CHAP 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5

Jessica y như lời Kwon Yuri đã nói, nghỉ thêm vài ngày nữa rồi mới đến công ty. Nhưng không phải là do ý định ban đầu của cô mà là vì ngay buổi sáng ngày hôm sau, Kwon Yuri đã nhắn một tin nhắn nói rằng cô ta có việc bận phải đi công tác tới cuối tuần mới về, nên cô không cần nhọc lòng tới đòi của. Quả thật Kwon Yuri đúng như nhận định trong lòng của Jessica, là kẻ toàn được nước là càn, không coi ai ra gì, thích ra lệnh cho người khác. Trong suốt những ngày nghỉ đó, cô ta dù không thấy mặt vẫn gửi rất nhiều quà và hoa tới nhà cho cô, những thứ ấy vừa lướt nhìn qua đã biết toàn là những món đắt tiền, nhưng tất cả đều bị Jessica trả về hết, không nhận bất kì thứ gì.

Ngoài việc đó và việc hằng đêm cô vẫn thường xuyên gặp ác mộng thì nhìn chung việc nghỉ ngơi một chút cũng tốt, Jessica thoải mái tận dụng hết thời gian để thư giãn đầu óc, thứ mà đã lâu rồi cô chưa có được, buổi tối còn đến nhà TaeYeon và Tiffany ăn ké một bữa, vì là cô mới hết bệnh nên Tiffany đặc biệt nấu rất nhiều món bồi bổ cho cô, Jessica nhận thấy sau khi lập gia đình thứ được nhất ở Tiffany mà cô công nhận đó chính là khả năng nấu nướng của cậu ấy được cải thiện lên rất nhiều. Ngày xưa trình độ của Tiffany cũng chỉ nhàn nhàn cỡ Jessica thôi, nấu được những món đơn giản nhưng cũng tùy hứng hên xui là nó có ăn được hay không, còn bây giờ thì cậu ấy đã rất ra dáng một phụ nữ đảm đang thế hệ mới rồi.

Jessica nhiều lúc cũng nghĩ phải chăng nếu như cô kết hôn, lập gia đình thì sẽ như Tiffany, sáng dậy sớm làm bữa sáng, đưa con đi học, làm cả ngày ở công ty, rồi đón con về, rồi làm việc nhà, cùng nhau ăn bữa tối, cuối cùng là đi ngủ, rồi sáng hôm sau lại tiếp tục lặp lại vòng tròn đó. Cũng đã có lần cô nói cho Tiffany nghe suy nghĩ của mình, vào một buổi chiều mùa thu có mưa nhàn nhạt, Jessica nhìn khung cảnh ẩn dưới màn hơi nước trên đường, tâm tình bỗng nhiên có hơi nhạy cảm nên mới bất chợt hỏi như vậy. Lúc đó Tiffany nhìn cô và cười, ánh mắt cậu ấy cong lên thành một vầng trăng rất đẹp: “Cậu kể thiếu một thứ rồi, còn có hương vị của hạnh phúc nữa, sống bên người cậu yêu những việc vô cùng đơn giản cũng sẽ khiến bản thân yêu quý nó vô cùng.” Jessica nhẹ nhàng khuấy ly café trên tay của mình và tin điều đó, bởi vì khi ấy trên gương mặt của Tiffany cô hoàn toàn cảm nhận được 2 từ “hạnh phúc”. Nếu hạnh phúc thật sự chỉ giản đơn như lời Tiffany nói thì tại sao một chút nhỏ nhoi nó cũng không tìm đến cô, hay vốn dĩ bao năm qua cô đã vô tình lướt qua nó mà không hề hay biết. 

Jessica tâm tình không nóng không lạnh bước vào công ty, cô định chiều này mới tìm gặp Kwon Yuri nên bây giờ cần tập trung toàn bộ tinh thần vào công việc, dù sao cũng đã nghỉ nhiều ngày, với một người luôn có trách nhiệm như Jessica thì việc ngồi không ăn lương sẽ khiến cô vô cùng áy náy. Đang trên đường đến văn phòng của mình thì Jessica bị một người vô tình đụng phải, đó là một người đàn ông trẻ tuổi, có bộ dạng bên ngoài rất trí thức, dáng vẻ đường hoàng không khó nhận ra là một người làm ăn kinh doanh có tiền. Anh ta chỉ định xin lỗi vì sự vô ý của mình rồi rời đi nhưng nhìn cô gái mỉm cười nói không sao, liền nhanh chóng cúi xuống nhặt lấy đồ hộ Jessica. Vẻ vô sự ban đầu được thay thế bằng sự quan tâm, lịch thiệp, anh ta cười rạng rỡ đến chói cả mắt:

-Thành thật xin lỗi cô, vừa này tôi vừa đi vừa nghe điện loại, là vụ làm ăn lớn nên hơi lơ đãng một chút.

-Không sao cả, người không có việc gì, anh cũng đừng bận tâm – Jessica định quay đi thì anh chàng kia đã tiếp tục nói – Có thể cho tôi biết tên cô được không, tôi nhìn cô cũng khá quen mắt, hình như chúng ta gặp nhau ở đâu rồi đó ?

-Chắc anh nhận lầm người rồi, đây là lần đầu tiên chúng ta gặp mặt.

-Vậy sao ? Thật tình trông cô rất quen hay là tôi vô tình thấy cô mà cô lại không thấy tôi nhỉ ? Cô xinh đẹp như vậy, chắc chắn là chỉ cần gặp một lần tôi sẽ không thể nào quên được rồi.

-À – Jessica gật đầu, lãnh đạm đáp một tiếng.

Anh chàng kia vẫn tiếp tục ôn hòa nói, nhất thời có cảm tưởng nụ cười kia chẳng bao giờ rời khỏi gương mặt anh ta: “Tôi tên là Park Junho, là bạn làm ăn của Giám đốc Kwon. Thật không biết trong công ty cậu ấy lại có tiêu chuẩn chọn lựa nhân viên cao như vậy.”

Điệu bộ, khoe khoang, nịnh nọt, háo sắc. Đó là tất cả những gì về anh chàng Park Junho mà Jessica đang âm thầm đánh giá lúc này. Chắc Kwon Yuri toàn chỉ quen những người bạn như vậy, hèn gì cô ta cũng chẳng khác gì. Jessica còn nghe anh chàng kia liến thoắng rất nhiều gì đó, cô chỉ ầm ừ rồi rời đi. Jessica không thích những người vừa gặp đã tỏ vẻ thân tình như quen biết nhiều năm, bởi vì cô có cảm giác những người đó thật sự rất giả tạo, ẩn chứa bên dưới nụ cười đó có khi chỉ là một tấm thịnh tình giả dối mà thôi.

Lúc Jessica đang làm việc thì trợ lý của Kwon Yuri, Kim Ji Woo đi vào, mặc dù chỉ mới gặp gỡ nhau vài lần nhưng Jessica lại có cảm tình rất tốt với cô gái này, vừa có vẻ ngoài xinh đẹp, đôi mắt to tròn mang nhiều thiện cảm, lại rất lễ độ và có trách nhiệm trong công việc. Kim Ji Woo để vài sấp tài liệu xuống rồi nói với Jessica:

-Luật sư Jung, đây là một số tài liệu pháp lý về vụ đấu thầu sắp tới Giám đốc Kwon muốn cô xem qua. Giám đốc muốn số tài liệu này được chỉnh sửa lại nội trong ngày hôm nay.

-Cảm ơn, Ji Woo. Tôi biết rồi. – Jessica đỡ lấy sấp tài liệu rồi nhận thấy cô gái kia vẫn đang âm thầm nhìn mình cười cười như đang đánh giá gì đó, cảm thấy kì lạ cô lên tiếng hỏi:

-Còn chuyện gì sao ?

Kim Ji Woo bí hiểm nói: “Giám đốc còn nói tối nay cô nhớ đến lấy chiếc vòng hôm nọ đã đánh rơi trên xe của Giám đốc và dặn cô đừng để quên lần nữa. Vừa mới khỏi bệnh nên khuyên cô nghỉ ngơi nhiều một chút. ”

Jessica nhíu mày hỏi thêm: “Đó là nguyên văn lời cô ta nói?”

-Vâng ạ.

Đồ chết tiệt, Kwon Yuri. Jessica nghĩ thầm, cô ta cố tình nói mập mờ như vậy chính là muốn để người khác hiểu lầm về mối quan hệ của họ, cái gì mà “tối nay đến lấy” rồi “đánh rơi trên xe”. 

Lấy ở cái địa điểm quái quỷ nào mà phải đợi đến tối,

lần trước hai người làm gì trong xe đến nỗi mà Jessica lại đánh rơi đồ, 

lần nữa tức là đã có nhiều lần,

rồi còn có lần sau. 

Chắc chắn người khác nếu nghe phải những lời Kwon Yuri nói sẽ liên tưởng như vậy rồi đặt nghi vấn về mối quan hệ của họ. Jessica có chút bực tức cắn nhẹ môi dưới của mình, đúng là cô không nên day dưa nhiều với Kwon Yuri mà.

-Cám ơn cô, tôi biết rồi – Jessica chỉ nói đơn giản như vậy, cô biết nếu như mình giải thích thì sẽ càng khiến người khác có cơ sở nghĩ là mình có tật giật mình, càng phân bua thì càng rối mà thôi, đạo lý này cô hiểu và chắc chắn Kwon Yuri cũng biết. Thật tình thì Jessica có hơi lo lắng thái quá, người khác nếu nghe được câu nói đó của Kwon Yuri thì có thể sẽ có đôi chút thắc mắc, nhưng nào có ai có một bộ óc luật sư để mà suy diễn nhiều như cô được. Đúng thật là lo già hóa non.

-Luật sư Jung – Kim Ji Woo kéo một chiếc ghế gần đó rồi ngồi đối diện với Jessica, cô nàng vui vẻ như một đứa trẻ hóng chuyện nói – Cô thấy giám đốc Kwon của chúng tôi thế nào ?

-Thế nào là thế nào ?

-Thì con người cô ấy đấy.

-Cô ta à – Jessica ngẫm nghĩ một lúc rồi phán ra 2 chữ – Tầm thường.

Kim Ji Woo không những không mất hứng mà ngược lại còn tỏ ý thông hiểu: “Luật sư Jung dường như không có ấn tượng tốt với Giám đốc cho lắm, người bình thường nhìn vào chắc chắn sẽ nêu ra vài điểm tốt của Giám đốc, còn luật sư Jung chỉ cho Giám đốc lời nhận xét như vậy, thật sự là quá nghiêm khắc rồi.”

-Cô ta không có ấn tượng gì nổi bật để tôi nhận xét cả - Jessica thẳng thắn nói.

-Kỳ thật thì trong công ty, mọi người ai cũng thích Giám đốc Choi hơn, nhưng tôi lại thấy Giám đốc Kwon rất tốt, nếu là người yêu thì chắc chắn sẽ chăm sóc cho người mình yêu chu đáo.

Jessica nhận thấy cô gái này dường như rất có nhiều thiện cảm với Kwon Yuri, cô có hơi ác tâm nhưng nhìn cô gái đối diện mình xinh đẹp như vậy, biết đâu…

Kim Ji Woo không có năng lực gì giỏi, chỉ là làm việc bên cạnh Kwon Yuri lâu như vậy, cũng có chút kỹ năng về việc đọc ý nghĩa trong ánh mắt của người khác, cô bật cười khi nhận được ánh nhìn đánh giá đầy cảm thông của Jessica:

-Luật sư Jung đừng nghĩ là tôi có tư tình hay đơn phương gì với Giám đốc Kwon đấy nhá. Tôi sắp kết hôn rồi đấy.

Jessica hơi ngượng ngùng cười: “Tôi không có nghĩ gì khác cả, chỉ đang thắc mắc là tại sao cô lại nói với tôi những chuyện này thôi.”

Kim Ji Woo tròn xoe đôi mắt cười rất rạng rỡ: “Tôi làm việc cùng Giám đốc Kwon cũng lâu rồi, nhưng chưa bao giờ thấy Giám đốc tỏ rõ sự quan tâm tới một ai ngoài luật sư Jung cả.”

Jessica vừa ngạc nhiên vừa khó hiểu, cô ta tốt với cô hồi nào chứ.

-Luật sư Jung không biết sao, văn phòng này là do Giám đốc Kwon đích thân chuẩn bị cho cô, 3 ngày trước Giám đốc cũng bảo tôi hủy lịch hẹn để đưa cô về nhà, rồi tối hôm kia lại hỏi tôi cách nấu cháo cho người ốm, vừa nãy tôi mới biết là thì ra nấu cho luật sư Jung.

-Không phải phòng này có do Soo à không Giám đốc Choi chuẩn bị cho tôi sao ?

-Đâu có, văn phòng là do Giám đốc Kwon chuẩn bị đấy chứ - Kim Ji Woo một mực khẳng định.

Jessica dù rất bất ngờ nhưng cũng chỉ là thoáng qua trong ánh mắt rồi lại khôi phục dáng vẻ lãnh đạm thường thấy của mình: “Giám đốc Kwon thật có lòng.”

-Luật sư Jung, tuy ngoài mặt cô có vẻ rất khó gần nhưng tôi lại rất thích cô vì cô làm việc rất có trách nhiệm lại thẳng thắn không như những người khác – Kim Ji Woo tròn xoe đôi mắt ngưỡng mộ nhìn Jessica, cô gái này dù sao cũng nhỏ hơn Jessica vài tuổi nên tính tình vẫn có phần hơi trẻ con.

-Đây là lần đầu tiên có người khen tôi vì có trách nhiệm đấy, họ toàn nói tôi cuồng công việc vạ lây họ mệt chết mà thôi.

-Hì hì, luật sư Jung cũng thật vui tính. Dù sao tôi cũng nhỏ hơn cô 3 tuổi, tôi có thể gọi cô là unnie được không ?

-Đương nhiên là được rồi – Jessica tuy ngoài miệng nói thế nhưng thoáng chốc cũng hơi rùng mình vì tiếng “unnie” lại khiến cô liên tưởng đến Lee Ji Eun trong một lúc không thể khống chế được sự chán ghét của mình.

-Vậy tốt quá, trước giờ em luôn muốn có một người chị. Lát nữa chúng ta cùng ăn cơm trưa được không, unnie ?

-Được – Jessica vui vẻ gật đầu – Mà em không có việc gì làm hay sao lại chạy đến đây vậy ? Không sợ Giám đốc Kwon trách mắng à ?

Kim Ji Woo nhìn đồng hồ rồi lắc đầu nói: “Giám đốc Kwon hiện giờ đang ngủ trong phòng làm việc dặn em nửa tiếng sau hãy gọi Giám đốc dậy. Giám đốc cũng thật tội nghiệp, vừa đi công tác về là phải chạy đến công ty gặp gỡ đối tác, đến cả thời gian nghĩ ngơi cũng chẳng có nữa.”

-Càng làm lớn thì trách nhiệm càng nặng nề mà – Jessica bình thản nhận xét.

-Đúng vậy, nhưng càng làm lớn thì có một vài kẻ càng càn rỡ, nhất là cái tên Park Junho, đối tác vừa rồi của Giám đốc đó, ánh mắt của hắn ta sỗ sàng vô cùng.

Jessica bật cười, mặc dù cô bé này làm ở đây đã lâu nhưng tính tình vẫn còn khá bốc đồng: “Đây là công ty, nếu em có ghét người nào cũng đừng để lộ ra mặt, 

nếu không chỉ gây thêm rắc rối cho mình thôi.”

Kim Ji Woo ngẫm nghĩ một lúc rồi gật đầu tỏ vẻ đồng ý, liếc nhìn lên đồng hồ cô nói – Thôi em phải trở lại làm việc đây, hẹn unnie trưa này cùng ăn cơm.

Jessica thầm nghĩ cô gái này đúng thật là một cô gái đáng yêu, khiến người khác rất có cảm tình mà giao tiếp. Nhớ lại những gì Ji Woo vừa nói Jessica cảm thấy có chút sai, thì ra Soo Young chỉ giới thiệu cho cô văn phòng này thôi, bởi vì cô ấy nói rất thành thục, cộng thêm việc thường xuyên quan tâm tới cô nên Jessica cứ mặc định đó là do chính cô ấy cố ý chuẩn bị cho mình. Có vẻ như cô đã bị nhầm lẫn rồi, đúng là đôi khi không thể chỉ phán đoán sự việc dựa theo suy nghĩ chủ quan của mình được. Nhưng nếu nói như vậy thì Kwon Yuri thật sự đã chú ý tới cô từ trước rồi hay sao, biết rõ cô là ai mà vẫn không nói gì lại còn bày ra nhiều trò như vậy. Jessica nhàn nhạt cười khẽ, thì ra Kwon Yuri khi muốn đạt được mục đích của mình hóa ra lại phải tham vọng mà tận lực như vậy. 

Hết thảy mọi chuyện Jessica đều biến thành suy nghĩ tự mãn duy nhất là cô lại có thêm một kẻ đeo đuổi phù phiếm, Jessica không muốn quản nhiều, nhất là những suy xét rằng hành động đó có phải xuất phát từ sự chân thành hay không, cô không muốn quản, cũng chẳng muốn liên quan tới nó làm gì.

------------------------------------ 

Kwon Yuri có chút mệt mỏi xoa lấy thái dương của mình, chỉ thiếp đi 15’ thật không đủ để bù đắp cho tất cả những mệt mỏi của cô mấy ngày hôm nay. Việc tìm nguồn vốn và đối tác cho dự án sắp tới của công ty dường như sắp vắt kiệt sức lực của cô rồi. Mà không chỉ riêng cô, Soo Young cũng đang phát điên lên, cậu ta làm loạn rằng xong vụ này sẽ lấy quỹ của công ty để đi Hawaii nghỉ ngơi một tháng, bồi dưỡng sức khỏe. Yuri lúc đó chỉ cười khinh rồi đuổi cậu ta đi, nếu muốn nghỉ ngơi ở Hawaii một tháng thì trước hết để cô đi nghỉ một năm trước rồi mới tới cậu ta, đúng là mơ hão mà.

-Đã nói với luật sư Jung là tài liệu đó chiều nay cần sử dụng chưa ? – Yuri cất tiếng hỏi trợ lý của mình.

Kim Ji Woo đặt tách café xuống rồi trả lời: “Rồi thưa Giám đốc, với lại em còn hoàn thành xuất sắc công tác tư tưởng nữa.”

-Thật sao ? – Yuri cười cười hỏi, mặc dù cô chẳng có bao nhiêu tin tưởng chỉ bằng vài lời nói sẽ khiến Jessica nghĩ tốt về cô.

-Thật ạ. Giám đốc nha, gửi nhiều quà cho người ta như vậy mà toàn bị từ chối hết thật là thất bại. Từ nay em sẽ là nội gián cho Giám đốc, thiết lập quan hệ với một người với em là chuyện như trở bàn tay

Yuri nhấp một ngụm café, trêu chọc nói: “Không cần, lo làm tốt việc của cô dùm đi trợ lý Kim, đừng để tôi đi méc umma của côvề tội trốn việc đó.”

Vừa nghe nhắc tới umma của mình, Kim Ji Woo mắt lại sáng lấp lánh: “Đúng rồi Giám đốc, lâu quá rồi Giám đốc chưa tới thăm umma của em, bà cứ nhắc Giám đốc hoài đó.”

-Ừ. Để mọi việc rãnh rỗi một chút thì tôi sẽ đến thăm dì, gửi lời hỏi thăm umma của em dùm tôi nha.

-Vâng ạ. Thôi bây giờ em đi làm việc nha Giám đốc.

-Đi nhanh dùm đi, nói hoài đau cả lỗ tai, mai mốt đám cưới tôi sẽ cho nghỉ phép nhiều một chút. Thật phiền phức.

-Hì hì. Em đi đây thưa Giám đốc.

Kim Ji Woo nói rồi vui vẻ đi ra ngoài, đối với Giám đốc Kwon mặc dù mọi người đều nói rằng cô ấy là người kiêu ngạo, lại khó gần. Nhưng thời gian cô làm việc bên cạnh Giám đốc Kwon đã lâu nên biết rõ cô ấy tuy không phải là kiểu người ai gặp cũng thích như Giám đốc Choi, nhưng lại là một người tốt, chỉ là không thích biểu đạt ra bên ngoài mà thôi. Nhớ ngày trước, nếu không vì Giám đốc Kwon biết được hoàn cảnh gia đình cô và giúp đỡ thì có lẽ bệnh của mẹ cô đã chẳng thể nào qua khỏi, mà bản thân cô chắc cũng sẽ chỉ có thể làm những công việc tạm bợ, sống qua ngày mà thôi. Đối với Kim Ji Woo, Kwon Yuri không chỉ là cấp trên mà còn là một người ân nhân rất lớn, mặc dù cô ấy không bao giờ chịu thừa nhận điều đó.

----------------------------------

Kwon Yuri chăm chú lắng nghe từng lời giải thích của Jessica trong cuộc họp, cô phải thừa nhận rằng năng lực làm việc của Jessica rất tốt, hơn hẳn những tên luật sư trước đây của công ty, một người có năng lực lại có trách nhiệm trong công việc như vậy thật khiến người khác nể phục. 

Yuri rất nghiêm túc nhìn Jessica và đưa ra câu hỏi: “Vậy luật sư Jung, vấn đề về khu đất đó nếu chúng ta thu mua nó, thì làm cách nào để tận dụng những phần đất bị liệt vào dạng không được phép xây dựng khi tu sửa.”

-Trong hợp đồng mặc dù có bao gồm cả phần đất bao quanh đó nhưng khi xây dựng chúng ta sẽ bị giới hạn về diện tích và phần đất đó không được phép xây dựng, có thể sẽ bị buộc phải bỏ hoang. Theo đề nghị của tôi thì chúng ta nên tận dụng phần đất đó để làm hàng rào, trang trí cho tòa cao ốc mới. Đó là một phương pháp lách luật, hoàn toàn hợp lệ.

Jessica giọng nói đầy tự tin giải thích cặn kẽ khiến mọi người có mặt đều rất khâm phục cô gái trẻ này. Thêm vào dáng vẻ xinh đẹp có phần kiêu kì của cô càng khiến những ánh mắt xung quanh tăng thêm phần say mê, thích thú.

Choi Soo Young từ đầu tới giờ vẫn luôn quan sát Jessica, thấy cô ấy nét mặt sinh động, ánh mắt đầy tự tin, sắc bén như vậy thì lòng đã bớt lo lắng hơn cho sức khỏe của cô ấy. Vốn dĩ cô muốn hỏi thăm Jessica từ sớm nhưng lại bận giải quyết quá nhiều công việc nên bây giờ mới có cơ hội nhìn ngắm cô ấy rõ ràng. Jessica đang trả lời từng thắc mắc một của các bộ phận trong công ty, mọi người tựa như lâu rồi mới có một cố vấn pháp luật đường hoàng như vậy nên rất muốn tiết kiệm thời gian mà trưng cầu ý kiến của cô ấy. Yuri dường như cũng muốn thử xem Jessica giỏi đến cỡ nào nên suốt buổi họp thường xuyên hỏi vặn lại Jessica, người khác nhìn vào thì sẽ nghĩ là Giám đốc Kwon tỉ mỉ, muốn điều tốt nhất cho công ty, còn riêng Jessica thì chỉ nghĩ cô ta đang cố làm khó mình, dùng giọng điệu cấp trên mà nói chuyện với cô.

Sau khi trưởng phòng nhân sự kết thúc phần báo cáo của mình, Kwon Yuri lại lên tiếng đặt thêm một câu hỏi không biết thứ bao nhiêu trong cuộc họp này với Jessica: “Luật sư Jung, cô nói là có nên sa thải nhóm nhân viên phạm lỗi vừa rồi hay không ?”

-Tôi nghĩ tốt nhất nên thuyết phục họ tự động thôi việc, như vậy sẽ giảm được rất nhiều tiền trợ cấp, mà cũng không làm xấu hồ sơ công tác của họ sau này – Jessica rất bình tĩnh chỉ rõ điểm lợi hại của vấn đề.

-Nếu công ty muốn bảo tồn lợi nhuận năm nay càng nhiều càng tốt thì phải làm sao ? – Yuri lại hỏi

-Công ty có thể xin hoãn thuế.

-Nhưng hoãn rồi cũng sẽ phải đóng.

Jessica thở dài chịu đựng: “Đóng thuế vốn là việc trước sau gì cũng phải làm thôi thưa Giám đốc Kwon. Vả lại đây là chuyên môn của phòng kế toán, nếu họ hỏi tôi lách thuế như vậy có hợp lý hay không thì tôi còn trả lời được. Tôi chỉ là cố vấn luật , không phải kiêm luôn nhân viên kế toán.”

Kwon Yuri biết là Jessica đang khó chịu với mình, nếu như đây không phải đang ở trước mặt nhiều người thì chắc chắn cô ấy đã chẳng thèm đôi co với cô mà quay lưng bỏ đi rồi. Tâm tình Yuri mặc dù rất muốn tiếp tục trêu chọc Jessica nhưng cũng ngại tăng thêm ác cảm của cô ấy nên chỉ nhếch môi cười đáp lại rồi để cho cuộc họp chuyển qua vấn đề thảo luận khác. Nếu Kwon Yuri mà biết Jessica đang cỡ nào chán ghét cái kiểu cười kiêu ngạo như chẳng để ai vào mắt của mình thì có cho vàng cô cũng không dám chọc giận Jessica kiểu đó nữa, nhưng cô lại không biết, vì thế trong suốt thời gian còn lại của cuộc họp đến nhìn lướt qua một lần, Jessica cũng chẳng thèm nhìn đến Kwon Yuri. Mà người kia cũng chẳng thèm bận tậm đến vấn đề đó, có câu nói “dục tốc bất đạt”, mọi việc cứ để cho nó từ từ mà tiếp diễn.

Sau gần 1 giờ sau, cuối cùng cuộc họp cũng kết thúc, bởi vì ngày mai là cuối tuần nên thời gian họp được kéo dài hơn mọi lần. Jessica chậm rãi thu dọn tài liệu của mình, cô đang suy nghĩ xem nên làm cách nào để đòi lại chiếc vòng tay của mình, không có nó cô không thể nào ngủ ngon được, đêm nào cũng chỉ mơ thấy toàn ác mộng mà thôi. 

Khi Jessica đang định đứng lên ra ngoài thì chợt một hơi thở ấm nóng từ phía sau áp tới, làm tâm tình cô bất giác hiện lên một hồi khẩn trương, cô quan sát nhanh phòng họp lúc này mới nhận thấy chẳng còn ai ngoài cô và kẻ đó cả. Kwon Yuri chống hai tay lên bàn từ phía sau và giam cả người cô gái kia lại, bình thản đối diện với ánh mắt trong veo đầy vẻ lạnh lùng, khóe miệng ẩn một nụ cười cô kề sát vào tai Jessica thì thầm:

-Không cần khẩn trương như vậy, ở đây không có ai cả, chúng ta có thể thoái mái tâm tình.

Jessica dù ở khoản cách rất gần với gương mặt quyến rũ đầy tuấn mỹ của Kwon Yuri vẫn giữ được thái độ bình tĩnh bên ngoài, cất giọng chán ghét không thể nào che giấu đối đáp lại: “Cô đừng giở trò nữa, trả lại chiếc vòng cho tôi. Giám đốc Kwon không phải rãnh rỗi tới mức dùng việc đó làm lý do để tiếp cận tôi chứ.”

Kwon Yuri lại thầm than trong lòng, giọng điệu sắc bén như vậy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yulsic