Chap 27:end

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chà chà cũng đã end truyện rồi. Cảm ơn mọi người đã đi cùng ta suốt chặng đường vừa rồi. Ta muốn tranh thủ đc nghỉ để viết nốt. Năm sau ta thi lên cấp 3 rồi có thể ta sẽ ngừng viết. Mong mọi người đừng quên ta nhé. Ta là ước mơ đậu vào đại học Trùng Khánh. Mẹ ta cx có vẻ ủng hộ ta đi du học. Nên ta sẽ cố gắng hết sức mình có thể để hoàn thành ước mơ đó. Vậy nên có thể ta sẽ ngừng rất rất lâu. Ta cx chưa xác định là bao lâu. Nhưng ta sẽ hoàn thành đứa con tinh thân đầu tiên này của ta trc khi ngưng. Yên tâm sẽ có ngoại truyện mà . Giờ thì vô truyện nhé.
----------------------------------------------------------------------------------
1 năm sau....
Vương gia và Vương thị đã hợp tác lại thành một công ty lấy tên là . Song Vương. Vương Hàn cũng đang gầy dựng một công ty cho riêng mình. Mặc dù chỉ đứng đầu trong nước ko vươn ra thế giới nhưng mà thế cũng tốt rồi. Y cùng Tần Hy cx đã chính thức yêu nhau. Hai người rất hạnh phúc.
Hắn cùng nó đã hạnh phúc như lúc trc . Bang Hắc Long cùng bang angle cũng đã hợp nhất. Lấy tên là Hắc Bạch. Làm cho cả thế giới ngầm một phen khiếp sợ. Một ng thì tài trí hơn người, một người võ công cao cường giết người ko chớp mắt. Hai con người con người này kết hợp làm cho cả thế giới ngầm khiếp sợ.
Tạm dẹp truyện kia sang một bên. Quay lại biệt thự vương gia
Nó đang mặc tạp dề nấu cơm trong bếp. Nó đang say xưa nấu cơm thì ở đằng sau hắn vòng tay ôm lấy nó. Hơi nóng của hắn phả vào cổ nó. Hắn lấy chiếc răng nanh cọ nhẹ vào cổ nó làm cho nó hơi rụt cổ lại.
"A nhột. Anh dừng lại đi"-nó cười nói.
"Ko anh thích thế. Em cấm à?"- hắn càng đc nước làm tới.
"Ko cấm"-nó để mặc hắn làm loạn trên cổ mình.
"Khải khải sắp tới em sẽ phải đi Tây Ban Nha tầm một hai tháng mới về"-nó vừa xào rau vừa nói.
"Ừ"-hắn chỉ ừ nhẹ một cái.
Lại đi sao.hứ sao em ấy cứ đi hoài phải chăng em ấy đã quá bận rộn với công việc. 1 năm qua em ý đã ở nhà với hắn. Cũng phải thôi bận là phải. Vưa mới sang năm mới mà đã bận tối mắt tối mũi. Đêm nào nó cũng về muộn. Giờ lại đi một hai tháng mới về.
Nó ko thấy hắn hắn nói gì bèn tắt bếp. Quay ra ôm hắn
"Khải khải anh giận em?"- nó ngước mặt lên nhìn hắn.

"Ko có chỉ là anh thấy em làm thế sợ em mệt"-giọng hắn có chút buồn.
"Bao giờ em đi"-hắn bế nó từ trong bếp ra nhẹ nhàng đặt lên sofa.
"Tháng sau ạ"-nó nhẹ nhàng đáp.
Hắn không nói giừ nữa chỉ lẳng lặng lên phòng. Mấy hôm sau hắn cứ đi sớm về khuya. Cứ về đến nhà là say khướt ko biết gì. Có hôm có mùi nc hoa lạ. Làm cho nó có chút nghi ngờ.
Hôm nay nó đi theo dõi hắn thấy hắn đi vào bar. Đến đêm thì mới bước ra bắt taxi về nhà. Nc mắt nó rơi. Chả nhẽ hắn có người khác. Hắn lại làm lại những giừ hắn đã từng làm ư? Ngay mai nó đi có lẽ nên để hắn tự do.
Hôm sau hắn ko ra tiễn nó. Nó lặng lẽ xách hành lí ra sân bay. Y cũng nhận ra có vẻ như baba và cha có vẫn đề.nhưng ý gặng hỏi mãi baba không chịu nói.
"Baba thượng lộ bình an. À cha nói với con là hôm 15/7 đúng hôm sinh nhật con cũng là hôm hai ng yêu nhau ý hãy đếnTower Of Hercules."
"Cha con chỉ nói mỗi thế thôi sao"-giọng nó pha chút buồn.
"Vâng ạ"
Nó lên máy bay. Cùng lúc đó hắn cũng xuất hiện. Lên một chuyến bay đến Tây Ban Nha.(ý đồ gì đây anh đại ơi)
Trên máy bay. Cô tiếp viên xinh đẹp ngỏ ý muốn làm quen với hắn.
"Chào anh. Cho tôi hỏi tại sao anh muốn đi đến Hercules "- cô ta nhỏ nhẹ hỏi.
"À nghe nói đó là nơi tận cùng của thế giới. Nên tôi muốn đến nơi tận cùng của thế giới ấy để cầu hôn ng tôi yêu nhất trên cuộc đời này. Em ấy vì tôi mà chịu rất nhiều khó khăn"
Cô ta nghe đến đây mặt tái mét. Anh ấy có ng yêu rồi ư. Người đâu mà đẹp trai dữ thần. Cô cũng không muốn là tiểu tam thôi lượn cho lành.
"Cảm phiền cô cho tôi chút nước lọc kèm theo suốt ăn trưa nhé"-hắn mỉm cười lộ răng khểnh.
Sau suốt mấu giờ ngồi máy bay cuối cùng hắn cũng đã đáp xuông thành phố của Hẻcules. Hăn lấy máy ra gọi cho ai đó.
"Alo đến đón tao đi. Tao xuống máy bay rồi"
"Ừm biết rồi"- đầu dây bên kia ko ai khác chính là dịch dương thiên tỉ.
Anh cùng cậu sang bên này định cư từ khi nó trở về nước. Bây giờ hai người chưa cưới nhau nhưng đã về sống chung một nhà. Và bọn họ có nhận nuôi một đứa trẻ.
Anh lái chiếc xe lamborghini đi ra sân bay đón.
"Ê thế nào?"
"Tao về khách sạn và đến hôm mà kỉ niệm tao sẽ cầu hôn em ấy. Hiện giờ em ấy cũng đang ở Tây Ban Nha. Cũng ở gần đây thôi"
"Ừm nhưng việc m nhờ tao tao làm xong hết rồi đấy đến hôm đấy chỉ cần dọn ra là xong"
*15/7 tại bờ biển của Tower Of Hercules buổi tối
Nó đi đến bờ biển theo như lời nói của Vương Hàn. Trên bờ biển có hàng nến xếp thơm xếp thẳng tắp. Bên cạnh còn những cánh hoa hồng. Hướng đens một bàn ăn sang trọng. Nhưng xung quanh không một bóng người.
"Muốn đc yêu ai đó cả cuộc đời
......................................(trích bài muốn đc yêu ai đó cả cuộc đời)
Hắn từ đâu đi ra cầm ghita vừa đàn vừa hát. Từ từ tiến gần nó. Hắn bỏ chiếc ghita xuống. Anh cùng cậu cũng đi từ đâu ra trên tay cầm bó hoa hồng to bự.
"Hey my boy. I love you. Do you love me?"
"Yes. I very very love you"
"Will you marry me my prince?"
"Yes I will"
"Thôi tao biết mày giỏi tiếng anh thế nào rồi nói tiếng trung đi"- anh lên tiếng.
"Vương nguyên! Anh đến đấy với tất cả tình yêu của mình. Tại nơi tận cùng của thế giới này. Anh xin hứa sẽ yêu em cho đến khi anh lìa xa khỏi cõi đời này. Kể cả em có già đi không nhớ anh là ai. Anh sẽ nhắc cho em nhớ. Anh sẽ luôn bảo hộ em. Vậy với tình yêu ấy và tại nơi này em có đồng ý làm vợ anh. Làm baba của con anh. Là người mà anh yêu thương bảo vệ suốt đời không. Vợ! Lấy thầy nhé?"-hắn lôi trong túi ra một hộp nhẫn màu lam thắt nơ màu lục. Bên trong có một chiếc nhẫn trơn bằng vàng. Khắc chữ karroy forever rất tinh xảo
"Em đồng ý"-nó ko thốt lên lời
Hắn nhấc bổng nó lên. Xoay xoay mấy vòng tí thì ngã
"Vợ ơi thầy yêu em!"
Nó tự dưng veo tai hắn.
"Âyy đau đau vợ à bỏ tai anh ra đau"-hắn ôm tai nói.
"Hôm trc ông vào bảr làm gì khai mau cho lão tử"
"À à mấy hôm đấy anh cố tình đấy. Anh đi chiiw game vs mấy đứa bạn xong lúc về lấy rượu bôi lên ng giả say. Còn cái mùi nc hoa đó là của hy hy con dâu tương lai. Còn việc anh đi vào bar ý thực chất là đi làm ăn ko có gái gú gì hết. Anh hoàn toàn trong sạch. Nhưngx vc anh làm chỉ muốn làm cho vợ ghen thôi. Chứ anh vẫn yêu em nhất trên"
"Vậy còn đc lão tử mà biết ông léng phéng lão tử cắt biết chưa"-mặt nó đằng đằng sát khí.
Ai nấy cũng bật cười vì vẻ đáng yêu của nó. Sau khi ăn tối thì nó và hắn đi lên ngọn hải đăng. Còn anh và cậu thì đi về nhà thoii chứ ở đấy làm cảnh à.
"Em biết không đây là nơi tận cùng của thế giới. Những người nào chia xa ở đây đều sẽ hội ngộ. Tuy là anh và em ko chia xa ở đây. Nhưng anh mong muốn cho dù đi đâu chúng ta cũng sẽ hội ngộ và mãi mãi ko bao giờ chia xa"-hắn vừa nói vừa siết chặt bàn tay của nó.
"Ừm em biết nhưng tại nơi tận cùng này cũng là nơi bắt đầu của một vùng biển mới"-nó nhẹ nhàng nói.
Hai con người. Hai trái tim. Hai khung bậc cảm xúc. Cùng nhau đi dạo tạo nên một bức tranh tình yêu hài hào đến lạ thường. Tình yêu ấy chỉ cần hai người ko buông tay nhau. Thì tình yêu ấy mãi mãi trường tồn vĩnh cửu vs thời gian giống như Tower Of Hercules vậy....
P/s: HE rồi nhớ chap này ta thấy hơi bthg ko có gì đặc sắc. Thế nhé mai đúng 21h ta sẽ đăng ngoại truyện nhé. Và có lẽ như đã nói ở trên sau khi hoàn truyện này ta sẽ ngưng vt đừng quên ta nhé.💓💓💓💓💓


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net