Chap 9. Hỉ nộ vô thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày hôm đó trải qua cũng như bình thường hắn đều dành tất cả thời gian để đi tiếp "nước cờ" còn đang dang dở của mình. Gần đây có quá nhiều chuyện khiến hắn bận tâm mà hắn lại lơ là đi việc sắp xếp con đường mới cho mục tiêu của bản thân. Mai chính là ngày sinh nhật của mẹ kế, đây là lúc hắn có thể tập hợp tất cả những người phản đối Park JungSong đứng đầu và nắm mọi quyền hành của "giới ngầm". Người ta thường nói "quốc có quốc pháp, gia có gia quy" đương nhiên một tập đoàn giới ngầm cũng phải có quy luật riêng của nó, tuy nhiên kẻ hiện đang đứng đầu kia lại chính là kẻ đi ngược lại hoàn toàn so với quy luật của kẻ cầm quyền, đương nhiên sẽ khiến nhiều người không phục.

Mải mê nhìn tấm bản đồ trên điện thoại, hắn hoàn toàn không nhận ra KyungSoo ở bên cạnh hắn đã dậy từ lúc nào. Nhìn hắn chăm chú xem xét cậu cũng chẳng hề muốn làm phiền mà chỉ im lặng xem hắn dùng chiếc điều kiện gạch đường dấu X một trên bản đồ. Không biết đây là trò chơi gì nhưng chắc chắn là rất cuốn hút vì Park ChanYeol rất ít khi tập chung vào một việc gì đó như lúc này.

"Coi bộ cậu rất thích trò chơi này"

KyungSoo vẫn nằm yên một chỗ cũng không tò mò trò chơi Park ChanYeol đang chăm chú kia là gì. Hắn quay sang nhìn cậu, KyungSoo lúc ngủ dậy lại có một mị lực không hề nhỏ. Mái tóc có chút rối khuôn mặt phúng phính, nước da trắng hồng còn đôi môi đo đỏ vừa được cậu liếm nhẹ kia. Park ChanYeol không khỏi nuốt khan, thực sự trước cảnh tượng này khiến hắn khí lòng mà kiềm chế chính bản thân mình.

Đặt điện thoại xuống, hắn cũng chui vào bên trong chăn vòng tay kéo KyungSoo vào trong lòng. Hành động này của hắn đối với KyungSoo thì có một chút gì đó thật lạ, nhưng cậu cũng chẳng buồn hỏi vì cơn buồn ngủ kia vẫn đeo bám KyungSoo chẳng chịu dứt, cứ như vậy lại rúc sâu vào trong lòng hắn cuộn tròn như một đứa trẻ. Park ChanYeol nhìn cậu khẽ mỉm cười, hắn chưa từng kiên nhẫn đối với bất cứ ai như vậy.

Trước đây những mối quan hệ xung quanh hắn đều kéo dài không lâu đôi khi chỉ là tình một đêm, bởi vì khi hắn đã sử dụng được họ hắn đều vứt bỏ xong sang một bên. Hắn trước đây đều luôn vội vàng trong các mối quan hệ nhưng đối với KyungSoo thì lại là thập phần kiên nhẫn, thực sự hắn rất muốn một lần cùng cậu nhưng nghĩ đến việc KyungSoo sẽ cảm thấy ghê tởm hắn thì suy nghĩ kia lập tức liền bay khỏi tâm trí hắn.

Miên man trong dòng suy nghĩ bỗng nơi lồng ngực lại có một lực ma sát nhè nhẹ khiến phần da đó trở nên ấm hơn. Thì ra là mèo nhỏ KyungSoo này lại đang nũng nịu cọ cọ má vào lồng ngực hắn, nhịn không được Park ChanYeol khẽ cúi đầu hôn nhẹ lên mái tóc cậu một cái, bàn tay to lớn vẫn nhẹ nhàng vỗ về sau lưng KyungSoo.

"Do KyungSoo dù lúc nào cậu cũng thật đáng yêu như vậy"

Căn phòng vốn yên tĩnh nay lại càng yên tĩnh hơn, nhẹ nhàng với tay tắt chiếc đèn ngủ, dù sao cũng đã muộn, hắn cũng cần nghỉ ngơi một chút.

.

.

.

"Cậu rốt cuộc muốn lôi tôi đi đâu chứ? "
KyungSoo ở phía sau Park ChanYeol vẫn không ngừng vùng vằng chỉ có hắn là vẫn đang kiên quyết nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé kia của cậu mà kéo đi. Tối nay là tiệc sinh nhật của "mẹ" hắn, Park ChanYeol cũng muốn dẫn KyungSoo tới bởi chỉ như vậy mới có thể khiến sự chú ý của ba hắn giảm bớt.

"Lấy cho tôi bộ âu phục kia"

Park ChanYeol quay lại nhìn KyungSoo ánh mắt lại có chút tức giận, giọng nói không ôn nhu như bình thường mà lại hạ xuống đáng sợ đến khó tả, cậu cũng chỉ đành im bặm mà ở đằng sau hắn. Park ChanYeol dường như vũng biết ánh mắt của mình đã hù dọa cậu, bàn tay cũng hơi nới lỏng nhẹ nhàng vỗ vỗ nhẹ lên mu bàn tay của KyungSoo. Bộ âu phục được đưa đến tận tay, Park ChanYeol trực tiếp đẩy cậu cùng bộ quần áo vào phòng thay đồ còn bản thận thì lại ung dung ngồi một chỗ rung chân chờ đợi.

"Rất đẹp, cậu mặc lên không hề khiến bản thân già đi mà lại giống một cậu nhóc 3 tuổi đang cố làm mình lớn hơn vậy! "

Hắn bật cười bước tới, hai bàn tay to lớn đặt lẻn vai cậu xoay KyungDoo về phía chiếc gương. Nhìn mình trong gương chính cậu cũng không nhận ra bản thân mình, thực sự... Nó rất hợp với cậu. Park ChanYeol đúng là một kẻ tinh mắt, quan sát rất kĩ vừa nhìn đã có thể chọn trúng bộ đồ ưng ý như vậy. Chỉ có điều..... Giá tiền của nó chẳng phải là đang cắt cổ người sao?

"Đừng có nhìn đến giá cả, cậu chỉ cần biết đêm nay cậu phải là người nổi bật nhất...."

Vừa dứt lời trên môi hắn khẽ nhếch một nụ cười đầy ẩn ý, KyungSoo lại quá ngây thơ khi nghĩ rằng đó là nụ cười thầm thể hiện sự yêu thuơng nhưng không... Đêm nay cậu chính là nước cờ lớn nhất và sẽ giúp hắn đánh gục con tướng của đối phương...

.

.

.

Bữa tiệc bắt đầu từ 19 giờ tối, nhưng cho đến 20 giờ bọn joj mới có mặt. Mọi thứ đối với KyungSoo đều vô cùng đồ sộ, một cách nào đó thì phong cảnh lộng lẫy này lại khiến cậu có chút choáng váng. Đây là một căn biệt thự rộng ở ngoại thành, có một vườn hoa rất rộng tựa như một mê cung với những bức tường giăng đầy hoa lá, một khu bể bơi mà chủ yếu nước trong đó lại chính là rượu cậu thực sự không hiểu mà thực sự phải nói là không hiểu hiểu tại sao họ lại có thể xa hoa đến như vậy?

Cùng Park ChanYeol bước vào bên trong, ai nấy đều nhìn cậu với một ánh mắt đặc biệt lạ lẫm. Cậu cứ nghĩ rằng có lẽ họ thấy ngạc nhiẻn vì Park ChanYeol lại mang theo một người bạn tới, nhưng cậu đã sai trong mắt họ cậu lại bị coi giống như một dủng nam của Park ChanYeol, những ánh mắt đó chính là thể hiện sự khinh thuơngf tột độ.

Đứng bên trong sảnh một người bưng rượu tiến về phía họ khẽ cíu người, KyungSoo được Park ChanYeol đưa cho một ly rượu vang cậu cũng nhẹ nhàng nhận lấy. Hắn lúc này vẫn thật ôn nhu, nhưng trong cách hành xử lại có gì đó thật khác biệt dường như là có sự xa cách chính là về tầng lớ xã hội.

"Rượu này khá mạnh, nếu không uống được cũng đường bắt bản thân phải uống. Tôi có một chút việc quan trọng, cậu có thể đi quanh đây thăm quan,  có gì cứ gọi điện cho tôi."

Nói xong hắn cũng liền rời đi,  KyungSoo cầm trên tay ly rượu khẽ lắc, khuôn miệng nhỏ nhắn trong phút chốc lại bỗng nở một nụ cười đưa ly rượu vang đỏ kia lên nhẹ nhấm một ngụm. Nhưng ngay sau đó cậu liền hối hận,  rượu này thực quá nặng nhưng nó lại khiến cho người ta cảm giác thích thú uống một ngụm lại muốn nhấp thêm một ngụm nữa.

Cậu đi dọc theo dãy hành lang, mọi người hiện tại đều tập chung ở sảnh chính nên nơi này đều vô cùng vắng vẻ. Bước chân cứ đi về phía trước mà chẳng cần biết mình đang đi tới đâu,  kết quả cậu dừng chân trước hồ bơi chứa đầy rượu. Vì hồ bơi đều chứa một màu đỏ đậm của rượu vì vậy cậu chẳng thể nào nhìn được phía bên dưới có cái gì,  chỉ thấy trên mặt nước cứ xuất hiện từng hơi bọt. Rồi đùng một cái nước trong hồ liền bắn ên,  bàn tay cậu bị một lực mạnh kéo xuống nước, KyungSoo có một đặc điểm cực kì sợ nước nên bị kéo xuống cậu chủ biết vùng vẫy uống không biết bao nhiêu rượu từ trong hồ.

KyungSoo cảm giác như bản thân không còn có thể nhận thức, xung quanh đầu chỉ nghe từng tiếng ong ong, phổi trong lúc này không thể hô hấp khiến cậu như muốn ngất lịm. Cảm tưởng như bản thân sắp mất đi ý thức thì bùm một tiếng thật lớn nước xung quanh lại toé sang hai bên. Một lực kéo thật mạnh lôi cậu từ đáy hồ lên mặt nước,  câu chỉ có thể hé nhẹ mắt. Trước mắt là khuôn mặt góc cạnh, đẹp đến từng milimet, người đó có một khuôn ngực cực rắn chắc mà cậu có thể cảm nhận được từng thớ da thịt của y đang ma sát lên một bên má nóng hổi.

"Cậu bạn, mau tỉnh lại!"

Trước khi ngất lịm đi cậu chỉ có thể nghe được giọng nói trầm ấm đó rồi dần dần chẳng còn có thể nhận thức gì xung quanh mình. Có lẽ do mọi người đột nhiên tập chung tại hồ bơi quá náo nhiệt cũng khiến Park ChanYeol chú ý,  nhìn xung quanh không hề thấy KyungSoo hắn lại có một linh cảm chẳng lành. Vội vàng từ trên phòng họp chạy xuống dưới, trước mắt hắn chính là cảnh tượng KyungSoo nằm trong tay nam nhân cả người đều ướt sũng, bộ âu phục cũng nhuốm độc một màu đỏ tím của rượu. Hắn lúc này lại chẳng cảm thấy lo lắng,  ngược lại trái tim bất giác lại nhói lên cảm giác chỉ muốn tiến tới ngay lập tức bóp chết kẻ đang ôm lấy cậu. Hắn tiến đến,  một lực cúi xuống liền nhấc bổng KyungSoo lên trước ánh mắt bất ngờ của mọi người xung quanh.

"Cậu ta vừa rơi xuống nước, tôi nghĩ nên gọi bác sĩ tới...."

"Không cần, tôi có thể tự giải quyết. Oh SeHun cậu có thể động tới bất cứ thứ gì của tôi, trừ Do KyungSoo."

Nói xong hắn cũng liền rời đi,  SeHun nhìn theo bóng dáng của hắn lại khẽ nhếch môi mỉm cười. Đồ của hắn? Chẳng phải trước nay đều là do hắn cướp của anh sao? Có thể nói ra những lời như vậy thực không biết ngượng mồm? Anh có thể động vào đồ của hắn,  thì Do KyungSoo cũng chẳng hề ngoại lệ...

.

.

.

KyungSoo tỉnh dậy thì cũng đã nửa đêm, căn phòng cậu đang nằm thực vô cùng rộng lớn. Chiếc giường to lớn êm ái vô cùng, căn phòng đầy đủ tiện nghi vẫn vô cùng lộng lẫy dưới ánh đèn mờ mờ của đèn ngủ. Park ChanYeol không ngủ,  hắn nửa ngồi nửa nằm trên chiếc sofa bên cửa sổ phì phèo điếu thuốc lá. Ánh mắt cửa hắn dường như có tâm sự,  nhưng lại khiến cậu có chút sợ hãi mà không dám hỏi. Bầu không khí vẫn cứ mãi im lặng cho đến khi Park ChanYeol dập điếu thuốc vào trong gạt tàn, đứng dậy đi về phía cậu.

"Có vẻ như nằm trong lòng Oh SeHun cậu ngủ rất ngon"

Hắn tiến lại gần, nắm lấy khuôn cằm nhỏ bé khẽ siết chặt. KyungSoo có chút đau liền quay mặt thì lại bị hắn chộp được, tức giận một lực đẩy cậu nằm xuống giường, bản thân lại chống tay nằm bên trên chỉ sợ nếu không cẩn thận cậu sẽ liền chạy đi mất.

Hắn không nói không rằng,  một lực liền hôn xuống. Hơi thở vẫn còn phẳng phất mùi thuốc lá của hắn cộng với men rượu còn chưa giải hết trong cơ thể khiến KyungSoo như lao vào cơn say. Cậu chẳng hề biết bản thân đã làm chỉ, bàn tay nhỏ bé bất giác lại gắt gao ôm chặt lấy thân hình to lớn của hắn mặc cho đôi môi đang bị Park ChanYeol sâu xé tựa như một con mồi béo bở. Hắn hôn cậu đến choáng váng, chiếc lưỡi cứ trườn vào trong khoang miệng khuấy đải bên trong cậu khiến đầu óc cậu như tê dại, dịch vị cứ thế hòa nguyện khiến cậu bất đắc dĩ phải nuốt vào bên trong một số còn vương ra bên ngoài, mãi cho tới khi KyungSoo bị hắn rút đến cạn kiệt không khí Park ChanYeol mới chịu rời môi.

Nhưng nụ hôn ấy vẫn chẳng hề ngừng lại mà cứ dần trượt xuống, lướt qua chiếc cằm nhỏ cho tới xương quai xanh quyến rũ. KyungSoo lúc này lại sợ đến toàn thân đều tê cứng, Park ChanYeol hắn đang...động dục? Chiếc áo sơ mi trên cơ thể cũng bị một lực mạnh bạo xé nát, hắn tìm tới hai điểm hồng trên cơ thể cậu mà mút máp, cậu dường như bị sự kích thích của hắn lay động chính bản thân cũng muốn hưởng ứng theo hắn,  từ khuôn miệng nhỏ phát ra một tiếng rên đầy khiêu gợi. Park ChanYeol nhìn cậu khẽ nhếch môi cười,  bàn tay to lớn cầm lấy bàn tay nhỏ bé của cậu đặt lên thứ nóng hổi đang lớn dần lên giữa hai chân, KyungSoo lúc này mới sực tỉnh hai mắt mở lớn nhìn hắn nhưng chỉ thấy trong ánh mắt hắn chứa đầy khoa khát đến mãnh liệt. Park ChanYeol khẽ trường người, vươn lưỡi liếm nhẹ viền môi cậu rồi khẽ nói.

"KyungSoo,  giúp tôi... "
-End chap-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net