[Longfic] [Kryber, Yulsic] Cậu ngốc quá!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
Amber

“sao thế? lần đầu tiên em thấy unni sợ tốc độ của em đó”Amber khẽ quay lại, khó khăn nói qua cái nón

“sao là sao? bộ ko được sợ sao?”

“sao chị lạ thế? Có chuyện gì sao?”Amber vẫn hỏi

“unni nghĩ….

….unni tìm thấy rồi”Sooyoung nói cụt lủn làm Amber mất hứng quay lên tập trung lái xe

“mà này, lưng em ấm thật!”

“cảm ơn”

2 người họ đã về hết, còn Yuri và Sunny vẫn ngồi đó tìm kiếm

“hay là họ về rồi?”Sunny nói khi các học sinh đã ra gần hết

“ừhm…thôi, đi về ha?”

“đi đi, nhanh lên nào”Sunny đập đập cửa ghế trước

Nhà SooJung

“mình nghĩ mình mến Kwon Yuri mất rồi, dù chỉ có mấy ngày…ko, phải nói là mến từ lần gặp đầu tiên”Jessica nói nhìn vào hình ảnh phản xạ trong chiếc gương

“unni tắm nhanh lên, em cần vào, người em ngứa quá rồi đây nè!!!"SooJung la lớn

Cùng lúc đó

“Áááaaaahh…buông ra! Buông em ra ngay”Amber gào thét khi bị 2 người đã tốn gần 1’h đồng hồ đợi cô ở trường dùng đủ tư thế đô vật khác nhau học được trên W.W.E để hành hạ cô gái tội nghiệp

Trong khi Sooyoung vẫn đang tận hưởng đống đồ ăn hôm qua mới mua về trong bếp

“huhu…biết thế…đáng ghét”Amber thều thào

đời sống của cô bị 1 tay người mẹ cô gián tiếp phá hỏng. Sự có mặt của 3 cô gái này, 1 SooJung đang bắt đầu ‘ngả’ cô, 1 đời sống Player ko còn nguyện vẹn như trước

Chap 9

“Ambeeeerrrrrrrrrrrrrrrrrrr!!!!”tiếng nghe chói tai lập tức có tác dụng kéo cô ra khỏi giấc mơ của mình

“…”Amber mở mắt ra nhìn chủ nhân của giọng nói the thé kia…là Sooyoung

“sao…”đưa mắt nhìn qua đồng hồ

“nhà chúng ta sắp hết đồ ăn rồi, tới luợt em đi mua!”

“what? Chúng ta mới mua 2 hôm truớc mà?”

“đợi đã, chị mới nói là sắp hết mà, em chỉ cần đi mua thêm chứ ko phải đi mua…”Sooyoung bước xuống giường

Amber thở dài rồi cũng đi theo, bước vào nhà tắm

trước khi đi học

“3 người đem theo tiền chưa vậy?”


Như thường lệ, tới giờ học là Amber và Yuri lăn ra ngủ(học sinh hư thật)

Nhưng giờ âm nhạc hôm nay, Amber ko thể rời mắt khỏi cô giáo

“cô là Victoria, do cô giáo các em đang bệnh, cô được tuyển vào đây dạy thế cho các em cho tới khi cô Kim trở lại. chúng ta làm quen nhé”Victoria nói, cuời thân thiện

“woa~ cô đẹp quá cô ơi”1 số bạn nam trong lớp la hét um sùm

“cảm ơn”

Amber bỗng nhiên cười 1 mình khi thấy mặt cô Victoria đỏ lên

SooJung có cảm giác ko thích cô giáo này cho lắm, cô nhíu mày nhìn qua Amber

“này, Amber sao thế?”

“ko biết nữa…”Amber trả lời, mắt vẫn nhìn cô giáo

SooJung cũng nhìn theo, làm mặt 1 đống. cô đang ghen

Bên lề

Lớp Soori

Cô gái mà hôm truớc Sooyoung đi theo đang chăm chú nhìn lên bảng nghe giảng, còn cô

Tay cứ bồi thêm 1 miếng bánh cho vào miệng nhai rốp rốp…nhìn cô ấy

Yuri đột nhiên mở mắt ra thấy vậy nói với mình

“giống biến thái thật!!”

ngắm được 1 lát, có lẽ cô ấy biết Sooyoung đang nhìn mình, cô ấy quay qua, ánh mắt cả 2 gặp nhau

Sooyoung lập tức quay lên bảng đen, cất bịch bánh đi

“hưhm…”cô gái khẽ nhíu mày

Lớp SunMinJess

“SoonKyu a~”Hyomin gọi ” dậy đi nào, cậu mà bị thầy giáo bắt được là phiền lắm đó”

“uhm…”Sunny ko nhúc nhích

Hôm nay Sunny ko có sức để banh mắt ra nghe từng lới thầy giảng như mấy hôm truớc, tối qua Sunny đã hoạt động hết công sức mình vào chò trơi Nintendo cho tới gần sáng

Cô mới ngủ được 1 chút lại bị Yuri lôi đầu dậy

“Hyomin…khi thầy tơi hãy gọi tớ, giờ cho tớ ngủ chút i”Sunny lè nhè

“ưhm, biết rồi”Hyomin ko nói gì nữa

Còn Jessica…ngủ từ đầu

Danh sách những học sinh thường xuyên vào lớp là ngủ: Amber, Yuri, Jessica, hôm nay có thêm Sunny vào hội

Sooyoung tuy ko ngủ, cũng ko nghe giảng bài…(mọi người đều biết cô làm gì ngoài 2 cái đó mà)

Đã đuợc 2 tuần từ khi họ vào trường

Yuri và Jessica thân nhau hơn, tuy vẫn còn hơi lạnh lùng với Yuri vì ngại nhưng Jessica vẫn rất mềm yếu trước cô ấy

Sooyoung vẫn như 1 tên biến thái hay theo dõi cô bạn đó, đã nhiều lần bị bắt gặp mà vẫn cứng đầu ko dám đi lại nói với người ta

Sunny luôn giúp đỡ Hyomin trong mọi việc, ko biết vì cả 2 chỉ là bạn cùng lớp, ngồi cùng bàn nên mới như vậy… hay là Sunny…

Hyomin rất có nguy cơ phải lòng Sunny rất cao

Còn…Amber đang mê mẩn cô giáo. điều đó khiến SooJung phải khẳng định rằng cô đang ghen, cứ mỗi lần có tiết cô là Amber ko ngủ gật, luôn chăm chú nghe giảng

Có khi Victoria bảo Amber lên biểu diễn , Amber cũng hát mà còn phấn khích hát rất ‘nồng nhiệt’ nữa

Cả cái chứng Player ko chịu bỏ, Amber còn nói những lời ngọt ngào vơi cô giáo, mỗi lần những chuyện đó xảy ra, SooJung như muốn bốc khói. 

Có lần SooJung còn bấu cả tay của Jin Ri nữa, tội nghiệp cô bé, mặt cứ ngơ ra để SooJung bấu vì ko lí do

Những người yêu của cô trước kia ai cũng là người theo đuổi cô, chỉ vì cô quá mềm lòng…nhưng với Amber, có lẽ là lần đầu tiên SooJung có cảm giác với người ta trước

Trong đầu cô có suy nghĩ là phải khiến cho Amber yêu mình, khi cô thổ lộ thì phải nhận được câu trả lời cô muốn

SooJung muốn Amber xem cô là 1 ngươì phụ nữ…ko phải 1 người bạn hay em gái

Tính ham muốn sỡ hữu của những cô gái nhà họ Jung đặc biệt cao hơn những người con gái khác, lần này khổ cho Amber rồi

Chap 10

tuần thứ 4 các học sinh ‘ngoan hiền’ của chúng ta vào học

“Amber, đừng nhìn cô ấy chằm chằm như thế!”SooJung ngó qua

“sao chứ? Cô ấy đẹp mà, cũng đâu có ai cấm đoán”Amber phản bác

“hứ! đáng ghét”cô quay lại nhìn cô Victoria

“cô ấy cũg đâu đẹp hơn mình là mấy?! tại sao lại ko nhìn mình!”SooJung đang tự kỉ

“các em nhớ về lyuện tập hơn nữa nhé”Victoria cười tươi dặn dò

“VÂNG” tiếng trả lời đa số từ các bạn nam phấn khích quá nói lớn

“vậy thôi, tiết học hôm nay kết thúc”cô đi ra khỏi lớp

“ui, ngủ thui!”Amber định lăn ra bàn, chuẩn bị cho người tiếp theo đưa mình vào giấc ngủ

“Amber, sao Amber cứ như thế mãi thế? bộ sau này ko muốn lên lớp đuợc à? Bộ Amber học giỏi lăm sao hả?”SooJung tức tối

“huh?”Amber hơi sock

“í em là, Amber phải học đi chứ? Nếu tính ra giờ Amber cũng 17, 18 t gì rồi mà, sau này Amber ko định làm cái gì đó mà chỉ ngủ…và nhìn cô Victoria thôi hay sao? Vậy lí do tại sao Amber lại học lại lớp 10 làm gì?!!”

SooJung nói 1 lèo

“khoan đã, tại sao em lại như thế? Chuyện tôi làm gì trong giờ học trước giờ em đâu quan tâm tới…sao giờ lại bức xúc như thế?” Amber

“em…em chỉ là…tại sao Amber cứ như thế? Amber có biết em đau lắm ko?”Soojung chực trào nước mắt

“khoan khoan đừng khóc, cho dù em có lo cho tương lai của tôi tới như thế nào cũng đừng khóc chứ? Em làm vậy càng khiến tôi thấy nặng nề hơn đấy!”Amber lúng túng ngồi bật dậy

“Jin Ri, em dỗ cậu ấy đi”Amber hết cách

Nhưng cô đâu biết SooJung đang tức vì cái tính ngốc nghếch đến vô tư đó của Amber

“nín đi SooJung, sao thế?”Jin Ri xoa nhẹ lưng cô

“tớ ko sao, ko sao mà”

Amber sau vụ đó, những tiết học sau cũng ko dám ngủ nữa, tuy vậy, những lời thầy cô nói đối với cô như đi vào tai này qua tai kia

Cô cũng đâu nói gì, lỡ mà làm SooJung khóc lần nữa thì sao?

“lần đầu tiên có nguời khóc vì chuyện mình ko chịu học mà ngủ gật trong lớp quài luôn đấy nhỉ? thậm chí cả mẹ…cũng đâu như thế?”Amber ngồi nghĩ vu vơ

“đáng ghét bộ Amber nghĩ em rộng lượng lắm sao mà chịu được khi nhìn thấy cứ nhìn chằm chằm vào người con gái khác sao?”SooJung nhìn Amber làm mặt 1 đống

SooJung phùng má, nheo mày, nhìn cô 1 cách khó chịu

“SooJung? Sao em lại làm mặt xấu với tôi”Amber tình cờ quay qua

SooJung chẳng nói gì, hất đầu quay đi tự kiêu làm lơ câu hỏi của Amber

“em ấy giận rồi…nhưng tại sao? Hay vì mình ko quan tâm tới em ấy nữa nhỉ?”

vật lộn với suy nghĩ 1 hồi

“A, đúng rồi, em ấy ghen với Vic. Vì mình chú ý tới cô ấy hơn nên em ấy mới nhu thế?!”

Giờ nghỉ

“SooJung này, em ko cần phải ghen đâu”Amber nói

“gi…gì cơ? Ghen á? Là…làm gì có chuyện đó?”SooJung giật mình

“ko sao đâu mà, em đúng là rất con nít khi ghen với Vic như vậy đấy”

“em nói ko có ghen mà”SooJung đỏ mặt chối tới cùng

“em mãi là cô em gái nhỏ tôi quý mến mà…còn tôi với Vic là 1 thứ tình cảm khác, cô ấy ko thay thế em được đâu”Amber vẫn cười nói mà ko biết câu nói của cô như sét đánh ngang tai SooJung

“…”

“mình chỉ là em gái, nói gì chứ? Làm sao mà Amber có thể xem mình là 1 nguời phụ nữ, cô ấy là ngưòi Amber thích…

…còn mình chỉ là…em gái nhỏ!”SooJung yên lặng suy nghĩ

“ko! mọi chuyện sẽ khác, Amber em sẽ cho Amber biết em là 1 người con gái chỉ iêng cho Amber… Amber phải là của em!”1 phần nào đó bên trong SooJung nói với cô là hạnh phúc ko tự đến với mình

Chính mình phải đi tìm kiếm nó

Chap 11

Nơi Sooyoung ta đang đứng bên lề đuờng mua những cây bánh gạo nóng hổi

Cô gái đi từ xa đến với ý định sẵn có trong đầu

“hôm nay phải giải quyết rõ ràng chuyện này!”

“Ya Choi Sooyoung”cô gọi

“có mặt”theo quán tính, có ai gọi tên mình là ngoái đầu lại nhìn đầu lại nhìn

Phụt…

Sooyoung phun hết những thứ cô vừa cho vào miệng khi vừa nhìn thấy cô ấy

“cậu kêu…tớ?”Sooyoung đưa tay chùi miệng

“hôm nay cậu ko thoát được đâu nhé! tại sao mấy ngày qua cậu cứ lẽo đẽo theo tôi cho tới tận lúc tôi về? trong giờ học thì cứ nhìn chằm chằm tôi, cho dù tôi có hỏi thế nào cậu cũng chối tới cùng?...

…còn nữa, cậu lúc nào cũng…uhm”cô đang nó bỗng nhiên Sooyoung tiến tơi áp sát mặt c6 đặt lên môi cô 1 nụ hôn phớt qua

“đó là câu trả lời cho tất cả những gì tớ làm”Sooyoung từ tốn nói

“…”


“Ya!!!! Đó là nụ hôn đầu của tôi! cậu dám…”nói xong cô liền bỏ chạy, ko biết vì ngượng hay cô ko thể nói gì khác cho cơn tức giận này

Sooyoung nhìn theo, miệng nở nụ cười tới mang tai

“dì ơi, 5 phần bánh gạo nóng đem về đi ạ, 1 cây cá viên nữa”Sooyoung tười cười, do tâm trạng được giải toả cả rồi

“Hôm nay chính Choi Sooyoung này sẽ mua đồ cho các cậu ăn. Hehehe”

Sooyoung đi tới xe Yuri đang đợi trước cổng

Tối hôm đó

“cậu hôm nay nhặt được vàng hay sao mà từ chiều hôm nay cứ cười hoài thế?”Yuri khó chịu nói

“thì đúng như thế mà…à ko phải mà là làm rớt vàng. Tớ thấy lòng nhẹ hẳng”Sooyoung cười dorky

“way, đó là nụ cười của tớ!”Yuri nói

“hôm tới lượt ai mua đồ ăn? tớ phải ko?”Sooyoung nói tiếp

“…?”

“tớ đi đây”cô lấy chiếc chìa khóa, và áo khoác đi ra khỏi nhà

Sunny cũng mới tắm xong đi ra

“phải chi cậu ta lúc nào cũng như thế thì tốt quá!”Yuri nhìn ra phía cửa

“gì thế?”Sunny thắc mắc

“Nó nói hôm nay nó làm rớt vàng, lòng nhẹ hẳn, lúc nãy còn mua bánh gạo nóng cho bọn mình, giờ lại tự động đi mua đồ ăn, mà thường nó chỉ biết ăn mà thôi!”Yuri nói lại

“có gì mờ ám rồi”Sunny và Yuri cùng nhau đưa tay vuốt cằm

Siêu thị

“A, chết rồi, mình đâu có danh sách đồ ăn…thôi, thích gì mua đó vậy”Sooyoung đẩy xe đi


“WA~ trời cậu mua hết đồ của siêu thị luôn sao hả?”Yuri ngạc nhiên

Đống đồ ăn của Sooyoung mua phải chất vào cốp xe mới đủ chỗ, cỡ khoảng 3 bốn bịch cỡ ‘đại’

“sao đâu, tớ đang vui mà”

“chắc chắn có gì đó mờ ám”Yuri lại đồng thanh với Sunny, Amber chỉ biết ngớ người ko hiểu gì hết

Nhưng ngày hôm sau khi Sooyoung vào lớp, mọi khi Sooyoung nhìn Hara, cô đều nhìn lại và đặt 1 dấu chấm hỏi về nó

hôm nay khi Sooyoung vẫn nhìn theo cô nhưng ko có ánh mắt quen thuộc đó đáp lại

Sau khi đã nói cho cô biết tình cảm của mình, Sooyoung có lẽ đã can đảm hơn, cô nhân giờ nghỉ, đi thẳng lại bàn học nói

“chuyện hôm qua…tớ với cậu”Sooyoung chờ đợi

“là ko thể”cô nói rõ

“nhưng Hara…”Sooyoung hơi thất vọng

“đừng gọi tôi thân mật như thế”Hara nổi cáu

“nhưng đó là tên của cậu mà”

“thế…đừng gọi tên tôi, tôi ko muốn nghe đâu!”Hara nói kiên quyết rồi chạy đi ra khỏi lớp, để mặt Sooyoung ở đấy nhìn theo

Yuri đã ngồi đó, nhìn thấy hết, cô dần hiểu ra nguyên nhân tối hôm qua Sooyoung lại như thế nhưng bây giơ

“thì ra là vậy”

kể từ đó, mấy ngày sau, Hara lại là người tránh né Sooyoung. Trong giờ nghỉ, khi Sooyoung ở lớp, Hara lại xuống căn tin và ngược lại cứ như thế


“hey, Sooyoung như thây ma vậy đó, suốt ngày ko nói gì, ăn cũng ko nhiều như trước nữa, cứ ngơ ngơ ngáo ngáo như người từ trên trời rớt xuống vậy”Sunny nói với Yuri và Amber

“đồ ăn hôm trước cậu ấy mua, chưa ít đi 1 chút nào, tối ngủ rất sớm, ko đi ăn vụng nữa”

“unni ấy còn lấy sữa thiu trong tủ lạnh mà uống, mặc dù em đã dặn sữa đó hết uống được”Amber thêm vào

“các người đang nói xấu gì tôi đấy hả?”Sooyoung đi vào

“Sooyoung!”cả 3 hết hồn vì sự xuất hiện đột nghột

“tranh thủ ko có tớ ở đây thì tha hồ mà nói phải ko?”Sooyoung ngồi xuống

“ko có đâu, tại thấy mấy ngày nay cậu cứ như thế nào ấy”Sunny vội nói

“ừ”Yuri và Amber cũng gật đầu

“tớ sẽ ko như thế đâu, mấy ngày qua ko ăn uống gì tớ thấy mệt quá, mặt tớ hóp lại hết rồi nè”Sooyoung đưa hai tay lên mặt, cô nói tiếp

“tớ thấy mình như thế này cũng chẳng giải quyết được gì, tớ đã quyết định sẽ đi hỏi cô ấy cho ra lẽ”

“phải như thế chứ…”Yuri ủng hộ

“ưhm”

Chap 12

Sooyoung hẹn Hara lên sân thượng nói chuyện riêng vì cô ko muốn ảnh hưởng tới ai khác, Hara cũng đồng ý

“cậu muốn nói cái gì?”Hara tỏ vẻ bực tức

“đơn giản thôi, tớ ko bao giơ bỏ cuộc khi chưa biết nguyện do chính đáng”Sooyoung khoanh tay

“thì ra là về chuyện đó sao? Cô ko thấy sao? Nó rành rành ra như thế. Sooyoung à, chúng ta đều là con gái. chuyện này sẽ chẳng đi tới đâu cả”Hara cười khỉnh

“sao cậu lại nói như thế? Chúng ta là con gái thì sao? tớ có thể mặc kệ dư luận nói gì, tại sao cậu ko thể? Hara tớ thật sự thích cậu mà, cho tớ 1 cơ hội đi”Sooyoung nói

“sao cậu có thể dễ dàng nói thích tôi nhu thế. Chúng ta mới chỉ gặp nhau hơn thua 1 tháng mà cậu dám nói cậu thích tôi dễ dàng như thế sao? Làm sao tôi có tin được lời nói đó?”Hara bức xúc

“Hara, cậu có biết từ khi nhìn thấy cậu, chắc chắn rằng tớ đã thích cậu. từ nhỏ tới lớn, tớ chưa bao giờ có cảm giác này với bất kì ai…

…tớ chỉ có tình yêu duy nhất của mình là thức ăn mà thôi. Xin cậu hãy tin rằng tình cảm tớ là thật”Sooyoung nài nỉ

“tôi…tôi ko thể, Sooyoung à, tôi…”Hara bối rối những lời Sooyoung nói

Cô ôm chầm lấy Hara thì thầm

“tớ sẽ làm cho cậu có thể, tin tớ đi”

“buông tôi ra”Hara đột nhiên lạnh lùng

“Hara?”

“tôi nói cậu buông tôi ra ngay, tôi thích con trai Sooyoung, cô hãy tìm người khác có cùng sở thích với mình đi đừng làm phiền tôi”Hara đẩy Sooyoung ra, mở cửa đi xuống

“tại sao?”nước mắt chảy dài trên má Sooyoung

“đừng yêu thương gì 1 người như tôi Sooyoung à, cậu xứng đáng có những người con gái khác hơn tôi. chuyện chúng ta rồi cũng chẳng đi tới đâu cả”Hara mỉm cươì cay đắng

“tôi ko muốn làm tổn thương thêm 1 ai nữa”

Dù tiếng chuông vào đã reo, Sooyoung vẫn nằm yên đó khóc làm cô mệt mỏi, Sooyoung nằm đó từ từ chìm vào giấc ngủ

Lớp AmKry

“sao thế, hôm nay Amber ko ngủ à?”SooJung ngạc nhiên khi thấy Amber đang cố căng mắt nhìn lên bảng

“em ko thích tôi ngủ còn gì?”Amber nói

“?”SooJung nhớ lại, ngạc nhiên vì những lời ghen tuông đó mà Amber cũng nhớ kĩ, chỉ vì ko muốn cô khóc

“nói gì thì nói, tôi rất sợ nước mắt phụ nữ”Amber lắc lắc đầu

“hihihi, đáng đời”SooJung nói

Amber ko biết rõ SooJung đang nói về chuyện gì nên cứ gật đầu đại

“đã làm em ghen”cô nghĩ thầm

“haizzz con bé Jin Ri ngủ mất tiu luôn rồi”Amber nhìn qua

Ngày hôm sau

“này, cậu nói đi chứ? Con trai gì mà nhát gan quá!!!”từ xa lớp AmKry có 1 đám con trai đứng trước lớp

“các cậu điên à? Sao mà nói dược, ngại muốn chết”anh ta nói

“lúc trước Tae Min đã đi sao ko nói ngay lúc đó mà giơ mới nói? lỡ nhỏ có bạn trai rồi sao?”1 tên trong đám đánh đầu anh 1 cái

“như thế là nước đục thả câu!”anh phản bác

“sao cũng được, đi đi”máy cậu đó đẩy mạnh anh vào lớp


Amber và Sooung hôm nay ko xuốn căn tin ăn với các unni vì SooJung đã làm cơm hộp cho Amber như lời hẹn ‘nếu Amber ko ngủ gật trong lớp em sẽ làm cơm cho Amber ăn’

“hum, cơm ngon quá, em khéo tay lắm”Amber đưa ngón cái lên

“thật ra đó là cơm em mua ngoài tiệm, chỉ tốn 5’ để sắp xếp vào hộp cơm nhỏ này thôi”SooJung nói

“ặc, em nói dối tôi hả? tôi muốn ăn chính cơm Jung SooJung em làm cơ!”Amber giãy nãy

“thì để dịp khác đi, em làm cho mấy hộp luôn, hồi sáng em đâu dậy kịp…”SooJung chống tay nói thì anh chàng lúc nãy nói chen vào

“erm…Jung… Jung SooJung, anh…anh muốn làm quen với em!”

“ko cảm ơn”SooJung nói nhanh lạnh lùng đến kinh ngạc

“cho anh biết lí do?!”anh hơi bị tổn thương vì câu trả lời

“tôi ko thích anh”

“tại sao em lại ko thích? Anh nhà giàu, học giỏi…anh có tất cả mọi thứ”

“đó ko phải là tất cả”SooJung chợt nhói lòng khi nghĩ về Tae Min

“tôi nghĩ anh nên dừng lại đi, SooJung nói là ko thích là ko thích rồi”Amber cầm cái muỗng quơ qua quơ lại tước mặt anh ta

“cậu là cái gì mà nói?”anh tức

“tôi là bạn của cô ấy”Amber nói

”bạn thì có quyền gì mà nói?”

“anh ngang bướng vừa phải thôi, cô bé nói là ko thích mà, cho dù tôi ko phải là bạn cô ấy tôi cũng nói được là đằng khác”Amber gân cổ lên nói lại

“cái tên này đang làm gì thế? Đang tỏ tình với người ta sao lại đi cãi cọ với cái thằng đó thế hả trời?!”cả bọn ở ngoài kêu ca

Sau 1 hồi cãi qua cãi lại, nguyện nhân của cuộc cãi nhau vẫn ngồi đó thích thú nhìn họ cãi mà ko hề can ngăn

“Amber, Amber ko ăn hết cơm là có tội đấy nhé!’SooJung kéo kéo vạt áo Amber

“hứ! ko cãi nữa, tôi phải ăn cho hết cơm”Amber ngồi bệt xuống

“cậu…”anh tức điên người khi thấy Amber và SooJung thân nhau như vậy

“thôi, Key oppa à về lớp đi, em ko bao giờ đồng ý lời đề nghị đó đâu”SooJung quay qua người kia

“anh ko bỏ cuộc đâu, SooJung. Jung SooJung, anh sẽ khiến sẽ hối hận vì những điều đó”Key nói trước khi đi ra với đám bạn

“never”SooJung nói trong đầu” ăn đi Amber còn mấy muỗng à”

“Amber a~, nếu như ko có Amber thì có lẽ em đã 1 lần nữa yếu đuối trước lời đề nghị lúc nãy của Key oppa…

…em thừa nhận, em đã từng thích anh trước khi quen họ, anh ấy thường xuyên gặp Sica unni, còn tỏ tình với chị ấy nữa. lúc đó em ước muốn được là chị biết bao nhiêu…

…đáng kí ra giờ anh ấy đã dể ý tới em, em phải vui mừng…nhưng vì em đã có Amber”SooJung ngắm nhìn Amber ăn hết hộp cơm cô ‘làm’

Chap 13

“cô Vicoria! Cô ơi”Amber chạy vội theo cô khi tiết học kết thúc

“gì thế?”cô quay lại với nụ cươì trên môi

“uhm…em thắc mắc, cô cuối tuần này có rảnh ko?”Amber gãi đầu

“rảnh, để làm gì?”cô tròn mắt

“cô muốn đi ăn tối với em ko? À em í em là, bàn về việc học mà…à, ko phải”Amber trở nên lúng túng

“được rồi, em định đi ở đâu?”

“thật sao?”Amber cười hớn hở”cô tới nhà hàng Dream nhé, 8’h nhé cô”nói xong Amber cúi chào rồi đá chân sáo về lớp

“em ấy dễ thương thật”cô lắc đầu nhìn theo

Cách xa ở đó có 1 bóng người đang giận run người

“A~M~B~E~R”

Lớp SunMinJess

“Hyomin a~. sao thế? cậu đau lắm à?”Sunny lo lắng

“ưhm, đau…”Hyomin ôm bụng, khuôn mặt trở nên nặng nề

“ko đuợc rồi”Sunny nói

“Thầy, em cần đưa Hyomin tới phòng Y tế”

“uhm nhanh trở về nhé” ông thầy thậm chí ko hỏi tại sao

Sau khi đưa tới, Sunny đã định đi về nhưng Hyomin bắt cô ở lại

“đừng đi, tớ sợ ở 1 mình lắm”

“có cô giáo ở đây mà?”

“nhưng lỡ cô ấy đi thì sao?”

“làm gì có chuyện lỡ, đừng lo…”

Hyomin dùng đôi mắt con cún của khiến

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net