Chương 59: Kế hoạch ám sát

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

*Tại chỗ của Somi:
Cô nhóc lại phải ngồi lì trong phòng, từ hôm đó V không cho phép cô chạy nhảy lung tung như mọi khi nữa. Vừa buồn! Vừa chán! Vừa nhớ Chaeyoung và mọi người ....
- Haizz!
Somi thở dài rồi nằm phịch xuống chiếc giường rộng lớn. Nhìn ra ánh nắng chiều bên ngoài cửa sổ, cô ước gì giờ này được dắt lũ chó con kia ra ngoài vườn để vui chơi.
"Cạch"
Tiếng mở cửa vang lên, Somi lập tức bật dậy hướng mắt ra hướng cửa hồi hộp. Cánh cửa bật mở, là một người con trai vừa quen vừa lạ đối với cô.
- Ju...Jungkook! - Somi khá bất ngờ vì được gặp Jungkook ở chỗ này.
Anh đặt mâm thức ăn xuống bàn, sau đó khoanh tay nhếch môi một cái thật nhẹ:
- Trí nhớ tốt lắm!
Nhìn thấy cái nụ cười đó, Somi không khỏi rùng mình một cái vội đứng dậy.
- Anh.... anh.... thực ra là ai???

Jungkook bước đi nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế trong phòng,dáng vẻ kì thực khiến Somi rất bất an.
- Là Jungkook!
- Không! Bạn Tử Du rất là hiền, dù chỉ là một cái nhìn thoáng qua cũng biết là rất hiền. Còn anh, nhìn tới nhìn lui có vẻ rất hiểm ác! - Somi lắc đầu phản bác.
- Haha.... Tưởng tượng nhiều thế cô bé! - Jungkook thản nhiên bắt chéo chân đưa đôi mắt chỉ chứa ám khí chiếu thẳng vào Somi.

Cô nhóc lùi ra sau vài bước, cảm thấy thật nguy hiểm. Con người này đích thực chính là phản diện, anh ta vào phòng cô với mục đích gì cơ chứ? Định giết người sao?
- Tôi nói cho cô biết! Chiếc ghế chủ tịch nhất định phải là do chị của tôi ngồi! Là chị của tôi ngồi chứ không phải là anh của cô!- Jungkook gằn từng chữ, gương mặt đanh lại ý muốn hâm dọa.
- Chị của anh? Chẳng lẽ..... - Somi đổ mồ hôi như đã nghĩ ra được điều gì đó.
- Đúng vậy! Tôi chính là em trai duy nhất của Bang Chủ H.Lone Hội!
- Ra là vậy! Anh chơi với Tử Du,tiếp cận chúng tôi chính là để thăm dò sao? - Somi có một cảm giác cực kì khó chịu khi nhận ra mình đã từng chơi chung với một gian tế.

- Cả lũ chỉ toàn là một đám ngu si! À mà quên..... trong đó chỉ có duy nhất một người đủ tư cách để làm đối thủ của tôi thôi! - đôi mắt như hai viên đạn của Jungkook mở trừng ra nhìn về Somi.
- Anh đang nói đến Sana? - Somi ngờ vực nói.
- Đúng! Chính là Minatozaki Sana đấy! Đọc cái tên muốn xủi. Coi bộ chất xám cũng nhiều lắm xém tí nữa cô ta tóm được tôi ở chỗ cắm trại rồi! - Jungkook khoanh tay, ngẩng mặt lên nở một nụ cười nhạt vu vơ.

Somi bất ngờ, đưa tay lên che lấy miệng:
- Anh là người xém hại chết Jihyo, là người bày trò hù dọa mọi người à? Ôi không! - cô càng nghe càng thấy ghê tởm những gì anh ta làm, trông mặt hiền đến thế kia mà sao không khác gì một con yêu quái nữa thế chứ.

- Định tạo chút ấn tượng với em dâu Chu Lang Băng thôi mà! Mục đích của tôi chính là phải hạ gục Minato, thôi , Sana để chiếm lấy Sắc Lang - Jungkook gằn từng chữ, giọng nói kiên định thể hiện quyết tâm.

Somi hốt hoảng, thì ra mục đích của anh ta đến đây tìm V là vì thế. Cô muốn thông báo cho mọi người biết lắm nhưng bây giờ cô làm sao thoát khỏi chỗ này đây?
- Tôi sẽ tìm cách báo cho Tử Du và Sana!
Cô nhóc vùng chạy đi thật nhanh nhắm thẳng hướng cửa, ai ngờ một cước của Jungkook đã khiến cánh cửa đóng sầm lại.
"Ầm"
- Muốn chạy đi báo à? Ảo tưởng sức mạnh sao? - Anh ta nhếch môi khoanh tay.
Somi liều một phen bay đến định tấn công Jungkook, tình hình chẳng khác nào lấy trứng chọi với đá. Anh nhẹ nhàng bắt tay cô nhóc lại, một tay cố định hai tay của Somi, tay còn lại bóp mạnh lấy cằm của cô nghiến răng:
- Hôm nay V không có ở nhà nhưng cũng đừng vì thế mà nghĩ cô có thể chạy trốn!
- Hừ! Thì ra anh sợ V biết nên đợi V đi rồi mới lên đây bắt nạt tôi! Giỏi đấy ông anh! - Somi nở nụ cười châm biếm.
"Phịch"

Somi bị quăng lên giường, anh trừng mắt cảnh cáo:
- Tôi nói cho cô biết! Đừng ảo tưởng cô có thể thông báo cho lũ kia, tôi đã cắt hết tất cả đường dây điện thoại cũng như mọi mối liên lạc với bên ngoài rồi! V quá dễ dãi nên cô làm càng à? Kể từ hôm nay tôi sẽ thường xuyên để mắt đến cô đấy!

Jungkook quay lưng mở cửa bỏ ra ngoài, cánh cửa đóng sầm lại cùng với tiếng khóa lách cách. Somi chỉ biết nuốt cục tức ấy xuống thôi, anh ta đúng thật không hề đơn giản.
" Lấy tư cách gì để cầm tù tôi? Đừng nghĩ bắt tôi ở yên trong căn phòng này thì tôi sẽ ngoan ngoãn! Lầm rồi!"

................................................
V lái xe thẳng vào nhà của Army vì nhận được lệnh. Băng qua dãy hành lang ngút ngàn cùng với đám cận vệ canh gác nghiêm ngặt, V đưa tay mở cánh lớn để tiến vào thư phòng nơi ả ta đang nhâm nhi tách trà nóng.
- Chào Bang Chủ!- V cúi người.
- Tới rồi thì ngồi xuống đi!
Anh từ tốn ngồi xuống đối diện với cô, ắt hẳn cô sắp giao cho anh việc gì đấy. Nhìn vẻ mặt đang đăm chiêu tính toán của cô ta giúp anh nhận biết điều đó.
- Tối thứ 7 này tôi muốn nhờ ann thực hiện một phi vụ!
- Được! Tôi cần thời gian và địa điểm!
- ......................................
Ám sát sói già!

....................................................
*Lãnh địa Chu Lang:
"Bộp"
- Ngươi nói gì? - Lão Đại tức giận đập bàn trừng mắt quát viên trợ lí đang đứng trước mặt.
- Chuyến hàng đêm hôm qua bị cảnh sát giữ rồi ạ! - anh trợ lí toát cả mồ hôi lạnh.
Yoona nhất thời đứng không vững phải lấy hai tay chống lên thành bàn. Chuyện đó làm sao có thể xảy ra chứ? Rõ ràng Sana và Tử Du đã sắp xếp mọi việc rất chặt chẽ rồi mà. Chuyến hàng cả chục triệu đô đó không thể tự nhiên mà mất như thế được. Hẳn là phải có nguyên nhân nhưng nó là gì mới được?
- Có điều tra xem kẻ nào đã giăng bẫy không?
Lão đại gằn giọng, tâm tình cô hiện giờ rất ư là xấu. Viên trợ lí cũng vì thế mà có phần hơi run, song vẫn đáp:
- Là do có một kẻ nào đó viết thư nặc danh tố cáo chúng ta! tuy lũ cảnh sát không điều tra được ai đứng sau nhưng tuyệt nhiên vẫn giữ lại số hàng đó!

Yoona siết chặt tay, hai mắt như thể muốn bóc khói vì nóng giận. Trong lòng cô kì thực đang nghĩ đến kẻ đó. Khốn kiếp! Nước sông không phạm nước giếng, thế mà ả ta vẫn đang hất cẳng mình.
- Gọi Lão thiếu và Thiếu phu nhân đến ngay cho ta!
- Vâng.

Trợ lí lui nhanh ra ngoài, cô cũng ngồi phịch xuống ghế. Mệt mỏi thật! Nếu không vì Sana và Tử Du phải lo chiến đấu bên ngoài thì bà đã giao hẳn quyền quản lí Băng Hội cho hai vợ chồng nó rồi. Không biết cô còn phải bị cái đám xảo quyệt này áp đảo tinh thần bao lâu nữa???

.........................................................
- Chị nói sao? Thằng cha Jiro dám..... - Tử Du chịu không được phải đứng bật dậy khỏi ghế đưa ánh mắt căng thẳng nhìn cô.
Sana nhẹ nhàng giơ tay ra hiệu ý bảo nó ngồi xuống và bình tĩnh. Yoona tiếp:
- Đúng vậy! Kì thực tai mắt của chị khẳng định rằng ả ta đã bí mật liên lạc với hải quan để tố giác có tàu chở vũ khí, tuy băng không bị dính đến rắc rối nhưng số hàng đó đã bị giữ lại.
- Unnie à! Rốt cuộc chỉ đợi có vài ngày mà đã bị tổn thất lớn như thế, chị và vợ em định đứng nhìn đến bao lâu? - Tử Du sốt ruột nên giãy nảy cả lên.

Yoona quay sang nhìn Sana, ánh mắt kiên định dán vào không trung không hề dịch chuyển chỉ có làn môi hồng khẽ nhếch lên, chậm rãi buông ra những lời lẽ rợn cả tóc gáy:
- Giết ông ta là xong chuyện thôi!
- Sao? - Im Yoona và nó đồng thanh.
Sana xoay xoay cây viết ung dung nói:
- Ông ta ép chúng ta vào đường cùng, đó là cái giá mà ông ta đáng phải nhận!
- Không được! Ông ta là đại cao thủ trong giới giang hồ, sức của chúng ta không thể giết tên Jiro được đâu! - Yoona lắc đầu phản đối.
- Vậy chị định hiến dâng Chu Lang Băng à? Tên Jiro sẽ bỏ qua sao?
- Ơ.... việc này thì......
Lão Đại đuối lí trước Sana, nó gật đầu nhìn cô tỏ vẻ tán thành:
- Du cũng nghĩ ông ta đáng bị trừ khử! Tên sói già bệnh hoạn mưu mô ấy sống làm gì cho chật đất!
- Nhưng võ công của ông ta lợi hại lắm! Các em không nên liều lĩnh! - Yoona tuy không còn sự lựa chọn nào khác nhưng vẫn muốn tỏ ý can ngăn.
- Không nhất thiết là phải dùng đến vũ lực để giết người đâu chị à! - Sana bắt chéo chân, nở nụ cười nửa miệng đầy ẩn ý khiến Yoona và nó khó hiểu vô cùng.

.........................................................
*Biệt thự Sắc Lang dinh thự của Ngài Byun:
"Tối ngày mai em cần sự giúp đỡ của anh và tất cả mọi người. Em muốn bác tổ chức một buổi dạ tiệc với lí do là ăn mừng lợi nhuận của công ty tăng lên đáng kể. Anh phải mời Army, như thế thì Jiro cũng sẽ đến. Mọi người chia nhau hòa vào buổi tiệc và mỗi người phải có một nhiệm vụ hẳn hoi." - trích nguyên văn lời của Sana vào ban sáng trong phòng họp chung.

*7:00 pm
Theo kế hoạch, quan khách đến tham dự buổi tiệc sang trọng do Ngài Byun tổ chức rất đông đúc. Ai ai cũng một thân vest cùng với váy dạ hội sang trọng tiến vào dinh thự bề thế kia.
Ngài Byun vì phải che mắt mọi người nên cùng với Taeyeon đứng tiếp khách. Thực sự không ai hay biết buổi tiệc này là một cái bẫy giết người.

Quang cảnh bên ngoài tuy náo nhiệt, đông đúc nhưng con mồi vẫn còn chưa xuất hiện. Xem ra đây có thể là một trận sinh tử.

*Căn phòng 101 ở góc cuối hành lang:
Sana và nó ngồi ở bên trong quan sát hoàn cảnh bên ngoài thông qua hệ thống camera được kết nối với máy tính. Tay cô đeo bộ đàm để tiện liên lạc với mọi người.
"Dahyun quan sát mọi người thông qua camera để báo cáo với chị nha!"
"Rõ"
Dahyun đáp trong khi bản thân đang lướt lướt chiếc máy tính, hiện tại cô nhóc đang túc trực tại phòng quản lí hệ thống camera trong tòa nhà.

Trước cửa phòng vợ chồng nó là Jihyo đang canh gác, nhiệm vụ là một lát sẽ đấu tay đôi với Jiro để dồn hắn vào căn phòng hai vợ chồng đã chuẩn bị.
"Momo! Mấy ly rượu độc ổn rồi chứ?" Sana hỏi.
Giọng cô vang lên đáp:
"Ok rồi!"

Hôm nay Momo mặc trang phục của nhân viên, vì tên Jiro không biết mặt cô nên cô nhận nhiệm vụ hạ độc gã.
"Jungyeon! Hệ thống bẫy này ok chứ?"
Jungyeon đang ở cùng phòng với Dahyun liền đáp:
" Hệ thống tối tân lắm đấy! Chỉ cần kích hoạt đồng hồ của Tzuyu thì cái lồng sắt từ trên sẽ rơi xuống"
"Tốt lắm!"

Tử Du ngồi kế bên cô nhe răng cười toe toét:
- Một lát nữa sau khi ông ta thưởng thức ly rượu độc sẽ nhận được dòng tin nhắn đến căn phòng này. Jihyo sẽ dạy dỗ ông ta một ván rồi đẩy ông ta vào đây. Do bị ảnh hưởng bởi rượu độc nên cơ thể ông ta sẽ mềm nhũn ra, chờ khi ông ta bước vào vị trí đã được xác định lúc đó Du sẽ kích hoạt cái bẫy trên trần nhà. Vừa kiệt sức lại vừa bị nhốt, chỉ cần một phát súng là có thể tiễn ông ta đi rồi. Hahaha.... Hoàn hảo thật! - Tử Du nhắm mắt nhắm mũi cười lớn để cho trí tưởng tượng được dịp bay cao, bay xa.

Quay lại với buổi tiệc dưới nhà, Baekhyun sốt ruột không yên đôi mắt chỉ dõi ra cổng. Bỗng một chiếc xe hơi đen đỗ xịt lại, bên trên bước xuống hai bóng dáng quen thuộc. Phóng viên nhà báo bắt đầu lia máy liên tục, Army và Jiro cười rạng rỡ.
Baekhyun nhìn lên hướng camera gật nhẹ đầu một cái. Dahyun lập tức bật dậy:
"Sana unnie! Có thông báo từ oppa. Hai tên đó tới rồi!"
Sana nghe xong thì cũng khẩn trương:
" Momo! Hành động!"

Army nghĩ đơn thuần đây là một bữa tiệc ăn mừng như những gì Baekhyun đã nói. Cô ta dự tiệc với tâm trạng rất ư là vui vẻ. Còn tên Jiro được lệnh bảo vệ Bang Chủ, gã đâu hay là buổi tiệc hôm nay trá hình cho một kế hoạch ám sát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net