[Longfic] [Kryber, Yulsic] Cậu ngốc quá!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 1

SooJung cố chạy hết sức về phía trước, đôi mắt cô gần như ko còn thấy gì nữa do nước mắt dã làm nhòa mắt cô, người bạn trai cô yêu thương nhất vừa chia tay với cô, điều đó khiến trái tim cô vỡ ra làm trăm mảnh. Những gì cô và anh trải qua suốt những ngày qua nay anh ta dễ dàng nói chia tay như thế…

Khi đang chạy SooJung ko may vấp té, cô ngã nhào ra đất, những người dân đi qua cũng ko màng đỡ cô dậy

“hôm nay là ngày gì vậy trời!”SooJung la lên, cả thân người cô vẫn nằm dưới đất

“cô có sao ko cô bé?”1 giọng nói vang lên ngay bên cạnh cô

“…”

“tại sao lại nằm đấy thế? đứng dậy nào?”anh đỡ cô đứng dậy, họ đi tới 1 cái ghế đá gần đó, dù anh ta có nói cái gì cũng ko lọt được 1 từ nào vào tai SooJung cả, cô quá sốc vì chuyện lúc nãy

“thế…tại sao cô lại nằm trên đường?”anh ta vẫn tiếp tục nói

“ko liên quan tới anh”cô đứng dậy định bỏ đi

điều đó khiến anh ta có vẻ hơi thất vọng. anh nói lớn theo

“tôi là Taemin! Em hãy nhớ tên tôi nhé! Chúng ta sẽ gặp lại nhau đấy”anh chàng Taemin la lớn

“gì chứ?”SooJung đi lẩm bẩm 1 mình

Nhưng đúng theo lời anh nói, vài ngày sau đó, SooJung và Taemin bỗng trở thành bạn cùng lớp với nhau. Có lẽ Taemin đã phải lòng SooJung ngay từ lúc họ gặp nhau, nên giờ đây anh đang cố sức theo đuổi cô ấy.

Với trái tim đang tổn thương, SooJung làm sao có thể ko siêu lòng truớc những lời ngọt ngào của anh dành cho cô…1tháng sau đó, Taemin cũng thành công trong việc khiến SooJung cũng phải đáp lại tình cảm của mình

“oppa, sao anh lại yêu em?”SooJung dựa đầu vào vai anh

“anh ko biết, chỉ là ngày hôm anh gặp anh gặp em, Anh đã đánh rớt trái tim mình mất rồi”

“oppa! Anh làm em ớn lạnh quá đi”SooJung ngồi thẳng dậy

“sao? Đó là những lời yêu thương cơ mà?”Taemin cười

“ôi trời anh làm chân tay em co lại hết rồi đây này!”SooJung co ngón tay lại

“hahaha…”Taemin nhẹ nhàng xoa đầu cô

3 tháng sau

“tôi mong cô sẽ chấp nhận, gia đình chúng tôi ko thể để Taemin với 1 đứa như cô” người phụ nữ từ tốn nói, bà đứng dậy

“thưa bà, về chuyện Taemin oppa và cháu…”

“cô ko cần phải nói gì nữa, từ nay cô ko đuợc phép gặp mặt nó nữa”bà bỏ đi

SooJung chỉ biết ngồi ôm mặt khóc nấc lên. tại sao cô lại luôn gặp phải những chuyện này? Sao lại để cô gặp anh rồi lại chia cách cô và anh. SooJung ngồi đó cho tới khi anh phục vụ bàn ra bảo cô rằng nhà hàng đã đóng cửa

Cô lê bước chân nặng trịch trên đường về nhà

Nhưng đôi chân ko nghe theo trí óc của cô, nó rảo bước đi đến nơi cô và anh gặp nhau. SooJung đi lại, vẫn là chiếc ghế cũ

SooJung lại rơi nuớc mắt, gia đình cô và anh ko hề giống nhau, anh là con nhà danh giá, còn cô…cô chỉ là 1 con của 1 gia đinh nhỏ, kiếm ăn đủ nuôi gia đình mà thôi

bỗng nhiên có 1 tiếng kêu la làm cô thoát khỏi những suy nghĩ của mình

“ĐỪNG LẠI GẦN!!! TRÁNH RA…ĐỪNG MÀ…Áaaaa……..”

tiếng hét đó như xé toẹt không khí yên tĩnh của công viên buổi tối

“SooJung ko khỏi tò mò về nó, cô tiến về chiếc ghế ở sau buội cậy, lén lút nhìn

Có 1 cô gái, đang cố vùng vẫy khỏi 1 người con trai

“gì thế này? Bây giờ còn những trò ti tiện như thế này sao? hắn dám làm thế với cô ấy ?”Soojung nắm chặt tay, máu anh hùng cô nổi dậy. phút chốc cô đã quên mất chuyện vừa rồi

“cậu bình tĩnh đi…nó chỉ là…”cậu ta mở miệng định nói gì đó nhưng ko kịp, SooJung đã lao tới kéo cậu ra xô cậu xuống đất 1 cách mạh bạo

“YA!”cậu bực tức la lên

“đồ hạ lưu, đồ sở khanh, đồ biến thái…sao anh có thể làm những trò này với cô ấy?!!!”SooJung như mất bình tĩnh

“sao?”cậu ta ngạc nhiên hỏi lại

“cậu có sao ko?”SooJung quay sang hỏi cô gái kia

“…ko sao. Nhưng cảm ơn cậu đã cứu tớ”cô cười

“HyunA, cứu cậu cái gì?”cậu ta nói lớn

“anh im đi! chưyện cậu vừa làm với cô ấy chứ gì?!”

“cô à. Có phải cô đang hiểu lầm gì ở đây ko? Tôi đã làm gì chứ?”

“hơi đâu mà nói với loại người như anh, đi nào.”SooJung đột nhiên kéo tay HyunA đi ra khỏi công viên, Để cậu ấy lại, trên mặt vẫn còn bõ ngỡ

“tôi đã làm gì nào? Cô gái kì lạ!”cậu gãi đầu

Trong khi đó, HyunA vẫn đi theo SooJung, lâu lâu lại mỉm cười hiểu đuợc chuyện lúc nãy đang định giải thích vớ SooJung nhưng lại ko có cơ hội

“à…tới đây là được rồi, sau này cậu phải cẫn thận sau này đừng để chuyện này xảy ra nữa nhé?”SooJung quay đầu lại ngắt lời HyunA định nói

“ừhm…”

“thôi vậy tớ đi về đây, cậu nên cẩn thận đi!”

Sau khi SooJung đi HyunA ko còn giữ được cơn cười của mình nữa, cô cười phá lên

“phu…hahaha lần đầu tiên mình thấy vẻ mặt buồn cuời của tên Player đó, cô bé đó kì lạ thật”sau đó cô rút điện thoại ra và nhấn nút

“ya, cậu sao rồi?”HyunA nói

“sao là sao? bực mình quá đây nè, cậu đang ở đâu, tớ đến đón”

“tớ ở đại lộ dấy, tới nhanh lên nhé, lạnh chết được”cô cằn nhằn

“vậy sao lúc nãy lại đi theo con bé đó?”

“hahaha….”cô bỗng nhiên phá lên cuời

“thôi tớ cúp máy đây”HyunA nói

“ya…ya…”

Tút tút

Chap 2

Sáng hôm sau

“này, tớ nghe nói Taemin oppa sẽ chuyển truờng đấy!”1 cô gái nói với đám bạn của mình

“thật sao? Oppa mới chyển tới có mấy tháng thôi mà…tiếc thật!”cô gái khác cũng tham gia vào cậu chuyện

“tớ còn nghe là oppa sẽ qua Mỹ học luôn…”

SooJung từ xa nghe đuợc, nước mắt cô lại chảy dài trên má

“cậu sao thế?”Jin Ri hỏi

“bụi bay vào mắt thôi”SooJung vội lau nước mắt đi

“sao thế Jung SooJung? Nghe tới tên người yêu mày bỏ mày đi thì buồn hả?”1 đám con gái khác có vẻ hung dữ đi lại chỗ bàn cô

“thôi đi nhá”Jin Ri đập bàn

“mày tưởng tao sợ mày hay sao hả?”

“nghe cho kĩ đây SooJung, tại vì mày nên Taemin oppa mới đi, mày tuởng mày là ai mà dám đụng chạm tới anh ấy hả?”cô lớn tiếng”lúc trước anh ấy luôn bảo vệ mày, nhưng giờ oppa đi rồi thì còn ai bảo vệ mày đuợc nữa? từ nay mày sẽ ko yên với bọn tao đâu!”cô ta nói rồi kéo đám bạn của mình đi 

những nguời con trai trong lớp ko ai dám hó hé. họ ko muốn gây phiền phức cho mình. 1 phần nào đó họ thật ích kỉ

“SooJung à, ko sao chứ?”Jin Ri lo lắng nhìn nét mặt SooJung

“ko sao đâu mà…thôi vào học rồi kìa”SooJung cố cười để cô bạn của mình ko làm lớn chuyện này

“tớ lo cho cậu lắm đấy SooJung à…”Jin Ri đi về bàn mình

Ở 1 ngôi nhà cực khủng lồ nào đó

“Yi Yun*, con nghe theo bố con đi!”1 người phụ nữ trung niên nói với đứa con mình với ánh mắt cầu khẩn

“ko bao giờ, con tuyệt đối ko muốn”Amber cứng rắn trả lời

“con có bao giờ nghĩ tới tưong lai của mình hay ko hả?” ông tức giận nói

“thế còn bố? bố có nghĩ rằng con muốn gì hay ko?”

“ta có ko cần biết, giờ đây chị con đã lấy chồng, ta chỉ còn mỗi con để thừa kế. con mà ko làm theo, ta sẽ cắt tất cả nguồn cung cấp của con. Vĩnh viễn” ông nhấn mạnh từ cuối


Amber suy nghĩ


“bố thật quá đáng!!!”xong đứng dậy bỏ ra khỏi nhà

“ta coi đó như lời đồng ý”

“ông xã, cách này có hiệu quả ko? Em sợ nó sẽ gây rối mất”bà lo sợ

“em cứ yên tâm, nó có bướng bỉnh tới đâu, chỉ cần nhắc chuyện tiền bạc là nó ngoan ngoãn ngay. Nó là con nợ của tiền bạc” ông cười lớn


“alo, HyunA cậu có thể ra đây với tớ được ko?”

“ok. Tới đón tớ đi”

Quán café Prince

“thật sao? Ông ấy bắt cậu đi học lại sao?”HyunA bất ngờ

“ông ta còn uy hiếp cắt nguồn tài trợ của tớ để ép tớ đi học nữa!”

Ông ấy chỉ muốn tốt cho cậu mà thôi”HyunA đưa ly café lên miệng

“ừ…”

“thôi, hôm nay chúng ta sẵn tiện ở đây rồi thì đi vào club nào chơi đi! Đi nào Amber”cô đứng dây kéo tay Amber ra khỏi cửa

“đợi đã, tớ đi tính tiền!”Amber nói

8h’ tối, công viên

“SooJung xi em hãy cho anh lời giải thích…đừng như thế với anh mà…anh yêu em”Taemin đang cố năn nỉ SooJung

“oppa, em ko thể với anh được nữa, em đã có nguời em thực sự yêu thương, đối với anh, em chỉ xem anh là 1 oppa tốt với 1 em gái thế thôi”SooJung cố kiềm nuớc mắt mình, cô cố diễn cho xuất sắc vở kịch này

“ko, em nói dối, em đang lừa anh đúng ko?”Taemin mất bình tĩng bám chặt lấy vai SooJung

“oppa, anh đang làm em đau đấy”SooJung nhăn mặt

“anh kia! Anh làm gì thế hả? Bỏ tay anh ra mau”Amber tình cờ đi qua 

“là cô?”Amber nghĩ thầm khi nhận ra đó là cô gái kì lạ hôm qua

“cậu là ai cơ chứ?”Taemin nhìn Amber dò xét

“a…”

“oppa! Sao bây giờ anh mới tới? anh có biết em đợi lâu lắm ko?”SooJung cố hết sức buông tay Taemin ra chạy ngay đến Amber

“oppa, em đang cố nói với anh ấy nhưng anh ấy ko chịu nghe, chúng ta phải làm sao?”SooJung ôm ngay cánh tay trái Amber

“hắn là hả SooJung? chẳng lẽ…”

“phải, oppa em và anh ấy mới thật sự yêu nhau”SooJung dựa đầu vào vai Amber

Amber lúc này ko biết phải nói gì, chỉ im lặng đứng nhìn mọi việc xảy ra

“ko…đây ko phải sự thật, em ko phải là 1 cô gái dễ dãi như thế đúng ko SooJung? trả lời anh đi!”Taemin lại gần

“anh…được thôi, em cho anh thấy, em thật sự là ngưòi yêu của anh ấy!”SooJung đánh liều

Cô đưa 2 tay giữ lấy mặt Amber, kéo Amber về phía mình. Cho dù cô ko hôn lên môi Amber nhưng Amber có cảm giác cứ như có 1 luồn điện chạy vào nguời khi môi SooJung chạm vào mép trái của mình

“sao? Anh tin em chưa oppa? Em ko phải là 1 cô gái phù hợp với anh, cho nên em xin anh đừng luyến tiếc gì em. Hãy tìm cô gái nào mới là 1 nửa của đời anh nhé? Cô ấy mói thật sự là người đã nhặt trái tim anh đấy Taemin oppa”SooJung buông Amber và quay mạt đi tránh ánh nhìn đó

“SooJung, đối với anh, chỉ có em mới có thể làm điều đó”anh nói xong quay đầu bỏ đi

“oppa, em xin lỗi”SooJung nhìn theo, miệng lẩm bẩm

“ya~cô làm gì thế? Cô tuởng tôi là con bù nhìn sao hả?”Amber tức giận nhưng vẫn còn đỏ mặt với cái hôn vừa nãy

“anh im lặng đi, thật chẳng muốn nói cái này tý nào…nhưng cảm ơn anh đã giúp đỡ”SooJung nói xong cũng bỏ đi. để lại Amber 1 mình đứng đó ngớ nguời ra ko biết chuyện gì đang xảy ra

“đáng lẽ mình ko nên ra về sớm thế…haizzz!”Amber vò đầu tự hỏi xem cảm giác này là gì. Amber trở về nơi xe cô đang đỗ lái nó chạy thẳng về nhà

*mình ko biết tên này có phải là tên tiếng Trung của Amber hay ko, mình nghe nó ở đâu ấy
Liu Yi Yun

Chap 3

1 tuần sau

Taemin đã được chuyển qua Mỹ học, SooJung đang cố quên đi những ngày có anh bên cạnh. 1 lần nữa…1 lần nữa trái tim cô tan vỡ

“các em, trường chúng ta vừa nhận 1 em học sinh mới, giờ đã gần giữa học kì mất rồi mà cậu ấy mói vào học. Nên cô mong các em sẽ giúp đỡ bạn nhé? À bạn ấy hơn các em 2 tuổi đấy” cô giáo nói ”em vào đi”

Sau đó Amber đi vào, các bạn gái trong lớp la ầm cả lên

“wa~ đẹp tai wá~”

“tuyệt thật!”

“các em yên nào. bạn ấy là nữ”cô giáo “chém” gọn

cả lớp im lặng 1 hồi

“wa~”vẫn có 1 số bạn nữ lẫn nam vang lên

“thôi đuợc rồi…em ngồi kế SooJung nhé? Vì Taemin mới đi, ở đó còn trống

“SooJung? Jung SooJung ấy ạ?”Amber nói với cô

“ừ, em biết em ấy sao?”

“à ko, em đâu có biết”Amber nói rồi đi về bàncó mặt SooJung ở đó dù cô giáo vẫn chưa nói gì

“chắc chắn là em biết”cô giáo nghĩ thầm

SooJung nhìn Amber chằm chằm khi cô vưa bước vào lớp tới giờ làm Amber hơi nhột

“này, có phiền ko nếu cô dừng lại hả?”Amber nói

“cậu…là con gái sao?”SooJung vẫn chưa thôi cái nhìn đó

“thì sao? Có chuyện gì à?”

“vậy tối hôm đó…là tôi và cậu…?”

“…ờ…”Amber ngượng khi nhắc lại nụ hôn đò

“ôi trời ơi!!!!”SooJung hơi lớn tiếng

“gì thế SooJung?”cô giáo giật mình quay xuống hỏi 

“em xin lỗi cô…”Soojung cúi đầu

“nó chỉ là 1 cái kiss thôi mà? Cô đâu cần làm quá như thế?”Amber bình tĩnh nói mắt vẫn nhìn lên bảng

“tối hôm tôi thấy cậu ở công viên…với cô gái đó…2 người?”SooJung lại nữa

“cái đó tôi nghĩ cô ko biết thì tốt hơn”Amber cười đểu

“đồ sở khanh, đồ dê xồm,…..”SooJung lải nhải sau đó ngồi xích vào Jin Ri

“muốn nghĩ sao thì nghĩ”Amber mặc kệ

“chết mình rồi, mình đang ngồi bên 1 tên dâm tặc!”SooJung nói nhỏ vào tai Jin Ri khiến cô bé cũng phải giật mình nhìn qua Amber

“Ya!!! Dâm tặc là ý gì hả?”Amber quay qua nhìn 2 cô bực mình

“dâm tặc…dâm tặc!!!”SooJung lè lưỡi nói với Amber

“ko nói chuyện với cô nữa.”cậu quay mặt lại phía bảng đen

Thật lòng SooJung cũng có hơi lo sợ, cô luôn dè chừng Amber mỗi khi cậu động đậy. Điều đó khiến 1 Player như Amber cũng phải có cảm giác khó chịu…nhưng SooJung khi ở bên Amber, cô duờng như quên hết những nỗi buồn của mình

Chap 4

Chiều hôm đó ở nhà riêng của Amber

“bố đúng là đang chơi mình mà! tại sao lại học lại cấp 3 cơ chứ?! lại học cùng cô bé kì lạ đó!”Amber vừa bước vào nhà quăng luôn cái cặp xuống đất từ từ cởi hết đồng phục của mình ra

“học hành gì cơ chứ?! Đáng ghét đáng ghét!!!”Amber vùng vằng giữa nhà

“thôi đi tắm, mệt quá”Amber dứng dậy đi thẳng vào nhà tắm

10’ sau

“sảng khoái quá!”cô đi ra với cái khăn trên đầu

Amber ở ngoài phòng khách xem tivi, ăn tối thì cô đi ra ngoài nhưng có căn phòng từ lúc nãy Amber vẫn chưa đi vào. Phòng ngủ

Hôm đó cô lại rủ HyunA và đám bạn mình đi club đêm tới tận khuya mới về

Amber mở cửa buớc vào nhà, cô bật công tắc đèn lên mệt mỏi đi vào. Amber ngả nhào xuống cái ghế sofa, nhắm mắt lại. Bỗng trong bếp có tiếng động lạ. Amber lập tức ngồi dậy, khuôn mặt đầy lo lắng

“có trộm?”

bất giác Amber vơ đại cái gì gần đó cầm nó trên tay từ từ đi vào bếp

“….uhm…uhm…”tiếng 1 ai đó đang ăn

“ai…ai đó?’giọng Amber run rẩy

“&@*^%*%($%$” người đó cố nói gì đó nhưng ko thể vì họng đang đầy thức ăn

“…”

“AH!”Amber la lên

Ở nhà của ba mẹ Amber

“anh à, mẹ bọn trẻ nói 2 đứa nó về Hàn Quốc rồi đấy”bà Liu nói

“thật sao? vậy chúng đang ở khách sạn hay sao?”

“ồ, lúc nãy chúng có qua đây, nên em cho chúng địa chỉ nhà bé Yun rồi”bà cười

“tụi nó mà tụ lại với nhau thì tôi ko thể tưởng tượng ra nữa” ông cũng cười lắc đầu

“2 đứa ấy giờ đẹp lắm cơ… ra dáng thiếu nữ lắm rồi!”


“Unni! Sao chị lại ở đây?!”Amber ngạc nhiên

“hi cậu em ! lâu quá rồi phải ko?”Sooyoung giang 2 tay ra chờ đợi

“Yuri unni có về ko?”Amber chạy lại ôm Sooyoung thật chặt

“đưong nhiên”

“nhưng chúng ta còn đưa về 1 người nữa đấy”Sooyong nói thêm

“ai? Con gái hả chị? Có đẹp hok?”tính ham gái của Amber lại trỗi dậy

“LEE SOON KYU, CẬU RA ĐẬY ĐI!”Sooyoung la lớn

“Soon Kyu? Ai…”Amber quay đầu lại nhìn cô bé có dáng người nhỏ nhắn đi ra từ phòng ngủ của mình

“hi”cô cuời híp mắt, quơ tay trông rất dễ thương

“chị, Yuri unni còn cô bé này…bô giờ nhà em thành nhà nghỉ rồi sao?”Amber nhìn Sooyoung

“Ya! Unni ko phải là ”cô bé” hay Soon Kyu gì hết, phải là Suny unni đó biết chưa?!”Sunny nhảy nhảy lên nói khiến Amber hơi bất ngờ

“v…vâng Sunny unni”

“hee…cậu em đừng lo, bọn chị ở đây cùng lắm là 2 3 tháng gì thôi, tại về đây gấp quá. Nhà chưa kịp xây xong…ở nhà cô chú thì hơi kì nên chỉ còn nhò em thôi”Sooyougn bỏ vào miệng miến bánh snack

“hey! Đó là bánh của em”Amber với tay tới bịch bánh

“giờ thì ko”Sooyoung nhón người đưa bịch bánh lên cao

Sau 1 hồi dằn co, Amber chịu thua đi vào phòng ngủ

Yuri đang nằm đó, vẫn ngủ say như lúc vừa mới bước chân vào nhà. Cô lắc đầu kép tấm mền đắp lên cho Yuri rồi đi ra phòng khách với 2 người còn lại

“sao? Chị và Sunny unni định ngủ trên Salong à?”Amber đem ra 1 tấm nệm…cho mình

“oh…cái đó, chị sẽ vào ngủ với Yuri còn Sunny thì…”Sooyoung ngó qua cô nhóc 

“tớ sẽ vào phòng ngủ!”Sunny kiên định

“thế à…ừhm…Amber phiền em vào phòng gọi Yuri dậy. Chúng trải chăn ngủ ngoài đây vậy”Sooyoung tiu nghỉu đáp

“unni làm đi! Em đi ngủ đây”Amber lập tức kéo mền gối nằm xuống đất

“haizzz…con nhóc đáng ghét! Đi nào Sunny”Sooyoung nắm tay cô bé kéo đi khiến cô hơi đỏ mặt im lặng đi theo vào phòng

“*thở dài* nhà mình mà mình phải ngủ ngoài phòng khách như thế này…”Amber nằm đó nói 1 mình

Sooyoung kéo Yuri dậy lôi xềnh xệch ra ngoài

Sáng hôm sau

Tiếng máy xay của Yuri inh ỏi cả căn nhà

“Sooyoung unni…ai mà ồn ào quá vậy?”Amber lần tay qua người Sooyoung nhưng ko may chạm trúng ngực cô. Làm Sooyoung la toáng lên theo phản xạ Amber ăn trọn 1 cái tát đau điếng từ Sooyoung

“Em làm cái quái gì vậy hả???!”

“chuyện gì thế?”Yuri nghe ồn chạy ngay ra

“…”Amber bây giờ tỉnh hẳn dậy, vẫn còn bất ngờ bởi cái tát

“unni…sao unni tát em?”Amber xoa xoa má mình

“ai bảo em…em…”Sooyoung lắp bắp

“thôi ko sao đâu…”Amber nói xong di vào phòng tắm

Sooyoung cũng tỉnh hẳn ngồi ngơ ra nhìn Yuri xay nuớc Ma

1 lát sau Amber cầm bộ đồng phục đi ra nhà bếp nói với Yuri

“cám ơn cái máy xay của unni đã kêu em dậy nhé”

“ok”

Bây giờ là 7’h 47

“Bye Yuri unni, Sunny unni…Sooyoung unni. Làm gì thì làm chứ đừng đừng đốt rụi nhà em đấy ”Amber cúi chào rồi đi ra xe chạy tới trường

“ôi sao mình có linh cảm hôm nay là 1 ngày xui xẻo quá vậy nè”Amber đưa tay xoa má mình

Trường học

“Ya Jung SooJung! Hôm nay mày sao rồi? nhìn mặt mày có vẻ như sống tốt lắm nhỉ?”lại bọn con gái đó đến làm phiền

“các cậu sao rãnh rỗi quá vậy? Mới sáng sớm đã qua đây kiếm chuyện với bọn này rồi sao?”Jin Ri vẫn bảo vệ SooJung

“mày tránh sang 1 bên đi! Jung SooJung đi theo bọn tao nhanh lên”nhỏ ra lệnh

“ko thích!”Soojung lên tiếng

“mày vừa nói cái gì?”

“chuyện tôi và Taemin oppa đã chấm dứt rồi, tại sao mấy người cứ như thế?”

“bọn tao thích đấy, coi như có người để bọn tao tút giận được chưa nào?! bọn bây kéo nó vào nhà vệ sinh cho tao!” nó quay đi để cho bọn đàn em kéo đầu SooJung ko thương tiếc

“này! Làm gì vậy buông ra coi!!!”Jin Ri nhào vào nhưng nhanh chóng bị đẩy ra

“mày liệu hồn đi Choi Jin Ri, nếu ko muốn mày là mục tiêu tiếp theo đấy rõ chưa?”1 đứa đua mặt sát vào cô đe dọa

“đừng tưởng tôi sợ mấy người”Jin Ri dù miệng nói thế nhưng trong lòng cô bây giờ rất lo, cho cô lẫn SooJung

“hahhaha”bọn nó cười phá lên vẫn nắm tóc SooJung kéo vào nhà vệ sinh mặc cho cô kêu la thế nào

Jin Ri ngồi đó cắn móng tay ko biết phải làm gì thì Amber thong dong đi vào

Cô nhìn Amber đi tới bàn, thấy vậy Amber mới lên tiếng

“Soojung chưa vào sao…”

Ko có tiêng trả lời

“mặt tôi dính gì à?”

Cô vẫn im lặng, nước mắt chực trào ra làm Amber bối rối

“Sao…sao thế?”

“SooJung bị 1 đám người kéo vào nhà vệ sinh rồi…phải làm sao đây…tớ ko thể bảo vệ bạn ấy…tớ ko thể”Jin Ri khóc nức nở

“…”Amber nghe xong chạy đi ngay

“mình sao thế này…tại sao lại đi tìm cô ấy làm gì…cô bé ấy bị bắt nạt đâu liên quan tới mình?” Amber suy nghĩ ”phải rồi chỉ là bạn cùng lớp, phải giúp đỡ nhau chứ? Sao làm ngơ được khi cô ấy bị dánh cơ chứ??? Phải, chỉ thế thôi”

Cô đưa tay mở cửa nhưng nó lại bị khoá từ bên trong, bất quá Amber dùng chân đá mạnh cửa làm cả đám giật mình quay đầu lại nhìn

Amber đã thấy được SooJung đang ngồi ôm đầu thu nguời vào 1 gốc

“cái đám người này! Làm cái gì thế hả?!“ Amber chạy ngay tới SooJung cởi áo khoác ra cho cô

“gì chứ…cứ tuởng là thầy giáo. Ya mày là thằng nào? Khôn hồn thì dừng đụng vào bọn tao nghe chưa? Tránh ra”nhỏ cầm đầu hét lớn

“đi nào SooJung”Amber bế xốc cô lên đi thẳng ra ngoài vệ sinh bỏ mặt mọi người ngây ra

“tao kêu mày đứng lại nghe rõ chưa?”nhỏ nhào tới Amber

Theo phản xạ Amber dưa chân đạp thẳng nhỏ té nhào xuốg đất, mấy đứa kia đúng xép nép .lại với nhau vì sợ

“tao cảnh bào mày 1 lần duy nhất…ko bao giờ đụng vào cô bé này nữa! tao biết mày dám ăn hiếp cô ấy nữa, liệu hồn biến ra khỏi trường đi!” ánh mắt đáng sợ của Amber làm cả bọn sợ hãi gấp đôi, chỉ dám đứng nhìn cô bế

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net