Chap 16 : Phần 16-1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phần 16-1:

 Theo bản đồ của Chansung, Tae và Yul đi sâu hơn vào rừng để tìm Nấm và Sica . Đường đi khá hiểm trở , đôi lúc phải băng qua đầm lầy, thác nước hay những vách đá cheo leo cực kỳ nguy hiểm. Bỗng nhiên , Yul tìm thấy một mảnh vải có dính máu , liền đưa cho Tae xem

-Vải này là loại vải trên trang phục của Sica, có lẽ nào nàng đã lành ít dữ nhiều…Yul xanh mặt

-Đừng lo quá, có lẽ là vết thương nhỏ thôi, vết máu rất ít nên chắc k sao đâu. Quan trọng là có người đã bị thương, chúng ta nên sớm tìm ra họ trước khi quá muộn

-Ghừ, tên Khun đáng ghét , ngươi mà làm Sica bị thương thì ta xẻo thịt ngươi…Yul nghiến răng

-Hai vị bình tĩnh, có lẽ do anh tôi 1 phút nông nổi nên mới đưa 2 vị phu nhân đi thôi, chúng ta sẽ nhanh chóng tìm thấy họ mà …Chansung trấn an

Họ lại tiếp tục bước đi nhanh hơn mặc cho sương mù và vô số cành gai sắc nhọn đang đâm tua tủa, những vết xước da chẳng có hề hấn gì so với sự lo lắng như thiêu đốt trong lòng của Tae và Yul.

-flash back-

Trở lại với chặng đường của Khun , Sica và Nấm cũng vô cùng gian khổ. Do phải xuất hành sớm nên hai chị em khá mệt mỏi, nhất là Sica chưa ngủ đủ giấc nên cứ vừa đi vừa gật. Thương em, Nấm định dừng chân lại nghỉ thì Nickhun lại thúc giục phải đi nhanh để kịp thời gian. Đến quá trưa, khi cả hai đã gần như kiệt sức thì hắn mới chịu nghỉ ngơi bên bờ suối và ăn uống. Vừa ăn vừa suy nghĩ , Khun chợt nảy ra thủ đoạn để làm Nấm và Sica phải đi nhanh hơn và tin cậy hắn hơn nữa. Viện cớ làm rơi bản đồ, hắn đòi quay lại tìm nhưng k cho Nấm và Sica đi cùng. Lát sau hắn trở lại , trên tay có một vết thương nhỏ nhưng vẻ mặt lại xuýt xoa ra chiều đau  đớn lắm:

-Ui da, đau chết được, cũng may là tôi chạy thoát được, nếu k là chết dưới đao của Tae và Yul rồi, họ gặp tôi chưa nói câu nào đã xông vào tấn công, làm tôi k  ứng phó kịp

-Thật hả, sao họ có thể làm vậy với anh , quá đáng, để tôi đi nói chuyện với họ

-Không cần đâu Nấm , khi họ đã quyết truy sát ta thì chắc đang rất hận ta, và k tha thứ cho ta đâu , họ k hiểu cho tấm lòng tốt của ta rồi… Khun than thở

-Khi chúng ta tìm được ngọc rồng và điều ước  sẽ mang mẹ Hyo trở lại bình an thì lúc đó họ sẽ sáng mắt ra thôi, lúc đó tôi sẽ bắt họ xin lỗi anh

-Chị Nấm nói đúng , tại họ nhất thời hiểu lầm thôi, tánh TaeYul hay ghen thôi, chứ tốt bụng lắm. Mà sao vết thương này lạ quá vậy, lực chém của Yul Tae nhẹ lắm hay sao mà chảy máu ít vậy ta ? ..Sica xé 1 mảnh vải trên áo , vừa băng vết thương vừa hỏi

-Đâu… đâu có.. tại..tại ta chạy thoát nhanh thôi, nếu k mất mạng với họ rồi, dường như họ k muốn chúng ta tìm ngọc rồng đâu, họ đang cố ngăn ta chúng lại , tốt nhất nên đi nhanh thôi

-Chị thấy Nickhun nói đúng, chúng ta nên đi nhanh hơn để TaeYul k bắt kịp, nếu k thì phiền phức lắm, họ sẽ k cho chúng ta đi tiếp đâu

Sica thở dài ngao ngán, đành phải nhanh chóng thu dọn hành lý để cùng Nấm lên đường , phía trước Nickhun vừa đi vừa cười tự đắc : “vậy là kế hoạch li gián lại thành công thêm một bước, bọn chúng cứ tin mình tốt bụng thì càng dễ ra tay. Cũng may mình nhanh trí nếu không bị Sica vạch mặt rồi. Có ai điên giả vờ cắt tay bị thương mà cố cắt thật sâu không, cho chết hả , nghĩ ra tụi nó cũng tinh mắt thật, phải cẩn thận mới được”

-end flash back-

 Băng qua nhiều địa hình hiểm trở , cuối cùng đường vào kho báu cũng đã lộ ra , bên ngoài là tảng đá lớn có ghi rõ : “khu vực cấm địa, xâm nhập là tử lộ”. Thấy tảng đá, Nấm và Sica có hơi thắc mắc và hỏi Khun về dòng chữ trên đó nhưng hắn đã lừa họ và nói đó là : “chúc mừng bạn đã tìm thấy kho báu và ngọc rồng”. Sica mừng rỡ lắm định chạy vào nhưng Nấm nhanh chóng nhận ra nhiều bộ xương người nằm gần đó .

-Khoan đã , nhiều người chết thế này, chúng ta phải cẩn thận, không dễ vào lấy ngọc rồng đâu

-Hết hồn, cũng may chị Nấm cản em kịp thời , sau anh là đàn ông mà không chịu đi trước , toàn để chị em tui đi mở đường vậy

-Đâu có , tại tôi bị thương nên k tiện đi trước , sợ cản chân hai người, vậy chúng ta cùng vào

Nickhun cẩn thận dò đường vì biết trong hang có rất nhiều cơ quan cạm bẫy, lần trước hắn cũng đã từng vào 1 lần nhưng mới đi được vài bước đã bị đạp trúng mìn , làm nổ bị thương nhưng may mắn chạy thoát ra ngoài. Được 1 lúc thì Khun lại cố tình đi chậm lại để nhường Nấm và Sica lên trước , còn mình thì đi phía sau để dễ bề né tránh .

Sica đang đi chợt bị vấp, cô chống thanh kiếm vào vách đá để gượng lại làm vài viên đá rơi xuống lăn về phía trước

“Ầm…”

Một tiếng nổ vang lên làm cả bọn kinh cả hồn vía. Cũng may hòn đá nhỏ lăn tới đúng vào bãi mìn , chứ nếu không nạn nhân chắc chắn là Nấm hoặc Sica . Phát hiện có dây leo trên vách đá, kéo thử khá chắc chắn nên Nấm bày cho Sica và Nickhun trèo lên vách đá , bám theo dây leo để tránh đi qua vùng đất có mìn bên dưới . Qua được ải đầu tiên, cả bọn thở phào nhẹ nhõm

Bỗng nhiên hàng loạt mũi tên phóng ra vun vút , Nấm và Sica phải rất vất vả mới né tránh được, đâu biết rằng Nickhun chỉ cần chạy theo sau lưng hai chị em là đã qua đuợc ải thứ hai.

Hang động mỗi lúc một sâu hơn, trước mắt 3 người bây giờ là tảng đá khá lớn chắn cả lối đi, Nickhun dùng sức cố đẩy nhưng k thể làm nó dịch chuyển tí nào. Nấm và Sica cũng phụ giúp nhưng không ăn thua. Nấm liền nghĩ ra 1 cách dùng cây làm đòn bẩy để làm bật  tảng đá sang 1 bên. Qủa nhiên, hòn đá bị nghiêng và cửa hang lộ ra nhưng chỉ vừa đủ cho 1 người vào . Khun liền kêu Nấm và Sica giữ yên đòn bẩy để hắn  chạy vào trong tìm ngọc rồng . Và hắn không thể tin vào mắt mình , một kho báu chói mắt với đủ thứ vàng bạc , hắn cười vang rồi cố hốt thật hiều châu báu nhét đầy người. Bên ngoài chợt có tiếng gọi

-Nickhun, anh đã tìm thấy ngọc rồng chưa ? mau lên bọn tôi sắp chịu hết nổi rồi

-Tảng đá nặng lắm, nhanh đi, cây sắp gãy rồi

-Biết rồi, ta đang tìm đây, cố chịu 1 chút  … hắn vừa nói vừa cố nhét thêm châu báu vào túi, và đưa mắt dò xét tìm kiếm xung quanh

Phía xa có 1 chiếc hộp nạm ngọc rất đẹp nhưng có nhiều rắn đang canh giữ xung quanh, hắn thầm nghĩ chắc là bọn rắn đang bảo vệ ngọc rồng nhưng không dám mạo hiểm tiếp cận vì sợ bị rắn cắn.

Nấm thấy quá lâu ,sợ Khun bị mắc bẫy ,nên lấy thêm 1 cây làm đòn bẩy cho Sica giữ và đánh liều chạy vào trong xem thử . Nickhun thấy vậy mừng lắm vì đã có kẻ thế thân

-Cái hộp kia có chứa ngọc rồng đó nhưng có nhiều rắn lắm, ta sợ …

-Khó khăn lắm mới vào tới đây, còn sợ gì nữa, mau tránh ra …Nấm dùng kiếm chém chúng nhưng lạ thay , chúng không chết mà còn trở nên hung hãn và số lượng ngày càng nhiều

-Nếu ta không lầm thì đây là loài “rắn tái sinh” , khi chém chúng càng nhiều thì chúng sẽ tái sinh thành nhiều con mới, kỳ này chúng ta chết chắc rồi…Nickhun toát mồ hôi lạnh.

-Nếu k chém được thì dùng thứ gì bây giờ , mau tìm cách đi

-Ây da, ta đang suy nghĩ nè , phải rồi, lửa ,  hãy dùng lửa để thiêu rụi chúng đi

-Nếu vậy sẽ đốt cháy luôn cái hộp có chứa ngọc rồng kia thì sao, k  được

-Còn nghĩ nhiều làm gì , k đốt thì ngọc rồng chẳng những  k lấy được và cô cũng làm mồi cho bọn chúng luôn đó, để ta làm

Nói rồi hắn châm đuốc rồi quăng về phía đám rắn đang chuẩn bị tấn công, bọn rắn gặp lửa thì bị cháy , số còn lại cũng bỏ chạy tán loạn. Lửa lan đến chiếc hộp , Nấm thấy thế liền lao về phía chiếc hộp , Nickhun chưa kịp phản ứng thì Nấm đã mang được chiếc hộp thoát ra khỏi biển lửa .Hai người chạy thoát ra ngoài thì cũng là lúc Sica làm gãy cây đòn bẩy và cửa hang đóng sầm lại . Ba người nhìn nhau thở dốc , mặt hân hoan vui sướng vì đã lấy được hộp chứa ngọc rồng . Bỗng Khun kêu lên thảng thốt :

-Chết rồi, ta bỏ quên túi châu báu lại đó rồi, chết tiệt , ta phải vào lấy

-Ngốc  à, cửa hang đóng lại rồi làm sao vào được , hơn nữa chúng ta đã phóng hỏa thiêu rụi chúng còn gì

-Phải rồi, Sica nói đúng, anh đừng tiếc làm gì , quan trọng nhất chúng ta đã nhặt được ngọc rồng rồi nè…vậy là có cơ hội gặp mẹ Hyo rồi.

-Khoan đã ,chúng ta đừng mở hộp vội, phải thoát khỏi nơi này trước đã …Khun ngăn lại khi thấy Fany định mở hộp ra

-Em thấy anh ta nói đúng , chúng ta mau ra khỏi nơi nguy hiểm này đã , ở đây lâu xuất hiện thêm nhiều cạm bẫy thì tiêu

Nickhun’s pov :

Mình nhất định phải cẩn thận vì ai mở hộp đầu tiên thì ngọc rồng sẽ nhận định người đó là chủ nhân của nó. Chờ thoát khỏi nơi đây rồi ta sẽ ghết chúng mày để đoạt lấy ngọc rồng, làm ta mất hẳn 1 túi châu báu , đáng ghét , nhất định chủ nhân ngọc rồng phải là ta .

-end pov-

Cả 3 người phải rất khó khăn mới trở ra an toàn , Khun tìm mọi cách bảo Nấm đưa hộp ngọc rồng  cho hắn giữ nhưng Nấm nhất định phải tự mình giữ mới yên tâm. Khun đã hết kiên nhẫn , khi 3 người đến bên hòn đá gần bờ vực để nghỉ chân , hắn quyết định ra tay . Hắn lo 1 mình sẽ không chống lại được 2 người nên bảo Sica đi lấy nước ở con suối gần đó . Sica đang rất khát nên nghe thế liền đi ngay

Chỉ chờ có thế nhân lúc Nấm đang quay lưng lại hắn xông đến giật lấy chiếc túi đang đeo trên lưng Nấm có chứa chiếc hộp ngọc rồng, và đẩy Nấm xuống vực . Nhưng may thay cô đã nắm được sợi dây leo nên chưa rơi xuống

-Cứu tôi với, Nickhun ơi, tôi bị ngã rơi xuống rồi …Nấm còn nghĩ do mình bị trượt chân

-Haha, tội nghiệp cô em chưa , tôi cũng muốn giúp lắm nhưng mà tiếc quá tôi k thể

-Cái gì , sao anh có thể như thế, chúng ta vừa sát cánh tìm ngọc rồng mà

-Ôi chao, chết đến nơi rồi mà còn ngây thơ quá mức, hehe, các ngươi chỉ là những quân cờ thí mạng cho ta dễ dàng đoạt ngọc rồng thôi, đồ ngốc !

-Ta đúng là đã tin lầm ngươi, nếu ta nghe theo Tae thì đâu ra nông nổi

-Hối hận muộn màng rồi , ta sẽ giết ngươi sau đó thành chủ nhân của ngọc rồng

-Ngươi sẽ k được như ý đâu, Tae sẽ báo thù cho ta

-Với sức mạnh của ngọc rồng ta sẽ là bá chủ thế giới, ta sẽ giết bọn TaeYul như giết những con kiến, haha

-Dù ngươi là bá chủ nhưng cũng sẽ cô độc suốt đời , k ai yêu thương ngươi, tất cả đều hận ngươi thấu xương

-Ta đẹp trai thế này , khối người phải xếp hàng chờ đợi , nhưng mà…nhìn lại nhan sắc này mà giết cũng tiếc lắm , ta cho ngươi co hội, nếu chịu làm phu nhân của ta, ta sẽ tha chết cho và cùng hưởng vinh hoa phú quý

-Điên rồ, ta thà chết chứ k thèm làm vợ thứ cặn bã độc ác , xấu xa, bỉ ổi như ngươi

-Yahh, dám chửi ta, ngươi chán sống rồi … Khun vung đao lên toan chặt đứt dây leo thì …

“Keng”

Thanh đao của hắn bị một vật cứng va vào nên chém hụt . Thì ra là Tae đã xuất hiện kịp thời và dùng nhặt  hòn đá để ném vào thanh đao của Khun nhăm cản lại. Khun thấy Tae xuất hiện thì hoảng cả hồn vía

-Sao… sao  ngươi lại tới được đây

-Ta đến để vạch mặt tên xảo trá , vô liêm sỉ

-Tae ahh, cẩn thận … tiếng Nấm vang lên từ phía vách núi làm Tae hiểu ngay mọi chuyện

Tae xông đến quyết đấu kịch liệt với Nickhun . Hai bên ra đòn rất hiểm hóc, Tae đánh nhưng lòng rất lo không biết làm sao để hạ Khun mau chóng và cứu Nấm. Trên đường đi, Tae đã lạc với Yul và Chansung nên khó mong họ sẽ đến kịp để cứu Nấm. Dùng hết sức mình Tae tấn công đòn quyết định , Khun bị trọng thương vì k kịp né đòn, máu chảy từ vai thấm ướt cả lưng và túi vải đựng hộp ngọc rồng . Hắn biết mình thất thế nên tỏ vẻ van xin :

-Đừng, đừng giết tôi, hãy tha mạng cho tôi

-Tên xảo quyệt , để ngươi sống sẽ gây hại cho bao nhiêu người nữa hả

-Xin tha cho tôi 1 lần, tôi sẽ hối cải mà, huhu

-Dù ngươi có chết vạn lần cũng k đủ đền tội, chỉ biết tham sống sợ chết, nể tình Chansung, ta sẽ giao ngươi cho   hắn

“ Bựt ..bựt ” … có tiếng sợi dây thừng bị đứt và đang ngày càng mỏng dần đi

-Á, á, Tae ơi cứu em … Nấm hốt hoảng hét lên khi sợi dây bị đứt và cô rơi xuống vực

“Pặc ..” một cánh tay nhanh nhẹn chụp lấy tay Nấm và kéo lại , và người đó k ai khác chính là Tae , bậm môi Tae dùng hết sức cố giữ lấy Nấm

-Phù, may quá , em yên tâm đã có Tae rồi

-Em biết mà, hic, Tae nhất định sẽ cứu em.. hic…em xin lỗi

-Xin lỗi gì chứ, Nấm ngơ, em cũng bị lừa thôi , mai một về tính nợ sau hén, hihi

-Ây da, sến quá đi ,hình như tụi mày quên sự tồn tại của ta thì phải , haha, để ta tiễn 2 vợ chồng luôn cho có bạn …Nickhun tiến đến chỗ Tae ra vẻ đắc ý

-Tên vô lại kia , ta vừa tha chết cho ngươi mà , lấy oán báo ân hả ?

-Chỉ có đứa ngu như mi mới tha chết cho kẻ thù , ta nhất định sẽ k phạm sai lầm như ngươi đâu, haha

-Buông tay em ra đi, hắn sẽ giết Tae mất…

-Không, bình tĩnh đi,em  đừng giãy giụa

-Cứ từ từ, ta nhất định sẽ ban cho chúng bây cái chết rất “nhẹ nhàng”, rất “êm ái”, haha

Cứ tưởng hắn sẽ xô cả Tae và Nấm xuống vực nhưng hắn rút con dao găm và đâm vào bả vai phải của Tae, máu tuôn xuống chảy dọc từ tay Tae sang tay Nấm, dù rất đau nhưng Tae vẫn cố giữ tay Nấm k rời

-Ta trả lại cú đánh của ngươi lúc nãy , thấy thế nào, đau lắm hả, xin ta tha mạng đi, haha

-Tên đê tiện, có giỏi thì giết ta đi

-Ta đẩy 2 ngươi xuống vực thì ban cái chết quá dễ dãi rồi , ta thích hành hạ chúng bây từ từ , từng đứa sẽ chết trước mặt của đứa kia, haha

-Tae ah,buông em ra đi , Tae vẫn có thể quay lại giết hắn mà

-Dù là thiên đàng hay địa ngục Tae vẫn sẽ nắm tay em, tuyệt đối k được buông tay, em nghe rõ chưa

Nước mắt Tae rơi xuống mặt Nấm đọng lại từng giọt long lanh, máu trên cánh tay Tae rơi ngày càng nhiều hơn khiến bàn tay Tae trở nên trơn trượt. Nickhun cứ vài phút lại rạch thêm 1 đường trên bả bai của Tae khiến máu đẫm cả lưng. Gương mặt Tae ngày càng trở nên trắng bệch vì mất máu quá nhiều.

-Tae à, em xin Tae , buông em ra đi, huhu

-Buông ra đi, ngươi buông tay thì chính ngươi đã giết Nấm đấy, haha

-Ta sẽ k để ngươi đắc ý đâu, dù sống hay chết ta vẫn ở bên cô ấy

-Em biết Tae yêu em rất nhiều, hãy sống hạnh phúc nhé, ta sẽ gặp nhau ở kiếp sau

Nói xong Nấm vùng mạnh, gạt tay Tae để tự rơi xuống vực thẳm , Tae không kịp phản ứng chỉ biết nhìn theo Nấm rơi dần xuống vực , bàn tay đẫm máu vẫn chới với trong không trung như đang cố níu kéo .

-“Nấm ahhhhhhhhhhh, … khônggggggggggg” …. Tae gào lên trong tuyệt vọng

-Chết tiệt, ngươi cũng theo nó luôn đi … Khun định ra tay hạ sát Tae nhưng Yul đã xuất hiện

-Tên cầm thú , đừng hòng hại Tae …

Yul xông vào can thiệp khiến Khun phải chống đỡ rất vất vả , riêng Tae do bị thương nên không cử động được . Khun thấy tình thế bất ổn liền tìm cách bỏ trốn, Tae cố gắng dùng chút sức lực còn lại , bẻ 1 cành gai nhọn gần đó và phóng trúng mắt Nickhun. Hắn hét lên đau đớn rồi khụy xuống, Yul tiến tới định xử hắn thì bị hắn hất tung cát đá, bụi bay mịt mù và thừa cơ hội đó tẩu thoát .

-Yul đuổi theo hắn đi, tớ k sao đâu, đừng để hắn thoát

-Vậy Tae cẩn thận nhé, tớ sẽ trở lại ngay

-Yul ah, phải lấy lại ngọc rồng nhé, …sau này Sica trông cậy vào cậu rồi

-Tớ biết rồi …Yul định quay lưng đuổi theo nhưng bỗng thấy hơi kỳ lạ khi nghe Tae căn dặn

“Nấm ngơ à, Tae sẽ k để em phải cô đơn 1 mình ở nơi lạnh lẽo dưới kia đâu, ta sẽ đến với em, chờ Tae nhé, saranghe” …

 Tae tự thì thầm  rồi buông mình xuống vực, khi Yul quay lại nhìn Tae thì đã quá trễ . Yul cũng chạy đến và kêu gào tên Tae nhưng vô ích. Tiếng khóc vang vọng cả núi rừng … Sau đó , Yul lần theo dấu máu để truy tìm dấu vết của Nickhun .

….

Về phần Sica , sau khi đi lấy nước về thì không thấy Nấm và Nickhun đâu nữa, cô chạy tìm xung quanh thì thấy có vết máu ở gần bờ vực, cô sợ hãi tìm quanh nhưng k thấy tăm hơi. Lát sau , bỗng nhiên Chansung xuất hiện , Sica thuật lại đầu đuôi câu chuyện và cũng tiếp tục tìm kiếm . Đến xế chiều thì 2 người quyết định xuống núi để mai tiếp tục tìm.

1 ngày …2 ngày…3 ngày …. trôi qua nhưng tung tích của 4 người : Tae, Nấm , Yul , Khun vẫn chưa thấy nơi đâu. Sica sốt ruột đứng ngồi k yên. Đến ngày thứ 5 , khi 2 người định đi vòng quanh đảo tìm thì bỗng nhiên mặt đất nổi cơn địa chấn .

-Chết, động đất rồi, mau chạy thôi

-Chạy đi đâu, chúng ta đang trên đảo mà

-Phải thoát khỏi đây bằng bè , nếu không chúng ta sẽ bị chìm theo hòn đảo này xuốn biển mất

-Cái gì , còn 4 người kia thì sao, bỏ lại ư, không , ta k đi

-Nhanh đi , k còn cách nào khác đâu, biết đâu họ đã được cứu rồi cũng nên

-Đảo này chỉ có 1 cái bè , họ đi đâu được chứ, không, ta nhất quyết k bỏ lại họ, có chết cùng chết, ngươi đi 1 mình đi

-Vậy thứ lỗi cho ta …

Chansung đánh Sica ngất xỉu rồi sau đó hì hục đẩy chiếc bè mà hôm trước mọi người đã làm ra , ẵm Sica đặt lên bè và đẩy bè ra biển .

Chansung’s pov :

“Xin lỗi Sica , tôi biết cô tỉnh lại sẽ trách tôi nhưng tôi k còn cách nào khác, tôi k thể trơ mắt nhìn cô chết được, cứu được ai thì mừng người đó.

Mọi người ơi, tôi có lỗi với mọi người vì k thể cùng chết tại đây vì tôi còn trọng trách tại quê nhà. Tôi mong mọi người tha thứ và phép màu sẽ phù hộ mọi người bình an.”

-end pov-

Chansung cay đắng chống bè đi , nhìn từng tảng đá , hòn cây bị đổ sụp mà lòng anh tan nát . Nhưng bỗng nhiên, từ đâu phía trong bụi rậm xa xa, Nickhun đang chạy hộc tốc đến miệng kêu la : “cứu ta với, cứu ta”

Chansung k tin nổi vào mắt mình, lập tức ngừng chèo , gọi Nickhun chạy về hướng bè. Khi Khun vừa trèo lên được bè thì Yul cũng từ xa xuất hiện , mặt đằng đằng sát khí hét lên : “ta phải giết ngươi, Nickhun”

Chansung lấy làm lạ nhưng Khun đã giật tay chèo và đẩy bè ra thật xa ,cố ý  k cho Yul  lên bè .Chansung vội cản lại thì bị hắn dùng mái chèo đập vào đầu bất tỉnh. Sau đó hắn cố chèo bè thật nhanh để Yul k đuổi theo kịp . Yul vốn là tay bơi cừ khôi nên quyết tâm đuổi theo nhưng khi sắp đến gần bè thì  bị dòng nước xoáy cuốn ra xa nên k tiếp cận được.

Nhìn Yul mất hút trong làn nước và hòn đảo sau lưng dần dần chìm xuống , Nickhun thích thú hét vang trời :

-Haha, đây là kết cuộc của những kẻ chống lại ta, bây giờ ta là bá chủ

….

Khun loay hoay định mở hộp ngọc rồng nhưng hắn k sao mở được, tìm mãi k thấy chìa khóa , hắn nghĩ Nấm đã giấu đi. Ban đầu Khun định sẽ ném Chansung và Sica xuống biển nhưng nghĩ lại vẫn cần họ phụ chèo bè và lợi dụng khi cần nên vẫn giữ lại. Chansung tỉnh lại thấy mình đang trên bè cùng Khun và Sica thì hỏi ngay

-Yul đâu, anh k để Yul lên bè sao

-Câm ngay thằng điên, Sica nghe thấy bây giờ , tại ta sợ dông người bè chìm nên k cho Yul lên thôi, ta đã cứu 2 ngươi đó

-Cứu ta, anh cứu bản thân thì có , anh làm gì xấu xa mà Yul đòi giết anh

-Ta k cần giải thích với ngươi, nghe lời thì ta cho sống còn ngoan cố thì ta sẽ cho 2 đứa xuống biển luôn đó

-Anh dám…

-Việc gì mà ta k dám , đừng để Sica phải chết theo ngươi

Chansung đành hậm hực bỏ qua cho Nickhun. Khi Sica tỉnh lại thấy mình trên bè , cô vô cùng đau đớn, Chansung định an ủi thì Khun lập tức nhảy vào ôm cô và dỗ dành .

-Đừng khóc nữa, vì động đất nên chúng ta mới thế này, bọn tôi đâu muốn bỏ lại ai

-Huhu, Yul ah, Nấm ah, Tae ah, sao k cùng nhau trở về chứ

-Sự thật thì Yul … Chansung định nói nhưng Khun liếc ngay

-Yul thế nào , anh gặp Yul sao ? … Sica hỏi dồn

-Àh không, ý tôi là chắc Yul cũng chung số phận với Tae và Nấm rồi, xin cô đừng quá đau lòng… Chansung k thể nói tiếp vì sợ Khun sẽ giết Sica

Sica ngồi sụp xuống khóc lóc, Khun và Chansung tiếp tục chèo bè , làn nước xanh thẳm tung bọt sóng , mặn đắng như giọt nước mắt Sica

Nickhun’s pov :

Rất có thể Nấm đã giao chìa khóa cho Sica hoặc có thể nó cũng biết cách mở hộp, mình phải giữ mạng của nó để còn mở chiếc hộp đáng ghét kia .

Còn tên Chansung cứng đầu kia khi về đến đất liền , ta sẽ tìm cơ hội hạ thủ ngươi, k thể để ngươi đe dọa ta mãi thế

-end pov-

 ........

 p/s : Cuộc phiêu lưu này sẽ còn diễn biến thế nào nữa ? Yul, Tae và Nấm có thoát được hòn đảo ấy không ? số phận Sica sẽ ra sao ….nhiều câu

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net