chap 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 13

Trong bệnh viện

Tae Yeon hớt hải chạy về phía bệnh viện. Đẩy mạnh cửa, cô chạy đến bàn y tá

-Cho tôi hỏi….ở đây…ở đây có bệnh nhân nào là Kim Sang Min không ? – Tae Yeon vừa thở vừa nói

-Để tôi xem………À có bà ấy vừa được chuyển vào. Hình như tình trạng rất nguy kịch hiện đang trong phòng cấp cứu. Cô đi thẳng đến cuối dãy hành lang rồi quẹo phải là tới – Cô y tá ân cần

-Cám ơn – Gật đầu rồi Tae Yeon phóng như bay vội vã. Sững sờ nhìn thấy ông Park ôm mặt bên ngoài khóc nức nở

-Tại sao vậy ? Tại sao mọi chuyện lại như vậy – Tae Yeon như mất hồn. Đứng dựa vào tường

-Tất cả là tại bác mà – Ông Park tự dằn vặt mình. Lấy tay đập thật mạnh vào ngực đau đớn

-Chuyện gì đã xảy ra ? – Tae Yeon nhìn ông

-…… - Ông Park chỉ im lặng. Ông bước lặng lẽ ra khỏi bệnh viện, cầm điếu thuốc hút cay đắng

-Umma ơi ! Xin đừng có chuyện gì mà – Tae Yeon mất bình tĩnh lấy tay đập rầm rầm vào cửa phòng cấp cứu rồi ngã khuỵu xuống đất ngất đi

1 lúc sau

Cánh cửa phòng cấp cứu mở toang ra khiến Tae Yeon giật mình

-Chúng tôi….đã cố gắng hết sức. Máu chảy ra quá nhiều – Người bác sĩ cúi đầu nói

-Không thể như vậy được. Umma à ……. – Tae Yeon thất thần nhìn ông ta. Cô chạy thẳng vào phòng cấp cứu. Sững sờ nhìn bà Kim nằm trên giường, Tae Yeon như người mất hồn bước tới bên chiếc băng ca được trùm kín mít. Đôi bàn tay run rẩy nhẹ nhàng mở chiếc khăn ra. Tae Yeon giật mình không thể tin vào mắt mình, cô lấy tay che miệng mình lại để ngăn nước mắt nhưng rồi nỗi đau cứ thế vẫn tuôn ra

-Tại sao ? Umma đừng bỏ con 1 mình mà. Tỉnh dậy với con đi – Tae Yeon đẩy người bà Kim. Toàn thân lạnh buốt

-AAAAAAAAAAAAAAA – Tae Yeon hét 1 cái thật lớn rồi ngã khuỵu xuống bên băng ca. Tay vẫn nắm chặt tay bà Kim

Tại biệt thự nhà Jessica

Jessica lạnh lùng mở cánh cửa phòng làm việc của ông Jung ra

-Lâu lắm rồi Appa mới thấy con bước vào đây – Ông Jung ngồi quay lưng về phía sau. Nhìn lên tấm kiếng mới thấy được Jessica

-Con có 1 chuyện muốn hỏi – Jessica ngồi xuống ghế

-Làm gì mà căng thẳng thế con gái ? Chẳng những là 1 chuyện 100 chuyện Appa cũng trả lời cho con nữa – Ông Jung tiến đến ngồi lên thành ghết, vòng tay qua bên vai Jessica

-Umma…Có thật là đã mất rồi không ? – Jessica nói thẳng vào vấn đề. Tay cô run lên cầm cập

-Con hỏi chuyện đó để làm gì ? Chẳng phải Appa đã nói với con rồi sao ? – Ông Jung quát lớn

-Appa khẳng định với con 1 lần chắc chắn nữa thử xem – Jessica vẫn kiên quyết. Cô bóp chặt bàn tay mình lại

-Bà ta đã chết rồi. Nếu con muốn báo hiếu thì người đó là bà Lee – Ông Jung tức giận

-Không bao giờ ­­con xem bà ta là Umma - Jessica nói như nghẹn lại ở cổ họng

-Bất hiếu – Ông Jung dơ thẳng bàn tay tát vào mặt Jessica

-Appa …. – Jessica ôm mặt nhìn thẳng vào mắt ông Jung

-Con mau ra ngoài đi – Ông Jung chỉ tay về phía cánh cửa

Jessica oan ức nhìn ông Jung rồi cô cũng bước thẳng ra ngoài. Trong lúc bước ra cô gặp bà Lee đang định bước vào phòng ông Jung. Bà ta cười khẩy nhìn Jessica. Cô đau đớn uất ức trong lòng, chợt nhớ đến bà nội. Jessica lấy đt trong giỏ ra

*Alô… Bà nội hả ? Con là Jessica đây*

*Cháu yêu ! Con sao vậy*

*Dạ không có gì đâu bà*

*Thật không? Thằng cha con nó có làm gì con không ? Chắc bà phải bay về liền mới được*

*Bà không cần phải làm vậy đâu. Con có chuyện muốn hỏi bà*

*Con nói đi*

*Umma con là người họ Kim đúng không bà?*

*Phải. Sao con lại hỏi chuyện đó ?*

*Umma con có thật sự là đã mất không ạ ?*

*Ừm….chuyện này thì…*

*Bà nói con biết đi*

*Cái con bé này. Học thì lo học đi hỏi ba cái chuyện đó làm gì*

*Vậy là tất cả mọi người đều dối con. Umma con thật sự vẫn còn sống*

*Jessica à ! Con bình tĩnh lại đi*

*Thôi bye bà. Con có việc phải đi. Bà giữ sức khỏe ạ*

*Jessica….*

Tít tít tít…….

-Cái con bé này. Lại có chuyện nữa rồi. Không được ! Phải về HQ ngay trong hôm nay – Bà nội lầm bầm

Jessica’ POV

Vậy những gì trong nhật kí bác Kim ghi là sự thật. Không lẽ bác ấy thật sự là Umma của mình. Còn Tae Yeon…không lẽ mình và cậu ấy là………

End POV

-Tại sao ? Tại sao mọi chuyện lại như vậy ? Tại sao những gì bất hạnh lại đổ lên đầu con hết vậy hả Ông trời ? – Jessica khóc nức nỡ. Cô quằn quại nằm trên giường. Trán ướt đẫm mồ hôi

Quay trở lại Yulti. Họ có 1 buổi đi chơi vui vẻ với nhau như những người bạn. Tiffany đã phần nào vơi bớt được nỗi đau khi thấy Yuri chăm sóc cho cô chu đáo đương nhiên là với tư cách 1 người bạn. Họ cùng nhau tắm biển, ăn hải sản, đi thăm những cảnh thiên nhiên, ngắm hoàng hôn lãng mạn

-Mai mình về nhé – Tiffany nói khi đang đi dạo cùng Yuri

-Sao vậy ? – Yuri ngạc nhiên

-E biết là Yul còn rất nhiều việc phải làm mà đúng không ? – Tiffany mỉm cười

-Ừm – Họ cùng nhau đi trong làn gió mát của biển. Bầu trời sụp tối, 2 người trở về khách sạn trong tâm trạng thoải mái. Yuri thả mình trên giường, nhìn lên trần nhà

Yuri’ POV

Không biết giờ này cô ta đang làm gì ? Chắc đang ở bên cạnh tên Tae Yeon đó chứ gì ?

End POV

-Yul tắm đi – Tiffany từ phòng tắm bước ra với chiếc khăn quấn trên đầu

-Ừm – Yuri gật đầu rồi bước vào phòng tắm. Nước xả ra ào ạt. Tiffany đứng nhìn sổ ở bên ngoài. Cô khoanh 2 tay trước ngực

Tiffany’ POV

Mình sẽ làm được. Nhất định phải để Yul thấy mình không còn yếu đuối nữa. Em sẽ chứng minh cho Yul thấy E sẽ làm được

End POV

Tiffany mỉm cười cầm tách trà trên bàn uống nhâm nhi. Cô ngồi xuống giường bật TV lên và xem

*Theo thông tin chúng tôi vừa cập nhật, vào trưa này 1 người phụ nữ đã bị ám sát. Kẻ sát nhân không để lại bất cứ dấu vết gì. Sau đây chúng ta sẽ nghe lời nói từ phía bên cảnh sát*

*Căn nhà hầu như bị phá tung lên mọi thứ, chúng tôi đã cho đội tuần tra lục soát hết mọi thứ. Đây là 1 vụ án hết sức tinh vi. Nhưng chúng tôi sẽ cố gắng*

*Đó là những gì về phía cảnh sát. Họ sẽ tiếp tục tìm vật chứng. Chúng tôi được biết nạn nhân đã mất khi được chuyển đến bệnh viện. Và con gái của nạn nhân – cô Tae Yeon đang trong tâm trạng mất bình tĩnh. Chúng tôi sẽ cập nhật nếu có thông tin gì mới…*

-Tae Yeon ! Chính là cô ta. Không lẽ….. – Tiffany ngạc nhiên nhìn kĩ vào người trong màn hình

-Chuyện gì vậy ? – Yuri từ phòng tắm bước ra

-Tae Yeon ! cô ta… - Tiffany lắp bắp chỉ về phía màn hình

-Mau thu dọn đồ đạc chúng ta về lại Seoul xem sao – Yuri vội vã mở cửa tủ lấy valy ra

-Dạ - Tiffany cũng cuống cuồng giúp Yuri

End

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC