Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

~Flash back~

_ Mình chia tay đi - 1 giọng nói cất lên

_ Sao cơ??? Anh vừa nói gì cơ??? - cô gái ngồi cạnh hỏi

_ Tôi nói là chúng ta....CHIA TAY ĐI. Tôi hết yêu cô rồi. Cô chỉ là con rối để tôi chơi đùa thôi, quá ngây thơ đấy Park Ji Yeon à - là giọng nói đó, anh ta nhấn mạnh từ "chia tay đi"

_ Anh nói sao...Con rối ư? Anh coi em là con rối suốt 3 năm qua ư? Vậy những lúc vui vẻ đó chẳng là gì sao? Anh nói đi nói em nghe đi chứ - cô gái tên Ji Yeon nói

_ Sao? ngạc nhiên lắm à...công nhận là tôi đóng kịch cũng tốt đấy chứ. Tôi là đạo diễn còn cô chỉ là công cụ để tôi dùng cho bộ phim thôi. Phim kết thúc thì diễn viên cũng THẤT NGHIỆP - anh ta nói giọng khinh thường

_ Thôi tôi đi nhá cô em, chút cô em sinh nhật vui vẻ....hahahahahahaaaaa - anh ta cười rất kịch xong đứng dậy bỏ đi

* BỊCH* Ji ngã khụy xuống

Đây là sinh nhật của cô sao? Sinh nhật mà cô luôn muốn có mỗi năm đó sao? Anh ta, Kell, đồ khốn nạn, đốn mạt nhất mà cô từng biết từng yêu đó sao? 3 năm qua...anh ta đã lừa cô trong 3 năm qua vậy mà cô chả hề hay biết....nhưng sao mà biết được chứ khi anh ta diễn giỏi đến như vậy....Cô đã quá ngây thơ, đến mức bị người khác dùng làm công cụ cho bộ phim của họ mà cũng chả hay biết....Tiền...cái anh ta muốn là tiền, tiền của cô để anh ta có thể đạt được mục đích của mình. Ca sĩ...ước mơ của anh ta...ước mơ mà anh ta hằng mong có được...sẵn sàng lợi dụng cô để đạt được nó và giờ anh ta đã có được liền quăng cô 1 cách không thương tiếc và một cái nhếch miệng cười hiện lên trên khuôn mặt nhỏ bé của cô.....Lòng căm hận người như anh ta...căm hận những kẻ chỉ biết ăn bám vào số tài sản giàu sụ của ba mẹ cô...ba cô cũng từng gánh chịu hậu quả mà ông gây ra khi rước mụ dì ghẻ về nhà và giờ là đến lượt cô....Số cô sao xui thế? trắc trở thế...cô đã làm gì mà ra nông nỗi như thế nào chứ.........TẠI SAO?

~ End flash back~

Chợt tỉnh giấc sau 1 cơn ác mộng...nó cứ ùa về mỗi khi cô nhắm mắt...Những giọt mồ hôi ướt đẫm trên khuôn mặt cô....Đã 2 năm trôi qua từ cái ngày mà cô biết được 1 sự thật phũ phàng từ tên bạn trai khốn nạn của cô...anh ta đã dùng danh tiếng của ba cô để được lợi cho mình...dùng tiền của cô để mua lấy sự nổi tiếng cho mình....cô đã quá ngu ngốc khi tin những lời mật ngọt ấy...ngu ngốc....Lòng tin của cô với đàn ông giờ chỉ là con số 0....nhưng tại sao....khi gặp anh ta thì cô lại trở nên mềm yếu thế này? Không không được...cô không được nuốt lời thề đó....con số 0 đó vẫn sẽ mãi mãi tồn tại và không ai có thể làm nó biến mất

---------Ngày hôm sau----------

Một ngày mới bắt đầu...bỏ những suy nghĩ quay cuồng ra khỏi đầu...cô trút ra khỏi mình bộ đồ ngủ dễ thương và thay vào đó là 1 bộ đồ nhìn ra dáng 1 cô stylist....khuôn mặt đã trở về như trước..không biểu cảm....trái tim đóng băng lại trở về đúng vị trí của nó....nhưng liệu có tồn tại lâu hơn nữa không khi anh sẽ phá vỡ nó?

~ Tại CUBE Ent~

Ji bước vào phòng tập, cười gượng chào mọi người, bắt gặp 1 ánh mắt của ai đó đang nhìn mình....

_ Ji à, nghe bài mới của tụi anh nhá - Ki đưa 1 tờ giấy cho Ji

_ Vâng. Mọi người bật nhạc đi rồi em sẽ nghĩ ra đồ cho mọi người - Ji trả lời nhạt

[DJ] ajik nan neol itji mothago modeun geol da mitji mothago​

ireohke neol bonaeji mothago oneuldo​

[JH] dashi mandeuleo bolke uri iyagi kkeut naji anhge aju ginagin​

salgacheul pago seumyeodeuneun sangshilgameun jamshi mudeodulke​

saero sseo naeryeoga shijakeun haengbokhage utgo ittneun neowa na naega nal​

ddeonaji mothage baekyeongeun chulguga eobtneun jobeun bang an​

[KK] amureohji anhge nege kiseu hago​

dalkomhan neoui gyeoteul ddeonagajil mothae​

urin kkeut iraneun geon eobseo​

[HS] ireohke nan ddo (Fiction in Fiction)​

itji mothago (Fiction in Fiction)​

nae gaseum sok-e kkeut naji anheul iyagil sseugo isseo​

[YS] neol butjabeulge (Fiction in Fiction)​

nohji anheulge (Fiction in Fiction in Fiction)​

kkeut naji anheun neowa naui iyagi sogeseo oneuldo in Fiction​

[KK] jigeum yeogin haengbokhan iyagildeul bakke eobseo​

neomu haengbokhan uri dulman-ui iyagi ga ireohke (hyeonsilgwaneun dareuge) sseo isseo​

jeomjeom chaeweojigo isseo​

[HS] neoneun naegero dallyeowaseo anhgigo​

pum anh-e angin neoreul naneun jeoldae nohji mothae​

urin kkeut-iraneun geon eobseo​

[DW] ireohke nan ddo (Fiction in Fiction)​

kkeunhji mothago (Fiction in Fiction)​

nae gaseum sog-e kkeut naji anheul iyagil sseugo isseo​

[YS] neol butjabeulge (Fiction in Fiction)​

nohji anheulge (Fiction in Fiction in Fiction)​

kkeut naji anheun neowa naui iyagi sogeseo oneuldo in Fiction​

Ji ngẫm nghĩ theo điệu nhạc và bắt đầu vẽ...chăm chú vào bản vẽ làm BEAST phải ngớ ra vì sự thông minh của cô....chỉ có điều....nụ cười của cô đã tắt hẳn....vẽ vì sự thích thú vì tài năng nhưng cô cũng chẳng thể cười được trước sự thích thú của cô....​

_ Xong rồi. Mọi người coi thử xem - Ji ngẩn mặt lên sau khi vẽ xong bản vẽ...cô có cảm giác thanh thản hay 1 cảm giác gì đó khi gần BEAST....nó gần gũi đến run sợ​

_ Wowwwwwww Ji Yeon à em vẽ đẹp quá lại hợp với cách quảng bá album nữa - Seop reo lên khi nhìn thấy bản vẽ​

_ Cám ơn anh - Ji nở nụ cười nhẹ...đây là...lần đầu tiên....cô cười thoải mái...từ ngày....đó....và nụ cười đó đã được lọt vào mắt ai đó​

_ Cô ta...đang cười...sao? - Jun nhìn cô ngạc nhiên​

_ À mọi người này....chiều nay mình có buổi chụp hình đấy. Ji à, em đi cùng tụi anh nhá tiện thể xem coi tụi anh cần gì em phụ giúp nha - Du Jun đề nghị​

_ Vâng em cũng phải đi chuẩn bị đồ cho các anh mà - Ji nói​

_ Này các anh tập động tác đi. Em đi đưa bản thảo cho chủ tịch coi - Ji vội đi để tránh ánh mắt đó​

_ Cô đang lẩn tránh tôi sao Park Ji Yeon - Jun nhìn dáng đi vội vã của cô nghĩ thầm​

_ Này Jun làm gì thẫn thờ thế bộ kết Ji rồi à - Seung đi lại trêu​

_ Muốn chết hả....Lo đi tập đi - Jun giơ nắm đấm dọa​

Đang đi trên đường thì cô gặp 5 cô gái đang trò chuyện rất vui vẻ, bỗng ngừng lại khi thấy cô....​

_ A Ji à - Hyun Ah đang gọi cô​

_ Ai thế? - 1 cô gái có mái tóc vàng nhìn cô hỏi​

_ Đây là Park Ji Yeon stylist mới của BEAST á unnie đồng thời là bạn cũ của em hìhì - Ah nói​

_ Chào mọi người - Ji cúi gập người xuống chào​

_ Chào chị, em là So Hyun, còn đây là chị Ga Yoon, chị Ji Yoon... - 1 cô gái có khuôn mặt mủm mĩm nói và chỉ vào từng người...và...dừng lại ở 1 người​

_ Cô ấy....à không em ấy bằng em phải không? - cô gái có dáng cao nhất nói, nhìn rất quen thuộc với cô​

_ Vâng sao unnie biết cô ấy ạ? - Ah hỏi​

_ Chị là Ji Hyun...có phải không? - Ji hỏi​

_ Sao...em biết chị? - Ji Hyun ngập ngừng hỏi​

*A* - Ji có cảm giác đau ngay đầu...cô la lên ôm đầu làm mọi người sững sốt​

_ Ji à cậu có sao không? - Ah lo lắng hỏi​

_ À mình không sao. Xin lỗi mình đi trước chào mọi người - Ji nhanh chóng trở lại trạng thái bình thường, vội chào họ và quay lưng đi​

_ Chắc em ấy có chuyện gì buồn không quên được. Tội em ấy quá - Ga Yoon nói​

_ Ji Yeon à em chưa quên được Kell sao? - Ji Hyun nghĩ thầm​

~ Flash back~​

_ Kell à em còn tính người không đấy - Ji Hyun, chị họ Kell nói​

_ Tính người gì? Chị tưởng em yêu con nhỏ đó thiệt ư? Chị là chị em sao mà ngốc không hơn gì con nhỏ ấy thế? Em đến với cô ta chỉ vì tiền và sự nghiệp của em thôi - cậu ta, cái con người tên Kell ấy nói​

_ Em em thật là, chả khác gì 1 thằng khốn nạn cả - Ji Hyun nói khẽ lắc đầu​

_ Vậy thì sao chứ, em chẳng quan tâm giờ em chỉ muốn thực hiện được mục đích chính của mình, Chị ra ngoài đi - cậu ta nói​

_ Em thật tàn nhẫn đấy Kell - Ji Hyun lắc đầu ngán ngẩm xong bỏ ra ngoài​

~ End flash back~​

_ Tội nghiệp con bé quá. Nhìn khuôn mặt nó hốc hác theo năm tháng mà mình thấy thương - Hyun nghĩ thầm​

_ Hyun unnie - 1 câu nói của Ah đã kéo cô về hiện tại​

_ Gì em???? - Hyun giật mình hỏi​

_ Unnie quen Ji à - Ah hỏi​

_ À...ừm...hồi đó thì có nhưng giở chắc chỉ đứng nhìn nhau thôi em à - Hyun thở dài còn Ah thì ngơ ngác vì không hiểu sự tình​

-----------Tại phòng chủ tịch----------​

_ Ưm...bảo thảo này.... - chủ tịch Hong cầm bản vẽ của Ji ậm ừ làm cô có phần lo sợ bản thảo sẽ bị phê bình............5' sau thấy chủ tịch vẫn chăm chú nhìn đi nhìn lại bản thảo không nói gì làm Ji người nóng như lửa đốt cho đến khi ông lên tiếng:​

_ Tốt. Cháu làm rất tốt. Cháu là người có năng lực đấy. Album lần này ta cũng muốn công bố màu bóng chính thức cho BEAST và bộ đồ cháu vẽ rất hợp với màu bóng của nhóm - sau khi nghe chủ tịch nói lòng Ji nhẹ hẳn​

_ Cháu cảm ơn chủ tịch đã khen - Ji lễ phép nói​

_ Có cần khách sáo vậy không dù sao bây giờ cháu cũng là 1 mảnh của CUBE rồi mà - ông chủ tịch cười hiền làm Ji bớt được 1 phần gánh nặng trong công việc. Cô có cảm giác ông như 1 người ba thật sự, biết thông cảm không quá khắc khe coi trọng hay quá nuông chiều làm cho cô có phần nể phục​

Quay trở lại với công việc, cô hì hục vào làm phục trang cho album comeback, cô tự tìm vải may, lựa chọn màu phù hợp và còn phải đo kích thước của từng người trong nhóm. Làm việc đến nỗi cô quên hết thời gian nghỉ cứ cắm cúi làm làm cho mọi người trong công ty cũng phải bái phục vì tính siêng năng của cô...mãi ngẫm nghĩ về bộ trang phục nên cô không để ý có người đang đứng nhìn mình từ xa cho đến khi...​

_ Bộ cô không đói hả? Muốn chết sao mà cứ làm việc thế? - 1 giọng nói quen thuộc cất lên từ sau lưng cô, là Jun​

_ Anh làm gì ở đây. Mọi người đâu hết rồi - Ji giật mình quay lại hỏi​

_ Đây là giờ nghỉ trưa đấy cô không định cho cái bao tử có chút gì à. Mọi người đi ăn trưa hết rồi còn mỗi cô và tôi ở đây đấy - anh nói​

_ Tôi làm gì thì mắc gì đến anh. Có ai bắt anh phải ở đây với tôi đâu. Tránh ra tôi còn phải làm nốt việc đang dở - vẫn cái giọng lạnh lùng pha lẫn đánh đá đó, cô nói và đi ngang nhanh qua mặt anh​

_ Cô định tránh mặt tôi đến bao giờ đấy - nhưng anh đã kịp nắm lấy bàn tay cô​

_ Tôi...chả việc gì phải tránh hay xa lánh anh cả. Tôi đang bận - 1 giọng nói dứt khoát từ cô, cô giật nhẹ tay Jun ra và bước đi​

*Ta da* _ Em không định ăn cơm sao? - vừa đi ra đến cửa thì cô thấy 1 hộp cơm giớ trước mặt cô và người sau hộp cơm...là Ki Kwang​

_ Ơ sao anh lại ở đây. Anh không đi cùng mọi người sao? - Ji ngạc nhiên khi thấy Ki, cô hỏi​

_ Anh thấy em chưa ăn gì nên muốn ăn chung với em thôi. Có được không? - Ki vui vẻ nói​

_ À ừm...cũng được - Ji​

Hình ảnh của JiKi đã và đang đập vào mắt của 1 người...không ai khác chính là anh Jun nhà ta....chả hiểu sao từ khi có người con gái đấy...anh lại trở nên ích kỉ như vậy...anh muốn cô ấy chỉ và duy nhất là của mình thôi...Khi nhìn cô ấy nói chuyện với người đàn ông khác thì trong người anh lại có cái cảm giác gì đó khang khác....Ghen ư??? Anh đang ghen vì cô gái ấy ư???? Nhưng tại sao.............​

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net