Chap 4 Đối diện và quyết định

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

* Kỉ niệm 1 tuần sau khi gặp được bias sau 10 năm support. Dù vẫn rất là luỵ nhưng ráng ngoi lên đăng cho hết truyện đang viết dang dở.
* Dù không liên quan đang OTP đang viết mong mọi người thông cảm. Phận làm fan support Anh rất lâu nên cho tớ luỵ chút nha 😁🥹☺️

-> Còn bây giờ thì dô truyện thou!!!!!
————————————————————-
Cũng đã gần một tháng kể từ sau chuyện đó, cậu cũng không có thời gian mà nghĩ tới nó. Công ty vừa nhận được hợp đồng lớn cậu là giám đốc lại càng nhiều việc, cậu cảm thấy bản thân gần như kiệt sức. Mọi lần cũng không có thảm hại như vậy, lần này cậu thường xuyên ngủ gật trên bàn lại còn ăn uống không tốt gầy đi không ít bị P'Phuwin la suốt.

– N'Sea, N'Sea dậy ăn tối.

Phuwin lắc đầu vỗ vai cậu em đang ngủ ngon lành trên bàn, thật là ngày nghỉ còn tham công tiếc việc. Gần đây còn ngủ gục luôn trên bàn nhìn mà xót.

– Pi~ thêm một chút nữa thôi.

Đó lại nhõng nhẽo nữa dễ thương vậy mà ra ngoài cứ ra vẻ lạnh lùng, thật chẳng hiểu nổi.

– Nhanh dậy ăn rồi về giường ngủ tiếp 7 giờ rồi.

– Hả 7 giờ, Pi đợi em một lát.

Nghe tới 7 giờ cậu liền bật dậy, bản thiết kế của cậu. Cậu định buổi chiều phải hoàn thành vậy mà mới được một nửa, tiêu rồi.

Phuwin nhìn cậu em đang chạy vào nhà vệ sinh mà lắc đầu lần nữa đi vào bếp chuẩn bị đồ ăn.

– Nhanh ăn đi cho nóng.

Phuwin ngay khi Sea ngồi vào bàn liền đem một đống đồ ăn vào bát cậu.

– Pi em đâu phải heo.

Sea nhìn đống đồ ăn chất như núi mà quay qua nhìn Phuwin.

– Còn nói nhìn người em xem gầy thành dạng gì.

Phuwin nắm lấy cánh tay chỉ còn mỗi da bọc xương của Sea lên. Anh mới có bận một chút là lại cắm đầu vào công việc quên ăn quên ngủ rồi.

– Em không....ưm...

Sea đưa miếng thịt vào miệng vừa nhai xuống định lên tiếng cãi thì cảm giác khó chịu mấy hôm nay vẫn gặp lại xuất hiện hại cậu phải bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh.

Oẹ oẹ oẹ

Phuwin thấu vậy lo lắng chạy theo, vỗ vỗ lưng cho cậu, khuôn mặt đầy lo lắng.

– Em sao lại thành ra như vậy, khó chịu ở đâu đã đi khám chưa.

Đỡ cậu ngồi lên ghế đem cho cậu li nước anh ngồi xuống cạnh.

– Mấy hôm nay đều bị như vậy, chắc là bệnh dạ dày tái phát thôi Pi đừng lo.

Sea cố nặn ra một nụ cười hướng Phuwin trấn an.

– Không được, đi anh đưa em đi khám.

Nhưng Phuwin là ai chứ cho nên liền lôi cậu ra xe, dĩ nhiên trước khi đi không quên bắt cậu mặc áo khoác quàng khăn. Có lẽ việc chăm sóc bảo hộ cậu đã thành thói quen khó bỏ của anh rồi.

– Earth giúp Pi xem N'Sea nó có bệnh gì không, mấy hôm rồi không ăn uống được gì.

Phuwin vừa tới liền kéo Sea tới thẳng phòng viện trưởng bệnh viện. Earth là bạn của Dunk cũng đã giúp tổ trọng án trọng án phá nhiều vụ, cho nên hai người cũng khá là thân quen.

– Sea phải không, Pi là Earth nói Pi nghe em cảm thấy thế nào?

Earth là một chàng trai với vẻ ngoài hiền lành cộng với khi cười có thêm chiếc má núm khiến cho người ta có cảm giác dễ gần, cũng vì thế mà cậu dù gặp lần đầu nhưng đã có thiện cảm.

– Pi em không sao chẳng qua là P'Phuwin cứ làm quá thôi.

– Sức khoẻ là quan trọng mà để Pi xem xem.

Earth vẫn duy trì nụ cười bắt đầu khám nhưng chỉ ngay sau đó nụ cười liền biến mất, đôi lông mày thanh tú cũng nhăn lại.

– Earth sao thế, nghiêm trọng lắm à.

Phuwin ngồi ngoài đã lo lắng không nhịn được mà lên tiếng hỏi.

– Chuyện này....

Earth cũng là lần đầu tiên gặp phải trường hợp này nhất thời không biết nói sao.

– Earth có gì cứ nói thẳng không phải ngại.

Sea dù lo lắng nhưng vẫn tỏ vẻ mạnh mẽ.

– Có phải dạo gần đây cứ ăn đồ mỡ và đồ có mùi tanh em liền bị nôn, cả người lúc nào cũng mệt mỏi và buồn ngủ

Sea nghĩ nghĩ một chút rồi gật đầu.

– Rốt cuộc là N'Sea bị bệnh gì, em làm Pi sốt ruột quá.

Phuwin lúc này đã không giữ được bình tĩnh nắm lấy tay Earth mà hỏi. Từ nhỏ anh với Sea lương tựa vào nhau mà sống cậu mà có chuyện gì anh biết sống thế nào?

– Em...em nghĩ là Sea có thai.

– CÓ THAI

Không hẹn cả hai anh em Phuwin Sea cùng hét lên, cũng may là phòng cách âm nếu không chắc loạn mất.

– Earth em...nói gì vậy, N'Sea là con trai mà.

Phuwin như thể không tin vào những gì mình nghe được. Chuyện gì đang xảy ra vậy?

– Pi...anh có phải là nhầm lẫn gì không?

Hai anh em sau khi bình tĩnh vẫn chưa hết sốc cố gắng hỏi lại chỉ mong là mình nghe lầm. Nhưng lại nhận được cái lắc đầu và ánh mắt buồn của Earth thì sững sờ ngồi sụp trên đất.

– Chuyện này mặc dù hiếm nhưng không phải không có, cho nên...

– Pi em là con trai la con trai mà sao...nực cười.

– Pi xin lỗi.

Nhìn Sea kích động như vậy khiến Earth không biết làm gì ngoài những lời này.

– Không, không phải lỗi của Pi.

Sea cậu dù sao cũng hiểu rõ trong chuyện này ai mới là người có lỗi, sao có thể trách oan người khác.

– Sea em hãy suy nghĩ thật kỹ nếu em muốn bỏ đứa bé thì Pi sẽ giúp, đối với nam nhân mang thai rất nguy hiểm và khó khăn.

Earth với tư cách một bác sĩ và một người Pi quyết định phải đưa ra lời khuyên cũng như cảnh cáo cho cậu em.

– Em...em cần thời gian suy nghĩ.

– Được nhưng cố gắng đừng lâu quá.

– Em hiểu, Pi chúng ta về thôi.

Cậu chào tạm biệt Earth rồi hướng Phuwin nói. Cậu cần phải bình tâm nghĩ, chuyện này thực sự cậu chưa bao giờ nghĩ tới.

Suốt cả một đoạn đường hai anh em không ai nói với ai lời nào, là một nhà tâm lý Phuwin hiểu lúc này thứ em trai anh cần là yên tĩnh.

Sea vô định nhìn ra phía bên ngoài đường với dòng người tấp nập. Trên dòng người ấy già có trẻ có nhưng thu hút cậu là hình ảnh những đứa trẻ đang chơi trong công viên. Nghĩ tới đây cậu bất giác đưa tay sờ bụng mình, nơi ấy có một sinh linh bé nhỏ đang được hình thành.

Nếu cậu vứt bỏ nó có phải nó cũng sẽ như cậu khi bị bỏ lại cô nhi viện, rất đáng thương. Nhưng nếu sinh đứa bé ta có chắc nó sẽ hạnh phúc với một người "mẹ" không bình thường như cậu.

Còn hắn cậu còn không biết gì về hắn thậm chí chỉ là một cái tên cũng rất mơ hồ, cậu thừa nhận dù thế nào cũng không thể quên được đêm ấy. Nhưng cho dù thế nào thì cũng là hoàn cảnh ép buộc, cậu đâu có tư cách đòi hỏi hắn phải có trách nhiệm. Cậu là nam nhân không phải hạng nữ nhân yếu đuối mà mang những chuyện này ra trói buộc người khác.

– Sea giờ em tính sao?

Phuwin đưa cho Sea ly sữa từ tốn ngồi cạnh cậu nhẹ nhàng lên tiếng. Anh hiểu cậu đang phải khó khăn thế nào vì thế anh không muốn gây sức ép cho cậu dù chỉ một chút. Anh cũng nghĩ kỹ rồi cho dù cậu có quyết định ra sao anh cũng sẽ ủng hộ.

– Pi, em...em muốn giữ đứa bé.

Sea sau một hồi ngây ngốc ánh mắt kiên định qua nhìn Phuwin.

– N'Sea em nghĩ kỹ chưa, đứa bé có thể sẽ huỷ hoại tương lai của em đó.

Phuwin thật lòng cũng không nỡ nhưng vì tương lai của Sea anh vẫn hi vọng cậu sẽ suy nghĩ lại.

– Pi em quyết định rồi, dù sao cũng là một sinh mạng. Nó có quyền được sống mà.

Cậu biết là P'Phuwin là vì lo cho cậu nên mới khuyên vậy. Nhưng đứa bé không có lỗi gì cả, cậu đứa bé và P'Phuwin sẽ là một gia đình như vậy cũng không có gì là không tốt.

– Được, nếu em đã quyết định vậy Pi cũng không phản đối nữa, Pi sẽ cùng em nuôi đứa trẻ khôn lớn.

–  Pi...

Cậu còn biết làm gì hơn là ôm chặt lấy người trước mặt, người dù cho không có chung huyết thống nhưng luôn yêu thương chăm sóc cậu hết lòng.

– Được rồi, từ giờ em phải sống cho hai người nên phải chăm sóc bản thân thật tốt biết chưa? Pi sẽ hỏi Earth xem chúng ta cần làm gì.

Phuwin vỗ nhẹ lên mái tóc nâu mềm mượt của cậu em, có lẽ sau vụ án này anh phải xin nghỉ một thời gian để ở bên Sea. Hơn ai hết anh hiểu Sea rất cần anh lúc này.

– Pi cảm ơn anh.

– Ngốc.

Cứ thế ngoài trời bóng đêm đã bao trùm nhưng trong căn hộ nhỏ vẫn bừng lên ánh sáng của tình yêu thương ấm áp.

Vì thế người ta thường nói: bạn sẽ luôn hạnh phúc khi nào còn có một người yêu thương bạn và khó khăn sẽ không thể hạ ngục bạn nếu vẫn còn một người tin tưởng bạn.

P/s: Ngoài vẫn còn luỵ concert của bias 10 năm thì nay cũng là sinh nhật Sea. Lần đầu cmsn Sea - hy vọng sẽ support Sea và P'Jim lâu hơn xí (support 4th) 🩷👑🎂🌊🎊🎉


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net