Chuyến Đi Nhật Bản P.2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thời điểm này tầm cuối tháng 06 năm 2014 trong lúc hai bạn trẻ khoác tay nhau ở sân bay thì có một bạn khán giả trẻ chụp được một vài khoảnh khắc ngọt ngào này và được viết thành bài báo, tiêu đề chuyển hẳn sang Khánh thành " bạn trai tin đồn " của Khởi My. Fans của hai bạn trẻ tươi như được mùa bởi những tấm ảnh như thế này bởi không dễ có được những giây phút như thế này của hai bạn khi rời sân khấu. Cả đoàn lúc này đang trên đường đi lưu diễn nên chưa cập nhật kịp tin tức này.

Nhật Bản. lúc này trời đang mưa...

Anh Tuấn : mừng vì cả nhà đã đến nơi an toàn, giờ chúng ta đi ăn luôn nha.

Má Năm : trời đang mưa mà, không đợi tạnh mưa rồi đi ?

My : Năm ơi con đói.

Huy Nam + Khánh : con cũng đói bụng lắm Năm ơi.

Má Năm nhìn Anh Tuấn : Năm à, bụng con sôi ùng ục này.

Má Năm cười: ờ thì đi chứ làm sao bây giờ, dẫn theo một bầy đống con người ham ăn mệt quá.

Khánh : Năm ơi, con muốn đi chung dù với My, Năm cho My đi cạnh con khi ở đây nha.

Má Năm : cậu đi cạnh con gái tôi thì ai lo cho thân già này ?

Anh Tuấn và Huy Nam : hai người đẹp trai nhất làng đang đợi người đẹp Năm chọn lựa.

Má Năm chỉ Huy Nam : Năm chọn người trẻ tuổi, xin lỗi ông già Tuấn.

Anh Tuấn : Nam còn trẻ , lo lắng chăm sóc cho Má một hồi là mệt, bỏ cuộc sớm cho coi, Má phải chọn con chứ. Người đàn ông chín chắn tràn đầy niềm tin.

Huy Nam : không có đâu Năm, Năm là người con yêu mến nhất, con nguyện chăm sóc cho Năm mãi.

My : hai người giành mẹ của em hả.

Má Năm : vậy không phải Khánh giành con của Năm hả ?

Khánh : con đâu có dám giành đâu ạ, con chỉ muốn chăm sóc My, đỡ đần một phần trách nhiệm chăm sóc trẻ em cho Năm bớt mệt thôi.

Má Năm : vậy hả, vậy Năm không đồng ý thì sao ?

Khánh lắc đầu : con bung dù che cho My luôn rồi, lúc nãy Năm không nói gì là chứng tỏ Năm đồng ý rồi. Người lớn không được thay đổi chính kiến xoành xoạch như vậy là dạy hư mấy đứa nhỏ.

Anh Tuấn : dẻo miệng thấy sợ luôn. Có cây dù mà nói quá trời nói.

Trong khi đi cùng với mọi người trong đoàn nghệ sĩ, đúng như lời đã nói Khánh đi cùng My suốt bởi Khánh sợ My đi lạc, do là My ít quan sát khu vực xung quanh khi đi chơi, My thích chỗ nào  là My chạy đến khu vực đó thôi, không để ý điểm đó gần chỗ nào, đường gì.

Đại Bàng đi sau lung hai bạn trẻ cùng với Má Năm và Huy Nam, thấy hai bạn đáng yêu quá nên chụp hai bạn mãi.

Đại Bàng : hai đứa đáng yêu quá Năm há.

Má Năm gật đầu : ừ nhìn rất dễ thương.

Huy Nam : con hỏi Năm này nha, Năm thấy Khánh như thế nào ?

Má Năm : con muốn hỏi về Khánh ở khía cạnh nào ?

Huy Nam : công việc và tình cảm ạ.

Má Năm : trong công việc Khánh rất khá, có cố gắng,rất ngoan, rất có tài tương lai tụi con sẽ thành công không nhỏ đâu. Còn trong tình cảm thì....

Anh Tuấn : sao Năm đắn đo vậy, Năm đang xem xét gì ở Khánh ?

Huy Nam : Năm biết Khánh nó thích bé My không ?

Má Năm : biết chứ, má biết từ lúc Khánh mới nhá nhem ý định cơ. Nhưng mà......

Anh Tuấn : Má ngại tuổi của Khánh nhỏ hơn My quá nhiều như mọi người bàn tán ?

Má Năm : cũng đúng và không đúng. Má không bị ảnh hưởng bởi dư luận. Má đắn đo là do không biết hai đứa nó sẽ như thế nào, tuổi Khánh trẻ hơn My quá nhiều,  nếu sau này Khánh nó thay đổi vì người khác khi My My đã mở lòng rồi thì khổ con bé. Khánh mới va chạm cuộc sống showbiz phức tạp này chưa lâu, nó còn rất non nớt như tờ giấy trắng ở một số khía cạnh. My My thì chưa bao giờ yêu có nhiều tin đồn với bạn khác giới và thân thiết trong thời gian dài như với Khánh.

Huy Nam : nhưng mà biết đâu lần này Khánh nhà ta nghiêm túc ạ ?

Má Năm : biết đâu đây chỉ là rung động thoáng qua ? Lỡ như sau này nhóm con hợp tác với ca sĩ hoặc diễn viên nữ khác rồi Khánh cũng như thế này thì sao ?

Anh Tuấn : Năm nói cũng đúng, tuổi trẻ mà hay có cái từ gọi là " bồng bột " nhưng mà không phải không có người rung động thật sự mà Năm.

Má Năm : chúng ta đều không đoán được tương lai như thế nào, Năm cũng nói là nếu thôi.

Anh Tuấn : Năm lo chi cho mắc công thêm nếp nhăn vậy. Trong kinh Phật giảng dạy rằng có duyên số mới gặp gỡ làm bạn bè giữa biển người trên thế giới, hoặc là hai người này mắc nợ nhau hoặc là định mệnh thật sự đã kéo họ đến với nhau, dù là duyên hay là nợ thì phải do hai đứa tự quyết định thôi chứ đâu có tránh đi đâu được. Chạy trời không khỏi nắng mà, tránh thì tránh mà gặp là gặp thôi, bất cứ ai khi không biết trân trọng người bên cạnh, làm việc sai trái thì họ sẽ mất đi nhiều thứ và nhận được hậu quả không tốt. Luật nhân quả rất rõ ràng.

Má Năm : Má biết chớ, nhưng đặt ở cương vị là mẹ thì có nhiều vấn đề hơn con ơi, nỗi lòng người mẹ thì đàn ông như con khó cảm nhận được hết.

Huy Nam : Con nghĩ Năm nên nói chuyện cùng cả hai đứa luôn đi, Năm là người từng trải nên Năm sẽ nhất quán trong suy nghĩ hơn tụi con.

Má Năm : cũng từng suy nghĩ qua nhưng mà có lẽ lúc này hơi sớm vì vẫn chưa đến đâu mà.

Anh Tuấn : vậy cứ âm thầm dõi theo hai đứa nhỏ vậy. Thời gian sẽ là nhân chứng tốt nhất mà Má.

Tiếp theo những ngày sau đó quả thật được sự đồng ý của má Năm Khánh nhà ta bước thêm một bước tiến với Khởi My như là đi ăn ngồi cạnh My suốt, chăm sóc My nhiều hơn, hình chụp chung của hai người càng ngày càng nhiều, số lượng vượt lên cả nghìn tấm hình.  ( Cặp đôi bạn bè tốt của chúng ta bắt đầu khởi nghiệp sự kiện tình yêu từ giây phút này đây nhé cả nhà )

Sau khi diễn xong, cả nhóm cùng nhau đi ăn mừng cho buổi diễn thành công sẵn tiện bù năng lượng cho buổi chiều chưa ai ăn gì cả. Trong quán ăn Khánh ngồi kế My, Má Năm, Huy Khánh và Anh Tuấn, theo thứ tự như vậy luôn..

My đang xem lại hình chụp trên điện thoại – vừa xem vừa cắn móng tay : Năm ơi, điện thoại con hình chụp lên hai nghìn tấm rồi, con mới xóa quá trời mà mấy hôm nay chụp còn nhiều hơn hình con xóa bớt.

Má Năm : hai đứa con cùng một bệnh mà, ở đâu – lúc nào cũng chụp quá trời, hình này phần lớn toàn hai đứa không đó thôi. Coi chừng theo phong trào giới trẻ rồi, hãy cảm nhận xung quanh đi mình đi, dán mắt vào điện thoại mãi.

Anh Tuấn : Điện thoại con cũng nhiều hình hai đứa nó lắm nè Năm.

Má Năm : Bệnh chung của xã hội mà, khó tránh khỏi. Thử bữa nào buông cái điện thoại xuống, 24h không đụng vào đt được không ?

Cả nhóm : Dạ không thể.

Huy Nam : nửa tiếng mà không dọc điện thoại thấy khó chịu lắm Năm ơi.

Khánh : tụi con cập nhật thông tin thế giới mà.

Anh Tuấn : Con phải lưu giữ khoảnh khắc đẹp trong cuộc đời , khoe với mọi người nữa chớ.

Khởi My : đây là vậy bất ly thân của con mà.

Má Năm : lý sự, vậy sao không cập nhật tin tức bằng cách đọc báo giấy, trao đổi trực tiếp với bạn bè ?

Khánh : nhiều khi qua lời người này người kia sự việc bị nói quá thì sao chính xác được Năm  xem trên mạng là chính xác nhất.

Má Năm : chắc là báo mạng luôn luôn đúng không ? nếu như con tìm người tin tưởng để trò chuyện thì thề gì mà con không biết được sự thật chính xác ? Thời của Năm đâu có điện thoại di động mà xài nhưng vẫn tốt đó thôi.

My lại tiếp tục cắn móng tay : nhưng mà bây giờ thời đại công nghệ mà Năm. Ai ai cũng như vậy hết.

Má Năm : phần lớn ai cũng nghĩ như con nên các con thành con nghiện của công nghệ rồi. Bắt kịp thời đại luôn rất tốt, nhưng nên là ở mức độ vừa phải, không lệ thuộc. Ví dụ bây giờ chúng ta đi cùng nhau nhưng mỗi người cứ dung điện thoại của mình thì không có ai nói chuyện với nhau hết, tình cảm ngày càng nhạt dần vì thiếu cảm xúc. Sự vô cảm không còn xa nữa đâu.

Anh Tuấn : không có đâu, tụi con chưa đến mức đó, hứa chắc luôn.

Má Năm : vậy nãy giờ mỗi đứa chẳng phải cầm một cái đt là gì ?

Huy Nam để điện thoại vào túi quần : dạ cất rồi, cất hết rồi.

Khánh : mai mốt đi ăn tụi con không dùng điện thoại trong lúc ăn nữa. Ai làm sai đóng phạt cho Năm hai chục nghìn.

Khởi My : tái phạm cùng một lỗi là cứ nhân đôi, nhân ba..tăng theo cấp số nhân tiền phạt cho Năm. Năm chuẩn bị thành triệu phú luôn.

Má Năm cười : thu hai chục nghìn thì khi nào mới giàu như cô nói ?

Khởi My vẫn cắn móng tay : thì nhanh mà Năm. Tích tiểu thành đại

Khánh vỗ nhẹ lên tay My : đó nha, cắn mong tay mãi, đã bảo không có cắn móng tay mà.

My dỗi : nhưng mà người ta quen rồi, không cắn móng tay thấy ngứa tay, khó chịu lắm.

Khánh : nãy giờ thấy mấy lần rồi mà không nói, cắn móng tay hoài mai mốt bị giun ở trong bụng một đống choi coi.

My : làm gì nhanh vậy ? cắn có tý xíu bỏ xuống liền mà. Với lại tay My sạch lắm.

Khánh : vi trùng đâu có nhìn bằng mắt thường, My mà bị nhiễm trúng giun đũa á, nó dài hơn cây đũa luôn, bò lung tung trong bụng My đó.

My ôm bụng : gì cắn móng tay mà bị giun dài như cây đũa ghê vậy.

Khánh lấy  điện thoại ra : nè đâu có nói xạo đâu, hình giun đũa nè, thấy ghê chưa.

My : gì ghê dạ, sợ quá, Khánh gửi hình qua cho My lưu lại với. My tự nhắc My luôn.

Má Năm xòe tay : đưa bốn chục đi rồi gửi gì gửi.

Khánh và My ỉu xìu : tụi con mới lần đầu mà Năm, nháp được không ?

Má Năm ngoắc ngoắc tay : cống hiến cho lãnh đạo nhanh lên, công chức nhà nước phân xử rất công minh.

Anh Tuấn cũng lấy điện thoại ra : chụp lại khoảnh khắc nộp tiền phạt rồi đăng lên page mới được.

Má Năm sau khi lấy tiền từ Khánh và My thì chuyển hướng qua Anh Tuấn : tới luôn đi bác tài.

Huy Nam : thôi xong, cán bộ quá cứng, lia từng khoảng khắc.

Khánh cười: tụi em mở hang đắt quá, vậy là má Năm xung công quỹ được sáu mươi nghìn.

Má Năm : Cứ vô tư mà vi phạm, má luôn mở rộng bàn tay thu quỹ nếu các con có nhiều tiền.

Lúc này món cua được dọn lên bàn, Khánh nắm nhẹ tay My dưới gầm bàn

Khánh nói nhỏ với My : để Khánh bóc vỏ cua cho My nha.

My gật đầu cười cười : cảm ơn, mà tay Khánh sạch không ?

Khánh bị tuột cảm xúc : tay sạch lắm , nãy giờ chỉ cầm tiền thôi.

Huy Nam : không sao đâu My, ở dơ sống lâu mà.

Không phải ngẫu nhiên mà con trai luôn muốn ngồi cùng người con gái mà mình thích, không tự nhiên mà người con gái để yên cho con trai khoác vai....Tất cả phát xuất từ bản năng tình cảm của con người với nhau, con trai luôn muốn ngồi kế bên người con gái mình yêu thương để chăm sóc, bảo vệ. Con gái khi đồng ý cho con trai khoác vai, khoác tay, nắm tay ( tạm gọi là tình cảm ở mức độ nhẹ nhàng ) cũng đồng nghĩa với sự tin tưởng, một lời đồng ý nhẹ nhàng chấp nhận ở bên người đó. Theo thời gian hành động này trở thành thói quen khó thay đổi trong cuộc sống nhưng là thói quen này chỉ dành cho một người mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net