Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


- Baek Hyun, em đã về rồi.. - Kai đứng ở cửa trông cực kỳ vui sướng khi nhìn thấy cậu.

- Tôi xin lỗi, đã để anh phải đợi lâu..

- Có thể đợi em cả đời cũng được cơ mà ! - Câu nói nửa đùa nửa thật, như đâm một nhát chí tử vào tâm trạng của Baek Hyun lúc này, khiến nó vỡ vụn ra..

Kai ôm Baek Hyun vào lòng.. Cậu cũng im lặng để hắn làm vậy, thật sự bây giờ đầu óc Baek Hyun không còn đủ tỉnh táo để suy nghĩ nữa rồi..

- Anh nhớ em..

Kai hôn lên tóc cậu một cái, dường như mọi sự ôn nhu của hắn đặt vào nụ hôn đó..

- Kai...

- Sao vậy ?

- Anh có thấy hối tiếc không, khi mà phải dành 7 năm cuộc đời cho tôi, một người mà bản thân còn không chắc chắn đối với anh là loại tình cảm gì..

- Anh đã nói rồi, vì anh yêu em, nên 7 năm hay 10 năm, kể cả 100 năm, vẫn có thể đợi em..

Baek Hyun thoát khỏi vòng ôm của Kai, kéo hắn đối diện với mình..

- Tôi không yêu anh, vậy xin anh, đừng biến tôi thành nguời xấu. Tôi không muốn phá vỡ hạnh phúc của người khác..

- Em là hạnh phúc của anh..

- Kim Kai, anh làm sao vậy ? Tôi đã nói rồi, là tôi không hề yêu anh, xin anh, mau rời đi.. Hãy đi tìm một ai đó yêu anh thật lòng..

Không khí im lặng đến mức muốn bóp ngạt trái tim của cả hai người.. Bỗng nhiên, Kai đi tới chỗ công tắc, tắt đi chiếc đèn tuýp đang chiếu sáng cho căn phòng.. Một màu đen u ám bao trùm lấy thân người cả hai.. Đèn đường bên ngoài yếu ớt chiếu vào, không làm cho mọi thứ sáng sủa hơn, ngược lại còn khiến mọi vật thêm phần kinh dị..

Dưới bóng tối, hắn ôm lấy Baek Hyun. Ghé miệng mình vào sát tai cậu, nói..

- Anh không nên lừa dối em nữa..

- Gì cơ ?

- Byun Baek Hyun, em nghĩ 7 năm của anh chỉ đơn giản là ở bên em sao ?

-...

- Để anh nói cho em một điều nhé !

-...

- Hãy xoá bỏ tất cả những kí ức tốt đẹp về anh đi..

-...

- Vì dù là 7 năm trước hay bây giờ, anh, vốn không phải người tốt..

Kai nhếch mép, tạo thành một nụ cười nửa miệng hoàn hảo..

Baek Hyun nhận thức được nguy hiểm trước mắt, cậu giãy giụa khỏi vòng tay của Kai, nhưng không thể, hắn quá mạnh..

- Anh là ai..? - Baek Hyun nói như hét..

- Câu trả lời, có lẽ phải để sau.. - Câu nói cuối cùng Baek Hyun nghe được trước khi rơi vào trạng thái vô định, trước mắt chỉ thấy một màu đen..

Mỗi người chúng ta đều đang diễn một vở kịch, không phải sao ?

Hằng ngày đều đeo cho mình một chiếc mặt nạ mà sống..

------------------------------------------------------------------

Bí mật được hé mở, vốn dĩ, Kai không phải là hình tượng nam thứ chung tình, luôn vì người mình yêu..

Hắn đến với Baek Hyun, đều là có mục đích..

Các bạn bất ngờ lắm nhỉ ?

Hãy xoá đi hình ảnh một Kim Kai ân cần đi..

Vốn dĩ từ đầu, hắn đã không phải là người tốt..

Trong câu chuyện, có một chỗ mình đã gợi ý cho các bạn về việc Kai đang nói dối, nếu bạn nào để ý..

Chỉ là một gợi ý rất nhỏ, giữa một tá các chi tiết đánh lừa, các bạn bất ngờ cũng đúng thôi..

------------------------------------------------------------------

Baek Hyun tỉnh dậy, thấy bản thân đang bị trói trên một chiếc ghế.

Xung quanh cậu có rất nhiều người, họ khoác trên mình những chiếc áo choàng đen, nhìn ai cũng giống hệt ai..

- Tỉnh rồi.. - Kim Kai ngồi trước mặt cậu, nở nụ cười nhếch mép, nụ cười như xoáy sâu vào trái tim và não bộ của Baek Hyun, khiến cả người run lên

- Anh..làm gì vậy ? Mau thả tôi ra - Mỗi khi bị bắt, Baek Hyun thường cực kỳ bình tĩnh mà tìm cách ứng phó với mọi việc, nhưng cách Kai nhìn cậu, và cả cách hắn cười nữa, làm cậu sợ hãi.. Bây giờ, thật sự Baek Hyun đang mất tự chủ, dùng hết sức mà cố thoát ra khỏi chiếc dây thừng chắc nịch, đến nỗi tay đã rớm máu..

- Byun Baek Hyun, em thấy vùng trong Nam Hàn thế nào..? Lần đầu tiên em nhìn thấy những sát thủ Nam Hàn đúng chứ ?

- Anh là ai, nói đi ? Sao suốt 7 năm qua lại ở cạnh tôi ? Muốn giết thì cứ giết luôn, tại sao phải làm như vậy ?

- Vì em thú vị, chơi đùa với em thật sự rất tuyệt !

-...

- Byun Baek Hyun, anh nói cho em một bí mật nhé, có muốn không ?

-...

- Còn nhớ bọn Alown đã từng nói gì với em không ? Nói rằng có một người chính là linh hồn của Nam Hàn..

-..

- Người đó..

-...

- Là anh..

-...

Một khoảng lặng u ám, tịch mịch, các dây thần kinh của Baek Hyun tê liệt. Tay chân run rẩy, mọi hoạt động trong giây lát đều ngưng trệ..

Chỉ đến khi giọng nói quen thuộc của Kai cất lên, kéo Baek Hyun trở về thực tại. Cậu bây giờ mới hiểu được rằng, con người trước mắt không hề đơn giản.

- Thực sự lúc đầu, anh không hề biết em là người của Bắc Hàn, chỉ thấy em rất cứng rắn và mạnh mẽ, rất thu hút..

- Anh... - Baek Hyun ánh mắt nổi cả trăm tia căm ghét nhìn Kai. Cậu cảm thấy cổ họng như có thứ gì chặn lại, một cơn tức giận khó lòng kiềm chế được.

- Nhưng em nhớ không ? Cái đêm mà em giết bọn Alown, đêm trời mưa..

-...

- Anh theo em về nhà, vốn đã rời đi nhưng rồi tò mò quay lại, đi theo em đến nơi em giết chúng..

-...

- Thân thế thật sự của em, anh biết từ rất lâu rồi.. Tất cả những gì xảy ra sau đó, đều là một vở kịch..

-...

- Byun Baek Hyun, em có biết vì sao, 7 năm qua, đồng đội của em chết ngày càng nhiều không ?

-...

- Là do em, đã bất cẩn, để lộ thông tin vào tay anh..

-...

- Bây giờ, em không muốn anh ở cạnh nữa, em đối với anh cũng không còn tác dụng, nên anh mới làm thế này.

Baek Hyun đầu óc hỗn loạn, thấy mọi thứ xung quanh như quay vòng..

- 7 năm trước, người em yêu đã đến tìm anh, cái người tên Park Chan Yeol.

-...

- Vốn tưởng đã mất dấu em, cuối cùng hắn lại đưa anh nơi em ở.

-...

- Em thắc mắc tại sao hắn lại không biết anh, là người điều khiển vùng trong Nam Hàn..

-....

- Vì anh chưa bao giờ lộ diện, luôn luôn là kẻ giật dây đằng sau.. Anh rất thông minh, đúng chứ ? Bản thân cũng chưa bao giờ giết ai cả.

Baek Hyun kinh hãi nhìn Kai, cái con người này so với sát nhân, còn đáng sợ hơn rất nhiều.

- Baek Hyun, nhìn anh..

-...

- 7 năm qua sống với anh vẫn không có tình cảm sao ? Dù chỉ là một chút ít. Mau nói thật.

Lời nói của Kai không hiểu có mị lực gì, khiến Baek Hyun im lặng gật đầu, ánh mắt cũng không còn chút căm ghét.

- Vậy thì bây giờ, em chính thức vô dụng..

Hắn phẩy tay một cái, hai tên áo đen đi tới, ánh mắt chúng không có lấy một tia cảm xúc.. Bọn chúng giữ lấy tay Baek Hyun, một tên tiêm vào người cậu chất gì đó, khiến cậu ngất đi.

Trước khi rơi vào giấc ngủ sâu, lại thấy cái nhếch mép rợn người của Kai..

.

.

.

Baek Hyun tỉnh dậy, toàn thân ê ẩm, cậu đang nằm trong một căn phòng, rất đầy đủ đồ dùng, nhưng cực kỳ tối..
Cứ nghĩ bản thân có thể chạy trốn, nhưng vừa mới nhấc chân lên, cả người đã không còn lực mà ngã khuỵu, muốn mở miệng, cũng không thể phát ra âm thanh.

Thứ thuốc hắn tiêm vào người cậu, rất kinh khủng.. Nó làm Baek Hyun chỉ biết cả ngày ngồi yên một chỗ, ngày ngày ngồi yên một chỗ.

Có một thứ tra tấn còn kinh khủng hơn sự tra tấn về thể xác, là sự tra tấn tinh thần. Nếu một người cả ngày chỉ biết rúc mình trong bóng tối, ngẫm nghĩ về mọi thứ cuộc đời, sớm muộn người đó cũng sẽ tìm cách tự giết chết bản thân.

.

.

.

- Mày mau khai ra, là ai, ai là người đứng đầu tổ chức của mày ? - Tao sượt chiếc dao qua cổ người trước mặt, hắn ta cũng chỉ biết cười mà không đáp lại..

Baek Hyun đã mất tích 2 tuần, làm Kris và Tao lo lắng đi tìm. Thật sự, có linh cảm mách bảo họ rằng cậu vẫn chưa chết..

Trong khi Tao ngày càng cứa sâu hơn vào cổ tên kia, Kris chỉ điềm nhiên kéo một chiếc ghế gỗ ra. Chiếc ghế ma sát với sàn, tạo nên tiếng ồn thật đáng sợ..

Anh ngồi xuống..

- Mày có biết, điểm yếu nhất của một sát nhân là gì không ?

-...

- Là có người yêu..

-...

- Có người yêu, coi như mất mạng..

-...

- Khai ra đi, không tao sẽ giết cô ta.. Tên là Jin Hwa thì phải, một cái tên hay, đúng chứ ?

Tên kia bắt đầu run rẩy..

- Xin anh, tôi thật sự không biết..

- Mày có tin, chỉ một cuộc gọi, cái tên Jin Hwa sẽ không còn trên đời..

- Thật sự, tôi chưa bao giờ nhìn thấy anh ta..

Kris bắt đầu lấy điện thoại ra..

- Tôi xin anh.. Tôi chỉ biết rằng, trên cổ anh ta có một hình xăm, biểu tượng thất truyền.. Và anh ta, hình như, có một làn da ngăm..

- Là Kai.. - Tao mở to mắt nói ra.. - Chắc chắn là Kai, tôi đã nhìn thấy biểu tượng ấy, trên cổ anh ta.. Không thể lầm được..

- Kai, hắn ta là ai ?

- Anh ta sống cùng nhà với Baek Hyun, tôi không rõ giữa hai người đó là loại quan hệ gì!

- Anh ta là người của vùng trong Nam Hàn..?

- Có lẽ vậy..

Kris với trí óc tuyệt đỉnh đã nhanh chóng hiểu ra vấn đề..

- Baek Hyun đang gặp nguy hiểm, phải mau chóng tìm ra cậu ấy..!

- Nhưng chúng ta không biết gì về vùng trong Nam Hàn, vào đó sẽ mất mạng như chơi..

- Tôi biết một người có đủ khả năng phá nát cả căn cứ của Nam Hàn, chỉ tiếc rằng hắn đã mất tích nhiều năm..

- Là ai ?

- Là kẻ thù không đội trời chung với tôi.. Nhưng phải công nhận một điều, hắn ta rất giỏi..

- END CHAP 17 -

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net