[Longfic] [Khải - Thiên] Truy Đuổi - Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 6: Bạn trai mới

Lưu Chí Hoành rút súng, tay run run, đưa họng súng chĩa thẳng vào một thân ảnh hoà cùng với bóng đêm.

"Còn điều gì trăn trối trước khi chết không?"

"Ngươi. . . ngươi muốn gì?" – Giọng của một cô gái pha lẫn lo sợ cất lên.

Lưu Chí Hoành cười khẩy, căm phẫn nhìn cô ả. Người đứng trước mặt cậu đây là Junniel, người thừa kế duy nhất của tập đoàn Y. Cha cô ta từng là một thành viên của KAP, nhưng hiện tại đã phản bội tổ chức và cao chạy xa bay. Lỗi lầm của ông ta là lại quay về điều hành Y, điều này đối với KAP là một hy vọng lớn, bởi vì chúng biết ông ta vẫn ở quanh đây. Cách đây không lâu, Vương Tuấn Khải đến điều tra Y theo lời bọn chúng, tất cả những điều anh thu thập được rất ít vì ông ta không hề tiết lộ những bí mật lớn.

"Sao cô biết Dịch Dương Thiên Tỉ là Jackson?" – Lưu Chí Hoành tiến lại gần, ngứa ngáy muốn bóp cò súng ngay lập tức.

Lần này đến lượt Junniel nhìn cậu cười khẩy, "Đơn giản vì tôi. . . chưa từng rời mắt khỏi cậu ta. Cậu ta đùa giỡn tôi như nào, làm tôi đau như nào, tôi đều trả lại hết"

"Tiện nhân!" – Lưu Chí Hoành dí sát súng vào đầu cô ta, "Nghe cho rõ, cô và cậu ấy trước đây là tình nhân đều là do mong muốn của các vị trưởng bối, cô là cái thá gì mà mỏi sự yêu thương của Jackson?"

"Còn cậu?" – Junniel hỏi ngược lại – "Cậu là ai mà phải bảo vệ Jackson tới mức bán cả mạng sống của mình như vậy?"

Lưu Chí Hoành nhẹ nhàng nói, "Em trai" . Thời điểm cậu thốt ra hai từ ấy cùng là lúc súng được cậu bóp cò.

Lưu Chí Hoành lạnh lùng quay đầu đi, giống như việc vừa nãy xảy ra, không liên quan đến mình.

Trong đêm tối, một giọng nói trầm đến đáng sợ cất ra, "Kẻ nào động đến Thiên Trí Hách đều sẽ không được sống yên ổn"

. . .

Sáng hôm sau, Lưu Chí Hoành đến báo cáo với KAP. Kèm theo đó là một hình ảnh chụp thân thể đang bị thiêu đốt.

"Tôi đã làm theo những gì ông nói"

Đáp lại cậu chỉ là cái gật đầu tán thưởng, "Làm tốt lắm. Nhưng. . . cậu sẽ không lấy cái xác khác thay cho Dịch Dương Thiên Tỉ chứ?"

"Trước đây tôi chưa từng làm trái lệnh ngài"

"Được rồi, lui ra đi"

. . .

Vương Tuấn Khải ngồi trong phòng làm việc thấp thỏm không yên. Lưu Chí Hoành, cậu ta. . . đã làm chuyện gì rồi?

Ngoài cửa phòng thư ký tiến đến gõ cửa, "Thưa ngài, đến giờ ngày quay trở lại KAP rồi"

Vương Tuấn Khải không nói gì, trực tiếp lao nhanh ra bên ngoài. Hắn phải hỏi cho rõ ràng chuyện này, nếu Lưu Chí Hoành dám động đến Thiên Tỉ, hắn nhất định một tay giết chết cậu ta.

Trong lòng hắn hiện giờ nóng như lửa đốt, chỉ hận con đường đến KAP sao lại xa như vậy? Xe lao nhanh trên con đường cao tốc, bên ngoài là tiếng gió rít lên, đáng sợ thấy lạ.

Vương Tuấn Khải xông vào phòng Lưu Chí Hoành, đập bàn hét lớn, "Cậu đã làm gì rồi?"

Đáp lại hắn là một giọng nói bình thản, "Làm những việc cần làm"

"Cậu thật sự. . . giết Thiên Tỉ?"

Lưu Chí Hoành không nói gì, tiếp tục công việc còn dở.

Vương Tuấn Khải trực tiếp nắm lấy cổ áo cậu, trừng mắt nhìn, "Tôi hỏi, cậu đã thật sự giết chết. . . Dịch Dương Thiên Tỉ?"

"Anh nên nhớ thân phận thật sự của mình là gì. Sao có thể mang khuôn mặt của 'Karry' đi lại tự do ở nơi này?" – Giờ đến lượt Lưu Chí Hoành hét lớn lên, tưởng chừng như sắp khóc, "Anh muốn tôi hết giết Thiên Tỉ lại đi giết anh sao?"

Vương Tuấn Khải lúc này mới tỉnh ngộ, buông cổ áo Chí Hoành ra.

Sau khi quay lại phòng của mình thay đồ, rồi mang mặt của 'Vương Tuấn Khải' lên, hắn mới an toạ ngồi xuống nói chuyện nghiêm túc.

"Nói cho tôi biết, Dịch Dương Thiên Tỉ còn sống hay đã chết"

Lưu Chí Hoành nói tất cả sự thật cho Vương Tuấn Khải biết. Đêm qua chính tay cậu giết chết Junniel và đốt cô ta, sau đó chụp hình lại gửi cho KAP. Còn Thiên Tỉ hiện tại đang cải trang thành Junniel, sống dưới thân phận là người thừa kế Y.

"Cha của cô ta hiện đang ở chỗ tôi, ông ta đã biết về chuyện này chưa?" – Vương Tuấn Khải lên tiếng hỏi.

"Ông ta tạm thời vẫn chưa biết, nhưng hiện tại đừng để ông ta gặp Thiên Tỉ, nếu như biết chuyện tôi giết con gái ông ta thì mọi chuyện sẽ diễn ra không được êm đẹp"

Vương Tuấn Khải gật đầu, muốn hỏi thêm câu nữa nhưng nghĩ lại không hỏi thì tốt hơn.

Hắn thắc mắc, Lưu Chí Hoành dường như đối với Dịch Dương Thiên Tỉ không phải là thân phận cấp trên – cấp dưới. Có gì đó rất lạ ở con người cậu ta.

Nhưng biết được Thiên Tỉ vẫn còn sống, hắn yên tâm hơn cả.

Không nghĩ ngợi gì thêm, Vương Tuấn Khải hướng Y đi tới.

. . .

"Cho hỏi tiên sinh đã có hẹn trước với tiểu thư hay chưa?"

"Cô ấy đích thân gọi tôi đến"

Thư ký không nghi ngờ, bèn dẫn hắn đến phòng của Junniel, nói chính xác hơn là của Thiên Tỉ.

Đẩy cửa bước vào, Vương Tuấn Khải cảm thán một điều, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy phòng của một thiếu nữ. Lại không thể tin được, có một nam nhân hiện đang sở hữu căn phòng này.

Sau khi khoá trái cửa, Vương Tuấn Khải nhe răng bước vào, thật giống hổ rình mồi nha. Nhận thấy một bóng dáng e thẹn ngồi bên giường giả đọc sách, mà hắn muốn phá lên cười kinh khủng.

Ho nhẹ một tiếng, hắn tiêu sái bước tới bên giường 'thiếu nữ'

"Tiểu thư~"

Thiên Tỉ giật mình, không quay lại, khẽ đáp, "Cho hỏi tiên sinh là ai? Có chuyện gì không?" Quý vị lưu ý, cậu ấy đang giả giọng của tiểu thư Junniel =))))

"Dịch Dương Thiên Tỉ, cậu giả gái cũng thực xinh đi" – Vương Tuấn Khải ngả người lên giường, cười tít cả mắt.

"Vương Tuấn Khải, anh làm gì ở đây?"

"Sao lại không giả giọng nữa rồi?" – Trêu chọc-ing

Thiên Tỉ đanh mặt lại, "Sao anh biết tôi ở đây?"

"Là Lưu Chí Hoành nói tôi biết. Thật sự xin lỗi cậu nha, ban nãy tôi có nói với mấy thím bên dưới nhà, tôi là bạn trai mới của cậu rồi"

*Cảnh bạo lực*

——


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net