Chương 15 : Bờ vực của sự sống

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng



Chào mấy nàng ! Bỏ bê cũng mấy tháng trời rồi :))))) Đáng lí sẽ ra chap liên tục trong dịp tết .Nhưng do sự cố gia đình ta nên không úp chương mới được

Xin mọi người bỏ lỗi cho và vẫn ủng hộ như cũ nha ^^ Sẽ không có lịch úp cố định nữa đâu

Sau này nếu có úp chap sẽ thông báo lên facebook. Hoặc là các bạn có thể thêm vào list đọc của Waptai để nhận thông báo ! Dạo này tình hình là fic đang bị xuống dốc về lượt đọc dữ lắm :((

Buồn ghê gớm ghiết !! Vô fic ....à mà ta úp 2 chap liên tiếp bù cho mấy nàng :)) Thương ta đi nha hôn

_____________ Start Chap 15 ____________

Trong phòng họp cổ đông tại tập đoàn Vương Thị tràng ngập không khí căng thẳng. May thay, không khí này bị cắt ngang bởi tiếng điện thoại vang không dứt

{ Reng...Reng...}

" Tôi nghe " - Vương Tuấn Khải lạnh lùng lộ vẻ khó chịu lên nghe điện thoại

[ Là tôi- Dịch Dương Thiên Tỉ đây]

" Có chuyện gì " - Vương Tuấn Khải nhíu mày, tên này hôm nay gọi làm gì?? Nhờ vả sao? Chẳng nhẽ Dịch Thị xảy ra chuyện trọng đại gì sao?

[ Vương Nguyên bị tai nạn, hiện đang trong phòng cấp cứu ]

{ Rầm}

Vừa nghe đến Vương Nguyên bị thương, tim của anh liền nhói lên từng cơn khó chịu. Khốn kiếp, rõ ràng sáng nay còn không sao, bây giờ thì như thế nào? Bị thương...Fuck!

Không khí vốn đã không thông thoáng, nay thấy Vương Tuấn Khải giận dữ như con sói hoang thì phòng hội nghị hiện tại như địa ngục.

Vương Tuấn Khải lật tung cả ghế bàn lên, nhặt áo khoác lại rồi chạy thật nhanh ra ngoài tức tốc chạy đến bệnh viện Trùng Khánh.

Chiếc xe Lamborghini Murcielago chạy bon bon trên đường cao tốc với tốc độ kinh hoàng. Hãy tưởng tượng, nếu lỡ có ai đó băng qua đường lúc này hoặc trước mặt là ật cản thì....sẽ ra sao? Chiếc xe này không hổ danh là 1 trong top những xe đắt nhất và nhanh nhất thế giới

Không biết đã vượt qua bao nhiêu cái đèn đỏ để tới được bệnh viện. Lại còn bị bọn công sát giao thông theo tận đây

" Xin lỗi, chúng tôi xin mời anh theo chúng tôi về sở vì đã vượt quá tốc độ cho phép. " Anh cảnh sát này mới vào làm cho nên không cảm nhận được sắc mặt không được hài hoà lắm của Vương Tuấn Khải, trực tiếp bước lên nói

Vương Tuấn Khải nghiêng đầu chếch 45 độ, nhướng chân mày lên kiểu giả nai

" Sao? Tôi làm việc với mấy người ?.... À, đây là danh thiếp của tôi " Vừa nói vừa chìa ra danh thiếp được in, trang tỉ mỉ mạ vàng 24K

Đập vào mắt là ba cữ VƯƠNG TUẤN KHẢI. Ở đất Trùng Khánh này ai mà không biết ngài Vương Tuấn Khải lừng danh, một tay có thể xoay chuyển nền kinh tế Thế giới. Là 1 trong 5 doanh nhân trẻ thành đạt của Thế Giới

Tất cả cảnh sát đều xanh mắt, gật đầu chào lia lịa rồi xin phép rút lui

" Hừ " Vương Tuấn Khải khó chịu hừ thật mạnh. Các người này đúng là làm phí thời gian của ta. Tới đây, Vương Tuấn Khải lại nhớ tới Vương Nguyên, chạy thật nhanh vào khoa cấp cứu

Chạy vào liền thấy Thiên Tỉ đang ngồi gục mặt xuống. Không cần biết rõ sự tình, liền nắm cổ áo Dịch Dương Thiên Tỉ mà đấm vào mặt hắn tới tấp

" Mẹ kiếp !!! Tôi giao bảo bối cho cậu, để cậu gây tai nạn cho bảo bối tôi như vậy sao? " Vương Tuấn Khải hai mắt đỏ ngầu mất kiểm soát đánh Thiên Tỉ đến đờ cả người

Các y tá nghe tiếng ồn ào bên hành lang trước phòng cấp cứu, chạy lại tức giận hét

" Mấy người có yên lặng được không? Các bác sĩ cần chuyên tâm chữa trị cho bệnh nhân "

Lời nói vừa nói ra lập tức hối hận, một trận hàn khí ở đầu truyền đến chân, thật lạnh ! Cô cảm thấy bất an nên nhanh chóng rời khỏi nơi này

Thật vậy ! Luồng hàn khí đó là phát ra từ Vương Tuấn Khải

Đánh cuối cùng cũng sướng tay nên dừng lại, cũng ngồi xuống ghế và gục mặt xuống che giấu đi vẻ khổ của mình.

Là kẻ nào?

" Ai đã làm ? " Lãnh cảm, có thể nói câu nói này mang đầy tính lãnh cảm

" Không biết" Thiên Tỉ trả lời, sự thật là khi bị thương, chỉ nghĩ là tai nạn bị rơi kính bình thường. Nhưng khi anh đến đây ngồi ngẫm nghĩ lại thì .... Rất BẤT BÌNH THƯỜNG

Tấm kính đó là loại kính chất lượng nhập từ bên Itali về, lại được các người thợ thủ công tài giỏi nhất trong nước trực tiếp làm. Còn được kiểm nghiệm qua bởi các chuyên gia từ Pháp. Cho nên mới nói chuyện bị rơi kính là chuyện bất khả thi. Chắc chắn có kẻ đã làm

" ...Nhưng tôi hứa sẽ làm cho ra vụ này " Thiên Tỉ ánh mắt kiên định nhìn Vuong Tuấn Khải

" Tôi tin cậu ! "

Câu nói tử tế nhất từ khi Vương Nguyên xảy ra chuyện đến giờ. Thật sự bây giờ trong lòng anh đang rất rối, Vương Nguyên bảo bối của anh cưng chiều lại bị tai nạn

Tai nạn?

" Tai nạn gì ? " Rõ là hồ đồ, chỉ biết tai nạn, hoàn toàn chưa biết rõ sự tình

Dịch Dương Thiên Tỉ tường thuật lại một mạch sự tình.

Vương Tuấn Khải hiếp mắt lại nhìn chằm chằm vào đèn cấp cứu như trông chờ gì đó, cũng vừa như muốn xác định cái gì đó.

Không thế hiểu rõ được con người này đang nghĩ gì. Riêng có một người lại hiểu rõ con người này, thậm chí còn có thể điều khiển cảm xúc lẫn thể xác...Tuy nhiên, người này đang ở bờ vực của sự sống. Phía trên của tiểu thiên thần đang say giấc, có một vị thần mang tên chết đang ngồi chờ để cướp đi sinh mạng của tiểu thiên thần ấy.


_______________________

Lâu quá không gặp hehe !! Quên ta rồi nhỉ?? 

Mời mấy nàng giựt temmm, thi nhau giựt temm cho vuii nào 

Nhớ vote *, cmt and share cho bạn bè để ta có động lực xíu 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net