Chap 20 : Sau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mấy ngày nay sức khỏe và tinh thần của Xiumin đã trở nên ổn định hơn ... không thể nói là tốt hơn được vì nó cứ .... haizzz 

Xiumin ngày nào cũng dậy sớm , lò mò đi tìm việc để làm .... có khi thì giúp Kyungsoo chuẩn bị bữa sáng , lúc thì phụ rửa chén , khi thì giặt quần áo hay giúp Kai tưới cây này nọ ... nói chung không lúc nào ngơi tay .... 

- Xiumin mà lười biếng hay than vãn khi làm việc .... đã không còn , thay vào đó là Xiumin ngốc nghếch chỉ biết vùi đầu làm việc ..... 

- Xiumin mà suốt ngày ham ăn mở miệng là than đói ... đã không còn , thay vào đó là Xiumin lười ăn - mỗi bữa chỉ miễn cưỡng ăn vài miếng ....

- Xiumin mà thân hình tròn tròn , khuôn mặt phúng phính dễ thương - hai má như chiếc bánh bao nhỏ ... nhìn vào chỉ muốn cưng nựng .... đã không còn , thay vào đó là Xiumin ốm nhách , thân hình gầy gò , mặt mũi xanh xao , nhợt nhạt ....

- Xiumin mà hở tí là miệng mồm liếng thoắng , có thể nói đủ thứ chuyện trên trời dưới đất , mặt mày lúc nào cũng vui vẻ , tươi tắn ... đã không còn , thay vào đó là Xiumin trầm lặng , đến một lời cũng kiệm , vô cùng ít nói , nụ cười tươi và dịu dàng với hai cái răng thỏ đã biến mất , ánh mắt lanh lợi tinh ranh được đổi bằng ánh mắt điềm tĩnh có phần buồn bã ....

Nhìn thấy Xiumin đổi thay như vậy cả Kyungsoo , Kai và tất cả người làm trong nhà đều rất xót và đau lòng .... huống hồ chi là Luhan - nhìn thấy người mà mình yêu thương hết lòng trở nên suy sụp , đáng thương như vậy mà bản thân không thể làm gì hơn ngoài việc đứng nhìn và xót xa .... Đã nhiều đêm Luhan mất ngủ và mãi suy nghĩ về con người ngốc nghếch đó .... tim anh đau lắm , nhưng Xiumin có biết ...

 Không ... 

Xiumin không hề biết đến nỗi đau đó của Luhan . Bởi giờ đây , Xiumin quá bận để suy nghĩ về nỗi đau của mình và của Chen rồi .... trái tim và lí trí không còn chỗ cho  nỗi đau hay cảm nhận của Luhan nữa ... là người đến sau đó là cái giá phải trả khi mang danh người đến sau  ..... !!! 

 Có câu "Thà là người đến sau, để lắng nghe nỗi đau của người đến trước, còn hơn là người đến trước mà phải nhường bước cho người đến sau."......  Nhưng thực tế thì hoàn toàn không phải như vậy, đã có biết bao người ước ao rằng .... giá như mình là người đến trước để được người ấy yêu thương trọn vẹn còn hơn là người đến sau mà không thể chiếm nổi con tim người ấy. Vì dù cho bạn có là một nửa yêu thương hiện tại của họ thì cũng không thể cấm họ thôi nhớ nhung về người đến trước được.... 

--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

" Tôi về rồi , tôi có mua bánh ngọt này !! " Luhan bước vào chìa ra trước mặt Xiumin hộp bánh ngon lành đẹp mặt được gói trong hộp giấy xinh đẹp .

" Em đem cất " Xiumin khẽ nhận rồi đem vào nhà bếp , mắt thậm chí không thèm nhìn Luhan một cái .  

Từ khi sức khỏe Xiumin ổn định hơn , Luhan cũng đã quyết định đến công ti làm lại ... dù sao là giám đốc cũng không thể bỏ công ti mà suốt ngày ở nhà . Ngày nào Luahn cũng ráng hoàn thành nhanh công việc để về sớm , dẹp những liên hoan ngoài giờ , dẹp cả những cuộc ăn chơi cũng đối tác tại bar , chuyển nhượng luôn nhưng lần bàn hay kí hợp đồng ngoài giờ ...  Lúc nào cũng đúng 7h có mặt tại nhà ... như một ông chồng ngoan và luôn xách về nhà một vật gì đó ... chẳng hạn như hôm nay - hôm qua - hôm trước - hôm kia - hôm kìa - hôm kỉa kìa kia ... hoặc mấy hôm khác !!! 

" Tôi có mua bánh kem "

" Tôi có mua sô-cô-la " 

" Tôi có mua kem "

" Tôi có mua chè " 

" Tôi có mua trái cây "

" Tôi có mua cho em quyển sách đấy " 

" Tôi có mua cho em chút quần áo "

" Tôi có mua cho em đôi giày mới " 

" Tôi có mua cho em giỏ hoa này "

" Tôi có mua cho em chiếc đồng hồ này " 

" Tôi có mua cho em ... nhiều thứ lắm này .. "

Nhưng đáp trả lại lòng thành của Luhan chỉ là mấy lời khách sáo của Xiumin ....

" Em cảm ơn !! "

" Cậu mua làm chi thế !! "

" Phiền cậu quá !! "

" Cậu không cần mua đâu !! "

" Em đem cất nha !! "

Xiumin cứ hờ hững và lạnh lùng xa cách thế làm Luhan rất buồn , cậu làm bao nhiêu việc mà đổi lại chỉ là sự ái ngại và nụ cười ngượng gạo của Xiumin ,

Đã bao lần Luhan muốn đi làm về và được nghe mấy câu ngọt ngào như ...

" Cậu về rồi à !! "

" Hôm nay cậu đi làm có mệt không ?"

" Em chờ cậu nãy giờ !! "

" Cậu mua cho em đó hả ? Cảm ơn cậu nhiều nha !! "

" Woa .. em thích lắm .. "

Nhưng dường như đó chỉ là giấc mơ , một giấc mơ đẹp như khó thành sự thật .... cho đến một ngày ...

" Tôi về rồi ... cho em này " Luhan nói rồi dúi vào tay Xiumin con thỏ bằng bông to đùng 

" Cậu ... mua cái này hả ?? " Xiumin mở to mắt nhìn con thỏ bông rồi nhìn Luhan đầy ngạc nhiên 

" Ừ .. thích chứ ??  " Luhan nói rồi cười hỏi 

" Dạ ... thích .. thích lắm .. em rất thích " Xiumin ôm chặt con thỏ bông . Con thỏ màu trắng , có vài chi tiết màu hồng nhạt , trên cổ đeo nơ đỏ sọc caro , hai cái tai thỏ dài ngoàng và đôi mắt to tròn lấp lánh trông thật đáng yêu !! 

" Hửm ... em thích cái này lắm sao ... tôi đi ngang của hàng thì thấy nên mua cho em .. không biết là em lại thích thế ... em cứ như đứa con nít ấy nhỉ ?? " Luhan thấy Xiumin vui thế thì rất hài lòng .

" Em thích lắm ... cảm ơn cậu ... cảm ơn cậu nhiều lắm " Xiumin nở nụ cười tươi tắn , hạnh phúc ôm chặt con thỏ bông , rối rít nói cảm ơn ..

" Phải vậy chứ !! " Luhan cười rồi nói . Đã lâu lắm rồi Luhan không nhìn thấy nụ cười trên mặt Xiumin , đã không thấy ánh mắt rạng rỡ đó lâu lắm rồi ... 

" Hihihihi ... để em đem cất cặp cho .. cậu đi tắm rồi xuống ăn cơm nha !! " Xiumin vui vẻ lấy cặp từ tay Luhan rồi hí hửng ôm con thỏ lên thẳng phòng ... Luhan đứng đó cười thầm .. không hiểu sao lại thấy vui như vậy !! 

Nhưng điều Luhan không biết chính là bí mật đằng sau con thỏ bông đó ... 

-------------------------------------------------------------------------------------------------

" Anh ơi , ráng lên .. chọi trúng đi ... chọi đi .. cố lên " Xiumin hò hét cổ vũ cho Chen . 

 " Ayyyy ... em im lặng coi , để anh chọi chứ !! " Chen cằn nhằn

" XÌ !!! Cố lên anh ơi "

Xiumin và Chen đang chơi trò chọi lon tại khu vui chơi , phần thưởng là con thỏ bông màu trắng tai dài đeo nơ đỏ ... Xiumin rất thích nên bắt Chen ném cho bằng được .........."

 Anh cùi quá ... có con thỏ cũng chọi hong xong ... anh coi trúng cái gì đây ... bánh cookie... cho con nít à !! " Xiumin tay cầm bịch bánh miệng không ngừng cằn nhằn .

" Trời ơi em thiệt là ... có con thỏ thôi mà ... em giỏi thì tự đi mà chơi đi .. anh cực lắm mới lấy được cái đó chứ !! " Chen gãi gãi đầu nói .

" Xì ....... giận ... anh kì quá đi à !! Tại con thỏ đó giống anh nên em mới muốn có chứ bộ " Xiumin phồng má nói .

" Sao anh với nó lại giống nhau chứ ?? Chẳng phải em bảo anh là con mều sao hả ? Giờ biến thành con thỏ rồi hả ? " Chen nói 

" GIẬN .... " Xiumin quay đầu đi chỗ khác nói . 

 " Aigoo ... cục cưng giận rồi hả ??? Thôi mà ... cần chi con thỏ đó , có anh bên em rồi mà ... chẳng phải em nói con thỏ đó giống anh sao ... có hai Chen chẳng phải mệt lắm sao ... một mình anh là đủ rồi " Chen nói rồi ôm Xiumin từ phía sau .

" Dẻo mồm dẻo miệng ... xứ ... " Xiumin ngại ngùng nói 

" Anh chỉ giỏi cái đó thôi .... còn cái con thỏ kia nó chả biết làm gì đâu " Chen nũng nịu nói .

" Trời ơi ... anh đang ghen với một con thỏ bông đó hả ?? " Xiumin bật cười rồi nói 

" Ai biểu em thích nó làm chi ... nói thiệt đi , anh với con thỏ đó em thương ai hơn ? " Chen giở trò nhõng nhẽo 

" Được rồi được rồi ... anh thật là ... thương anh ... được chưa ... " Xiumin nói rồi quay lại trao cho Chen cái ôm nồng ấm ....... 

.

.

.

" Anh à ... bây giờ anh không còn bên em nữa rồi ... chỉ còn có con thỏ thôi .. trớ trêu quá anh nhỉ , ngày ấy anh nói có anh bên em rồi ... bây giờ lại ... hì ... xem như con thỏ này thế vai anh trong mấy ngày nay đi nha .....!! " Xiumin vân vê hai cái tai dài của con thỏ rồi nói . 

Trong thâm tâm Xiumin chưa bao giờ ngui ngoai nỗi nhớ về Chen .. nỗi nhớ ấy nó đau và dai dẳng vô cùng .. nhưng lại đáng nhớ lắm ... bởi nó đã từng rất đẹp , và quý giá .... và đối với Xiumin nó sẽ mãi mãi như vậy ... luôn luôn đẹp và đang nhớ ... cái kí ức đó sẽ không bao giờ tắt ... sẽ không bao giờ bị lãng quên ... chỉ có trường tồn và lớn lên từng ngày thôi  !!! 

Anh chỉ mang đến cho em toàn là đau khổ ... Có lẽ vì vậy mà em yêu anh. Bởi vì niềm vui thì dễ quên, còn đau khổ thì không bao giờ !!!

---------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Một tháng gần nay Luhan bị suy kiệt sức lực trầm trọng . Công việc ở công ti vô cùng nhiều và quan trọng , vì luôn luôn cố thu xếp về nhà sớm với Xiumin nên Luhan hay phải làm việc khyua .... còn thêm việc phải để ý , chăm sóc xiumin ngây ngốc kia ... mấy buổi tinh thần Xiumin tốt thì Luhan cũng rất ổn , còn mấy bữa Xiumin " lên cơn ẩu rẩu , buồn rầu , tự kỉ " thì Luhan cũng buồn xót theo ... và hơn cả là cảm giác tim mình buốt đau .

- Yêu ... mà không nói ra được ...

- Phải chăng là vì không tin vào tình cảm của mình .... hay không tự tin vào bản thân ...

-Không ...

- Chẳng qua là vì không muốn vì tình yêu của anh ... mà em trở nên gánh nặng ... khó xử ... !!

- Ngày nào cũng vậy ... anh yêu em .... anh muốn em biết điều đó ... anh muốn em cũng yêu anh ... muốn hai ta cũng nhau trao đi yêu thương nhỏ bé ....

- Đời ngắn lắm .... lại chỉ có một . 

- Nên nếu có thể , hãy ở bên người bạn yêu thương ... người khiến bạn vui vẻ .. người khiến bạn hạnh phúc ... !!!

.

.

.

.

.

.

Tại Úc ....

" Anh sai rồi ... "

" Khi anh nghĩ ... anh có thể quên em ... có thể ngừng yêu em ... có thể sống mà không có em .... sai rồi ... sai cả rồi . 

Vốn dĩ cuộc đời này của anh không thể thiếu em ... anh vì em mà sống , sao lại có thể không cần em ... Ngày ấy anh yếu đuối , anh quá tự ti , anh quá ngu ngốc ... để rồi vô tình buông tay em mà đi ... nhưng giờ anh biết mình sai rồi ... Anh có thể mất tất cả ... chỉ cần có em bên cạnh anh .. chỉ cần có em ... một mình em thôi ... " Chen bức rức vò lấy chiếc áo màu hồng xinh xắn của hôm nào rồi khẽ nói ....

Liệu ....

• Chong chóng có thể quay ngược

chiều gió... ???

Liệu ...

• Quá khứ có thể trở lại...

• Xoá tan đi hết những đau

thương..???

Liệu ....

• Anh có thể quay về với Em như ngày

xưa???

Và liệu ...

• Tất cả mọi thứ có thể quay trở về





vạch xuất phát...???

Mấy hôm rồi Chen nằm mơ ... mơ thấy một giấc mơ rất lạ , trong giấc mơ Chen nhìn thấy Xiumin ... vẫn là khuôn mặt baby xinh đẹp ấy ... vẫn là vóc dáng nhỏ nhắn ấy ... nhưng ánh mắt ấy không còn như thế nữa ... nó đượm buồn , đáng thương , thất thiểu ... nhìn mà xót lòng ... trên tay Xiumin ôm bản nhạc mà Chen đã viết ngày ấy . Bản nhạc nhàu nát , nhăn nhó lại ướt đẫm ... có lẽ đối với Xiumin bản nhạc đã thay khăn giấy lau đi những giọt nước mắt .

* Thứ khiến người ta nhớ tới mà đau khổ nhất chính là sự dở dang .... tình yêu đôi ta cũng thế ..... chỉ là 1 nửa bài tình ca .... anh và em ... đều chỉ hát được nửa bài hát đó ... một nửa bài hát khác được ghép vào .. liệu có hoàn hảo ... *

Có nỗi đau nào bằng việc buông tay 1 người mà mình vẫn yêu

Để rồi hằng đêm, khi bóng tối và sự cô đơn vây kín tâm hồn, .... .lòng ta lại nghĩ về người ấy, về những kỉ niệm đã qua!

.... Bất chợt có những giọt nước mắt nhẹ lăn dài trên đôi má.

-------------------------------------------------------------------

Một tuần trước Chen quyết định thu xếp về lại Bắc Kinh .... nhưng về đó thì phát hiện , Luhan đã đưa Xiumin về Hàn Quốc ... Chen định sẽ trở về ... nối lại tình cảm với Xiumin ... bởi vì ... con tim Chen bảo phải làm thế ... 

Tại sao lúc nào Chen cũng chỉ thấy được nỗi đau của người khác ... còn nỗi đau của mình thì sao ... định bỏ mặc à ... con người .. phải yêu thương .. bản thân một chút , nếu không chẳng ai yêu dùm đâu !!

Mọi ý kiến đã được quyết định ... cho đến khi cuộc gọi đó ập đến ... như cơn sóng , cuốn đi tất cả hy vọng và quyết tâm của Chen .... * LUHAN VÀ XIUMIN SẮP SỬA ... ĐÍNH HÔN * .... tin tức động trời này , được Kai báo cho Chen ...

Chuyện gì ... chuyện gì đã xảy ra ... Chen chỉ mới đi có 3 tháng mà Xiumin và Luhan đã thăng tiến tình cảm tới mức ... sắp sửa đính hôn . 

Theo như Kai nói thì chỉ còn 10 ngày nữa là lễ đính hôn diễn ra .... Chen sốc ... nếu như lúc đầu ... có lẽ khi nghe tin này Chen sẽ rất vui vì nó đã diễn ra theo những gì Chen tính toán .... nhưng giờ ... Chen thấy vừa tiếc nuối , vừa đau lòng , vừa hận bản thân ...

.. Đừng:

- Bao giờ bỏ mặc

- Khi còn muốn quan tâm..

- Vì...

- Trái đất thì tròn

- Mà thời gian thì lại thẳng

- Chỉ cần quay lưng

- Là đã có thể mất nhau mãi mãi

--> Đôi khi...

- Người mà bạn từ bỏ hôm nay

- Lại là người hôm sau bạn muốn tìm nhất...!

Sự thật luôn đau lòng ... Nhưng ... phải đối mặt chứ ... toàn bộ việc đều do mình gây ra mà ... chấp nhận thôi ... đừng trách ai ... chỉ trách bản thân , đã phạm phải sai lầm quá lớn ... Tuy vậy anh - Kim Jongdae ... sẽ mãi mãi yêu thương , dõi theo em ... cứ coi như đó là hình phạt cho việc anh đã làm em đau khổ !!!

Chong Chóng Chỉ Quay Khi trời xanh Có Gió ღ Anh Chỉ Cười Khi Nơi Đó Có Em ღ

 NHƯNG CHẮC ĐIỀU MỌI NGƯỜI THẮC MẮC NHẤT ... CHÍNH LÀ CHUYỆN TÌNH CỦA XIUMIN VÀ LUHAN TIẾN TRIỂN ĐẾN THẾ NÀO HA ??? RỒI THẮC MẮC SẼ ĐƯỢC GIẢI ĐÁP NHANH THUI ^^~

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ end chap 21 ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net