Chap 167 + 168

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 167. Chiêu lấy lòng

Ngủ thẳng đến lúc nửa đêm, đột nhiên bị một đợt thanh âm đánh thức, tựa như âm thanh ai đó kêu thét cứu mạng, Yoona cảm thấy cả kinh, ngừng thở cẩn thận nghe ngóng, nhận ra tiếng động kia từ cách vách truyền đến, ngoài tiếng rên rỉ dày đặc và tiếng thở dốc còn âm thanh vận động kịch liệt.

Yoona cũng không phải là người không hiểu biết, lập tức liền đoán ra cách vách đang tiến hành cái gì, không khỏi đỏ mặt lên, nhưng Hyomin với Tao đều là đàn ông, đây chính là BL hàng thật giá thật a, nàng trước kia vẫn tò mò này BL rốt cuộc là làm tình như thế nào, mặc dù ở Sư tộc cũng thường xuyên nhìn thấy hai đại nam nhân ân ân ái ái công khai, nhưng cũng chưa từng nhìn qua điều này, thứ nhất là không cơ hội, thứ hai là nàng cũng không muốn vụng trộm nhìn lén.

Lúc này ở ngay gang tấc, nếu như nàng muốn nhìn chỉ cần vụng trộm hé cửa một chút là có thể thấy được, rốt cuộc muốn xem hay không? Nội tâm Yoona đấu tranh kịch liệt, cuối cùng cũng không thể đè nén xuống lòng hiếu kỳ mãnh liệt, rón ra rón rén xuống giường, sờ soạng đi đến vị trí cạnh cửa, nhẹ nhàng đẩy khẽ.

Nhưng nàng đã tính sai, đêm hôm khuya khoắt, nương theo ánh trăng rọi qua cửa sổ, nàng căn bản là không nhìn thấy gì hết, chỉ có thể thấy mơ hồ hai bóng người đen tuyền đang dây dưa ở trên giường.

“A a a. . .Thật không chịu nổi. . .” Yoona ngầm bực bội, thình lình bị tiếng la của Hyomin làm hoảng sợ, vội vàng lùi về trên giường giả bộ ngủ.

Bởi vì nàng nhất thời kinh hoảng không kịp khép cửa lại, cho nên âm thanh phòng bên kia truyền sang rõ ràng hơn, sau một hồi im lặng, lại truyền đến tiếng rên rỉ của Hyomin, cùng với những âm thanh va chạm kích tình, đan xen tiếng cầu xin khẽ khàng : “A. . . Tao. . . Anh nhẹ chút. . . Nhẹ chút. . . Đó là. . . . Ư. . . Cũng bị anh đảo. . . Loạn . . . A. . .”

“Tiểu bảo bối, chặt như thế. . . Còn  muốn anh nhẹ, không nhẹ, đâm chết em. . . .” Yoona nhận ra đây là giọng Tao, thân hình giống đực thú nhân cao lớn, tộc trưởng Hùng tộc.

“A. . .Sâu quá. . Cầu anh. . . Bắn ra đi. . . A. . .” Hyomin tựa hồ đã muốn bị tra tấn không được, thanh âm khàn khàn xin tha.

“Hôm nay sao vậy, mới một chút đã xin tha, hử? Mông đưa cao chút, anh chưa đủ đâu, nhanh chút!” Tao đối với hắn cầu xin tha thứ tựa hồ thực không hài lòng.

“Ư. . . Đừng đánh. . . Tao. . . Đừng đánh. . . Đau. . . Cầu anh. . . A. . . Buổi sáng. . . Buổi sáng mới chơi đùa. . . Còn đau. . . Nhẹ chút. . .” Hyomin thở dốc.

Yoona nghe âm thanh từ phòng bên truyền sang, không khỏi co rúm lại, thú nhân Hùng tộc dường như rất bạo lực, dựa theo những âm thanh kia, hẳn là rất đau.

“Tiểu bảo bối, cưng hôm nay gây ra một vấn đề thật nan giải, bắt anh phải bảo vệ giống cái với đứa bé kia, khiến rất nhiều người trong tộc bực tức, em có phải nên báo đáp anh một chút không, hử?” Tao dâm đãng thở dốc nói.

“Đáng ghét. . . Ư . . Người ta mỗi ngày. . .Đưa mông cho anh. . . A. . . Còn không xem như báo đáp à.”

Yoona nghe đoạn đối thoại dâm loạn kia, không khỏi có cái nhìn khác về Hyomin, vô cùng cảm kích hắn cứu mẹ con các nàng, cũng thực may mắn trước kia có làm việc thiện, mới có thể tránh thoát trận đại họa, đáy lòng âm thầm thề, nếu như sau này có cơ hội nhất định báo đáp Hyomin.

Hai người trong phòng kia vẫn tiếp tục kịch liệt hoan ái, Yoona không dám nghe, thế nên lấy tay bịt tai, đè da thú lên, cũng không biết đè nén bao lâu, mới mơ mơ màng màng ngủ.

Khi tỉnh lại, bị tiếng khóc Seohyun đánh thức, Yoona còn say ngủ, đứng lên thay tã, cho bé con ăn.

Chợt nghe tiếng mở cửa, hoảng sợ, vội kéo áo xuống dưới, quay đầu vừa thấy, là Hyomin đi đến.

Nhìn tư thế hắn đi có chút không được tự nhiên, Yoona nhớ tới chuyện tối hôm qua nghe lén, không khỏi đỏ mặt.

Thấy nàng xấu hổ Hyomin cũng không để ý, đi đến bên giường ngồi xuống, sau đó đưa thịt nướng với hoa quả cho nàng, nhẹ giọng nói: “Mau ăn đi, còn nóng đó.”

Yoona quả thật đói bụng lắm, cảm ơn hắn, rồi không khách khí cầm ăn. Hyomin nhìn Seohyun đáng yêu, vươn tay chơi đùa cùng bé, chọc Seohyun khanh khách cười không ngừng.

Hyomin vừa chơi với Seohyun, vừa nói chuyện phiếm với Yoona: “Đây là con Chanyeol, dáng vẻ thật giống hắn ta.”

“Ừ.” Yoona ừ một tiếng, chuyện con gái giống Chanyeol là tất nhiên dù  nàng không hài lòng. Chanyeol cũng rất được, nhưng nàng vẫn là cảm thấy con gái nên giống nàng mới đúng.

“Cô sao lại một mình ôm đứa nhỏ chạy đến nơi đây?” Hyomin tò mò hỏi.

“Tôi. . .” Yoona không khỏi đỏ mắt, thở dài nói: “Anh ấy gạt tôi, tôi vốn định dọa anh ấy, ôm đứa nhỏ chạy trốn, ai ngờ lại đến mức này.”

Hyomin suy nghĩ một hồi, thử hỏi: “Hắn lừa cô việc gì ?”

Yoona cũng đang nóng lòng tìm người nói hết, cho nên nói: “Tôi hỏi anh ấy có phải thích Taeyeon không, ảnh nói không, rõ ràng rất thích, còn gạt tôi nói không, tức chết tôi.”

Hyomin gật gật đầu, hắn cũng đoán thế, Chanyeol và Taeyeonhắn biết rất rõ ràng, lúc trước hắn còn muốn lợi dụng Chanyeol mang Taeyeon đi, cho hắn có cơ hội tiếp cận Baekhyun nhưng hiện tại hắn bên người đã có Tao. Tao tuy không anh tuấn như Baekhyun, nhưng cũng là tộc trưởng, hơn nữa thân thể rắn chắc, năng lực trên giường cũng rất mạnh, thực có thể làm cho hắn thỏa mãn, quan trọng là còn toàn tâm toàn ý với mình hắn, hắn đối hiện tại cuộc sống rất vừa lòng, đã không còn mơ tưởng đến Baekhyun.

Thấy Yoona như vậy không khỏi trấn an nói: “Hắn lừa cô, chứng tỏ hắn để ý tình cảm của cô, cô cũng đừng cãi nhau cùng hắn, tôi xem Chanyeol đối với cô rất tốt  chuyện của hắn với Taeyeon cũng đã qua, cô cũng đừng để trong lòng.

Cho dù hắn còn nghĩ đến Taeyeon nhưng cũng không làm gì được, chỉ cần cô có thể ở trên giường thỏa mãn hắn, hắn khẳng định ngoan ngoãn vây quanh bên cạnh cô, cô đuổi hắn hắn cũng không đi. Cô xem Tao, hắn trước kia vốn ưng ý giống cái khác, không phải do tôi giành được sao, giống đực a, thấy giống cái còn không nghĩ đến chuyện này à, ta chỉ cô mấy chiêu, bảo đảm thu phục được Chanyeol, sau này trong lòng hắn không còn ai khác.”

Nói rồi ghé vào tai Yoona truyền thụ kinh nghiệm, Yoona nghe mà mặt ửng đỏ, nhưng lại không nhịn được ghi nhớ từng chi tiết, có cơ hội sẽ dùng mấy cách này với Chanyeol thử xem.

Hyomin truyền thụ kinh nghiệm xem, thấp giọng hỏi: “Nhớ kỹ chưa?”







Chap 168. Hai tầng hỏa băng

Yoona thẹn thùng gật gật đầu, lập tức mở miệng hỏi nói: “Tôi muốn quay về bây giờ, được không?”

Hyomin nghe vậy suy nghĩ rồi nói: “Một mình cô ẵm con về, tôi cũng không an tâm, hơn nữa nếu cô đi người trong tộc nhất định không đồng ý, cô trước tiên cứ ở đây, đợi Chanyeol đến đón hai người, đồng thời đưa lễ vật đến làm bọn họ vui lòng.”

Yoona đành phải chấp nhận, lòng nóng như lửa đốt đợi hai ngày, quả nhiên có tin truyền đến, là Chanyeol lĩnh đạo Sư tộc đến, đang ở đầu thôn, Yoona vội vàng ôm Seohyun đi đến đầu thôn, từ xa đã thấy Chanyeol đứng bàn bạc cùng Tao.

“Chanyeoln. . .” Yoona kêu tên hắn, chạy đến lao vào lòng hắn.

Chanyeol ôm chặt hai người, an ủi nhẹ nhàng vỗ lưng nàng, Seohyun mấy ngày không thấy ba, vừa ngửi thấy mùi ba, liền cao hứng vung bàn tay nhỏ bé, ê a muốn hắn ôm.

Chanyeol ôm Seohyun vào lòng, kích động hôn thật kêu lên má con gái.

Ba ngày trước hắn về nhà phát hiện không thấy Yoona cùng đứa nhỏ thì thật sợ hãi, không biết nàng đã ôm đứa nhỏ đi đâu rồi.

Vội vàng chạy đến sơn động kia, đáng tiếc hắn gặp phải đường cụt, không tìm được thông lộ nào, suýt chút nữa nóng giận muốn phá tan hang động. Sau một hồi bĩnh tĩnh mới phát hiện bốn phía không lưu lại hương vị của nàng cùng cục cưng.

Chanyeol trấn định lại, đuổi theo mùi hương của nàng lưu lại, đáng tiếc đuổi tới nửa đường lại mất dấu, cũng may là vừa vặn không xa lãnh địa Hùng tộc, hắn đoán cả hai có thể là bị người Hùng tộc bắt đi. Đúng lúc đó người truyền tin của  Hyomin phái đi báo cho Chanyeol biết, Yoona cùng đứa nhỏ được đối đãi tử tế ở Hùng tộc, để an lòng hắn.

Chanyeol như trút được gánh nặng, nghĩ đến vật nhỏ suốt ngày gây phiền phức kia, hắn vừa có chút tức giận vừa có chút nhớ nhung.

Hắn vội vàng quay lại Sư tộc, mang lễ vật đến. Giờ phút này nhìn thấy nàng cùng đứa nhỏ, mọi chuyện lại như chưa từng xảy ra, cơn thịnh nộ cũng biến mất, chỉ cần nàng cùng đứa nhỏ an toàn là tốt rồi, chỉ cần an toàn là tốt rồi.

Chanyeol trấn an Yoona cùng cục cưng, rồi quay sang cảm tạ Tao, để lễ vật lại, đoàn người vội vàng trở về.

Chanyeol nghiêm túc muốn cho nàng một bài học, để nàng lần sau chừa thói bỏ nhà đi, nên dọc đường đi không quan tâm nàng, chỉ tự mình ôm cục cưng đi đằng trước. Yoona tự biết sai, ra sức lấy lòng Chanyeol, vô cùng ngoan ngoãn.

Về nhà, Chanyeol cũng không để ý nàng, cho cục cưng uống chút nước trái cây, sau đó dịu dàng ru bé con ngủ.

Yoona thấy Chanyeol không quan tâm nàng, trong lòng khó chịu, không khỏi nhớ tới vài tuyệt chiêu Hyomin truyền cho, thế là vội vàng chạy ra ngoài.

Chanyeol thấy nàng lại chạy ra ngoài, không khỏi cảm thấy cả kinh, muốn đuổi theo ngay, lại ép bản thân cứng rắn quyết tâm không để ý tới nàng, dù sao hắn đã bảo các huynh đệ canh gác cẩn mật ở đầu thôn, không có hắn đi cùng nàng cũng không thể rời thôn.

Cũng may Yoona chỉ chốc lát lại đã trở lại, trong tay không biết cầm thứ gì, Chanyeol vẫn không để ý tới nàng, đang dỗ cục cưng ngủ, liền đứng dậy đi làm cơm, nhìn thái độ hắn hết sức lãnh đạm, trong lòng Yoona đầy ủy khuất, cố gắng trấn an tinh thần đi đun nước, tắm rửa, sau đó hạ quyết tâm, không mặc quần áo, nhanh nhẹn quấn hờ một miếng da thú đi ra ngoài.

“Chanyeol, Chanyeol ah, đừng tức giận, em sai rồi, em biết em sai rồi. . .” Yoona lấy lòng ôm lấy hắn từ phía sau. Người Chanyeol chấn động, khẽ né tránh.

Yoona thấy không xong, cắn chặt răng vòng tới phía trước, quỳ xuống giữa hai chân hắn, kéo  da thú bên hông hắn, bàn tay nhẹ nhàng xoa bóp chơi đùa hai ba cái với nhục bổng, sau đó mở miệng cắn lấy.

“Ưm. . .” Chanyeol không nghĩ tới nàng lại làm vậy, ỡm ờ ngồi xuống ghế, nhắm mắt hưởng thụ hầu hạ.

Yoona ngậm lấy quy đầu thô to đó, sau đó thong thả nuốt nhục bổng tráng kiện, Chanyeol bất giác xoa đỉnh đầu nàng, ngón tay cắm chặt vào da đầu nàng, run rẩy theo từng động tác của nàng.

“Ưm. . .” Đáng ghét, Điền Hân miễn cưỡng nuốt vào một nửa, cảm giác nhục bổng đã chạm đến cổ họng, cơ trong cổ họng không tự chủ được đè ép dị vật, muốn đẩy đại nhục bổng ra làm cho nàng nhịn không được muốn nôn mửa.

Yoona miễn cưỡng nhịn xuống, lại nuốt một ít, nàng thật sự chịu không nổi, nàng cảm giác hô hấp đều khó khăn, bị nghẹn nên nước mắt liên tục chảy ra nhưng không dừng lại, trong lòng thật sự là bội phục Hyomin cực kỳ, hắn vậy mà có thể nuốt trọn hết, thật sự không biết hắn rốt cuộc là như thế nào làm được, dù sao nàng làm không được, đơn giản cũng không miễn cưỡng chính mình, chậm rãi phun ra.

“Ưmh. . .” Chanyeol thoải mái rên rỉ ra tiếng, cảm thụ chính mình mẫn cảm quy đầu cùng kia vách tường mặt ma sát sinh ra điện lưu, hoàn toàn khác với những khoái cảm trước đây làm hắn có cảm giác như được bay trên mây.

Bàn tay to không tự giác chế trụ gáy Yoona, khiến nàng không nào nhả ra, đành phải vươn đầu lưỡi liếm quy đầu.

Đồng thời tay nhỏ bé nâng tinh hoàn hắn, nhẹ nhàng mà dịu dàng, tăng thêm cảm giác. Chanyeol nhắm mắt rên hừ hừ thoải mái, Yoona cảm giác được hắn thả lỏng kiềm chế, thế này mới nhả đại nhục bổng trong miệng ra.

Ấm áp mất đi, Chanyeol lập tức bất mãn mở to mắt, đại nhục bổng cực lớn hướng vào miệng nàng.

Yoona bị hắn nhét đầy miệng, chỉ có thể ú ớ kêu: “Để .. . Để em sẽ làm anh càng thoải mái.”

Chanyeol nghe vậy hoài nghi rút đại nhục bổng đi ra, chờ xem nàng đến tột cùng muốn làm cái gì.

 Yoona thở nhẹ, bưng khối băng đã chuẩn bị kĩ, chọn một mảnh nhỏ bỏ vào trong miệng, đến khi nó tan ra, thế này mới một lần nữa ngậm đại quy đầu.

“A. . .” Chanyeol mẫn cảm đại nhục bổng bị cái miệng vừa ẩm ướt nóng vừa lạnh lẽo ngậm lấy, trong một lúc không biết cảm giác thế nào, lông mao toàn thân lập tức dựng đứng, cả người nổi đầy nổi da gà, không tự chủ được kêu lên sợ hãi.

Nhưng đại nhục bổng chẳng những không vì cảm giác này mà co lại, ngược lại bị kích thích càng thêm cường tráng cũng càng thêm mẫn cảm, chỉ bị ngậm một chốc, thiếu chút nữa phun trong miệng nàng.

Chanyeol thật sự nhịn không được, không để ý đến vụ dạy cho nàng bài học, kéo nàng, thô bạo đẩy nàng ngã ghé vào trên bàn. Xé roẹt quần áo trên người nàng, tách hai chân nàng, không chút do dự vọt vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net