Mừng sinh nhật tiểu Bảo Bối <3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương Nguyên! 11/8/2000 — 11/8/2014 chúc mừng sinh nhật.

Bảo Bối nhỏ, tôi không biết phải nói thế nào, thật sự, từ trước tới giờ tôi ít khi nào sến súa thế này. Chí ít người ta nhìn vào cũng đủ có thể biết tôi là người thực tế và chúa ghét hường phấn. Cho tới khi gặp các em.

Bảo Bối nhỏ, tôi không nói đến lần đầu tiên biết em, vì xin tự thú nhận, tôi ban đầu chỉ để ý mỗi mình trưởng nhóm, vì vậy không dám đem cảm giác hời hợt ấy nói ra ở đây. Về khoảng này tôi xin nhận tội.

Bảo Bối nhỏ, tình cảm của tôi đối với em là hình thành qua những tháng ngày gắn bó. Mặc dù tôi gắn bó với các em tới nay chỉ mới ngót nghét 7 tháng. Trong 7 tháng tôi biết các em, tôi cũng biết em là người hoạt bát nhất, năng động nhất và cười nhiều nhất. Nhưng tôi biết, đằng sau những nụ cười ấy, sự hoạt bát hồn nhiên kia là nỗi đau và nước mắt, cả tang thương khổ cực.

Bảo Bối nhỏ, em như một khu rừng xanh mang hơi thở tươi mát, đôi khi ở quãng trống sẽ cảm nhận được tia nắng ấm áp từ mặt trời. Một khu rừng xinh đẹp không kiêu ngạo, gần gũi đến xa vời, đem đến cho người ta cảm giác bình yên kì lạ. Trước khi có rừng, hẳn cây xanh đã phải trải qua quá trình rất dài, rất dài. Em cũng vậy, luôn phải gánh chịu những cảm giác đau đớn cả thể xác lẫn tâm hồn. Có lẽ vì sự luyện tập và yêu cầu khắt khe nên em luôn tự ti về giọng hát của mình, nhảy không tốt liền cố gắng tập luyện thật nhiều, dù khổ sở đến mức rơi nước mắt em vẫn không từ bỏ. Đó là lúc tôi thật sự yêu con người em.

Bảo Bối nhỏ, em có tin trên đời này có thiên thần không? Tôi đã nhìn thấy một thiên thần, một thiên thần thật sự, thuần khiết và trong sáng rạng ngời. Thiên thần không có cánh tên Vương Nguyên. Có lẽ do một sự may mắn hay sự ban phước từ Chúa trời kính mến đã giúp chúng tôi biết được em hay nói đúng hơn, đưa em đến bên chúng tôi. Thật may mắn, thật phước lành, chúng tôi — những con người vướng đầy bụi trần lại có thể nhìn thấy một thiên thần thiện lương. Có thể gọi đó là định mệnh cũng được đi?! Không hiểu sao tôi rất tin vào định mệnh, nó là thứ con người không thể ngờ được nhưng lại vô cùng quan trọng. Giống như định mệnh của các em và chúng tôi.

Bảo Bối nhỏ, cảm ơn em đã chọn con đường nặng nhọc này, cảm ơn đã bỏ qua đàm tiếu, tiếp tục sát cánh cũng chúng tôi, cảm ơn nghị lực phi thường của các em.

Em có biết, tại sao sóng biển lại vỗ vào bờ cát không? Vì đó là điểm tựa của nó, khi sóng vỗ vào bờ, bọt nước tan ra hòa vào đất, làm một. Chúng tôi đối với các em là tình cảm như thế, vĩnh viễn không thay đổi. Không quan tâm sẽ trải qua bao nhiêu nhọc nhằn, nhưng hẹn ước 10 năm, ngày các em đứng trước mọi người nói cảm ơn, tôi sẽ tham gia, nhất định!

Cuối cùng, tôi không biết phải chúc gì với em, vậy nên chỉ có thể nói:

"Vương Nguyên, sinh nhật vui vẻ"

~SAU NÀY ĐẶT TÊN CON, TUÔI SẼ ĐẶT 1 ĐỨA LÀ HƯỚNG NGUYÊN, ĐỨA CÒN LẠI LÀ HƯỚNG KHẢI~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net