, thế nhưng lại là “đồ chơi” cho nàng, tuy nhiên để nàng vui, Chanyeol vẫn là thuận theo nàng nói: “Được, chúng ta cũng sinh tiểu sư tử.”
“Đúng rồi.” Yoona như nghĩ ra gì đó ngẩng đầu lên nói: “Em sinh tiểu sư tử thì ắt nó màu vàng?”
Chanyeol gật đầu, nói: “Đương nhiên là màu vàng, anh là Kim sư mà.” Nếu như sinh ra tiểu sư tử màu khác mới là kỳ quái.
Yoona gật gật đầu, tuy rằng tiểu Kim sư không đáng yêu bằng Tiểu Bạch sư, nhưng cũng có bộ lông mềm mềm, chơi đùa cũng tốt lắm, giờ phút này trong đầu nàng xuất hiện tiểu kim sư.

“Đúng rồi, Taeyeon đặt tên cho Tiểu Bạch sư là gì?”
Chanyeol suy nghĩ, lắc lắc đầu nói: “Hình như không có, chắc là chưa kịp quyết định.”
Yoona gật gật đầu, lập tức nói: “Vậy chúng mình đặt tên trước cho con đi, chứ không đến lúc đó đột ngột cũng không đặt tên được, chúng mình còn chưa nghĩ ra tên.”
“Còn không biết là giống cái hay giống đực thì đặt tên con như thế nào.” Tên chỉ để xưng hô mà thôi, cục cưng sinh ra tùy tiện chọn cái tên là được rồi, Chanyeol thật sự không biết có gì quan trọng mà phải nghĩ.
“Là con trai hay con gái chứ, cái gì mà giống cái giống đực khó nghe gần chết.” Yoona bất mãn hắn gọi cục cưng là giống cái giống đực, giống như là động vật, cho nên mỗi lần Chanyeol gọi như thế nàng đều phải sửa cho đúng.
“Được được, là con trai con gái, không biết là con trai hay con gái làm sao gọi tên.” Chanyeol thỏa hiệp nói, hắn lại quên mất phải gọi là con trai con gái.
“Vậy thì đặt sẵn trước một tên con trai một tên con gái. Con gái tên Seohyun, được không?” Chanyeol bọn họ đều không có họ, cho nên Yoona muốn cho con gái cùng họ với nàng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net