Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

M.n à vào ủng hộ giúp muội vs
--------------------------------------------------------------

Buổi sáng đẹp trời ở Trùng Khánh
Những tia nắng chiếu len lỏi vào một căn biệt thự mang lối cổ điển và một chút hiện đại. Tại 1 căn phòng rộng lớn có màu chủ đạo là nâu trắng, gây cho người nhìn một cảm giác dể chịu. Có một chàng trai có ngũ quan hoàn mĩ đang ngồi vắt chéo chân đọc sách và không ai khác chính là Mã Gia Kì

"Reng... Reng... Reng"
-"Wei, Nghiêm Hạo Tường, bên đó nhớ tớ quá nên gọi à" Gia Kì ns

-"Ây, trời nắng quá nên cậu bị hâm à, tớ gọi là để nhắc lại lần thứ n mai 8h tớ xuống máy bay, nhớ đón tớ, à mà gọi cho Hàng vs Kì Lâm nx"Hạo Tường

-"Rồi rồi,khổ lắm nhắc mãi.....Rụp" Hạo Tường tắt máy

Anh đóng cuốn sách lại, ngón tay dài lưu loát nhấn trên đt một dãy số

-"Wei, mai 8h đến sân bay đón Hạo Tường,nhớ báo Kì Lâm... " chỉ ns 1 câu ngắn gọn, anh tắt máy cái rụp.

Hàng Hàng của chúng ta bên kia đang ngơ ngác bổng có 1 trái bóng bay vào đầu

-"Ya, HOÀNG KÌ LÂM CẬU MUỐN CHẾT À"Hàng Hàng hét

-"Ôi, xin lỗi, lỡ tay"Kì Lâm vừa cười vừa xin lỗi

-"Bổn thiếu gia tạm tha mạng cho ngươi, à mà mai đi đón Hạo Tường"Hàng Hàng vừa xoa đầu ns

-"Ừ" Kì Lâm đáp

--------------phân cách đến ngày hôm sau-

8h00 tại sân bay quốc tế Trùng Khánh

Có 4 thiếu niên đang tiêu soái bc đi làm mọi anh mắt ở sân bay đổ dồn về phía 4 người

Bổng

-"Rầm"

-"Nè anh ko có mắt hay sao dị hay mắt anh để dưới chân, người dị mà kì cục đụng người ta xong ko biết xin lỗi arudjdj₫&¥¢¢£¥ejddjk..... "Thiên Trạch tuôn 1 tràng làm Gia Kì đơ tại chỗ, từ nhỏ đến bây h chưa ai dám là mắng hay chửi anh mà hôm nay lại có một vật nhỏ chửi anh ngay giữa sân bay.

Cứ để cho Tiểu Trạch nhà ta chửi tiếp ta đi sang cặp khác

Phía bên Hàng-Trình

-"Chào cậu" Hàng Hàng đưa tay

-"Ờ ch.....chào" Trình bắt tay vs Hàng

-"Cậu tên j"Hàng hỏi

-"Đinh Trình Hâm"Trình trả lời

-"Ồ vậy tớ gọi cậu là Trình Trình nhé, tớ tên là Hoàng Vũ Hàng, mk làm quen nhé"

-"umk"Trình ngượng ngùng

Để cho đôi trẻ làm quen ta sang cặp Kì-Dật

-"Kì Lâm ca phải ko"Ngao Tử Dật

Hoàng Kì Lâm đứng im, mặt cuối xuống đất, người mình thương đang ở trc mặt, anh đang lấy lại bình tĩnh

-"Kì Lâm ca, Ngao Tử Dật của ca nè, ca nhìn đi" Tử Dật tiến lại bổng

-"Ưm... Ưm"Kì Lâm tiến tới hôn lên đôi môi đã mấy năm xa cách

Tử Dật ko tránh né, phối hợp vòng tay qua cổ Kì Lâm giử cho nụ hôn lâu hơn. Và rồi hai đôi môi tách ra kéo theo thêm một sợi chỉ bạc....

-"Sao ko đi nữa đi,về đây làm gì?" Hoàng Kì Lâm lạnh lùng nói, tuy ns vậy nhưng trong lòng muốn ôm cả thân hình nhỏ bé sau mấy năm xa cách này lắm rồi
(Au:bày đặt làm giá đồ ta khinh.
Kì Lâm :kệ t m.
Au:Hưk Anh nhìn lại mk đi Anh rớt giá lâu rồi
Kì Lâm: À con nha đầu nhà ngươi hôm nay dám cả gan ns ta à, có phải ngươi chê sống quá lâu rồi ko*mài dao*.
Au:*xách dép chạy*)
-----------------hết chap 1----------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net