CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
thật không biết cô gái kiêu ngạo này đã làm tổn thương biết bao nhiêu người rồi.

-Em chưa gì đã hiểu rõ tôi như vậy rồi, thật là tâm đầu ý hợp nha. Tôi chính là muốn mượn cớ để tăng thêm sự hiểu biết của đôi bên đó.

-Tôi nhớ mình đã nói rất rõ ràng rồi, tôi và cô là không thể. Bây giờ thì làm ơn tránh ra – những từ cuối cùng được Jessica lên giọng để nhấn mạnh ý định xua đuổi của mình với con người càn rỡ này. Kwon Yuri giống như một kẻ hai mặt, khi có những người khác thì luôn trầm lặng, lễ độ nhưng chỉ cần quay đi đối diện với cô đều là dáng vẻ tán tỉnh nhưng cũng đầy kiêu ngạo.

Yuri vẫn y như cũ không hề chuyển động lấy một chút thân thể của mình, ở khoảng cách như thế này cô có thể ngửi được mùi nước hoa trên cơ thể của Jessica, chỉ một lần thôi nhưng Kwon Yuri không thể nào quên được, mùi hương này vẫn y như cái đêm của 3 tháng trước. Ánh mắt cô di dời một cách chậm chạp lên từng đường nét trên gương mặt của Jessica, thật rất xinh đẹp nhưng lại quá lạnh lùng, tự hỏi bờ môi đang cong lên vì tức giận kia có còn hương vị như ngày hôm ấy, mùi rượu vang ngọt ngào đầy say đắm. Kwon Yuri hướng nhìn Jessica mà mỉm cười, nụ cười đắc ý càng làm tăng thêm vẻ mê hoặc trên gương mặt đầy cuốn hút đó. 

Ánh mắt Jessica đanh lại để cảnh cáo hành động sắp sửa diễn ra, cô biết cử động đó là có ý gì, định bụng sẽ đấy mạnh thân người về phía sau để thoát khỏi vòng kiềm cặp của Kwon Yuri. Nhưng ai ngờ Kwon Yuri lại dùng răng cắn nhẹ vào tai cô rồi thì thầm:

-Gặp tôi ở nhà xe, chiếc vòng của em tôi để ở nhà. Không đến thì tôi sẽ ném nó đi – nói xong thì lập tức buông hai tay của mình ra và đứng thẳng dậy như chưa có chuyện gì xảy ra, lúc này cửa phòng bỗng nhiên bật mở như được lập trình sẵn.

Jessica chưa kịp ngạc nhiên vì hành động bất thình lình của Kwon Yuri thì đã gặp ngay Choi Soo Young đi vào:

-Luật sư Jung, tôi có chuyện muốn bàn với cô được không ?

Jessica theo bản năng gật đầu, hiện thời cô chỉ có một ý nghĩ duy nhất là mong người vừa đi vào vẫn chưa chứng kiến chuyện vừa rồi.

Lúc này Soo Young mới nhìn tới con người đang điềm đạm thu dọn tài liệu trên bàn: “Này cậu chưa về hả, hôm nay là cuối tuần định tu tâm dưỡng tính sao ?”

-Không có, hôm nay tôi đi trả đồ cho một người bạn để quên ở chỗ tôi.

-Bạn kiểu gì ? – Soo Young không ngần ngại chế giễu. Kwon Yuri nào có lòng đến mức hy sinh ngày cuối tuần đẹp đẽ để làm người tốt đơn thuần đâu.

-Cậu biết tôi mà, còn có thể là bạn kiểu gì nữa – Yuri cố tình vừa nói vừa liếc nhìn về phía Jessica một cách trêu chọc - Thôi tôi về đây, tạm biệt. Tạm biệt Luật sư Jung, chúc cô cuối tuần vui vẻ, cô hôm nay vất vả rồi.

Jessica nhìn bộ dạng bình thản của Kwon Yuri mà rủa thầm, đúng là kẻ hai mặt. 

----------------------------------

Kwon Yuri nhịp nhịp ngón tay một cách thiếu kiên nhẫn trên vô lăng xe, đã hơn 30’ mà vẫn không thấy Jessica đi ra, tâm tình cô đã có chút tưc giận bởi vì từ trước tới giờ Yuri chưa phải chờ đợi một ai lâu như vậy, tất cả những cô gái ngoài kia đều chờ đợi và vây quanh cô chứ không như cô nàng luật sư lạnh lùng này, vì cái gì mà cô lại muốn đeo đuổi Jessica Jung cho bằng được, cô ấy xinh đẹp nhưng cũng không phải là đẹp nhất, năng lực đúng là rất giỏi nhưng lại quá cứng đầu, càng nghĩ lại càng thấy bản thân thật khó hiểu.

Tròn 2 tiếng sau khi Kwon Yuri bảo sẽ đợi trong xe thì Jessica mới thong thả từ trên đi xuống, chiếc xe màu bạc rầm lên một tiếng rồi đậu cái két trước mặt cô gái kia. Không nói một lời nó liền lao vào màn đêm trong không khí tĩnh lặng, khó dò xét.

-Cái gì ? – Jessica không quan tâm đến âm lượng hiện tại của mình mà thản nhiên quát lên với người kia, vừa xuống xe đã không hề kiêng kị nắm lấy tay cô lôi vào nhà rồi quẳng vào bếp nói một câu: “Nấu bữa tối cho tôi.”

-Kwon Yuri, thần kinh cô không có vấn đề gì chứ, cố tình bẫy tôi về nhà để làm osin cho cô à ?

Kwon Yuri lúc này khôi phục lại bộ dạng tươi tỉnh của mình, tâm tình bực dọc vì chờ đợi cũng đã vứt đi mất.

-Coi như trả công tôi đã giữ đồ cho em, nấu cho tôi một bữa tối.

-Cô có tâm địa trục lợi thì có, ở đó mà “trả công”. Đừng nói nhiều, mau đưa tôi chiếc vòng của tôi. Nếu không tôi kiện cô về tội giam giữ người bất hợp pháp.

-Jessica à, em hiện thời đang ở trong nhà của tôi đấy – Kwon Yuri cười rất gian xảo sấn lại gần Jessica, cô ấy lùi một bước Kwon Yuri liền tiến hai bước, đến khi giam được cô ấy vào bức tường gần đó thì giọng điệu rất lả lướt trêu chọc – Hay là kiện thêm tôi xâm phạm thân thể đi.

-Cô…tránh ra – Jessica cố đẩy con người đáng ghét kia ra, nhưng cô ta mạnh hơn cô, tâm địa lại đang rơi vào trạng thái xấu xa muốn làm bậy, nên sức lực cũng hiển nhiên mạnh mẽ hơn bình thường.

Kwon Yuri làm bộ ngẩn người trong một giây rồi lại kề sát gương mặt của mình vào Jessica: “Cũng không phải lần đầu mà, ngại ngùng cái gì.” – nói rồi liền cúi người đặt một nụ hôn nhẹ lên chiếc cổ trắng ngần, kiêu hãnh khiến chủ nhân của nó lập tức cứng người.

Trong giây lát, Jessica thôi không giẫy giụa nữa, cô đứng yên trấn tỉnh lại đầu óc của mình, lòng thầm nói bản thân không nên mất kiểm soát mà tức giận trước mặt Kwon Yuri, con người này càng thấy người khác lúng túng thì càng được nước làm càn. Cô lạnh giọng nói: “Mau buông, nếu không đừng trách sau này cô không có được một ngày yên ổn đấy.”

-Em làm cách nào khiến tôi không yên ổn ?

Jessica lại đanh mắt nhìn trực diện vào đôi mắt phía trên, ngữ điệu vô cùng bình thản: “Cách nào cũng được, miễn là cô không yên ổn, nói trước cho cô biết tôi không phải là cô gái ngoan ngoãn có tấm lòng bồ tát từ bi đâu.”

Thẳng thừng nói với người khác rằng mình không phải là người tốt thật là lần đầu tiên Kwon Yuri nghe được. Cô tự cảm giác được rằng không khí xung quanh đang ngày càng rét lạnh bởi ánh mắt trong veo nhưng lạnh giá kia, nhẹ thở dài một hơi than thở:

-Tôi tin là nếu bây giờ tôi mà dám làm gì thì chắc chắn sẽ bị đem đi thiêu sống.

-Cô biết vậy thì tốt, mau trả chiếc vòng cho tôi.

Thấy Jessica cứ chăm chăm vào chiếc vòng, dứt khoát muốn rời khỏi đây khiến tâm tình Kwon Yuri lại nổi lên một hồi tức giận, nhưng cô vốn là người không dễ dàng gì bộc lộ cảm xúc của mình, nheo mắt lại người cô gái kia rồi trầm giọng nói: 

-Nấu bữa tối đi trước đã, cả ngày nay tôi chưa ăn gì. Ăn xong tôi chắc chắn sẽ trả lại chiếc vòng cho em.

-Tôi không thích người khác ra lệnh cho mình .

-Jessica – Kwon Yuri gằn giọng, khí lạnh vừa tảng ra lại lập tức tụ lại, thậm chí còn nguy hiểm hơn lúc nãy – Đây là thỏa thuận cuối cùng, nấu bữa tối hoặc không cứ rời khỏi đây và thử làm cho tôi sống không yên ổn đi.

Nói rồi Yuri dứt khoát quay lưng và bỏ đi lên lầu. Bước chân có phần vội vã, cô vừa làm gì vậy, tức giận và đe dọa người khác sao, từ lúc nào cô trở nên dễ dàng mất kiểm soát như vậy. Mặc dù chỉ là một hành động nóng giận thông thường thôi, nhưng cũng đủ làm cho đầu óc cô trở nên bức bối và khó chịu vô cùng. Cảm giác khi bị Jessica Jung hết lần này tới lần khác cự tuyệt rồi bây giờ còn làm ảnh hưởng tới phán đoán của mình khiến Kwon Yuri có chút bất mãn với bản thân. 

Tìm cách tĩnh lặng tâm trạng của mình bằng cách xử lý vài công việc trên công ty, vừa làm Yuri cũng vừa suy nghĩ rất nhiều về Jessica. Nhìn bề ngoài có vẻ cô ấy không phải là người ham mê vật chất, bằng chứng là quà cô tặng đều bị cô ấy vứt đi khi còn chưa kịp qua khỏi cửa. Tiếp xúc trong công việc cũng lâu như vậy rồi cũng không phải là dạng người dễ dãi, vì cớ gì 3 tháng trước…lại như vậy. Kwon Yuri nhìn chiếc vòng tay trắng bạc trên tay mình mà lòng mông lung suy đoán, thật nhớ cô gái sợ sệt, yếu đuối nhảy vào vòng tay của cô ngày hôm đó quá.

-------------------------------------

Kwon Yuri nhìn chăm chăm những món ăn trên bàn, không tính là đẹp mắt nhưng tạm có thể gọi là nhìn được, còn ăn thì không biết thế nào thôi. Nhướng mày nhìn cô gái vừa bực dọc quăng tạp dề lên bàn rồi bực dọc gắt lên:

-Tôi chỉ biết nấu như vậy thôi.

Yuri sau khi tránh đi một lát lại khôi phục bộ dạng thong dong, bình thản của mình, kéo một cái ghế để ngồi xuống: “Cứ tưởng em sống một mình thì sẽ nấu ăn ngon chứ.”

-Cô cũng sống một mình vậy, tôi nhìn sơ qua là biết bếp này chỉ là làm kiểng thôi, chẳng mấy khi sử dụng.

-Tôi không thích nấu ăn, nên tất nhiên là không nấu rồi.

Jessica hừ một tiếng rồi lại nói: “Bây giờ thì trả lại chiếc vòng tay cho tôi được chưa ? “

-Ngồi xuống ăn cơm đã, em cũng chưa ăn tối mà đúng không ? Ăn xong sẽ trả - Kwon Yuri đặt một chén cơm trước mặt Jessica cười nói.

Jessica im lặng dò xét lời nói của Kwon Yuri, không biết là cô có thể tin bao nhiêu phần sự thật đây, người này gian xảo lại mặt dày như vậy sợ lại giở trò làm khó cô nữa. Nhưng nếu không làm như vậy thì cô cũng không biết làm thế nào, chẳng lẽ cứ đứng im như vậy nhìn cô ta ăn, bất quá đã lỡ làm tới bước này rồi thì thuận theo lời cô ta lần cuối vậy.

Kwon Yuri thấy Jessica chịu ngồi xuống ngoan ngoan cùng ăn cơm thì khóe môi kín đáo mỉm cười, tâm tình cũng tốt hẳn lên, không khí này giữa hai người cũng không tệ. Đã lâu rồi cô chưa dùng cơm tại nhà.

-Ăn được không ? – Jessica bất giác lên tiếng hỏi, dù sao cũng là công sức của mình bỏ ra, nếu nói không ngon thì rất mất mặt.

-Ừ, tạm được.

Jessica nhăn mặt: “Người khác đã nấu cho ăn rồi thì theo lễ phép cô nên nói một tiếng cảm ơn chứ.”

-Ừ, cảm ơn.

-Không có thành ý – Jessica lầm bầm nói rồi tập trung ăn. 

Trong giây lát cả căn nhà rộng lớn chìm vào không khí yên tĩnh, chỉ có tiếng bát đũa chạm vào nhau và tiếng thở nhè nhẹ của cả hai người. Chứa đựng bên trong sự lạnh lẽo, vô hồn của không gian lại là hai trái tim nóng ấm đang đập từng nhịp từng nhịp chậm rãi. Một không khí theo cảm nhận lúc này của Yuri đó chính là rất kì lạ nhưng cũng có cảm giác ấm áp. Cô chợt nghĩ nếu như lúc nào đó, cả ngày mệt mỏi vì công việc trở về nhà lại có một người chờ đợi mình, cùng ăn cơm, cùng trò chuyện, như vậy không phải cũng rất tốt sao. Con người ta khi cô đơn đã trở thành thói quen thì đôi lúc lại nhận ra rằng mình vốn vẫn không thể nào yêu thích nó được, dù cho thói quen đó có thoải mái thế nào tận sâu trong lòng vẫn muốn thoát khỏi nó. 

Yuri gắp một ít thức ăn bỏ vào chén của Jessica, không biết rằng hành động của mình đã khiến cô gái kia ngạc nhiên thế nào. 

-Ở nhà, umma tôi vẫn thường làm như vậy với tôi. Bà nói bữa cơm gia đình như vậy mới ấm áp.

“ Soo Yeon, ăn miếng này đi con. Ăn nhiều vào để mau lớn.”

“Appa, umma, hai người cũng ăn đi. Một cho appa, một cho umma”

“Soo Yeon của chúng ta thật đáng yêu. Sau này lớn lên chắc chắn sẽ là một cô gái xinh đẹp được nhiều người yêu thương.”

“Mọi người ai cũng sẽ yêu Soo Yeon sao ? “

“Đúng vậy. Lúc đó, Soo Yeon còn yêu appa và umma không ?”

“Soo Yeon yêu cả nhà mình nhất.”

Jessica nghe giọng nói của Kwon Yuri trộn lẫn vào tiếng cười vui vẻ của những hình ảnh trong quá khứ, khóe mắt không kiềm nén nổi có chút nóng lên, bàn tay nắm chặt đôi đũa đến mức trắng bệt. Cô vất mọi thứ xuống và đứng bật dậy ra về, cô sợ mình sẽ bị những âm thanh kia quấy nhiễu, nhấn chìm bản thân mình, rồi trở nên yếu đuối. Nhưng khi cô vừa đặt tay lên nắm cửa thì cánh tay đã bị nắm lại.

-Em sao vậy ? Tôi nói gì sai sao ? – Yuri khó hiểu hỏi.

-Buông ra – Jessica lạnh lùng nói.

Kwon Yuri rất ghét những lúc bản thân mình bị khinh rẻ như thế bởi cô gái này, lo lắng chạy theo vì thấy thái độ kì lạ của Jessica lại bị cô ấy phủi đi không chút do dự. Xa lánh cô như bệnh dịch vậy, thật kiêu ngạo vô cùng.

-Tôi nói buông ra, Kwon Yuri.

Bàn tay Yuri càng lúc càng siết chặt hơn cánh tay của Jessica. Mắt đối mắt. Rồi bất chợt dùng lực kéo mạnh cô ấy về phía mình và đặt môi lên bờ môi anh đào đỏ hồng kia. Vẫn mềm mại, dịu ngọt, có thể làm say người khác như trong trí nhớ của cô, Kwon Yuri càng nếm càng trở nên quá quắt, bất chấp Jessica đang giẫy giụa, cố đẩy mình ra nhưng cô vẫn một mực áp sát vào người cô ấy. Cắn mút, vuốt ve, nuốt gọn bờ môi Jessica, Kwon Yuri dùng đủ mọi phương pháp để áp chế cô ấy trong vòng tay của mình. Cảm nhận thân thể ấm áp của cô ấy đang run lên từng hồi khiến cô không khỏi có chút đắc ý. Cứ chìm đắm mải miết với bờ môi kia cho đến khi nhận thấy sự trống vắng và cái rát bỏng bên má trái cô mới nhận ra là mình vừa bị Jessica từ chối theo phương pháp nào, bất quá lần này cô không cảm thấy khó chịu, mà còn hài lòng với hành động vừa rồi của mình nữa.

Jessica chùi mạnh môi mình và căm phẫn nhìn người kia, nếu được cô còn muốn đánh cô ta thêm vài cái nữa. Con người này bại hoại và không có tự trọng, sự thương tâm trong lòng ban nãy đã biến mất không còn chút dấu vết, bây giờ cô chỉ cảm thấy tức giận vì hành động cưỡng hôn vừa rồi. 

-Bỏ ra – Jessica quát lên khi Kwon Yuri lại nắm tay cô lại lần nữa, cô ta còn muốn lặp lại hành động đó sao.

Trái với dáng vẻ cần có của một người vừa làm việc sai trái, Yuri rất ung dung lấy từ trong túi ra chiếc vòng tay của Jessica: “Trả cho em. Sau này không cần vì nó mà bị tôi mượn cớ nữa.”

Jessica cầm lấy chiếc vòng, tâm trạng hơi thả lỏng một chút, nhưng cũng không quên việc vừa nãy Kwon Yuri vừa làm với mình. Quay lưng đi sau khi để lại cho cô ta một ánh nhìn chán ghét, Jessica thề sau này sẽ không bao giờ dây dưa vào Kwon Yuri một khắc. 

Ánh mắt đen thẫm có chút đắc ý bình thản đón nhận sự thù địch của Jessica, hôm nay dù sao cô cũng đã có thu hoạch chút ít. Mặc dù bị một cái tát nhưng hương vị vừa rồi càng khiến Kwon Yuri muốn Jessica trở thành của mình, không muốn bất kì người nào khác ôm hay hôn cô ấy cả.

Jessica vừa đi được vài bước thì điện thoại của cô bỗng nhiên reo lên, nhìn thấy số người gọi cô liền vội vàng bắt máy:

-Ừ, Jong Hyun, nuna đây.

-Sao ? Bác Kim bị bệnh ư ? Có nặng không ?

Kwon Yuri thấy ngữ điệu Jessica khẩn trương như vậy đoán là có chuyện gì quan trọng xảy ra, bước lại gần cô thấy gương mặt Jessica trắng bệch, thần sắc vô cùng hoảng loạn.

-Được rồi, nuna lập tức đến liền.

-Em đi đâu ?

-Mặc tôi.

-Tôi đưa em đi – Yuri đuổi theo tới tận bên ngoài, dòm bộ dạng khẩn trương như vậy của Jessica cô không thấy an tâm chút nào, giờ này cũng không còn sớm gì đâu dễ dàng bắt xe như vậy. Vả lại khu nhà cô đang sống vốn không có xe taxi qua lại, nếu muốn bắt xe thì phải đi bộ một khoảng khá xa. 

-Không cần làm phiền tới cô – Jessica kiên quyết bước đi.

Yuri nắm lấy tay cô ấy lại: “Jessica, nghĩ lại đi, em đang có việc gấp. Thay vì đứng đây đôi co với tôi thì để tôi đưa em đi, tiết kiệm rất nhiều thời gian.”

Jessica ngẫm nghĩ một hồi cảm thấy Kwon Yuri nói cũng có lý, bác Kim đang bệnh nặng, cô xem ông ấy như người thân của mình mà hiện giờ lại không thấy chiếc taxi nào gần đây. Người có thể nhờ vả bây giờ là Kwon Yuri, tuy cô ta đáng ghét nhưng tạm thời cần dùng tới.

-Được rồi, lấy xe đi. Tới lúc đó cô đừng than vãn đấy.

-Chúng ta đi đâu ?

-Yuchiri.

--------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yulsic