Chap 6: Tỏ tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một buổi chiến đấu với sách vở thì cuối cùng cái giờ thiên liêng nhất cũng đến. Vừa ra về Jungkook đã nhanh tay lẹ chân kéo Taehyung đi không thương tiếc.Jungkook xoay Taehyung vòng vòng hết hàng này đến hàng khác.

-Phù....phù.... mệt chết rồi?_Jungkook thở hổn hển như heo cùng với cả tá quần áo mà khó khăn lắm Jungkook mới lôi về được.

-Mày làm trò gì vậy?_Taehyung nhìn thằng bạn khìn khìn của mình mà khó hiểu" không lẽ nó bị ma nhập ta?''

-Nhanh...........lẹ...mau..._Jungkook đẩy Taehyung vào phòng thay đồ rồi quăng cả đống đồ cho Taehyung bắt Taehyung thay cho bằng sạch.

Hơn một tiếng Jungkook ngồi xem Taehyung trình diễn màng thời trang mà Jungkook cứ rụt lên rụt xuống.Không phải vì Taehyung mặc không đẹp mà chỉ vì Jungkook muốn trêu Taehyung tí nên cứ bắt Taehyung chạy ra chạy vào nhìn mà đáng thương.

-Chà....chà.... đẹp ta_Jungkook lắc đầu tay trổi cằm nhìn Taehyung xét nét.

-Thằng điên..mày điên ak?

-Điên thua mày.?

-thằng này? điên rồi?

-Tao tìm chồng cho mày mà còn chửi tao?

-Chồng gì?

-Đi rồi biết_Jungkook kéo Taehyunh ba chân bốn cẳng chạy đi, để Taehyung ú ớ không hiểu mô tê gì?

----------------------------

Màn đêm cuối cùng cũng mệt nhọt buông xuống bao chọn mọi vật.Yoongi từ lúc chiều đến giờ thấp thỏm không yên cứ lo lo không biết nên thể hiện như thế nào để Taehyung đồng ý.

-Jimin tao ..tao... sợ?

-Haha.. đại thiếu gia sát gái mà sợ tỏ tình hả trời?

-Chớ trước giờ toàn gái tỏ tình... có bao giờ tao đi tỏ tình đâu._Yoongi nhìn mình trong gương mà tự tin thành tự kỉ với sắc đẹp trời phú ban cho, mà Yoongi cứ suy nghĩ mãi" tại sao tỏ tình lại khó vậy ta? Trước giờ toàn gái nó theo nên chả phải lo nghĩ gì? Giờ lại thấy rối tích mù đi được, không lẽ ỡ cạnh thằng Jimin lâu ngày có vấn đề về giới tính? Phải xem lại mới được?'''

-Muốn tỏ tình với tao à_Jimin nhìn Yoongi cười gian tà làm Yoongi muốn rụng rún lần hai, khi tâm sự của mình bị thằng bạn nhìn thấy trắng trợn.

-ẶC... tha cho con cha.

-Cứ tưởng mày yêu tao chứ ? hahhaa

-Thằng khùng.. gái chết hết tao cũng không yêu mày! Đừng ở đó mà tưởng bở.

-Vậy à? Em sẽ đợi anh bị đá trở về.

-Mày...........không nói chuyện với mày_Yoongi nói rồi đi một hơi làm ai đó ở trong phòng cười muốn xỉu xỉu khi lần đầu tiên thấy thằng bạn của hắn trông ngu ngu ra phếch.

--------------

Taehyung được Jungkook đưa đến một căn biệt thư rất đẹp rồi biến đâu mất tăm, Taehyung vừa sợ lại hiếu kỳ với khung cảnh trước mắt,nên đẩy cửa vào thử thì sém té xỉu. Trời ạ! Bên trong này thật đẹp như một lâu đài của công chúa vậy? Với rất nhiều nến xếp thành hình trái tim dưới đất với hai chữ GT(Yoongi và Taehyung ấy mà) lồng vào nhau cứ chớp nháy,lúc ẩn lúc hiện , rồi lại hoa hồng ..... Làm tim Taehyung đập liên hồi, lại cảm động trước cảnh lãng mạng như vậy, '''chắc đây là mơ chăng?'''Taehyung tự chấn an mình.

Taehyung nghe thấy có ai đó đang bước đến bên cạnh theo phản xạ Taehyung quay lại thì bắt gặp hình ảnh quen thuộc. Yoongi đang đứng đối mặt với Taehyung rất gần rất gần.Trong phút giây đó tim của cả hai đang rộn rã pháo bông pháo hoa linh đình.

1s

2s

3s.............

Taehyung thấy không ổn lại ngượng ngùng liền quay sang chỗ khác tránh ánh mắt của Yoongi.

Yoongi cũng đang điều chỉnh nhịp tim rồi từ từ quỳ xuống đất, tay nâng bó hoa hồng bên trong là chiếc nhẫn lấp lánh chiếu gọi khắp màng đêm

-Anh yêu em.... Làm người yêu anh nha_Yoongi từ tốn nói rồi nhìn Taehyung với mong muốn Taehyung quay lại và chờ đợi câu trả lời.

Taehyung đơ người ra trước hành động của Yoongi ,Taehyung không tin rằng anh lại nói lời yêu nình, có phải đây là sự thật hay Taehyung đang tự mơ mộng ảo tưởng.

-Taehyung em đồng ý chứ?_Dường như Yoongi đang rất nóng lòng với câu trả lời từ Taehyung thật sự Yoongi không còn đợi được nữa dù chỉ là một giây điều đó làm Yoongi rất khó chịu.

-Anh.....đang đùa ư? Một người như anh sao có thể yêu em? Không ...không đời nào?_Taehyung nói mà có gì đó nghẹn lại, thật sự là vậy mà, làm sao có thể tin được một thiếu gia lăng nhăng, nhiều gái đẹp theo Yoongi như vậy Yoongibcòn không màng đến thì làm sao có thể ... có thể nói lời yêu Taehyung.

Yoongi đứng dậy nhìn tấm lưng nhỏ nhắn của Taehyung mà có chút xao xuyến, giờ Yoongi không còn nghĩ gì được nữa,chỉ biết giờ Yoongi cần Taehyung rất cần Taehyung. phút chốc Yoongi ôm Taehyung từ phía sau như thể không muốn người trước mặt biến mất.

-Anh không đùa... anh không cần biết điều gì cả? anh chỉ cần biết nếu một ngày không có em cuộc sống của anh không còn ý nghĩa." anh yêu em và cần em"

Yoongi xoay người lại, nhìn Taehyung rồi kéo Taehyung bước vào hình trái tim dưới đất với muôn ngàn cây nến đang rực cháy như là dẫn Taehyung bước vào trái tim Yoongi vậy.Yoongi quỳ xuống tay nắm lấy tay Taehyung, tay cầm chiếc nhẫn chính tay Yoongi đặt làm bên trong còn khắc chữ GT.

-Kim Taehyung em có đồng ý bước vào cuộc sống của Jeon Yoongi anh không? (xin lỗi vì đổi họ của anh Đường nha)

Trong màng đêm đầy lãng mạng, gió về với mây, cây lặng lẽ bên lá mọi thứ như đang ngũ yên với hạnh phúc nhỏ nhoi của tạo hóa.

Tại bóng tối khi đó có hai người đang yên lặng để cảm nhận trái tim của nhau. Dường như giờ đây thời gian đang bắt đầu trôi chặm lại để níu kéo ai đó.

-Em............ đồng ........ý.. nhưng....

Yoongi nhíu mày căng thẳng nhìn Taehyung, tim Yoongi đập lỗi một nhịp trông chờ câu nói giang dở của Taehyung.

-Anh phải đeo nhẫn cho em trước đã?

-Ừ..Ừ...

Sau câu nói của Taehyung Yoongi vui mừng không sao tả nổi, ôm Taehyung quay vòng vòng làm Taehyung chóng cả mặt hoa cả mắt (cái này là chém chắc chắn là chém 😂😂😂 vì Đường ít cân hơn V mà). Taehyung rất vui và hạnh phúc vì cuối cùng Yoongi cũng là người nói yêu Taehyung trước, thật sự Taehyung cũng không biết từ khi nào mình đã yêu Yoongi.

Trước sự hạnh phúc bé nhỏ của hai cặp này thì đằng sau cách cửa kia là một cặp oan gia chuyên quậy phá đang rình rập phía sau.

-Anh xích..xích... ra coi?_Jungkook chen lấn, đẩy đẩy Jimin. Nhìn tên bạn đáng ghét và anh hai của cậu tình tứ mà Jungkook tủi hết sức,ước gì bên cạnh Jungkook là chàng hoàng tử thì hay biết mấy,nhưng mơ ước chỉ là ước mơ thôi.Vì bên cạnh Jungkook là cái đồ xấu xa,điên rồ tên Jimin chớ chả phải hoàng tử nào.

-Cậu yên nào_Jimin cũng không kém Jungkook đẩy Jungkook muốn nhào người ra ngoài. Mà công nhận là Jungkook và Jimin nhiều chuyện thật, bất chấp sự săn mồi của mấy anh bạn muỗi và khúc nhạc mà ngày nào Jungkook cũng nghe.

-Nhìn thật không ưa nổi mà loại người gì mà...._Jungkook nói rùi liếc xéo ai đó một cái sằc lẻm.

-Cậu tưởng tôi ưa cậu chắc nhìn cũng chả ưa nổi_Jimin cũng bật lại.

-Đồ sao chổi...tránh ra ra coi?

-Con heo này? Có yên không?

-Ai heo chứ? Nhìn lại anh đi ĐỒ ..........SAO ....CHỔI..

-ĐÔ....HEO...cậu bảo ai sao chổi hả?

-Ây da.....cậu/anh ......

Cứ người này đẩy qua người kia, cuối cùng là ôi thôi....... cả Jungkook và Jimin ngã lăn quay ra với tư thế hết sức bá đạo, Jungkook nằm trên Jimin nằm dưới, thấy mình hố Jungkook bật dậy tiện tay tiện chân đấm đá Jimin vài cái, làm Jimin mặt mâm nhìn Jungkook.

Hai người này đúng là đồ phá đám thật mà, khung cảnh đang lãng mạng đã bị hai cặp này phá cho không còn ra gì nữa, còn làm kì đà cản trở Taehyung và Yoongi đang đang...😙😙😙.

-Hì..Hì... hai người cứ tiếp tục.._Jimin và Jungkook đồng thanh đáp,khi biết mình quá ư là vô duyên nên cười cười cho qua làm hai người kia trợn trắng mắt nhìn Jungkook và Jimin.

-Vui quá ha_Yoongi và Taehyung đồng thanh nói , đúng là hai cái người này mà, ở cạnh nhau là toàn cãi nhau như chó với mèo vậy, lại dám phá đám lúc này cơ chứ , làm....làm Yoongi còn chưa kịp hôn Taehyung... haizzzzz

-Đâu phải tại tao đâu? Tại hắn chứ bộ_Jungkook chỉ chỉ Jimin cứ như mình là người vô tội (vô số tội thì có) chả có liên quan gì đến Jungkook.

-Gì? Tại đầu heo nhà cậu thì có?

-AAAAA,,,, anh mới là đầu heo..... đồ SAO CHỔI.._Jungkook tức tối dậm chân dậm tay. Trông cậu vậy mà heo ư? điều đặn và chuẩn mà? chắc Jimin lọt tròng rồi?Jungkook thầm nghĩ.

-Đầu heo_Jimin cũng chả thua gì vô tư đến mức đấu võ mồm với Jungkook luôn.

-Sao chổi,,,,,sao chổi.....sao...chổi

-Đầu heo....đầu heo....đầu heo..

Trong khi cuộc đấu võ mồm kết thúc thì hai cặp kia đã bốc hơi đâu mất tiêu, Để lại một người đầu heo,một người sao chổi ú a ú ơ,,,,,như mèo gặp nước.

-Tại đầu heo nhà cậu mà họ đi mất tiêu rồi kìa?

-Tại Sao chổi như anh thì có...đi đâu tìm họ giờ?

-Tìm chi? Đi chơi đi đầu heo.

-Không..............buông tôi ra.. đồ SAO CHỔI.

××××××÷÷×××

Nói không đi là thế nhưng đến khu vui chơi rồi thì...ôi thôi . Jungkook quay Jimin như con lật đật hết chỗ này đến chỗ khác,hết chơi trò này lại trò khác, mà cũng lạ trò Jungkook chơi toàn là cảm giác mạnh không à. Làm Jimin sợ Jungkook luôn.

-Haizzzzz...đã quá_Jungkook vươn vai thích thú với khối trò chơi ở đây,mắt thì đảo lung tung nhìn nhìn ...

-Đúng là heo.Bảo không đi mà thế đấy_Jimin mệt muốn đứt hơi thở lên thở xuống thế mà Jungkook lại vui vẻ thế đấy? đúng là Jimin đã sai lầm khi đưa Jungkook đến đây mà....."Haizzzz......Jimin ơi là Jimin? không ngờ có ngày mày ra nông nỗi này?'' Jimin đập đập vào đầu mình, tóc tay quần áo thì cứ như mới đi chiến trường về.

-Kệ tôi............oaaaaaaa..........dễ thương quá_Jungkook chạy lại cái quán đằng trước mắt trố ra nhìn con gấu bông to trà bá trong tiệm.

-Chả có gì đẹp.

-Anh đui mà, sao thấy.

-Cậu....

-Cháu thích nó à?_Ông chủ tiệm hiền từ hỏi Jungkook.Ngắt ngang cuộc chiến tranh võ miệng của Jimin và Jungkook.

-Dạ..ông bán cho cháu nha._Jungkook mắt nhìn ông long lanh,tay xoa xoa trông như con nít con bắt được thứ gì đó quý giá lắm.

-Ông không có bán.Nhưng nếu cháu có thể ném vào cái đó,thì nó là của cháu_Ông chủ tiệm chỉ tay vào mấy cái lỗ nhỏ phía trước nhìn Jungkook cười.

-Cậu điên à? Đi ....tôi mua cho_Jimin kéo Jungkook đi nhưng không có tác dụng, Jungkook cứ như khúc gỗ nhìn nhìn con gấu đó mà chả thèm nghe Jimin nói gì?

-Mi sẽ là của ta_Jungkoon xắn tay áo.. lấy trái banh mili ném lung tung .Rầm..Rầm...Bốp..Bốp..và kết quả là chả trúng .Jimin thì khoanh tay đứng nhìn Jungkook đâu vào đâu mà còn phá banh cái tiệm của người ta luôn.Jimin trố mắt nhìn Jungkook mà bụm miệng cười đau bụng.Trời ạ....nhìn Jungkook bây giờ đáng yêu phết, không khác gì tên điên.

-Chỉ còn lại một trái thôi cháu à_Ông chủ nở nụ cười cổ vũ Jungkook. Mà lòng đau khi chứng kiến cái tiệm đáng yêu của mình,cỡ bãi rác.

-Daaaaaaaaaaaaaa........sao không trúng...chỉ còn một trái ..huhuhu

-Đầu heo...đưa đây mệt cậu quá_Jimin cướp lấy quả banh trong tay Jungkoom ,ném một cách nhẹ nhàng vô cùng và..

1s

2s

....

-Aaaaaaa trúng rồi_Jungkook nhảy lên ôm lấy cổ Jimin, rồi quay về nhận phần thưởng con gấu bông to tướng trong mắt của mình mà không hay biết mình đã có hành động gì?

-Chàng trai..khá lắm đấy_Ông chủ tiệm nhìn Jimin khen ngợi, thật là rất lâu rồi ông ấy không tìm được người vô tư đến mức không cần tập trung mà cũng ném trúng, tài thật là tài mà?

-Tiệm chú có phần quà đặc biệt dành cho đôi tình nhân. Hai cháu....

Ông nhìn Jungkook rồi nhìn Jimin dò xét.

-Chồng yêu_Jungkook chạy lại ôm tay Jimin dụi dụi vào lòng,tình tứ hết biết luôn.

-Cậu làm trò khỉ gì thế? Ma nhập à?_Jimin khó hiểu nhìn Jungkook. Gì chứ chỉ vì phần quà chả đáng bao nhiêu mà Jungkook có hành động hết sức kì lại này?Jimin thật phát điên với Jungkook mà.

-Anh nhập vai giùm tôi cái_Jungkook liếc xéo Jimin.

-Cậu đâu thiếu tiền? Cần chi mấy cái này?

-Kệ tôi. Tôi thích thế.

-Qùa của hai cháu đây? Là nhẫn cặp đấy? Chúng nó là một đôi vì thế không thể thiếu một đâu nha? Chúc hai cháu hạnh phúc_Ông nói mà Jungkook cứ thờ ra chả hiểu có ý nghĩa gì,tưởng lại được gấu ai dè....? Nhìn thấy Jungkook ngu ngu Jimin liền hiểu ra Jungkook là người khôn ngu thất thường mà, liền đeo nhẫn vào tay Jungkook. Ông chủ tiệm thấy thế thì gật gật đầu có vẻ hài lòng lắm.

-Bảo bối? Đi về nào_Jimin lôi Jungkook một hơi đi. Jungkook như nhớ ra cái gì đó liền ngừng lại.Chìa tay ra.

-Gì bảo bối_Jimin khoanh tay trước ngực nhìn Jungkook.

-Trả nhẫn cho tôi.

-Này à? Mơ đi cưng_Jimin dơ tay , chỉ vào chiếc nhẫn đang chiếu lấp lánh. Mà công nhận nó được khắc tinh tế thật,không khác gì hàng cao cấp đâu nha.

-Nó là của tôi mà. Anh cần nó làm gì chứ.

-Thế cậu trả con gấu đó cho tôi đi_Jimin cười gian tà nhìn con gấu to trà bá mà Jubgkook ôm trong tay.

-Không.... Cái đó và cái này là của tôi.

-Cậu hoang tưởng à? Tôi thích nó và nó là của tôi. Không phải cậu cũng có đó sao_Jimin nhìn chiếc nhẫn trên tay Jungkoon mà thầm cười. Jungkook cũng dơ lên nhìn chiếc nhẫn trong tay mình mà ngạc nhiên. Chả biết nó ở trên tay mình lúc nào.

Trước sự không cảnh giác của Jungkook Jimin bước đến và....

-Trả gấu đây ..gấu.. của tôi mà

-Nếu bảo bối yêu bắt được chồng_Jimin chạy theo và dành lại. Hai người cứ nắm tay nắm chân nhau mà co mà dựt, làm mọi người xung quanh nhìn Jimin Jungkook chỉ biết bụm miệng cười cặp đôi trẻ con này.

-Sin kyo.........._Bỗng Jimin buông ra và chạy đi như đang tìm kiếm hình bóng ai đó. Rõ ràng Jimin nhìn thấy Sin kyo nhưng sao giờ không thấy. Không lẽ là ảo giác.

Mà tại sao Jimin phải quan tâm chứ? Không thể là cô ta được? Kẻ phản bội? Jimin bối rối trong cảm xúc trước một loạt người đi đi lại lại, mắt vẫn cố gắng tìm kiếm trái tim Jimin đang rỉ máu. Nỗi hận thù, căm phẫn ngự trị trong tim Jimin lúc này.

-Anh sao vậy?_Jungkook lo lắng hỏi Jimin và cảm thấy sợ hãi trước con người trước mặt, Jimin rất đáng sợ chưa bao giờ Jungkook nhìn thấy sự lạnh lùng đến như vậy trên gương mặt Jimin, lạnh hơn cả lúc Jimin ở trường. Jungkook nhìn được sự yêu thương, khát khao và cả nỗi hận của Jimin dành cho ai đó.

-Không có gì_Jimin lấy lại bản chất do bản thân Jimin tự tạo ra.Một thứ mặt nạ lanh lùng để che bớt cái bí mật trong Jimin. Jimin bước từng bước, Jungkook bước theo sau mà lòng đầy dấu chấm hỏi,Jungkook không hiểu cái hành động và gương mặt lúc nãy của Jimin. Jungkook quen Jimin cũng lâu nhưng chưa từng biết gì về Jimin. Jungkook thật sự muốn biết nhiều nhiều hơn về Jimin,muốn Jimin chia sẻ cảm xúc với Jungkook nhiều hơn.

- Sin kyo là ai?_Jungkook ngừng lại nói nhí nhí, rồi lại bừng tỉnh ngỡ ngàng trước câu hỏi của mình, sao Jungkook lại hỏi vậy?Sin kyo là ai cũng có liên quan gì tới Jungkook đâu? Sao lại cần quan tâm? Jungkook thờ người tự suy nghĩ về hành động của mình.

Jimin cũng khựng lại rồi quay lại nhìn Jungkook, một ánh mắt vô cùng đau khổ,ánh mắt chứa nhiều tình cảm , mà không biết dành cho ai?

-À...có lẽ anh bị cô ta đá chứ gì?_Jungkook hết sức vô tư trước câu nói ngớ ngẩn của mình mà không biết câu nói đó vô tình đụng đến nỗi đau của Jimin.

-Liên quan gì tới cậu? Tôi không cho phép cậu nhắc đến cái tên Sin kyo trước mặt tôi_Jimin tức giận quát Jungkook.

-Anh có cần phải lớn tiếng thế không_Jungkook quay mặt ra chỗ khác,với cục tức nghẹn họng,'' chỉ vì cái tên đó mà Jimin lớn tiếng quát mình thật quá đáng mà,mình chỉ muốn quan tâm Jimin thôi.Có gì sai chứ?''

-Xin lỗi.

End chap 6.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net