CHAP 7: CÚ ĐIỆN THOẠI NỬA ĐÊM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mọi hy vọng đều tan biến. 

LuHan dường như thấy tim mình như dừng đập.

Không gian xung quanh chỉ còn lại tiếng nấc từ cổ họng của Luhan.

Nhưng hình như có cái gì đó không đúng. Luhan đã nhắm mắt khá lâu rồi, mà tim cậu vẫn mãnh liệt đập. Bình tĩnh mở mắt ra, bóng dáng tên cướp không còn nữa. Cậu ngơ ngác nhìn xung quanh. Thật thần kì, tên cướp bị hạ đo ván ngay dưới chân cậu.

Cậu vui mừng lấy tay chùi nước mắt. Ông trời quả còn muốn cậu sống. 

_Không sao chứ, Luhan - Thanh âm ấm áp và quen thuộc vang lên. Luhan biết đó là ai. Sehun.

_Cậu đã ...hắn..sao? - Vui mừng vì thoát chết làm giọng nói của Luhan ngắt quãng.

_ Đừng bận tâm. Hắn chưa chết đâu. Về thôi!!! 

Không kịp đợi người kia đồng ý, Sehun nắm tay Luhan dẫn đi.

Tay Sehun to hơn của Luhan nhiều lắm, với lại rất ấm nữa. Bàn tay này thật sự khiến Luhan cảm thấy rất tin tưởng. Cậu cười, thuận theo Sehun mà bước đi

Brrrrrrrrrrrmmmmmmmmmm....

Tiếng moto vang lên. Sehun phóng như bay trên đường. Luhan theo lẽ ôm chặt Sehun để khỏi bay ra khỏi xe. Lưng rộng thật, ấm quá đi. 

Luhan áp má mình vào lưng, thinh thích dụi dụi. Sehun đang tập trung lái xe, bỗng thấy nhột nhột ở lưng.

_ Có chuyện gì sao, Luhan?

_Không. Tớ chỉ muốn cảm ơn cậu. Cảm ơn đã cứu mình. CẢm ơn đã xuất hiện

_Xì,  ngốc. Chẳng nhẽ để mặc cậu như thế, Baek sẽ giết mình mất. Mình biết BaekHyun là bạn thân của cậu mà. 

Hai người cùng cười. Quả thật giữa hai người có thật nhiều, thật nhiều điểm chung. Qua sự việc này, hình như tim hai người có chút gì đó gọi là rung động.

====================

BaekHyun sắp làm bẩn bàn ăn lên rồi. Đợi chờ quả không phải là hạnh phúc mà. Đợi gì 3 tiếng mấy đồng hồ, giao hàng thôi mà, có cần phải lâu vậy không. Gặp quán trễ rồi nên vắng khách, chỉ có vo ve muỗi làm bạn, buồn ngủ chết đi được

Nghe tiếng moto, biết hai người đó dã về, BaekHyun hùng hổ bước ra, tính làm một trận xối xả với hai người

Nào ngờ, thấy Sehun dìu Luhan vào, sắc mặt Luhan không tốt lắm. Bị gì mà mặt đỏ bừng bừng. Không phải là sốt đó chứ?

_ Hai người làm gì trễ vậy. Có biết tôi chờ mòn mỏi không? - Baek đỡ Luhan, vẫn không quay sang mắng Sehun một câu.

_ TỚ về nhá, Luhan. Hôm nay cậu vất vả rồi. Nghỉ ngơi đi nhá - Sehun dường như lơ luôn câu nói của Baek, hướng theo dáng Luhan mà nói

_ Thôi về đi về đi!!- Baek đuổi như đuổi tà. Rồi quay lại nhìn Luhan

_Không khỏe sao Luhan, mình lấy thuốc cho cậu nhá.

_Phiền cậu lắm. Mình chỉ thấy hơi lạnh thôi. Cũng trễ rồi, cậu về đi. Kẻo đêm tối nguy hiểm

 Baek gật đầu. Chắc Luhan mệt rồi, nên cậu phải về.

Baek tạm biệt Han, rồi một mình một xe đi về.

======================================

_Chuchao, thoải mái quá đi~~~~~~~~

Vừa về tới nhà, BaekHyun đã lăn đùng lên giường. Hôm nay ba mẹ cậu công tác ở nước ngoài, vừa đi hôm nay. Họ nói chuyến công tác lần này rất quan trọng, không đi là không được, nên một mình BaekHyun phải tự chăm sóc bản thân.

Baek nằm trên giường, ngửa mặt nhìn trần nhà, mơ hồ nhớ lại hình ảnh lúc nãy của ChanYeol. Hắn cũng đẹp trai chứ nhể. 

Tướng cao ráo, gương mặt điển trai với đôi mắt phượng tinh nghịch, sống mũi cao, đôi môi lúc nào cũng nở nụ cười, làm người ta cũng vui lây. Bờ lưng rộng mà bao thiếu nữ ao ước.

Mà nghĩ kĩ, mới đi học có bao nhiêu lâu đâu mà dường như cả trường đều biết danh cậu ta. 

Hot boy chơi bóng rổ bao mà điêu luyện, chơi ghita bao mà hay, chưa kể, cách nói chuyện thân thiện, không lạnh lùng làm bao người phải mộng mơ... thậm chí giờ đây có cả trang Hội những nam sinh nữ sinh chết mê chết mệt bóng dáng thiên thần Park ChanYeol trường X., dễ sợ thiệt

Mà hắn sướng như thế, ngược lại Byun BaekHyun đây khổ cực muôn phần. Ngày nào cũng phải nghe "Baekhyun à, cậu ngồi cạnh ChanYeol phải không, có thể chuyển lá thư này của tớ cho cậu ấy được không, nhớ cấm cậu đọc đó"   hay  câu mang ngữ khí ám ảnh "ChanYeol is mineeeeee, cấm Byun cậu động vào, không đừng trách bọn này không báo trước"

Ơ hay, cậu có tội gì ?? Ơ hơ. Đành vậy..

Cực vì chuyện đó nhưng Baek Hyun vẫn thích mỗi ngày ngồi chung với ChanYeol lắm. Cái tên đó cực kì tốt với cậu nha. Quà fan girl tặng muốn chất thành núi, hắn đều tặng lại cho cậu vài món phù hợp.

Chẳng hạn, hôm kia trời mưa, Baek tội nghiệp mang nhầm cây dù rách, báo hại trễ tập phim Pokemon ưa thích. ĐAng loay hoay tính dầm mưa về thì ChanYeol đưa cậu cây dù mới tinh, nhìn là biết dù ai tặng rồi. "ParkChanYeol <3 ByunBaekHyun" Hội hũ nữ của trường còn đâu (Goom cũng muốn tham gia >///<)

CÂy dù xinh chứ bộ, có 2 cái chibi của hai người vui vẻ nữa.

_Cảm ơn, ngày mai mình sẽ trả

_ Baek à, mình tặng cậu đó, cây dù này vừa với cậu hơn, mình không vừa đâu.

_Ý nói tui nhỏ con, nên mới cho tui cây dù nhỏ hả?

_Ơ không phải không phài mà. Chỉ là không muốn thấy mai cậu bị cảm thôi

Tốt quá đi chứ. Ngày nào cũng được đối tốt như thế thì cực thích luôn

Baek nghĩ về ChanYeol, môi bất chợt cười thật tươi.

Tính tooong!!! Chuông tin nhắn lôi Baek trở về thực tại

From:09091509

"Chào bạn thịt nợn a~ Đã ngủ chưa đấy??" ►HappyDelight◄

Là tên điên kia chứ đâu. Baek nhanh gọn lẹ nhắm trả lời: "Chưa" rồi gửi đi

Lần nào cũng thế lúc nào cậu cũng nhắn tin ngắn ngủn như thế, kể cả ba mẹ cũng như vậy.

_ "Hihi, hỏi thiệt, hôm nay thấy mình đẹp không?" ►HappyDelight◄

_"Cũng ổn"

_"Cậu có muốn nghe mình hát thử không?" ► HappyDelight◄

_"Muốn"

Tin nhắn vừa gửi xong, bỗng điện thoại Baek nhận được một cuộc điện thoại, là video call

_BaekHyun à, đã thấy rõ mình chưa? - Âm thanh oang oang của tên mồm to từ bên kia

_ Rồi. -*cười*

_ Tớ hát nhá. Cấm cười khi tớ đang hát đấy.

_RỒi. Hát đi

_Tớ không hát Rock hôm nay đâu, vì giờ cũng khuya rồi, má tớ sẽ đánh à

_Ừm, tớ cũng không muốn nghe Rock, hát bài nào đó nhẹ nhàng thôi

Giọng hát trầm ấm của bên kia đầy dây vang lên,  làm cho Baek đang ở nhà một mình cũng cảm thấy bớt cô đơn. Âm thanh như sưởi ấm không khí lạnh của ban đêm, sưởi ấm trái tim.

Baek nhẹ nhàng đung đưa người theo điệu nhạc

" I do believe all the love you give

All of the things you do

Love you, love you

I'll keep you safe, don't you worry

I wouldn't leave, wanna keep you near

Cause I feel the same way too

Love you Love you...

Want you to know that I'm with you....."    [Love Song - ChanBaek]

_ Hay quá, Channie à - Baek tít  mắt, trùng hợp hay không chính đây là bài cậu thích nhất.

_Nếu vậy, mai vào lớp sớm đi, tớ chiêu đãi cậu cả liveshow luôn. Hahah

_ Thôi, để ngày mới của tớ bắt đầu êm đẹp đi

_Haha!! Ngủ đi nhá, cục mầm của tớ à

_Ê tên kia, ai cho gọi tôi là cục mầm vậy hả, tôi giống nó ở chỗ nào chớ, ê ê

_ Ngủ ngoan cục mầm à, kakaka

_Ê!! - Không kịp rồi, đầu dây kia đã cúp máy

BaekHyun bĩu môi nhìn màn hình . Quá đáng! Mà cục mầm là cái thứ chi ấy nhể?

Bên kia: Huhu, thế là hết tiền điện thoại rồi TT^TT, biết vậy nãy dùng LINE hay KaKaoTalk rồi TT^TT (Keo quá người ơi!!!!!!)

 --------------------End chap 7---------------------------

 Uầy, lâu rồi ha. Chap 7 hư giờ mới ra nà :v

Mọi người đọc fic vui vẻ nhá <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net