Chap 25: Bất quá thế này đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 “ Phiếu sử dụng vô thời hạn…Phiếu sử dụng vô thời hạn…”

 “ Cậu đang nói gì thế? Phiếu sử dụng gì?”

 “ Phiếu sử dụng vô thời hạn…Phiếu sử dụng vô thời hạn…Phiếu tự do sử dụng….Phiếu tự do sử dụng….Không phải, không phải cái này….”

 “ Cậu đang lầm bầm gì thế?”

 Lớp phó kề sát mặt vào trước mặt tôi, dáng vẻ đó chính là phim khủng bố làm bùng nổ các phòng bán vé vào năm sau. Lớp phó nheo mắt nhìn tôi, nói:” Cậu rốt cuộc bị sao thế?”

 “ Cậu đừng làm phiền tớ, tránh qua một bên.”

 Bởi vì phiếu sử dụng vô thời hạn hôm qua kích động tôi quá lớn, tôi bất giác nói một mình. Lớp phó xem lời nói của tôi như gió thoảng bên tai, nói tiếp:” Này, cậu biết không?”

 “ Biết gì?”

 “ Cậu rất hấp dẫn đấy.”

 “ Là ý gì?”

 Lớp phó lại áp sát mặt gần tôi, sau đó nói :“  Nghe nói một tên lớp 12 thích cậu?”

“Hả…?” Nghe lớp phó nói, tôi tròn mắt kinh ngạc, đúng là xưa nay chưa từng nghe. “ Này, hôm nay không phải ngày cá tháng tư. Nếu cậu muốn lừa tớ thì thôi đi.”

 “ Không phải, không phải như thế! Tớ nghe bạn tớ nói. Nghe nói hắn tự mình thú nhận.”

 “Hì!”

 “Vốn dĩ, hắn tưởng cậu và Yuri yêu nhau, Nhưng vừa nghe được Yuri là em họ cậu, hắn rất vui. Lúc đó, tớ cũng không tin. Nhưng thông tin hắn thích cậu, chớp mắt đã lan truyền trong lớp học. Để bịt miệng bạn bè trong lớp, hắn đã mời họ đi ăn. Nhưng như thế cũng không có tác dụng, lấy đâu ra vật gì có thể bịt được miệng người chứ?”

 Tôi không tin những gì lớp phó nói, chuyện này tuyệt đối không thể! Nhưng tôi vẫn mừng thầm trong bụng, đây là chuyện làm người ra vui. Nhưng tôi thật sự đã cảm nhận được tai hoạ mà những mối tình qua đường mang lại. Chính là chuyện tấm hình bị chụp lén lần đó.

 “ À, chính là người vừa mới đi qua.” Lớp phó nói. Tôi nhìn theo hướng lớp phó chỉ, một tên cũng khá đẹp trai.

 “ Có thật là hắn? Cậu không phải đang lừa tớ chứ ?”

 “ Tất nhiên không phải lừa. Là hắn tự nói hắn thích cậu, nói nào là cậu rất hấp dẫn….”

 “ Hấp dẫn? Nhiều câu ca ngợi như vậy, tại sao lại nói hấp dẫn nhỉ? Tại sao lại nói những lời như thế với một người con gái nhã nhặn như tớ?”

 “ Cậu điên rồi à? Có phải muốn từ cửa sổ nhảy xuống dưới?” Lớp phó giả vờ như đẩy tôi xuống.

 Tôi đẩy lớp phó ra, đi thẳng vào nhà vệ sinh, lớp phó đi theo sát phía sau tôi.

 Từ nhà vệ sinh đi ra, tôi đúng lúc chạm mặt với hắn. Tôi đi qua, giả vờ như không biết gì. Nhưng…

  “ Lee Donghee! Jessica, chính là hắn, chính là hắn!”

  Chết, thể diện của tôi bị mất sạch rồi.

 Người tên Lee Donghee tài hoa, phong độ đó đứng chôn chân tại chỗ, tôi cũng sững người ra. Tuy học cùng trường, nhưng tôi cảm thấy hắn rất lạ. Tôi gật đầu chào người tên Donghee đó, rồi trở về lớp, thật không muốn tưởng tượng, Donghee được tôi chào thì hắn sẽ thế nào.

  Vừa về tới lớp, điện thoại tôi rung lên, 2 phút nữa thì vào học rồi.

 “ALô. Xin chào!”

 “Đang làm gì thế?”

 “Kwon Yuri? Tớ đang định hỏi cậu đây? Sao cậu gọi điện cho tớ?”

 “ Học tiếng Anh thế nào rồi?”

 “ Tàm tạm. Tớ không tệ đến nỗi làm cậu phải lo lắng đâu, yên tâm đi.”

 “ Nếu quả thật không hiểu, thì đến hỏi tớ nhé.”

 Tên này, lại xem thường tôi?

 “ Tớ chưa ngốc đến mức đó đâu. A, đói quá.”

 “ Đói hả? Mới ăn sáng không bao lâu, đã đói nhanh thế à? Cậu đang mang bầu hả?”

  “ Cậu nó bậy gì thế! Tớ thật sự đói rồi, đói quá đi”

 “ Muốn ăn gì?”

 “ Tớ muốn uống sữa. Là sữa! Cậu sẽ mua cho tớ chứ?”

 “ Đừng nằm mơ!”

 Đúng thế. Tớ lại mong cậu mua sữa cho tớ, hay là giết tớ đi.

 “ Này.”

 “Hử?”

 “Không có gì. Chuông reo rồi, tớ cúp máy đây.”

 “ Thôi được. Thế….”

Tít…tít…tít…

 Thật là một tên chán ngắt. Tôi cứ nhìn vào điện thoại đã đóng lại, đến khi thầy bước vào lớp. Thầy dạy lịch sử bước vào lớp, điểm danh trước, sau đó, thầy giở sách, bắt đầu giảng bài.

 Biệt hiệu của thầy dạy lịch sử là “ Thuốc ngủ”. Thầy vừa mới giảng được 5 phút, các bạn lần lượt nằm xuống chìm vào giấc mộng.

 “ Kén chồng hay là cưới chồng là một loại giống như chế độ ở rể bên nhà gái.Chủ yếu thịnh hang vào trước thời đại Triều Tiên. Nhưng sau này dần dần giảm bớt. Điều này không phải nói suốt đời đều sống ở nhà vợ. Chủ yếu là trước tiên sống bên nhà vợ một thời gian, sau đó trở về sống ở nhà mình. Cho nên, thường sẽ không sống cả đời bên nhà vợ. Gần đây…làm sao có thể nhìn thấy phong tục ở rể bên nhà vợ gì chứ. Ai lại muốn ở rể. Cho dù thỉnh thoảng sẽ có, những cũng không ở quá lâu.”

   Tôi nhìn thấy rồi, hơn nữa cũng cảm nhận được rồi.

 Có hai ánh mắt rực lửa đang đổ dồn vào tôi. Tôi quay lại, phát hiên Fany và lớp phó đang nhìn tôi với vẻ mặt như muốn nói: ”Lương tâm không dễ chịu hả?”

 Các cậu muốn nói gì với tớ?

 Nhờ phúc hai vị, tiết học này tôi mới không buồn ngủ, tinh thần phấn chấn. Vừa tan tiết, Fany và lớp phó bay lại chỗ tôi.

 “ Ái chà, đúng thế đấy, hoá ra đó chính là "kén chồng"! Lại gọi là ở rể"" nhà vợ!”

 “Các cậu muốn nói gì?” Tôi trừng mắt nhìn Fany, lần này, nó lại dám liên kết với lớp phó tấn công tôi.

 “ Tớ chỉ ngưỡng mộ cậu. Cậu lại có thể "kén chồng".”

 “Không đúng! Nói theo cách hiện đại là ở "rể" nhà vợ! Thật ngưỡng mộ chết đi được. phải không? Như thế là có thêm sức lao động, gọi là sức lao động của người giám sát. Thật là một gia đình giỏi giang!”

 Trong tình huống này, tôi chưa chửi thề là vì sức chịu đựng của tôi đã lên tới cực điểm. Ngực tôi đã phình to hơn cả trời.  Nhưng…nhưng…tại sao tôi có thể khống chế lưỡi mình không chửi thề, lại không thể khống chế nắm tay mình chứ?

 “ Này này, đừng…đừng nói nữa” Fany nhìn thấy tôi nắm chặt tay, liền nói. Nhưng lớp phó hình như đã bán rẻ lí trí mình rồi, tiếp tục chế nhạo tôi.

 “ Ở "rể"? Thật hay đấy! Sao lại không có bản lĩnh thế nhỉ? Thật khiến người ta lo lắng, Ưm…có điều, người đó nhất định rất bản lĩnh. Nếu không làm sao có thể ở "rể" được chứ … hử?”

 Rầm! Tôi đột nhiên đứng dậy khỏi ghế, ghế ngã rầm xuống đất. Tôi không nới lỏng nắm tay đang nắm chặt của mình, từ từ ngẩng đầu lên, tôi và lớp phó, bốn mắt nhìn nhau. Lớp phó lúc này mới nín thở.

  Chính lúc naỳ.

   “ Em nào là Jessica Jung?”

 Tôi ngẩng đầu nhìn, một chú lạ hoắc đang nhìn ngó xung quanh.

 “ Là em.”

 Chú nhìn thấy tôi, vẫy tay bảo tôi đi ra. Tôi nới lỏng nắm tay, đi lại chỗ chú, chú cười toe toét với tôi, nói:"”Sữa tươi, sữa chuối, sữa dâu, sữa sôcôla, tất cả 4 hộp.”

 “Hả? Con không mua mấy thứ này.”

 “ À! Là một học sinh lớp 4 khối 11, tên Kwon Yuri đặt.”

 Lúc tôi mặt ngạc nhiên , nhận cái túi đựng đầy sữa mà chú đưa, điện thoại có tin nhắn.

 “ Tớ chọn, tớ thích, ( chừa tớ một hộp)… Kwon Yuri”

“ Tớ chọn, tớ thích à?”

 “ À, sao lại chừa cho tớ hộp sữa sôcôla?”

 “ Mấy hộp khác đều bị các bạn trong lớp uống hết rồi. Bọn họ biết được, cậu nghe tớ muốn uống sữa nên mua cho tớ, thì không dùng những lời như "Ở rể" nhà vợ gì đó để chế nhạo tớ. Họ cũng không nói những câu như có hay không có bản lĩnh gì đó nữa.?

 “ Một học sinh trung học mà có bản lĩnh mới lạ.”

 “ Thế à?”

 “ Đồ ngốc.” Tôi đã quen với cách khiêu khích của Yuri, nhưng tại sao, tôi vẫn cảm thấy sâu thẳm trong lòng có cơn giận đang sôi sung sục.

 Lúc vừa nói chuyện với Yuri vừa băng qua đường, đột nhiên có một chiếc xe hơi lao nhanh về phía chúng tôi.

 “Á!”

 Tôi sợ cứng cả người, lúc này, có một cánh tay ôm chặt lấy tôi. Đến khi tôi định thần lại nhìn, Yuri ôm chặt tôi vào lòng và đang nhìn chằm chằm vào chiếc xe hơi lao đến với vẻ mặt đáng sợ. Chiếc xe điên đó lao qua chỗ chúng tôi đứng, đâm vào tường, tài xế xe đó chắc bị nát cả người rồi. Yuri buông tôi ra, chầm chậm đi lại chiếc xe, xung quanh cũng nhốn nháo cả lên, mọi người vây lại. Yuri mở mạnh cửa xe, kéo người trong xe ra như nhổ hành. So với chiếc xe bị đụng không ra hình dáng gì, tình trạng của ông tài xế này xem như còn tốt.

 Đầu tiên, Yuri nắm thân áo trước của người đàn ông đó, bắt đầu tra khảo:”Này….mẹ kiếp…Ông làm gì thế hả?”

 Chú tài xế làm người ta khó chịu đó, trán chảy máu trong một ngày nắng nóng gay gắt này. Ông ta hình như say rồi, nếu không thì, sao ông ta không biết rõ tình hình? Phải biết bây giờ không phải lúc ông ta la hét.

 “ Mày.…Đồ chó!”

 “ Nếu lúc nãy đụng phải cô ấy thì làm sao? Hả?” Yuri giận dữ nhìn hắn, hình như thật sự sẽ không tha cho ông ta, Yuri hùng hùng hổ hổ nói.

 Nhưng chú say mèm đó đã mất đi khả năng phán đoán.”Không việc gì … không việc gì…dù sao cũng đều chết cả!’

 “ Đừng có gào vào tai tôi! Khốn kiếp!”

 “ Cái…cái gì? Đồ nhãi con!”

 Tôi phải ngăn Yuri lại, nếu cứ thế này có khả năng Yuri sẽ giết ông ta mất. Nếu là trước đây, xảy ra tình huống thế này, tôi nhất định sẽ đe doạ, đòi đánh ông ta, nhưng Yuri độc ác hơn tôi, cậu ấy tuyệt đối sẽ không nhẹ tay như tôi.

 Tôi chạy lại bên Yuri nhanh như cơn gió, Yuri vừa giơ tay lên định đánh, tôi nắm chặt nắm tay cậu ấy.

 “ Bỏ ra!” Đám đông xung quanh nghe Yuri nói thì lập tức yên lặng, xem ra, trong tai họ, câu “bỏ ra” tức là “ câm miệng”.

 “ Dừng tay! Đừng đánh! Ông ta là bậc cha chú cậu, cậu dừng tay!”

 “ Là ông ta tự mình nói muốn chết. Nếu đã muốn, tớ giúp ông ta toại nguyện.” Ánh mắt Yuri lạnh thấu xương hơn gió ở đỉnh Hymalaya, sắc nhọn hơn cả lưỡi dao. Cả người Yuri, từ đầu đến chân đều toát lên vẻ lạnh lùng, xem ra, Yuri vốn chỉ định nói thôi, nhưng nghe nói ông ta nói, lập tức mất đi lý trí.

 “ Tớ bảo cậu dừng tay!”

 “ Loại người như ông ta không đủ tư cách tồn tại trên đời này.”

 Thật sự mất đi lý trí rồi, lần này thì xong rồi. Tôi vẫn nắm chặt nắm tay Yuri. Trong số con gái, vóc dáng tôi không phải là thấp bé, nhưng tôi vẫn phải lấy hai tay nắm chặt nắm đấm của cậu ấy.

 “ Mày …. là đồ khốn… Hai đứa mày…hức….đang…làm gì.”

 A, ông này thật làm người ta tức chết.

 Yuri lắc mạnh ông ta, nói:” Tại ông , cô ấy suýt chút nữa bị thương, ông không những không xin lỗi, còn nói muốn chết? Muốn chết phải không? Hôm nay, tôi sẽ cho ông thấy đường xuống suối vàng như thế nào?”

 Yuri đe doạ, tôi cảm thấy cậu ấy càng nắm chặt nắm đấm của mình hơn. Tôi quả thật hết cách…Thật sự không còn cách nào khác , hét lớn:”Cậu! Không định tặng quà cho tớ à?”

 “ Quà gì?” Giọng nói khô khốc của Yuri làm tôi thấy rát trong cổ họng. Tôi có thể làm gì chứ, sau khi suy nghĩ kĩ lưỡng, chỉ còn cách này mới ngăn cản được cậu ấy.

 “ Tớ muốn dùng…phiếu sử dụng vô thời hạn! Mau theo tớ về nhà !”

 Im ắng vài giây.

 Tôi ngẩng đầu, nhìn thấy vẻ mặt Yuri đã dụi đi nhiều, bởi vì, cậu ta đang nhẹ mỉm cười.

 Yuri ném ông ta xuống đất, nói “ Nếu để tôi thấy ông lần nữa, ông chết chắc. Mẹ kiếp!”

 Thời gian gần đây, đây là lần đầu tiên tôi nghe Yuri chửi câu nhẹ như thế. Sau khi chúng tôi rời khỏi không lâu, thì cảnh sát đến hiện trường. Đúng thế, xem như đã giải quyết được một việc lớn.

 Tôi hy vọng như thế là kết thúc rồi, nhưng…

 “ Tớ muốn tặng quà cho Sica.”

 Nói khoa trương một chút, giọng nói này có phần quá thân mật. Có lẽ, cậu ta muốn chọc tôi cười, điều này làm tôi thấy bất an. Tôi thật sự muốn đi chậm một chút, lại bị cậu ta kéo về nhà.

 Vừa về đến nhà, tôi viện cớ phải đi tắm, chạy ngay lên lầu. Tôi trốn vào nhà vệ sinh nhanh như gió, sau đó, cố gắng tắm thật lâu, thay quần áo. Nhưng như thế cũng không tới một tiếng đã tắm xong rồi.

   Cộc cộc cộc !

  “ Này, cậu đang giặt quần áo à? Hả?” Yuri gõ cửa buồng tắm , nói.

  “ Hả? À...tớ…đúng thế…tớ đang tắm!”

  “ Trước khi tớ tông cửa vào, mau mở cửa ra!”

  “ Câm miệng! Lúc người ta đang tắm, phá cửa vào là quấy rối tình dục đấy!”

  “ Thế à?”

  “ Ừ!”

 Bỗng nhiên, tôi nghe thấy tiếng chân Yuri bước đi. Tôi cảm thấy rất lạ, ngồi xuống bồn tắm.

 Tôi không phải không thích, tôi thích đôi môi mềm mại của Yuri. Hơn nữa…cậu ấy cũng khá thành thạo. Nhưng không biết tại sao, tôi cảm thấy rất xấu hổ, bởi vì, luận về tuổi tác, tôi là chị. Nhưng tôi cứ cảm thấy, mình bị Ng khống chế trong lòng bàn tay.

 Cạch.

 Tôi đang chìm trong suy nghĩ, đột nhiên cánh cửa vang lên âm thanh khiến người ta bất an. Tôi ngẩng đầu lên nhìn, cánh cửa đáng chết đó mở một nửa. Yuri thò đầu vào, miệng cười toe toét:” Gần đây thịnh hành kiểu mặc quần áo tắm à?”

 “Ơ….ơ!”

 “ Tóc cũng ướt rồi. Xem ra, hình như cậu đã tắm xong rồi?” Yuri toét miệng cười, sau đó, cậu ta bước đến chỗ bồn tắm tôi đang ngồi.

 Cậu ta đứng trước mặt tôi, giơ tay ra:” Đứng dậy đi. Ghét thì nói ghét. Tuy trong lòng tớ rất đau, nhưng tớ không tệ đến nỗi làm người con gái mình yêu sợ hãi.”

 “ Yuri…” Tim tôi ấm lên, bỗng cảm thấy mình thật tệ. Vì, tuy chỉ là trong phút chốc, nhưng tôi thật sự từng nghĩ Yuri rất đáng sớ. Tôi cảm thấy xấu hổ, cho nên mới từ chối nụ hôn của Yuri. Nắm tay Yuri, tôi đừng dậy.

 Yuri đưa tôi về đến cửa phòng, hôn lên mu bàn tay tôi, nói:

 “ Hôm nay như thế này vậy.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net