Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thì rơi luôn dĩa, cậu trố mắt lên nhìn Chung Nhân.

Thế Huân chau mày rồi miệng nhếch lên hơi cười:

- Được thôi.

Ánh mắt Chung Nhân bỗng nhiên sáng lên long lanh, nó lấp lánh như những ngôi sao đêm vậy. Hắn nhìn Thế Huân bằng ánh mắt cảm động. Lần này ánh mắt của Lộc Hàm dừng lại ở Thế Huân.

- Kim tổng cố chờ một năm nữa nhé.

Nụ cười của Chung Nhân tắt dần, hắn quay luôn xang Lộc Hàm định nói gì nữa thì điện thoại reo:

- Xin lỗi, tôi nghe điện thoại chút.

-…

Nghe xong điện thoại, Chung Nhân lại nở nụ cười, hắn nói:

- Tiếc thật, tôi có việc đột xuất rồi.

Ngô thiếu mỉm cười gật đầu.

Nhìn xang Lộc Hàm, Chung Nhân lại tiếp, giọng hắn nghe rất bi ai:

- Có vẻ chúng mình muốn đến với nhau mà nhiều ngăn cách quá… Nhưng không sao – Chung Nhân lại nói tiếp với giọng tự tin – Tình yêu đẹp mới có ngăn cách đúng không. Anh sẽ đi làm kiếm tiền thật nhiều để 1 năm sau chúng ta sẽ có cuộc sống thật happy. Anh đi làm đây. Lộc 33 ở nhà với Ngô thiếu phải ngoan nhé.

Vừa nói xong, Chung Nhân liền nở nụ cười phúc hậu rồi quay mặt đi ngay ra ngoài.

Lộc Hàm bần thần nhìn theo, cậu cũng không hiểu cái tên Kim tổng này đang diễn kịch gì nữa. Mặt cậu nghệt lại.

Vừa ăn xong mà nghe những lời sến này, Thế Huân muốn nôn ra ngay chỗ này. Hắn cũng sững sờ nhìn theo Chung Nhân rồi lại quay xang nhìn Lộc Hàm :

- Em có vẻ đắt giá nhỉ?

Lộc Hàm nghe được câu nói của Thế Huân với giọng châm chích, cậu không dám hé thêm nửa lời. Im lặng.

Thế Huân đứng dậy:

- Đi về.

Vừa nghe xong cuộc điện thoại. Lộc Hàm cứng đờ người, mọi giác quan trong cậu như đông cứng.

Ba cậu đột tử???

Lộc Hàm buông thõng điện thoại rơi xuống ghế. Cậu vội vàng chạy ra ngoài đón taxi phóng như bay về nhà mình.

Đây đúng là sự thật rồi…

---------------------------------------------

tớ đã del chương 2 và chỉnh sửa lỗi lại,và bây giờ up chương 3 :) vote tớ nhé :*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net