Chương 19

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- " Yeonnie, chân đã tê rần. .."

Hahm tiểu quỷ biểu hiện đau khổ,thái độ thành khẩn, muốn được khoan hồng! Ji Yeon nhìn TV, không để ý tới nàng, mới quỳ mười phút đồng hồ mà thôi, mới bắt đầu sao có thể đến phần cuối đây! Hahm tiểu quỷ khóc không ra nước mắt, bỗng nhiên muốn chạy đi. Trên TV còn đang chiếu! Lúc này điện thoại Hahm tiểu quỷ vang lên,

- "Yeonnie, mình có điện thoại!"

Vừa nói ý bảo muốn đứng dậy cầm điện thoại.

- "Cậu tiếp tục đi, mình đi lấy."

Tạ tiểu quỷ cúi xuống, chân a, ngươi chịu khổ a, quỳ xong sau này ta nhất định đi mua móng heo khao ngươi! Ji Yeon thấy trên điện thoại di động hai chữ "Tae Joon", trong bụng chán ghét, cố ý cầm lấy điện thoại di động đến trước mặt Hahm tiểu quỷ, sau đó đè phím nghe,

- "Xin chào!"

- "Lão Đại, đã lâu không gặp!"

Tae Joon kích động phấn khích, hoàn toàn không biết đầu bên kia điện thoại âm điệu khác thường.

- "Tôi không phải là lão Đại của bạn."

- "A? lão Đại đâu?"

Nhìn lại, là điện thoại lão Đại không sai!

- "Nàng a ~~~"

Ji Yeon trên ghế sofa đối diện Hahm tiểu quỷ, ưu nhã khiêu hai chân lên, hời hợt hồi đáp,

- "Ở nhà quỳ tấm ván giặt."

Mặt Hahm tiểu quỷ tái, thật muốn tìm cái lỗ trực tiếp chui vào! Tae Joon chết tiệt, ngươi gọi ta! Hahm tiểu quỷ suy nghĩ , trở về trường học nên hay không nên giết tên Tae Joon xui xẻo diệt khẩu? Nhưng đây thời đại mới, giết người phóng hỏa là không thể! Tae Joon cho là mình nghe nhầm, hỏi lại,

- "Xin lỗi, lúc nãy không có nghe, có thể lặp lại lần nữa không?"

Ji Yeon liếc mắt, nói chậm như vậy cũng nghe không rõ, nhất định là bộ phận chức năng tai bị chạm, nên đi khám tai!

Nước mắt Hahm tiểu quỷ cũng muốn đi ra, liều mạng hướng về phía Ji Yeon nháy mắt, nhưng Park đại nhân chính là làm như không thấy! Hahm tiểu quỷ cảm thấy áp lực trong lòng quá lớn! Khẳng định là mất thể diện, Ji Yeon làm sao không biết,việc xấu trong nhà không nên để bên ngoài biết!

- "Cậu nghe cho rõ, mình nói. . ."

Ji Yeon cố ý ngừng, nhìn Hahm tiểu quỷ vẻ mặt đưa đám, lúc này mới đem nói,

- "Nàng a, hiện tại đang quỳ tấm vãn giặt đây, không thể đón điện thoại cậu!"

- "Gì?"

Tae Joon kinh sợ, lão Đại, cậu không xuất hiện thì thôi, làm sao có thể quỳ tám ván giặt! Lão Đại, cậu lưu lạc đi đâu rồi? Tae Joon vẻ mặt vô cùng đau đớn đấu tranh tư tưởng.

Ji Yeon đưa di động cách xa tai một chút, tiếng hét thật to, ngay cả Hahm tiểu quỷ cũng nghe được tiếng hét thê thảm như giết heo. Ji Yeon không chịu được, đưa di động cho Hahm tiểu quỷ,

- "Cầm lấy điện thoại, không được đứng lên."

Nhìn thời gian, có 20' ! Ji Yeon đi rót ly cà phê, sau đó dựa vào cửa phòng ăn, bưng cà phê nhâm nhi thưởng thức, hôm nay cà phê đặc biệt thơm, Ji Yeon say mê nghĩ.

- ". . ."

Hahm tiểu quỷ do dự nhận lấy điện thoại di động, nàng còn chưa nghĩ ra làm thế nào ứng phó Tae Joon.

- "Lão Đại?"

Lúc này Tae Joon đã có kinh nghiệm.

- "Ừ. . . Có việc?"

Hahm tiểu quỷ không được tự nhiên hỏi, nếu như không có chuyện gì hãy mau cúp điện thoại a! Nàng rất bận rộn, không có thời gian cùng hắn nói nhảm! Hahm tiểu quỷ chân thành hi vọng chuyện này ngàn vạn lần không nên truyền ra bên ngoài.

- "Nghe nói. . ."

Tae Joon sợ hãi nói, muốn đề phòng, tránh cho lão Đại thẹn quá thành giận, tiến hành trả thù hắn!

- "Tình huống bây giờ không quá lạc quan. . . ?"

Hahm tiểu quỷ vừa nghe, lúng túng ho khan,

- "Khụ, không có gì, bình thường thôi."

Có cái gì không đúng, giọng nói làm sao nghe yếu thế, xem ra lão Đại quỳ tám ván giặt, mới vừa rồi nghe điện thoại là ai? Thanh âm rất quen tai, hơn nữa có thể làm cho lão Đại ăn nói khép nép, Tae Joon trong đầu nhanh chóng hiện lên khuôn mặt Ji Yeon, nhưng làm sao Ji Yeon nghỉ hè vẫn cùng lão Đại ở chung một chỗ? Không nhịn được hỏi,

- "Lão Đại, cậu, cùng Park bạn học ở chung một chỗ? Nghe, Park bạn học nói, cậu, quỳ tấm ván giặt?"

Câu hỏi rất trừu tượng, mạo hiểm tính mạng, vì thỏa mãn tính tò mò của mình!

- "Khụ, quỳ!"

Hahm tiểu quỷ vội vả tìm lý do, nhìn trên TV còn đang phát hình, đầu chợt chợt lóe,

- "Ta, ta nhìn trên TV rất nhiều người trừng phạt người khác cũng làm như vậy, thử, cảm thấy hiệu quả cũng không tệ lắm, ngươi cũng có thể thử một chút!"

Ji Yeon một ngụm cà phê thiếu chút nữa phun ra ngoài, Hahm tiểu quỷ ngu ngốc? Loại giải thích cũng có thể thêu dệt được, đứa trẻ ba tuổi cũng sẽ không tin a! Hết lần này tới lần khác Tae Joon bạn học tin.

- "Ừ, lão Đại, mình đối với cậu rất trung thành, cậu đừng đem chiêu này dùng trên người của mình, rất đau !"

Hahm tiểu quỷ hoàn toàn khinh bỉ người này, bất quá đạt tới mục đích cũng thoải mái, buông lỏng tinh thần,

- "Ngươi tìm ta có chuyện gì không?"

- "Lão Đại, thật lâu không thấy, nhớ cậu!"

Tae Joon nắm chặc thời cơ bày tỏ tâm ý, hắn không chủ động gọi điện thoại, không chừng lão Đại đem hắn quên kia.

- "Tiểu tử ngươi, đừng làm ta buồn nôn a!"

Tiểu tử này thật biến thái, nam nhân làm nũng thật tởm! Ít nhất Hahm tiểu quỷ cùng Ji Yeon cảm thấy như vậy.

- "Cậu cũng không chủ động gọi điện thoại cho mình."

Tae Joon oán trách, đầu bên kia điện thoại Hahm tiểu quỷ cảm thấy chân cùng lỗ tai đồng thời đau khổ, thật sự chịu không được mới rống,

- "Ngươi rốt cuộc có chuyện gì?"

Nói nhiều như vậy rồi mà chưa đi vào trọng điểm!Bên này Ji Yeon nhìn Hahm tiểu quỷ hàn huyên lâu như vậy,chưa có khuynh hướng dừng lại, hơn nữa đối phương là Tae Joon, trong lòng không thoải mái, không gặp nửa tháng, có cái gì mà hàn huyên lâu như vậy?

Ji Yeon nhìn Hahm tiểu quỷ, đại khái quỳ đã lâu, mệt mỏi, nửa người trên cong, thoạt nhìn giống như là ngồi chồm hỗm. Ji Yeon đến gần Hahm tiểu quỷ, cố ý nói vào điện thoại di động, tàn bạo nói,

- " Quỳ tốt cho mình, một giờ không cho phép đứng lên!"

Hahm tiểu quỷ muốn bịt loa điện thoại cũng không còn kịp rồi, đầu kia Tae Joon đã nghe từng chữ từng câu, đây là tình huống gì? Lão Đại thật sự là ở bị phạt quỳ! Tae Joon che miệng bất khả tư nghị, cố gắng tiêu hóa , thật thật giả giả, hắn gần như hôn mê!

- "Ách, mới vừa rồi TV quá ồn, ta có việc cúp điện thoại trước"

Cúp điện thoại, ném qua một bên, xoa xoa mồ hôi lạnh bởi vì khẩn trương, xong đời rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net