Phần 3 : L.I.E: Love Is Evil

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thực sự đổ bộ, quý khách nên ở lại đây chờ đến khi bão tan

- Chết tiệt các cô biết bão đổ bộ mà không giữ Jessica lại là sao hả ?...lỡ con bé có gì thì ai chịu trách nhiệm đây ?

Cô tiếp tân cúi người sợ sệt:

- Chúng tôi không thể bắt khách làm việc gì cả, với lại cô ấy đã trưởng thành cô ấy biết mình đang làm gì nên...

Kahi đấm tay xuống bàn hét lên:

- Chẳng ai trưởng thành khi yêu cả....có phải nó đi với Kwon Yuri không ?

Cô tiếp tân ngạc nhiên hỏi lại:

- Sao quý khách biết, nhưng quý khách tên Kwon Yuri đã rời đi trước đó

Kahi bậm môi cố ngăn cơn giận dữ đang lăm le bùng nổ:

- Nếu Jessica có gì tôi sẽ giết mấy người tôi thề đó

***

- Cho hỏi, có thấy 1 cô gái có mái tóc vàng, cao chừng này...vâng, cám ơn

Kahi chạy về phía nhà thờ sau khi hỏi hàng chục người trên đường đi, cuối cùng cô cũng tìm được chính xác nơi Jessica có thể đang ở đó. Kahi thở phào nhẹ nhõm vì cô biết trong nhà thờ Jessica sẽ được an toàn. Cô cố chạy thật nhanh, mặc kệ mưa, và gió đang thô bạo đẩy cô ngã xuống đường. Kahi đấm mạnh lên nền đường xi măng để đứng lên 1 cách mạnh mẽ không khuất phục. Cô xô mạnh cửa nhà thờ và không khó khăn gì thấy mái tóc vàng của Jessica thấp thoáng sau dãy ghế. Kahi hít 1 hơi sâu im lặng đến gần ngồi cạnh Jessica. Jessica ôm lấy cánh tay mang nhẫn nói trong tiếng nấc:

- Tại sao ? tại sao Yul lại đối xử với em như thế ?

Kahi thò tay nắm lấy bàn tay Jessica :

- Em nên dừng yêu Yuri đi....cô ta không đáng

Jessica từ từ ngã đầu lên vai Kahi, Kahi thở dài, ánh đèn cầy chợt lóe sáng lên, Kahi đoán bão đã đổ bộ và gió thổi mạnh vào ánh đèn cầy thì 1 cảnh tượng kinh hoàng xuất hiện trước mắt cô, cổ tay Jessica bị gạch nham nhở và thứ chất lỏng mà cô tưởng là do nước mưa từ tóc cô rỉ xuống hóa ra có màu đỏ và nó đang chảy ra từ mạch máu trên cổ tay Jessica, Kahi hoảng sợ đến nỗi không thở được, cô đỡ Jessica nằm xuống ghế, mau chóng xé 1 miếng vải từ áo để buộc quanh cổ tay Jessica, cô vội vàng lấy điện thoại ra, nhưng do bão điện thoại đã hoàn toàn mất sóng...Kahi đỡ Jessica dậy ôm chặt lấy cô miệng không ngừng gọi to:

- Có ai không giúp với

- Yul....sao Yul lại rời bỏ em, em yêu Yul"

Tiếng Jessica thì thào, Kahi để nước mắt mình chảy không ngừng, cô vừa giận vừa sợ...cô muốn phát điên lên với ý nghĩ sẽ mất Jesisca, cô càng ôm chặt Jessica hơn nữa :

- Đừng đi...Jessica đừng đi mà

Jessica yếu ớt mở mắt nhìn người đang ôm cô..cô khẽ cười:

- Yul...Yul...

Kahi nghiến răng, máu cô đang sôi lên sùng sục....cô cảm thấy mình thật bất lực đáng lẽ không nên rời khỏi Jessica để trở về Hàn Quốc, càng không nên bỏ mặc Jessica vì cái hợp đồng chết tiệt đó. Cô vì muốn thành công trong công việc mà bỏ đi biền biệt 3 tháng, cô đâu có ngờ...em gái cô lại trở về Hàn Quốc và lại bị Kwon Yuri dày vò.Cô nhìn vào khuôn mặt trắng bệt, đôi môi khô lại vì thiếu máu, lòng cô đau như cắt, cô ước gì trên đời này không có Kwon Yuri để em gái cô không phải khổ sở như thế

- Jessica

Đôi mắt Jessica nặng nề từ từ nhắm lại, Kahi hoảng hốt, cố nặn ra điều gì đó để cứu Jessica. Cô thật sự ghét làm điều này nhưng:

- Jessica...Jessica là Yul đây đừng đi, đừng đi mà

Jessica cố mở mắt, trên môi cô nở 1 nụ cười nhẹ:

- Yul...Yul đã quay lại với em ?

Jessica thều thào nói, Kahi thấy cay đắng trong họng cố gật đầu:

- Đúng Yul đã trở về với em....vì thế hãy khỏe lên biết không ?...đừng đi đừng bỏ Yul

Giọt nước mắt của Kahi rơi xuống chạm vào mắt Jessica, khiến cô hơi chớp mắt. Jessica giơ tay cố chạm vào khuôn mặt mà cô nghĩ là Yuri:

- Yul, đ...ừ...ng đ...i

***

- Yul

Jessica mở mắt nhìn về phía người đang nằm dài bên giường cô, cô hơi nhíu mày cố làm quen với ánh sáng...người đó cựa mình từ từ ngẩng đầu lên, Jessica thoáng thất vọng :

- Là Kahi ?

Kahi vươn vai nhìn Jessica quan tâm:

- Em thấy thế nào đỡ hơn chưa ?

Jessica lúng túng nhìn sang chổ khác:

- Em không sao ?

- Em nghĩ gì mà từ bỏ cuộc sống mình như thế ?

Jessica cúi đầu, cô thấy hơi khô miệng, cô lạnh nhạt nói:

- Mặc kệ em...Kahi quan tâm làm gì ?

- Em là em gái của Kahi...tại sao lại không quan tâm

Jessica quay mặt ra chổ khác , lạnh lẽo:

- Kahi họ Park em họ Jung...chẳng ai nói 2 người khác họ lại là chị em

Kahi nắm chặt tay, cô cảm thấy chua chát trước lời nói vô tình của Jessica. Cô cố che dấu tổn thương của mình:

- Nhưng mọi người bảo chúng ta đều là con gái nhà họ Jung...vì thế chúng ta là chị em

Jessica quay lại nhìn vào mắt Kahi. Cô có thể thấy sự yêu thương quan tâm mà Kahi dành cho cô, những lúc cô đau lòng nhất, suy sụp nhất, Kahi luôn bên cạnh, che chở cô. Nhưng cô ghét việc Kahi luôn ghét Yuri của cô, luôn nói những điều không lọt tai về Yuri và luôn cố đẩy cô ra khỏi Yuri. Tận trong thâm tâm Jessica biết Kahi chỉ lo cho cô, nhưng tính bướng bỉnh của 1 tiểu thư nhà giàu luôn khiến mối quan hệ của họ căng thẳng

- Nếu em không nghĩ cho Kahi, không nghĩ cho bố, thì cũng phải nghĩ cho mẹ...mẹ thương em nhiều như thế, mẹ sẽ thế nào nếu 1 ngày nhận được điện thoại kêu mẹ đi nhận xác em... ?

Jessica im lặng, mẹ cô tối ngày sáng đêm chỉ chăm chăm vào công việc từ thiện bà thậm chí còn dọn vào sống ở tu viện. Dù bà ít liên lạc với cô, nhưng chỉ cần nghĩ tới bà, Jessica không ngăn được nước mắt. Cô quá mù quáng vì Yuri mà quên mất nghĩ đến bà. Giọng Kahi tiếp tục vang lên nhưng lần này thì đầy giận dữ và đe dọa:

- Nếu em tự tử vì Yuri 1 lần nữa, không cần biết em có thành công hay không nhưng Kahi thề với em sẽ khiến cho Kwon Yuri chết 1 cách đau đớn nhất. Em biết tính Kahi mà... Kahi không sợ bị ở tù hay bị bắn đâu

Jessica nhìn chòng chọc vào Kahi. Và cô biết đó không đơn giản là đe dọa

- Kahi không cần phải vì em nhiều như thế đâu

Kahi để ý thấy môi Jessica hơi khô, cô đến bên bàn rót 1 lý nước đưa cho cô em bướng bỉnh:

- Vì em là em của Kahi, bất cứ điều gì tốt cho em cũng đáng làm

Jessica nhìn chằm chằm Kahi rồi đón lấy ly nước, cô lí nhí:

- Cảm ơn

***

- Jess

Tiếng nói to rền của Tiffany cắt đứt dòng hồi tưởng đưa Jessica trở lại hiện tại, Jessica chuẩn bị nụ cười thật tươi tắn để chào đón cô bạn thân nhất của mình. Nhưng nụ cười đó chưa kịp xuất hiện đã hoàn toàn tắt ngấm khi cô trông thấy khuôn mặt quen thuộc, khuôn mặt mà đêm nào cô cũng mơ thấy, khuôn mặt cô nhung nhớ suốt 5 năm:

- Hi Fany

Jessica gượng gạo nói, trong khi khẽ liếc nhìn Yuri. Sắc mặt của Yuri cũng không khá hơn bao nhiêu. Chỉ có Fany là vô tâm không để ý:

- Cậu nhớ ai đây không Jess, đây là Taeng nè, còn cô nàng đen thui này chắc cậu không quên rồi là Yul đó

"Jessica ước gì mình có thể quên đi 1 người tên là Yul đó"

Jessica cười không nói chỉ lòa xòa chào 2 người rồi vội vàng ngồi xuống, cô sợ đứng nữa, chân cô sẽ không chịu nổi, cô lấm lét nhìn Yuri và Fany, Yuri có vẻ cũng trong tình trạng như cô, mặt trắng bệt, lo lắng:

- Dạo này cậu làm gì sao không thấy liên lạc ?

Jessica không còn liên lạc với Tiffany từ khi Yuri rời bỏ cô. cô muốn chạy trốn .Mọi thứ và những người hay sự vật làm Jessica nhớ đến Yuri đều khiến cô đau lòng do đó cách tốt nhất là tìm 1 cuộc sống mới với những người mới, hoàn cảnh mới và sự vật mới

- Mình đang là ca sĩ, đóng phim và làm người mẫu

- Mình thấy cậu trên báo , cậu với anh chàng..tên gì Jae gì đó trông thật xứng đôi

Jessica thấy đôi mắt Yuri long lên sự hờn ghen. Cô chỉ cười xòa :

- Vì tụi mình là đồng nghiệp nên thân với nhau thôi cậu đừng nghe tin đồn bậy bạ

Rồi Tiffany bắt đầu huyên thuyên về những ngày xưa của họ, Jessica chỉ ừ hử cho qua, Taeyeon còn góp chuyện riêng Yuri chỉ chăm chú uống ly nước trên bàn lâu lâu lại liếc trộm về phía Jessica. Và điều Jessica không muốn nghe và sợ hãi nhất cũng đã đến:

- Jess ! báo cho cậu 1 tin vui..

Tiffany dừng vài phút trước khi nắm tay Yuri giơ lên khoe chiếc nhẫn đính hôn bằng kim cương lóng lánh:

- Mình và Yul đã đính hôn

Jessica bỗng dưng trắng bệt, cơ thể bắt đầu run rẩy, cô phải kiềm chế lắm mới không cho nước mắt chảy ra nhưng nước mắt lại chảy ngược vào thấm vào tim cô và làm đau rát vết thương chưa bao giờ lành:

- Jess !

Tiffany gọi cô muốn nhận được lời chúc mừng, Jessica gượng cười cố rặn ra từng tiếng 1:

- Chúc mừng 2 cậu

Từ dưới bàn, Jessica bí mật tháo chiếc nhẫn mà cô đeo suốt 5 năm và bỏ nó vào túi áo, giọng Fany vẫn ồn ào vang lên:

- Vậy cậu có ai chưa ? Taeng đang cô đơn nè, cậu có thể suy nghĩ...

- ..Mình đi toilet 1 chút nhé

Jessica không còn ngăn được nước mắt khi thấy Yuri ngồi bên cạnh Tiffany, nó như hàng ngàn mũi tên cứ bay không ngừng vào trái tim cô, Jessica vội đứng lên đi ngay vào Toilet, thật may mắn Toilet không có người, Jessica bật khóc ngay lập tức khi vừa đóng sầm cửa lại. tất cả quá đột ngột quá sức chịu đựng với cô...Jessica giật đứt sợi dây chuyền trên cổ, cúi người mở chiếc vòng chân mà không để ý có người cũng bước vào toilet, nhưng cô không quan tâm là ai cũng được, bây giờ cô chỉ muốn khóc và khóc thật lớn thôi

- Em muốn tháo nó ra thật chứ ?

Jessica ngưng tháo chiếc lắc ở chân, cơn thịnh nộ của cô gần như muốn nổ tung. Jessica đứng lên nhìn thẳng vào mắt Yuri nói:

- Đồ giả dối

Yuri cũng nhìn Jessica với ánh mắt sắc lạnh nhưng cũng chất chứa trong đó chút hối hận:

- Phải....tôi là đồ giả dối, biết thế sao em còn yêu tôi ?

Jessica nhìn qua chổ khác, lại cúi xuống tháo chiếc lắc chân, rồi nhét nó và nhẫn cùng dây chuyền vào tay Yuri:

- Lấy lại chúng đi

Yuri không nắm lấy, để chúng rơi xuống sàn nhà, Jessica nhìn xuống tiếc nuối và đau xót:

- Những gì tôi đã trao em thì không lấy lại

- Không lấy lại thì ném đi

Jessica vội lau nước mắt vẫn còn rơi trên má bỏ ra ngoài nhưng cô bị Yuri nắm cánh tay kéo lại, ép sát vào tường và hôn lên môi cô 1 cách thô bạo, Jessica cố đẩy ra nhưng không thể, không phải vì cô yếu sức mà vì cô nhớ nụ hôn này của Yuri , nhớ đến điên loạn cả đầu óc, cô từ từ nhắm mắt tận hưởng nó trong sự đau khổ và tức giận

- Sica

Jessica mở mắt nhìn vào đôi mắt đen thăm thẳm của Yuri. Cô nghẹn ngào nói:

- Hài lòng chứ ? giờ thì ra với vợ chưa cưới của Yul đi

Jessica khẽ đẩy Yuri và bước ra khỏi toilet, Yuri đứng như trời trồng, nhìn đống nữ trang rơi tứ tung trên mặt đất mà lòng cay đắng chua xót, đáng lẽ cô và Jessica phải có kết thúc như cô và Tiffany bây giờ

Nhưng cô đã chọn con đường khác

Con đường làm tổn thương Jessica và cả cho bản thân cô

Chỉ vì 2 chữ báo thù

Yuri cúi xuống nhặt những thứ vương *** trên sàn nhà, nước mắt bất giác tuôn rơi

***

- Jessica đâu ?

Yuri thu hết can đảm còn lại quay trở về chổ mà cô đã chọn là bên cạnh Tiffany, nhưng chiếc ghế đối diện hoàn toàn trống rỗng, Yuri tò mò hỏi:

Cái tên ấy vừa thoát khỏi môi Yuri đi kèm theo nó là 1 cơn đau nhói ở tim

- Jess nói có chuyện bận về gấp, em cũng nhờ Taeyeon đưa về rồi, buồn thật, Yul,tối nay đi bar Hot chơi đi

Yuri đứng lên trả tiền rồi nói:

- Hôm nay Yul hơi mệt nên muốn về sớm

Suốt quãng đường về Tiffany cứ mãi nói về đủ thứ chuyện trên đời nào là son phấn giày dép, quần áo. Nếu như bình thường Yuri sẵn sàng lắng nghe góp chuyện, nhưng hiện bây giờ t6am trạng Yuri rất tệ phải nói là cực tệ, cô chỉ muốn yên tĩnh 1 mình . chỉ muốn có không gian riêng để ngậm nhấm nỗi buồn đang đè nặng trong lòng cô và cô thầm mong Tiffany có thể biết được tâm ý đó của cô

Nhưng làm sao Tiffany biết được và vì không biết được từng lời nói, tiếng cười của Tiffany trở nên khó chịu bức bối đối với Yuri. Cô chỉ muốn hét lên hét lên thật lớn vào Tiffany bảo cô ấy im đi, hãy để cho Yuri yên, Yuri cần yên tĩnh

Nhưng Yuri không làm thế, cô có thể che dấu tâm trạng thật của mình trước tất cả mọi người trừ Jessica

Chiếc xe ngừng lại trước nhà Tiffany, Tiffany cũng ngừng nói nhìn Yuri mỉm cười:

- Ngủ ngon honey

Tiffany hôn nhẹ lên môi Yuri. Yuri nhìn Tiffany với ánh mắt xa xôi rồi bất thần ôm lấy Tiffany hôn cuồng nhiệt

Dĩ nhiên Tiffany hơi bất ngờ với hành động của Yuri nhưng cô thích như thế

Riêng Yuri, cô muốn đôi môi của Tiffany xóa đi nụ hôn của Jessica vẫn còn vương vất đâu đó trên môi cô

Nhưng điều đó càng tệ hơn, nụ hôn của Jessica không bao giờ có thể thay thế hay xóa bỏ được

Yuri tuyệt vọng ngã đầu trên vai Tiffany, trong khi Tiffany cười hạnh phúc xoa lưng Yuri:

- Yul à tối nay hãy ở bên cạnh em nhé

Yuri khẽ gật đầu nhưng đối lập với nụ cười tươi tắn pha lẫn chút bẽn lẽn của Tiffany là giọt nước mắt rơi thầm trên má Yuri

Đêm nay sẽ là 1 đêm rất dài không phải vì Tiffany mà vì 1 người con gái khác , người con gái tưởng như không còn liên quan đến Yuri nhưng lại nắm giữ 1 thứ quan trọng nhất của Yuri

Đó chính là trái tim

TBC

Chapter 23

***

Có 1 điều bí mật mà đến bây giờ Yoong vẫn chưa biết là hằng ngày Seohyun âm thầm đến chổ Yoong làm việc và quan sát Yoong từ đằng xa, điều này nghe có vẻ kỳ lạ nhưng đó là cách duy nhất cô có thể thấy Yoong nhiều hơn trong 1 ngày, Yoong luôn vắng nhà suốt 12 tiếng đồng hồ, khi về tới thì đã đổ ập lên giường ngủ say như chết, thời gian họ trò truyện thưa dần và cô cảm thấy như Yoong và cô đang dần xa nhau .Vì thế Seohyun quyết định nhận công việc bán thời gian là mặc phục trang con để có thể ở gần Yoong , để nhìn thấy Yoong , và cùng Yoong vác chung gánh nặng kinh tế

Hôm nay công ty cô có chiến dịch tặng bong bóng cho các em nhỏ , Seohyun rất thích em bé, cả buổi cô cứ cười tít mắt không ngừng , nhưng niềm vui thường rất ngắn ngủi khi Seohyun để ý bóng dáng thấp bé của Sunny đang hấp tấp chạy vào quán ăn Yoong làm việc

- Nói nghỉ mà chưa nghỉ nữa ?

Sunny giận dữ nhìn Yoong đang cặm cụi lau bàn:

- Em phải làm hết tháng để lãnh lương chứ

Sunny khoanh tay vẫn còn bực bội:

- Hôm nay hết tháng rồi, xin nghỉ chưa ?

Yoong gãy đầu ngượng nghịu đáp:

- Chưa nữa...em tính tan ca rồi nói luôn

Sunny nheo mắt, cô không thể tin con bé móm cứng đầu này được, biết đâu nó vẫn có ý định tiếp tục làm thì sao:

- Ông chủ đâu ra đây

Sunnny gọi to bằng giọng trịch thượng, người đàn ông đứng tuổi chạy ra thấy Sunny vội rối rít chào :

- Lee tiểu thư..hôm nay không biết có chuyện gì mà lại đại giá quang lâm đến đây ?

Ai mà chẳng biết Lee Sunny, con gái của ông trùm họ Lee lừng lẫy khắp thành phố Seoul này. Sunny phẩy tay đi thẳng vào vấn đề:

- Không dài dòng, tôi ra lệnh cho ông đuổi con móm này ngay lập tức

Ông chủ phục tùng gật đầu ngay:

- Tôi biết rồi Lee tiểu thư

Ông chủ nghiêm mặt quay qua nạt Yoona:

- Còn đứng đó, mau dọn dẹp đồ đạc rồi xéo đi

Yoong bối rối hỏi:

- Còn tiền công tháng này ?

Ông chủ nghên mặt lên:

- Làm chưa đủ tháng mà tiền gì ?

Yoona hốt hoảng cãi lại:

- Nhưng tháng này tôi đã làm đủ 31 ngày mà

Ông chủ cười tự tin giải thích

- Nhưng hôm nay chưa làm hết ngày, mà bị đuổi nên sẽ không được lãnh lương, xéo ngay trước khi tôi lấy chổi quét ra khỏi đây

"Rầm"

"xoảng"

Tiếng đập bàn lẫn tiếng thủy tinh vỡ chẳng những khiến ông chủ và Yoona giật mình mà còn gây sự chú ý của cả quán. Mọi người đều đổ dồn mắt về phía phát ra tiếng động, nơi có 1 Sunny nhỏ bé nhưng ánh mắt thì đáng sợ hơn bất kỳ người cao lớn nào khác:

- Ông chủ, ông biết Lee Sunny này quá ít rồi đó mới dám động vào Yoong, là chị em kết nghĩa của tôi , ông muốn chết thế nào ?

Sunny dí dí ngón tay lên trán ông chủ làm ông ta co rúm người lại sợ sệt:

- Tôi...tôi xin lỗi

- Còn không mau lấy tiền ?

Ông chủ tán loạn chạy vào quầy lấy tiền rồi run rẩy đưa nó cho Sunny, Sunny giật lấy bao thư tiền rồi chỉ thẳng vào ông chủ cảnh cáo:

- Lần này tôi tha, lần sau mà tôi biết ông ăn chặn tiền của người làm thì ông sẽ...

Sunny quay qua chỉ vào cái ly bể nằm nham nhở dưới sàn:

- Giống như nó

Ông chủ cúm rúm lấm lét nhìn Sunny và Yoona:

- Tôi biết rồi

- Biến

Sunny nói bằng giọng ra lệnh, ông chủ lập tức co giò biến mất sau quầy tính tiền, Yoong đón bao thư tiền từ Sunny đếm đếm rồi hớn hở nói:

- Đủ rồi...

Yoong ôm chầm lấy Sunny mừng rỡ, Sunny càm ràm khó chịu:

- Đừng ôm chặt quá chị nghẹt thở chết rồi nè

Yoong vui vẻ buông tay, bỗng Yoong phát hiện gần đuôi mắt Sunny dính 1 vết dơ, có lẽ lúc Sunny đập bàn, nước trong chai nước chấm bắn vào, Yoong kê sát mặt Sunny, lau cho cô, Sunny hơi bối rối thoáng đỏ mặt lắp bắp hỏi:

- Gì...gì...vậy ?

- Mặt chị dính gì nè

Yoong ngây thơ trả lời, Sunny đẩy Yoong ra giọng hơi bối rối:

- Đừng có bất thần đến gần người ta như thế

Yoona tròn mắt không hiểu sao mặt Sunny lại đỏ lên. :

- Có gì đâu, 2 chị em mình còn tắm chung ngủ chung có sao đâu chị làm gì mà phản ứng ghê thế

Sunny nói qua loa cho qua chuyện:

- Ừ, thì không có gì nhưng em giờ đã lớn, chúng ta không thể như trước được nữa

Yoona tần ngần suy nghĩ 1 lúc lâu rồi đột nhiên búng tay cái chóc làm như vừa phát hiện ra cái gì ghê ghớm lắm, Yoona cười gian:

- Đừng nói là chị thích em nhe

Câu nói vừa dứt Yoona lập tức được thưởng 1 cú đánh vào đầu:

- Ăn nói hồ đồ

Nhưng nụ cười hàm ý của Yoong vẫn ngự trị trên môi khiến Sunny vừa lúng túng vừa khó xử. Sunny bèn kiếm chuyện đánh trống lảng:

- Thôi chị sẽ dắt em qua chổ chị làm để giới thiệu cho ông chủ, lương bổng tuy không cao hơn ở đây bao nhiêu nhưng ít ra có chị bên cạnh, dù xảy ra chuyện gì cũng có chị lo cho

Yoong giữ khuôn mặt bí hiểm pha chút tò mò nhìn Sunny:

- Lo cho em như thế còn dám chối là không thích em

Lúc này Yoong và Sunny đã ra khỏi quán trên đường đến chổ làm mới, Sunny thấy Yoong giỡn dai cũng hùa theo giỡn:

- Phải phải...chị thích em đó nhóc ạ, chết em chưa ?

Sunny nhón chân cố hôn lên má Yoong, Yoong lập tức né qua 1 bên cười nắc nẻ, bỗng Sunny chú ý đến con rối tay cầm bong bóng đang nhìn về phía họ. Tất nhiên Sunny chẳng để ý đến con rối thứ duy nhất thu hút cô là những chiếc bong bóng nhiều màu sắc, cô lập tức nắm tay Yoona kéo đến gần rồi vờ làm nũng:

- Mua cho chị bong bóng đi, mua cho chị bong bóng đi

Yoona thoáng nhìn con rối rồi nhìn Sunny lắc đầu chịu thua:

- Chị bao nhiêu tuổi rồi mà còn chơi thứ này

- Chị không cần biết, mua cho chị đi....

Sunny trề môi làm mặt buồn hiu pha lẫn chút dễ thương khiến Yoong thoáng rùng mình, cô vội hỏi con rối:

- Bong bóng này bao nhiêu 1 cái ?

Con rối không trả lời đưa 1 cái cho Yoona, Yoona nhướn mày đón lấy:

- Cho tôi hả ?

Con rối khẽ gật đầu. Yoong chụp lấy vô tình đụng trúng tay con rối, nó lúng túng buông ra, chiếc bong bóng trượt khỏi tay bay lên trời, Sunny vội đuổi theo, trong khi Yoong chạy theo sau lưng gọi in ỏi:

- Chị Sunny ! đừng có chạy té bây giờ

Bóng 2 người chìm dần trong dòng người xuôi ngược, để lại 1 con rối có nước mắt chảy dài bên trong

***

Câu chuyện có thể rất rõ ràng nhưng bên ngoài cửa kính thì nó lại diễn ra 1 câu chuyện khác. Seohyun thấy Sunny tất tả chạy vào quán ăn, nói gì đó với ông chủ quán và Yoona, lát sau có vẻ như Yoona và Sunny hăm dọa gì đó khiến ông chủ sợ xám hồn vội vàng chạy đến quầy để lấy tiền đưa cho Sunny

"chẳng lẽ họ tống tiền ông ta"

Seohyun thầm nghĩ nhưng cô mau chóng tống cái ý nghĩ đó ra khỏi đầu:

"Không Yoong không phải là loại người như vậy ?, cả chị Sunny nữa, chị ấy là người tốt"

Nhưng hình ảnh tiếp theo làm Seohyun từ tò mò sang ngờ vực

Yoong ôm

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net