Chap 23 : Ờ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

" Gì đấy ?? "

" Dạ ... đâu có gì đâu ... em đến lấy ly trà thôi " Xiumin nói , rồi nhanh chóng đặt cuốn sổ xuống bàn ... vì bị cái đèn bàn chắn tầm mắt nên Luhan không nhìn thấy gì cả ...

" Sau này đừng tự tiện vào phòng tôi khi không có tôi ở đó ... biết chưa ? " Luhan nói rồi chạy lại chỗ bàn làm việc , ôm lấy một cái hộp giấy , đặt luôn cuốn sổ tay ban nãy vào đó rồi chạy biến

" Hửm ???? " Xiumin ngày càng thấy khó hiểu , rốt cuộc chuyện này là sao .....

.

.

.

Tối , Xiumin tranh thủ lúc Luhan ra vườn đi dạo mà .... mò lên phòng Luhan xem xét ...

" Cái hộp giấy ... cái hộp giấy .... đâu rồi ta !!! " Xiumin lăng xăng tìm chiếc hộp giấy bí mật ban nãy ...

" Aaaa đây rồi !!!! " Xiumin vui vẻ reo lên khi tìm thấy chiếc hộp ban sáng trong tủ quần áo 

..........

" Hửm .... Kế hoạch tương lai của Luhan .... " Xiumin khẽ cầm một tập tài liệu có tiêu đề như thế lên , không khỏi tò mò mà mở ra đọc ngay ...

- Thứ 1 : Trở thành một tổng giám đốc siêu siêu đẹp trai , siêu siêu ngầu , siêu siêu lạnh lùng , siêu siêu tốt .... 

- Thứ 2 : Trở thành một người anh trai , siêu siêu hiền hậu , siêu siêu có bản lĩnh , siêu siêu thấu hiểu em trai Jongdaa 

- Thứ 3 : Trở thành một người chồng , siêu siêu nghe lời vợ , siêu cấp yêu vợ , siêu giỏi trong chuyện đó ... ^^

- Thứ 4 : Biến Xiumin trở thành người vợ đó .. người vợ siêu siêu quyến rũ , siêu cấp đáng yêu .... 

- Thứ 5 : Mặc đồ chú rể , dắt tay Xiumin mặc đầm cưới ... rồi tiến vào lễ đường ~

- Thứ 6 : Tìm vợ cho thằng Jongdaa , mua nhà cho nó .... rồi tống nó đi , cho hai vợ chồng được riêng tư !!!

.........

- Thứ 18 : Cùng Xiumin có một đứa con , siêu siêu bụ bẫm , siêu siêu giống Xiumin ~ 

- Thứ 19 : Sẽ chỉ sinh một đứa .... sinh nhiều Xiumin sẽ bị đau ~~ 

- Thứ 20 : Thật ra sợ Xiumin có nhiều baby sẽ không thương mình nữa T..T

.........

- Thứ 32 : Cùng Xiumin nắm tay và sống hạnh phúc ... đến suốt phần đời còn lại !!! 

" Luhan ... cậu Luhan ... cậu ấy .... gì thế ???? " Xiumin lắp bắp nói , tay thả lỏng để rơi tập tài liệu đang cầm xuống đất 

" EM ĐANG LÀM GÌ ĐẤY....????  " Luhan hốt hoảng hỏi khi thấy Xiumin đang ngồi trước cái hộp giấy , dưới đất còn là tập tài liệu về Kế hoạch tương lai của Luhan ....

" Cậu ... Luhan .. em .. em " 

" TÔI ĐÃ NÓI LÀ KHÔNG ĐƯỢC VÀO PHÒNG KHI TÔI KHÔNG CÓ Ở ĐÓ MÀ !!! SAO EM LẠI ĐỤNG VÀO ĐỒ ĐẠC CỦA TÔI ..... TÔI CÓ DẠY EM THẾ KHÔNG HẢ ???? " Luhan chạy lại gầm gừ rồi giựt tập tài liệu và hộp giấy ra .... 

" Cậu chủ ... em ... em ...chỉ là !!! " Xiumin vột vàng muốn giải thích 

" ĐI RA KHỎI PHÒNG TÔI .... BÂY GIỜ TÔI KHÔNG MUỐN NÓI CHUYỆN VỚI EM ... " Luhan nói lớn

" Dạ ... " Xiumin ỉu xìu đi ra , trong đầu rối như mớ bòng bong







" Haizzz ... không phải em ấy đọc được hết rồi chứ !!! " Luhan vò đầu bức tai nói

........





" Cậu Luhan ... có ý với mình .... thật hả trời ???? Nhưng sao ... cậu ấy không nói ra , mà lại giấu ... tại sao nhỉ ???? Tại .... chuyện của mình và anh Chen hả ??? ........ " Xiumin thầm suy nghĩ

Bây giờ nghĩ lại cậu mới thấy , Luhan luôn đối xử với cậu rất tốt ... tốt hơn mức bình thường rất rất nhiều . 

Không ai lại đi đối xử như thế với người ở của mình cả .. 

Không những vậy còn rất quan tâm , chăm sóc cậu , lúc nào cũng muốn làm cậu vui ... 

Phải chăng cậu vô tâm quá nên tới tận bây giờ mới nhìn ra tình cảm của Luhan . Hay chỉ đơn giản là cậu ... ngu quá !!

 Luhan đáng thương , suốt bao lâu nay ... có tình ý với một người mà không được thổ lộ , cứ phải kìm nén , giấu diếm ... Những điều Luhan làm cho Xiumin thật tuyệt vời , cao thượng và .... đáng yêu ~ 

 Liệu điều nhỏ nhoi này , có vô tình làm Xiumin rung động ..... Quên Chen đi , anh ấy đi rồi , đi xa lắm rồi , lâu lắm rồi .... Tới với Luhan đi , anh ấy chờ lâu lắm rồi , tội lắm rồi ...

Bản thân Xiumin giờ đã nên biết phải làm sao ... đúng chứ !!!

.

.

.

.

.

.


" Cậu Luhan ~ " Xiumin gõ cửa rồi khẽ gọi

" Đi đi .... không muốn thấy mặt em đâu ... " Luhan nói vọng ra

" Cậu ơi ~ "

" Gì thế .... đã bảo không muốn gặp em mà ... đi ra ngoài !!! " Luhan ngạc nhiên khi thấy Xiumin tiến vào phòng

" Cậu Luhan ~ "

" Gì ???? Ghét em lắm ... sao em cứ làm trái lời tôi thế ???? Nghe lời tôi chút sẽ chết sao ???? HỨ !!! " Luhan làm dỗi

" Thôi mà ... cậu đừng dỗi nữa ... cho em xin lỗi ... " Xiumin năn nỉ

" Hứ !!! "

" Cậu Luhan ... cậu .... thích em ... thích em phải không ??? " Xiumin nói , đầu cúi gầm vì ngại

" Tôi ... ừm hừm ... tôi ... không có ... không có ... " Luhan đỏ mặt lên nói lắp

" Em biết cả rồi ... cậu đừng có chối nữa ..... "

" Em..... nói .... nói cái quỷ gì vậy ... tôi tôi ... không hiểu ... không biết .... " Luhan chối đây đẩy

" Sao cậu lại không nói cho em biết chứ !!! Cậu thật là .... "

" Tôi đã nói ... là ... là không có ... không phải mà ... không " Luhan ngại ngùng chối

" SAO CẬU LẠI CỨ NHƯ THẾ .... CẬU THÍCH EM THÌ PHẢI NÓI RA CHỨ !!!! " Xiumin hét lên

" TÔI ĐÃ BẢO LÀ TÔI KHÔNG CÓ THÍCH EM MÀ .... " Luhan cũng không vừa mà gào lên

" CẬU ... CẬU ... "

" TÔI KHÔNG THÍCH EM .... VÌ .... TÔI YÊU EM .... YÊU EM RỒI !!! " Luhan nói rồi tiến tới ôm chằm Xiumin vào lòng .

" Cậu ....... cậu Luhan ... " Xiumin tá hỏa trước hành động ấm ấp , êm dịu của Luhan 

" Lỡ ... yêu em rồi ... giờ sao đây ??? " Luhan khẽ hỏi 

" Ý cậu ... là ... là sao ???? " Xiumin nói 

" Chịu trách nhiệm đi ... em đem đi trái tim của Luhan tôi rồi ... " 

" Cậu ... muốn em làm gì ? Chịu trách nhiệm ... là là sao ???? " 

" Chịu trách nhiệm cả cuộc đời tôi ... " Luhan nới lỏng tay ra , nhìn thẳng vào mắt Xiumin nói 

" Vậy ... chỉ vậy thôi hả ??? " Xiumin lúng túng nói , không hiểu sao mỗi lần nhìn thấy ánh mắt ấy của Luhan , trái tim Xiumin lại thổn thức 

" Đâu có đơn giản thế ... phải phạt em nữa chứ !!! " Luhan nhíu mày nói 

" Hửm .. sao lại phạt em ... em ... em có làm gì đâu  ???? " Xiumin chu môi hỏi 

" Tội của em là không cho anh cơ hội nói ra tình cảm của mình .... tò mò , moi móc bí mật của anh .... kế hoạch bày tỏ của anh dành cho em tan tành hết rồi !!! Không phạt em mới lạ .... " Luhan búng trán Xiumin nói 

" Vậy anh muốn gì hả ??? " 

" Hình phạt của em là mãi yêu anh , chỉ riêng anh , một mình anh , suốt quãng đời còn lại .... được chứ !!! " Luhan nói 

" Anh đang .... tỏ tình ... phải không ???? " Xiumin lí nhí hỏi 

" Ờ ..... đang tỏ tình đó ... có đồng ý không thì nói lẹ .... không đồng ý thì tui còn đi tán người khác !! " Luhan làm mặt chảnh nói 

" Tán chết giờ ... tỏ tình mà ăn nói thế hả ??? Phải lãng mạn chút chứ !!! " Xiumin nói rồi tán yêu vào má Luhan 

" Yêu anh đi ... có nhiều lợi ích lắm đó nha ...

- Yêu anh đi , em sẽ không bao giờ phải ghen này ghen nọ ... vì anh sẽ chẳng bao giờ thân thiết hay có ý đồ với bất kì ai khác .... 

- Yêu anh đi, em sẽ được cưng chiều như một nữ hoàng 

- Yêu anh đi , em sẽ được đi chơi bất cứ khi nào em muốn 

- Yêu anh đi , em sẽ không phải động tay vào bất kì thứ gì , vì anh sẽ thay em làm hết 

- Yêu anh đi , em sẽ có người dắt tay mỗi khi qua đường , sẽ có người ôm em khi trời lạnh , khi trời có gió em không cần phải mặc áo khoác đâu ... vì lúc đó anh và em sẽ cùng mặc một chiếc áo .. sẽ ôm em vào lòng thật chặt , sẽ ăn dùm em tất cả những thứ em không muốn ăn ... sẽ nhừơng cho em tất cả những món em muốn ăn ..

- Yêu anh đi , em sẽ không phải cô đơn nữa , hằng đêm sẽ có người ôm em đi ngủ , mỗi sáng sẽ có người đánh răng hộ em , sẽ đút em ăn khi em thấy lười , sẽ vác em đi chơi khi em thấy chán , sẽ rầy la em mỗi khi em làm sai , sẽ phạt em thật nặng khi em không nghe lời , sẽ cùng em xem phim mà em thích ... mặc dù bộ phim đó anh đã xem 100 lần , sẽ hát cho em nghe bất cứ khi nào .. cho dù lúc đó cổ họng anh có đau đến ứa máu , sẽ làm nhiều thật nhiều những trò con bò chỉ để em vui ... dù cho bình thường anh là người ngiêm túc ....

- Quan trọng hơn hết là .... yêu anh đi , anh sẽ không bao giờ , không không bao giờ anh rời bỏ em ... cho dù em có đuổi anh đi , thì anh cũng sẽ bám chặt lấy không bỏ đi .... thật đó !!!

Vì thế nên , yêu anh đi ... em nhé !!! " Luhan dịu dàng nói . 




 " Từ khi nào mà anh anh nói ngọt như mật thế chứ ??? Không giống Luhan thường ngày gì cả !! " Xiumin cười híp mắt rồi hỏi

" Từ khi anh yêu em ... từ lúc đó , anh đã không còn là chính bản thân mình nữa ... " Luhan nói khẽ 

" Nhưng nếu yêu em ... anh sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi đó nha ~

Nếu anh yêu em...

Anh sẽ phải chiều em lắm đấy, vì em rất trẻ con mà, anh biết là khi chơi với trẻ con thì sao rồi đấy? Hay khóc nhè, hay giận dỗi, hay lấy cớ này nọ, thích gì cũng phải làm bằng được nhưng có rồi thì chẳng bao giờ biết giữ gìn.....

Anh phải chạy theo vô vàn những tính xấu của em, sẽ có lúc em giận dỗi vô cớ, sẽ có lúc em khóc, mè nheo mà chẳng cần lí do, sẽ có lúc em cho anh leo cây mệt nghỉ mặc cho anh chờ, anh đợi, sẽ có lúc anh mệt mỏi đến phát điên lên, anh làm được không?

Cho dù em có khóc, em có dỗi anh cũng không được bỏ rơi em, phải luôn bên em, phải luôn ân cần với em, phải luôn yêu em thật nhiều ....... anh sẽ trở thành người yêu - khổ sở nhất cái thế giới này.

 Anh Luhan ...... anh làm được không? " Xiumin mồm mép hỏi

" Được ... anh làm được tất .. vì em ... cái gì cũng được !!! " Luhan chắc nịt nói 

" Nhưng ... sao anh không nói sớm chứ !!! Có biết vì cái tình cảm không đầu không đuôi của anh mà em đã khổ xở thế nào không ???? " Xiumin hờn dỗi nói , tay liên tục đấm vào ngực Luhan .

" Anh xin lỗi nếu làm em mệt mỏi...

Chỉ là anh quá vụng về trong cách ...thể hiện yêu thương!

Nhưng em à!... Bây giờ, hay sau này anh vẫn sẽ thế .... vẫn vụng về và hay lo xa...

Dù anh không hoàn hảo được như người ta....

Nhưng trong tim anh , em là tất cả!

Có thể vì tình yêu vĩ đại đó ... mà bỏ qua những thiếu sót kia cho anh không ???? " Luhan thì thầm vào tai Xiumin , giọng nói trầm ấp , ngôn từ êm dịu ... Xiumin bây giờ chỉ muốn tan chảy ra .

" Anh à ~ " 

" Vậy là ... anh sẽ xem như ... em đồng ý rồi nhé !! "Luhan cười nham hiểm hỏi

" Xấu xa ... con nai chết bầm ... con nai xấu ... ghét con nai ... ghét lắm ... Huhuhuhuhu " Xiumin nói rồi đột nhiên bật khóc .

" Sao vậy Minnie ??? Sao thế .. tự dưng lại khóc ??? " Luhan hoảng hốt nhìn con người ban nãy đang cười , giờ lại lăn ra khóc ngon ơ .

" Huhuhuhuhu ... xin lỗi anh ... em xin lỗi vì đã không biết được tình cảm của anh sớm hơn ... chắc anh khổ sở lắm khi phải kìm chế nó ... Hức hức .... em xin lỗi .... huhuhuhu !!! " Xiumin tựa đầu vào ngực Luhan khóc , thỉnh thoảng còn lấy áo Luhan lau nước mắt ... trông sao mà đáng yêu thế !!! ^^

" Không sao ... không sao ... có gì lớn đâu chứ ... Ngoan nào , đừng khóc nữa ... nhìn em khóc ... anh xót lắm .... " Luhan ôn nhu vỗ về .

" Anh sẽ không giận em chứ .... sẽ không ghét em chứ !!! Vì em không thấu hiểu tình cảm của anh ... cứ nghĩ xấu cho anh hoài .... anh ơi ... anh không ghét em chứ !!! Em xin lỗi nha ~ " Xiumin ngước đôi mắt trong veo đẫm nước nhìn Luhan .

" Không ghét , không giận , bảo bối của anh .... anh thương còn không hết mà !!! " Luhan ôm chặt Xiumin nói .

" Thật .... thật hả ???? " Xiumin khẽ hỏi

" Em thật là ... còn không hiểu lòng anh sao ??? "Luhan trách

" Làm sao em hiểu lòng anh được? Nếu anh không nói, làm sao em biết được . Em có phải con sâu trong bụng anh đâu chứ !!! " Xiumin bĩu môi nói

" Rồi rồi ... " Luhan dỗ dành 

" Hứ !!!! "

" Vậy từ nay em chính thức thuộc về Xiao Luhan rồi nhé ! " Luhan búng mũi Xiumin nói 

" Gì chứ ??? Ai bảo thế ...... " Xiumin nhíu mày rồi đẩy Luhan ra 

" Này .... em đồng ý rồi cơ mà !!! " Luhan nói lớn 

" Xứ ..... em đồng ý hồi nào chứ !!!! Lèeeeee " Xiumin nói rồi lè lưỡi trêu Luhan xong chạy đi 

" ĐỨNG LẠI ..... DÁM CHỌC ANH ..... ANH MÀ BẮT ĐƯỢC EM SẼ XONG ĐỜI ĐÓ !!! " Luhan dọa rồi chạy đuổi theo Xiumin .

Hai người cứ như trẻ con , chạy đuổi nhau khắp phòng .... tiếng cười đùa hớn hở không ngừng lại , cứ vang lên .... Đã lâu lắm rồi , căn nhà lạnh lẽo và rộng lớn này mới có lại cái gọi là hơi người ..... 

" Hihihihihi " 

" Bắt được em rồi nhá !! " Luhan vồ chặt Xiumin nói 

" Aaaaaa không chịu .... thả ra " Xiumin cố sức vùng vẫy 

" Mơ hả ??? Còn lâu anh mới thả em ra .... " Luhan xốc Xiumin lên vai bế lên giường 

" Anh kì quá đi .... hứ !!!!! " Xiumin chu môi hờn dỗi 

" Em thật là phải dạy dỗ lại nhiều lắm đây ..... cứ hư hỏng , không nghe lời ... sau này còn như thế nữa .... là anh sẽ ghét em luôn !! " Luhan nhéo má Xiumin nói 

" Nhắm ghét được thì cứ ghét đi ... " 

" Em .... được .... " Luhan nghe Xiumin nói thế thì máu nóng nổi dậy .. 

" Áaaaaaa .... buông ra ...... tha cho em .... đừng mà Han ... " Xiumin la lớn lên khi thấy Luhan lao vào hun hít , liếm lám mình như một con thú 

" Em hư lắm .... biết không ??? " Luhan kéo áo Xiumin xuống , nằm đè lên trên , môi không ngừng lê la trên khắp cổ , mặt của Xiumin .... mút mát , nút nít .... để lại những vết đỏ hồng chúm chím 

" Aaaaaa tha cho em ..... em biết em sai rồi .... là em không nghe lời .... em xin lỗi mà .... tha cho em.... Han à !! " Xiumin năn nỉ 

" Tha cho em .... một lần thôi đó .... lần sau ... sẽ ăn sạch luôn ... " Luhan nói rồi ngồi thẳng dậy , thả Xiumin đáng thương ra .... 

" Anh thật là ..... " Xiumin ngại ngùng nói rồi mặc lại áo , che che giấu giấu rất cẩn thận .

" Minnie à ~~ " Luhan gọi 

" Gì đây !!! Minnie á ???? " Xiumin khó hiểu hỏi 

" Ờ !! Tên gọi yêu của em đấy ... thích không ??? " Luhan hỏi 

" Ghê quá đi .... nghe anh chính miệng gọi em như vậy thật là ... nổi da gà !!! " Xiumin nhăn mặt nói 

" Kệ em .... nhưng mà sau này em sẽ gọi anh là gì hả ?? " Luhan hỏi 

" Thì anh Han ... " Xiumin tỉnh ruồi nói 

" Uầy .... bình thường quá !!! " Luhan trề mỏ chê 

" Chứ anh muốn sao ??? " 

" Ừm .... Hannie .... Oppa ..... Hannie Oppa ... gọi anh thế đi .... " 

 " Anh đang mơ hả ?? " Xiumin hỏi 

" Gì chứ ...... có gọi không ??? Anh muốn nghe em gọi anh là Hannie oppa ~ " Luhan lại đè Xiumin ra hỏi 

" Thả ra ..... anh lại định làm gì hả ??? " Xiumin hốt hoảng hỏi 

" Gọi là Hannie oppa đi !!! "

" Không " 

" Có gọi không ??? " Luhan nói , tay mò xuống vùng nhạy cảm của Xiumin sờ soạng ... vuốt ve .... 

" Áaaaaaa " 

" Minnie à ~" 

" Hannie à !!! Đừng mà ... " Xiumin ngại ngùng nói 

" Gọi anh là Hannie oppa đi ... giống mấy em nữ sinh trung học trẻ trung ấy !!! " Luhan cười nham hiểm rồi nói 

" Anh thích thì đi mà hẹn hò với mấy cô ấy .... tha hồ mà nghe !! " Xiumin hất mặt nói 

" Em nói hay quá nhỉ ??? " Luhan lạnh mặt nói , bàn tay hư hỏng không yên phận mà tiếp tục chọc ngoáy " cậu nhỏ " của Xiumin 

" Đừng mà Han ..... " 

" Gọi đi ... " 

" Hannie ... Hannie oppa ... được chưa ??? " Xiumin đỏ mặt nói khẽ 

" Ngoan lắm ... " 

" Anh chỉ giỏi khoản bắt nạt em ... ghét !! " Xiumin chu môi hờn dỗi 

" Ờ ..... anh chỉ giỏi mỗi cái đó thôi .... nên sau này sẽ tận dụng nó .... hahaha " Luhan nói rồi nở nụ cười không thể ghét hơn .

" Anh .... anh .... " Xiumin đông cứng vì sự đáng ghét của Luhan 

" Hì hì ..... nhưng mà Minnie à .... " tự dưng mặt Luhan và giọng điệu trở nên nghiêm trọng 

" Dạ ..... sao anh ??? " Xiumin thấy Luhan có phản ứng lạ như vậy liền thắc mắc 

Đột nhiên Luhan lại trở người đè ngược Xiumin ra , mặt kể sát mặt của Xiumin .... tưởng chừng cả hai thở cùng một nhịp thở .... 

" Anh Han .... " Xiumin mặt mũi đỏ lên như trái gấc , lúng túng không biết làm sao 

" Những chuyện như thế này ... Jongdaa và em ... có ... có ... " Luhan khó khăn mở lời 

" Chưa hề .... " Xiumin thẳng thắng nói

" Vậy hai người ... đã làm những gì ???? "  

" Ôm , hôn , nắm tay ... em và Chennie chỉ mới thế thôi " Xiumin nói , giọng đượm buồn 

" Thật không ??? " Luhan nhíu mày hỏi 

" Thật !!! " 

" Em không nói dối chứ !!! " Luhan vẫn còn chưa tin 

" Dạ " 

" Sao tôi có thể tin em ??? " 

" Thì tin thôi ... nếu anh muốn tin thì tin , không muốn tin thì đừng tin .... " Xiumin khẽ nói , mắt dần đẫm nước .

" Anh muốn tin em " Luhan cười nhạt nói

" Vậy thì chỉ cần tin thôi !!! "

" Em có thể thề không ??? " Luhan nhíu mi tâm hỏi

" Em thề " 

" ........... " biểu tình của Luhan vẫn còn có chút không cam

" Em thề có Chúa , có trời , có mây , có nắng , có sao , có gió ... có anh ... Han ~ " Xiumin nói , mắt không chút gợn sóng .

" Được rồi " Luhan nở nụ cười hiền rồi vuốt nhẹ mặt Xiumin , rồi ngồi dậy 

" Anh không tin em thế sao ??? Han !!! " Xiumin mắt long lanh khẽ hỏi 

" Không phải ??? Chỉ là ... anh muốn chắn chắn thôi " 

" Vậy à ... em biết rồi " Xiumin nói , nở nụ cười gượng gạo 

" Sao thế ... giận anh hả ?? " Luhan thấy biểu tình khó hiểu của Xiumin thì hỏi 

" Dạ không ... em đâu dám !! " 

" Vậy sao em lại .... ??? " Luhan hỏi tiếp , nhưng không biết phải nói làm sao 

" Em hiểu mà .... anh không phải không tin em , chỉ là không rõ sự việc ... anh chỉ muốn chắn chắc mọi chuyện .... em hiểu mà ... Han !!! " Xiumin mắt rớm nước nói 

" Xin lỗi em .... tại anh ... anh chỉ là muốn ... " Luhan chồm người vòng tay ôm Xiumin vào lòng

" Không sao Han ~ không sao !!! " Xiumin dịu dàng vỗ về bờ vai rắn chắc đó

" Minnie à !!! " Luhan nhẹ nhàng gọi khẽ , tay nâng cằm Xiumin lên ...

" Han ~ "

Nói rồi Luhan tiến gần lại , nghiêng mặt ... khẽ trao cho Xiumin một nụ hôn . Khác với lần trước , nụ hôn này êm ái , ôn nhu , từ tốn hơn ... Xiumin nhắm nhẹ mắt lại , cảm nhận nụ hôn nồng ấm đó bằng cả tâm hồn ....

Vết thương đó , vết thương sâu thật sâu mà Chen để lại .... nay đã được Luhan chữa lành ... phương thuốc chữa trị rất đơn giản , chỉ cần có tình yêu và ... tình yêu !!! ^^





~~~~~~~~~~~ End chap 23 ~~~~~~~~~

P/s : Lâu ròi mới comeback ... viết dài dài xíu .... comment cho xôm ik ^^~






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net