Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 1

Trong khung cảnh lãng mạn tại một nhà hàng sang trọng, chàng trai chân thành quỳ gối xuống cầu hôn cô gái mà anh ta cho là một nửa đích thực của cuộc đời mình. Chiếc nhẫn kim cương lấp lánh dưới ánh đèn như không thể chờ đợi được chủ nhân của nó, chỉ cần một động tác nhẹ nhàng nữa thôi thì cô ấy sẽ là của anh mãi mãi. 

Địa điểm hoàn hảo, sự chân thành hoàn hảo. 

Ánh mắt chờ đợi dịu dàng. 

Cùng nỗi lòng háo hức của những người xung quanh về một tình yêu trọn vẹn. Tất cả những thứ này có thể sẽ nhấn chìm bất kì trái tim thiếu nữ mộng mơ nào trong sự ngọt ngào bất tận đó. Chàng trai kia vẫn đang nở nụ cười về phía cô gái xinh đẹp của mình, anh ta tin chắc rằng trái tim cô sẽ tan chảy, ánh mắt trong veo cứ nhìn chằm chằm về chiếc nhẫn kim cương sẽ đảm bảo một kết quả mà anh ta mong muốn. Bàn tay xinh đẹp của cô đang dần vươn tới, chiếc vòng tay bằng bạc trên cổ tay sáng lấp lánh dưới ánh đèn, nụ cười của anh ta càng đậm nét hơn. Chạm vào chiếc hộp rồi cô chạm vào chiếc nhẫn…

-Không.

Buông ra một thanh âm từ chối đơn giản, cô gái vẫn nhìn chàng trai nọ bằng ánh mắt trong veo của mình.

-Em đã nói với anh rồi, chúng ta quen nhau không phải là để kết hôn.

Chàng trai trẻ lúc này càng trở nên lúng túng: “Em…em…nói như vậy là ý gì ? Tình yêu không phải để kết hôn thì để làm gì ? “

-Em. Không. Yêu. Anh, oppa à. Chuyện này chúng ta đã nói ngay từ đầu rồi mà.

-Nhưng…anh yêu em, Jessica. Anh sẽ yêu em và chăm sóc cho em cả đời. Anh thề đấy, lấy anh đi Jessica.

Cô gái có tên Jessica chỉ nở một nụ cười cảm thông dịu dàng cứ như lời hứa mà anh chàng kia vừa nhắc đến không phải dành cho cô vậy: “Không có gì là mãi mãi cả oppa à. Em không tin và cũng không thể. Sau này chúng ta đừng gặp nhau nữa. Bữa ăn này xem như em nợ anh.”

Nói rồi cô cầm lấy túi xách lên và bước ra khỏi nhà hàng, để lại sau lưng mình dáng vẻ thẩn thờ của chàng trai nọ. Cô thấy mình không làm gì sai cả, chỉ vì người trước đây vài phút còn là bạn trai cô đã tự mình đa tình mà thôi, ngay từ đầu cô đã nói rõ là họ quen nhau trên nguyên tắc không có bất kì ràng buộc nào với nhau về quá khứ, hiện tại và cả tương lai nữa. Anh ta không hiểu, thậm chí cả những người trước trước anh ta nữa cũng không hiểu. Sự kết thúc này cũng như những lần khác, đều không thể trách cô được.

Jessica nghé vào một siêu thị tiện lợi bên đường và mua thứ gì đó để ăn, rõ khổ cho cô, cứ nghĩ tối nay được ăn ngon ai ngờ phải ôm bụng đói về nhà. Lại thở dài lần nữa vì nói thật thì cô cũng hơi tiếc về chiếc nhẫn, kiểu dáng ấy rất khó tìm, chắc là hàng đặt, cô có nên gọi lại để bảo anh ta bán nó lại cho mình không nhỉ. Nhưng mà nghĩ nếu làm vậy thì có vẻ hơi quá đáng nên cô đành thôi vậy. Vừa bước vào tới nhà thì chuông điện thoại lại reo.

-Nghe đây.

-Jessie, cậu lại đá người ta nữa hả ! Thật là vô tình quá đấy. – âm thanh gấp gáp từ đầu dây bên kia vọng đến là của một cô gái trẻ.

Jessica vừa tiện tay đem đồ vào bếp vừa bình thản giải thích: “Tớ không có. Bọn mình chỉ chia tay thôi, cậu đừng cứ hễ mỗi lần như vậy đều gieo tiếng ác cho tớ.”

-Người phụ nữ xấu xa – giọng nói bên kia lầm bầm đáp trả.

-Này. Chỉ bởi anh ta thôi, ban đầu tớ đã nói trước với anh ta, chấp nhận thì quen không thì thôi, anh ta đồng ý vậy mà tối nay là thuê cả một cái nhà hàng rồi quỳ rồi hoa rồi nhẫn làm tớ sợ chết khiếp.

-Ôi Jessie ơi Jessie ,có cô gái bình thường nào lại phát ngôn như cậu không ?

Nghe thấy tiếng than thở ảo não của bạn mình Jesisca chỉ cười: 

-Tớ không bình thường được chưa, nhưng mà Fany à – đổi giọng nũng nịu, Jessica nói - cậu cũng không thể trách bạn cậu được, tớ ngờ là anh ta cầu hôn tớ chỉ vì nhu cầu sinh lý của anh ta thôi. Hôm trước anh ta say cứ đề nghị quan hệ với tớ, bị tớ từ chối thì hôm nay lại cầu hôn tớ. Cái thể loại đem tớ ra làm vật phẩm chiến thắng, thỏa mãn cái Tôi của anh ta thì tớ không thể chấp nhận được đâu Fany à.

Tiffany thở dài thườn thượt, nhẫn nhịn an ủi cô bạn mình: “Thôi được rồi, ai chẳng biết cái Tôi của Jessica Jung mới là lớn nhất chứ.”

-Hì hì, cậu biết vậy thì tốt – Jessica ngắm nghía bản thân mình trước gương – Mà này tớ lại thành cô nàng độc thân vui tính rồi, tối mai cùng nhau đi chơi đi, tớ sẽ khao cậu.

-Vậy cũng được, mà lần này là lần thứ 3 trong năm rồi đó, cậu cứ tính như vậy hoài sao ?

-Cậu đừng càm ràm mãi như vậy, cả đời này tớ sẽ không kết hôn đâu – Jessica khẳng định chắc nịch.

-Tớ chịu thua cậu rồi đấy, thích sau này làm bà cô già thì cứ việc, tớ không quản nữa đâu.

Tiffany cùng cô bạn mình bông đùa thêm vài câu rồi cúp máy, vừa hay lúc đó seobang nhà cô sau khi dỗ con ngủ xong trở về. TaeYeon ôm lấy vợ mình và lên tiếng hỏi:

-Em vừa gọi cho Jessica đó à ?

-Hmm.

-Cậu ấy lại thế rồi phải không ? Lần này là kẻ nào xui xẻo vậy ?

-Lee Dong Hae, được 3 tháng, em cứ nghĩ là anh ta trụ nổi chứ. Ai ngờ cũng như những người khác, quỳ xuống cầu hôn là bị đá đi không thương tiếc ngay. Thật là ở đâu sinh ra một người vô tình như thế chứ.

TaeYeon bật cười khi nghe Tiffany nói bằng chất giọng châm biếm hài hước ấy về Jessica Jung, bạn thân của hai vợ chồng họ, một cô nàng từ khi còn học trung học cho đến tận bay giờ luôn tràn ngập ong bướm vây quanh, nhưng không kẻ nào có thể ở bên cạnh cô ấy quá một năm. Xinh đẹp, lạnh lùng và kiêu hãnh, nhưng Jessica dường như lâm vào chứng bệnh khinh thường tình yêu và sợ hãi hôn nhân, hễ bất kì ai đặt vấn đề tương lai với cô nàng đều có một kết cục duy nhất đó chính là “chia tay đường ai nấy đi”. Vì thế trong khi tất cả những bạn bè cùng trang lứa đều đã có đôi có cặp, hay như TaeYeon và Tiffany đã kết hôn và có được một baby thì Jessica vẫn còn là một cô nàng độc thân kiêu kì và lãnh đạm. Nhưng ở đời hễ cái gì càng khó thì lại càng khiêu khích bản năng chinh phục của con người, vì thế bất chấp sẽ gặp muôn vàn thử thách mà nhiều người vẫn nhất quyết lao vào muốn hái cho bằng được đóa hoa hồng xinh đẹp đầy gai ấy. 

-Cứ để mọi việc tự nhiên đi em. Biết đâu sáng mai mở mắt dậy cậu ấy lại tìm được người phù hợp cho mình thì sao.

-Cũng mong là như vậy. Em chỉ sợ với tính tình cố chấp của cậu ấy cả đời sẽ cô đơn mất.

TaeYeon nghiêng người nhìn thấy bộ dạng trầm ngâm của cô vợ xinh đẹp thì không kiềm được lòng mình, cô nhẹ nhàng hôn lên đôi môi nhỏ xinh ấy rồi thuận tay tắt đèn ngủ, miệng không quên lầm bầm nho nhỏ:

-Lo lắng cho người khác đủ rồi, bây giờ tới lúc em phải chăm sóc cho tâm sinh lý của seobang nhà em rồi đó.

Nụ cười hiện rõ trên khóe môi Tiffany khi cô đưa tay kéo cổ người bên trên xuống, hai người cứ thế hòa quyện, quấn quít vào nhau trong không gian nồng đượm của tình yêu.

Bên ngoài bầu trời ban đêm khoác lên mình tấm áo màu đen đầy tĩnh lặng, ở một nơi nào đó cách đó không xa, cô gái tóc nâu với ánh mắt trong veo hướng nhìn lên ánh trăng dịu mát tuy thấy lòng bình yên nhưng cũng phảng phất một nỗi cô đơn day dứt. Cô cứ nhìn mãi về phía ánh trăng ấy rồi tự hỏi cảm giác này đã tồn tại bao lâu rồi. Cứ thế để mặc thời gian trôi qua. 

Cho đến khi một chiếc máy bay từ phương xa bay đến cắt ngang vầng trăng của cô thì cô mới rời khỏi suy nghĩ của mình và trở vô nhà. Cùng vào lúc đó trên chuyến bay ấy, từ sau khung cửa sổ ở khoang hạng nhất một ánh mắt đen láy đầy mị hoặc nhìn xuống quang cảnh bên dưới với dáng vẻ trầm lặng vô cùng. 

----------------------------------------

3 tháng sau

Quán bar EL vốn nổi tiếng tại thành phố Busan không chỉ về độ sang trọng của nó, mà còn bởi những màn thác loạn đầy dục vọng diễn ra hằng đêm ở đây. Cứ tối đến mặc cho không khí diễn ra bên ngoài như thế nào, bên trong này như đưa con người ta vào một thế giới khác, với đầy thanh âm hỗn tạp, tiếng gào rú phấn khích cùng những màn khêu gợi hoang dã. Có những kẻ có mặt ở đây vì mưu cầu lợi ích vật chất của bản thân, cũng có những kẻ đến đây chỉ vì cần một ai đó trải qua tình một đêm. Cần thì tìm đến, thỏa mãn rồi, một cái quay lưng là có thể đi tìm cái mới, thật dễ dàng và thoải mái biết bao nhiêu.

Trong góc khuất của không gian ồn ào đó, Kwon Yuri bình thản hướng ánh nhìn của mình lên những thân ảnh bên dưới sàn nhảy, ánh sáng cuồng loạn chạy nhảy liên hồi trên cơ thể họ càng làm mọi thứ trông thật thích mắt và dung tục. Hai thanh niên có dấu hiệu bị say thuốc đang không ngừng quấn quít, tán tỉnh lẫn nhau. Một trong hai kẻ đó nghiêng ngả không thể nào đứng vững và suýt va vào một cô gái, cứ nghĩ tại cái nơi hỗn tạp này thì sẽ có một màn lườm nguýt, khó chịu nhưng cô gái ấy chỉ cúi đầu nhẹ tỏ ý không sao rồi tìm đến một góc quầy bar và ngồi xuống, chỉ một mình.

Điều này ban đầu cũng không thu hút nhiều sự chú ý của Kwon Yuri, nhưng vài tiếng đồng hồ sau cô gái ấy vẫn ngồi ở đó, từ chối tất cả mọi lời mời của bọn ong bướm lượn lờ. Yuri bắt đầu quan sát cô gái ấy kĩ càng hơn, đôi khi thấy được nét cười thoáng qua trong đáy mắt cô ấy khiến bản thân có chút thân quen kì lạ. Cả người cô gái ấy toát lên một nét thu hút kiêu kì, thoát tục với những thứ bên ngoài, cứ như mọi chuyển động của cảnh vật xung quanh không thể nào khuấy động được tâm hồn của cô gái ấy vậy. Kwon Yuri khẽ cười, hôm nay cô nghĩ nhiều quá rồi chăng, chỉ dựa vào quan sát bên ngoài làm sao có thể nhìn thấu được một con người. Biết đâu cô nàng ấy lại chẳng biết rằng có người đang nhìn mình nên mới làm ra vẻ như thế. Nghĩ vậy Kwon Yuri bước đến và điềm nhiên ngồi vào chỗ trống kế bên cô gái nọ. Không nói gì, chỉ ngồi xuống và để mặc thời gian trôi qua. Thêm 1 tiếng đồng hồ nữa, cuối cùng cô gái lên tiếng:

-Cô nghĩ trò đó có hiệu quả hay sao ? – giọng nói thoạt đầu nghe có vẻ ngọt ngào nhưng thật ra lại cho người ta cảm nhận được một sự lạnh lùng không thể nào chạm đến.

Kwon Yuri khẽ cười, nụ cười như có như không, cô quay người lại và nhìn trực diện vào cô gái bên cạnh, ở khoảng cách gần như thế này cô phải thừa nhận là cô gái này rất đẹp, vẻ đẹp giao hòa giữa những đường nét thuần khiết của thiếu nữ và sự quyến rũ của một người phụ nữ trưởng thành. 

-Tôi không hiểu cô đang nói gì cả ? 

-3 ly Purple Love trong 3 giờ có phải ý nói rằng tối nay tôi và cô đều rất nhàn hạ hay không ?

Kwon Yuri bình thản nhấp một ít rượu trong ly của mình: “Nếu cô đã nói thế thì tôi thừa nhận rằng tối nay mình vẫn đang rãnh rỗi.”

-Có lẽ cô gái bàn bên cạnh đang nhìn cô nãy giờ nghe được điều đó sẽ rất vui đấy.

-Tối nay, tôi không muốn ai vui trừ tôi cả.

Bằng tông giọng trầm ấm của mình, Kwon Yuri nói xong câu nói ấy thì cô gái bên cạnh chỉ cười nhẹ rồi lơ đãng quay đi. Phản ứng đó làm cô có chút giật mình, thầm nghĩ rằng đây thật sự là một cô gái đăc biệt, loại con gái bộc trực bình thường sẽ không ngần ngại mà hỏi ngay rằng “Tại sao ?” và đó là loại dễ đối phó. Kwon Yuri trước giờ luôn thích những cô gái phục tùng mình và những cô nàng bộc trực chính là loại con gái ấy. Cô không thích giữ những người phụ nữ quá thông minh và sắc sảo ở bên cạnh bởi vì họ thường cậy vào những lợi điểm ấy để làm loạn lên rồi chẳng bao lâu sẽ lại khiến bản thân mình trờ nên tầm thường và nhiễu sự. Nhưng lúc này cô lại cảm thấy cô gái này không giống như vậy, sự thờ ờ của cô ấy dường như đã gợi lên chút hứng thú trong cô. Kwon Yuri đang suy nghĩ xem nên mở lời như thế nào thì một anh chàng phục vụ đến nói nhỏ vào tai cô gái kia lời gì đấy rồi cả hai cùng rời đi, nheo mắt dõi theo dáng người tự nhiên đi vào căn phòng VIP của quán bar thì trong tâm thức Kwon Yuri bỗng bật ra một câu hỏi đầy cảm thán: “Chẳng lẽ bây giờ gái bao cũng tự mang cho mình cái điệu bộ thanh cao như thế hay sao ? “. 

-Thưa cô, tiểu thư vừa rồi nói là mời cô 3 ly rượu ạ - anh chàng phục vụ quầy lễ phép bày trước mắt Yuri 3 ly Gin vẫn còn đang sóng sánh.

-Cô gái vừa rồi sao ?

-Vâng ạ.

-Cô ta còn nói gì nữa không ?

-Thưa không. Chỉ dặn mời cô 3 ly thôi ạ – Yuri nghe anh chàng ấy nói xong thì mỉm cười đưa cho anh ta chút tiền boa và cũng đi khỏi nơi đó. Trước khi đi cũng không quên ngước nhìn về phía căn phòng trên cao, lắc đầu tự nói cô gái kia quả thật kì lạ, cô trước giờ đây là lần đầu tiên bị một người con gái dùng lễ trả lễ như vậy, nên có chút cảm thấy tổn thương đến lòng tự trọng của mình.

-------------------------------------

Nhiều ngày sau đó Kwon Yuri bận rộn với công việc vì thế cũng quên khuấy đi sự hiện diện của cô gái ấy. Là một người trẻ tuổi, có năng lực lại có tham vọng, mặc dù chưa tới 30 cô đã làm CEO của một công ty lớn trong lĩnh vực điện lạnh, KWC, là thành quả của cô và một người bạn cùng nhau tạo dựng. Choi Soo Young, hai người họ gặp nhau từ thời đại học đều là người có tham vọng và hiểu rõ tâm tính như nhau nên chẳng mấy chốc kết thân, rồi trở thành một cặp đôi ăn ý trên thương trường. Mấy năm nay, cô vất vả ở thị trường bên Mỹ, còn Soo Young lo lắng tình hình ở Hàn Quốc, người trong kẻ ngoài phối hợp ăn ý với nhau nên chẳng mấy chốc đưa tên tuổi của công ty đi lên, tuy hiện thời vẫn chưa gọi là đứng đầu nhưng sức trẻ dồi dào cô tin sau này chắc chắn sẽ trở thành mạnh nhất. 

Tuổi trẻ lại thành công từ rất sớm như vậy, Kwon Yuri cũng chẳng muốn chối rằng trong lòng luôn có chút hãnh tiến về bản thân, đôi khi nhìn thấy cái ngu ngốc của nhiều người thật sự lộ ra vẻ chán ghét chẳng thể nào che đậy được. Soo Young vẫn hay nói đùa với cô rằng: “Kiêu căng như cậu thì suốt cả đời cũng chẳng thể thấy nỗi chân tình đâu.”

Lúc đó Yuri cũng chỉ cười rồi cho qua, cô không phải là không tin vào tình yêu chỉ là không tin vào bản thân mình có thể chấp nhận vì một người yêu đến chết đi sống lại, dù đau khổ triền miên cũng tự nguyện lao vào, cô nghĩ loại tình cảm ấy đẹp đẽ nhưng quá phù phiếm, chỉ sợ bản thân lại chuốc thêm phiền muộn rồi lại gây đau khổ cho người khác, lần nữa mà thôi. 

Tối nay sau khi giải quyết xong hết công việc Yuri quyết định đến EL trước khi trở về Seoul. Ngồi xuống chưa được bao lâu thì cô gái hôm nọ cũng đến, so với lần trước hôm nay cô gái ấy còn thu hút hơn rất nhiều. Cô ấy mặc một chiếc váy đen gợi cảm, cẩn thận khoe ra những đường cong trên cơ thể mình mà không cần phải quá phô trương, gương mặt thanh thoát với ánh mắt trong veo đến say lòng người, bờ vai thon gầy lộ ra dưới ánh đèn cùng đường xương quai xanh đầy nữ tính, dáng vẻ vừa yếu đuối, dịu dàng lại vừa có vẻ xa cách đầy mị hoặc, hệt như một đóa hồng xinh đẹp rực rỡ nhưng đầy gai nhọn, khiến người khác muốn đến gần lại chỉ có thể khao khát nhìn nó từ xa. Khi cô gái ấy nở nụ cười, Kwon Yuri thấy ngơ ngẩn, rồi say mê, đến quyết định rằng tối nay bằng mọi giá cô phải có được cô gái ấy trong vòng tay của mình. Là tình một đêm cũng được, là gái bao cũng được, thứ bản thân muốn có thì cô chưa bao giờ từ chối cả.

-Tôi có thể ngồi đây không ? – hỏi một câu lấy lệ rồi nhanh chóng ngồi xuống, Yuri không nghĩ là tỏ ra lịch sự hòa nhã sẽ có tác dụng với cô gái này.

-Tôi không đồng ý thì cô cũng ngồi, vậy hỏi tôi để làm gì chứ ?

Nhẹ chạm vào ly của cô gái ấy: “Để mở đầu câu chuyện thôi.”

-Có tác dụng sao.

-Đương nhiên. 

-Cô vẫn luôn tự tin như vậy à ?

-Tự tin của tôi là có cơ sở. Bằng chứng là cô đã nói với tôi được 3 câu rồi trong khi tất cả những kẻ ở đây đều bị cô dọa mà sợ.

Cô gái nọ nhìn Yuri rồi nở một nụ cười quyến rũ nhưng không ngọt ngào vì nó là độc dược xuất phát từ sự lạnh lẽo tận sâu trong đáy mắt kia.

-Tôi đáng sợ như thế sao ?

-Không. Cô rất đặc biệt.

-Vậy nói cho tôi biết – thỏ thẻ như đang nói với tình nhân của mình, cô gái ấy quay người về phía Yuri, khiêu khích bắt chéo chân khoe cặp đùi thon thả trắng ngần – Tôi đặc biệt như thế nào ?

Khẽ nhếch mép cười vì nghĩ rằng đã đạt được mục đích, Kwon Yuri tiến lại gần thổi nhẹ vào vành tai của cô gái ấy hơi thở nóng bỏng còn thoảng mùi thơm của rượu: “Đi cùng tôi, rồi em sẽ biết.”

Lại là nét cười đầy mê hoặc đó, cô gái di nhẹ ngón tay mình lên từng đường nét trên gương mặt Yuri, cô có thể thấy rõ ràng từng hoa văn trên chiếc vòng tay bằng bạc của cô ấy, sự đụng chạm hờ hững này rất nhẹ nhàng nhưng sức nóng từ ngón tay đẹp đẽ kia khiến sóng lưng Yuri nhộn nhạo, trái tim khẽ đập nhanh một nhịp vì những dục vọng đang dâng cao, cô không ngờ chỉ một động tác nho nhỏ như vậy thôi mà cô gái này hầu như khơi gợi được hoàn toàn khao khát trong cô. 

Nhận thấy người đối diện đang nhìn mình bằng ánh mắt dường như có lửa, cô gái ấy lại có vẻ giễu cợt rời bàn tay khỏi gương mặt Yuri rồi lạnh lùng nói:

-Xin lỗi tối nay tôi không rãnh, đành từ chối vậy – nói xong thì bình thản đứng dậy và quay lưng bước đi.

Kwon Yuri sững người trong vài giây rồi đôi chân mày hơi nhíu lại khi nhìn theo bóng lưng cô gái ấy, ngọn lửa dục vọng trong người nhanh chóng tắt ngúm để thay thế bằng cảm giác tức giận âm ỉ, cô là lần đầu tiên bị người khác bỡn cợt như vậy. Cô ta cố tình khiêu khích rồi lại tỏ vẻ khinh thường mà bỏ đi, cũng chẳng phải là con gái nhà lành bị trêu ghẹo rồi thẳng thừng từ chối, rõ ràng là một cô nàng hồ ly biết cách đùa giỡn với khát vọng của người khác. Bước nhanh vài bước đuổi theo, Yuri giữ tay cô gái ấy lại và buộc cô ta phải xoay người đối diện với mình. Rì rầm từng tiếng dứt khoát, cô nói:

-Cô nghĩ mình là ai vậy ? Cô muốn bao nhiêu, ra giá đi.

Cứ nghĩ khi nói xong những lời ấy cô gái kia sẽ tức giận đốp chát lại nhưng cô ta cũng chỉ cười lạnh rồi đáp:” Vậy một đêm của cô giá bao nhiêu ? Cứ nói đi, tôi sẽ bao.”

-Cô…

Cô gái thấy Yuri tạm thời cứng họng không đáp thì dứt khoát gạt tay cô ra, nhưng chỉ vừa đi được vài bước đã bị một vòng tay siết chặt lấy hông mình, lại là giọng nói trầm ấm đầy quyến rũ đó: “Giá của tôi chỉ đúng bằng em thôi, không nhiều hơn đâu. Em hoàn toàn đủ điều kiện để trả ” – cô dường như còn cảm nhận được nụ cười qua khóe miệng đang đặt nụ hôn lên vành tai của mình nữa, thật lòng kẻ này không chỉ ngạo mạn mà còn là một kẻ quá lọc lõi trong việc nắm bắt cảm xúc của người khác nữa. 

Từng cử chỉ và đụng chạm của kẻ đó rõ ràng đã phần nào khiêu khích được khả năng chịu đựng của cô. Không thể chối bỏ rằng vòng tay của kẻ đó vừa mạnh mẽ bá đạo lại vừa nồng ấm dịu dàng khiến cơ thể cô không khỏi sinh ra phản ứng. Chỗ của hai người họ đang đứng lúc này là một hành lang nhỏ gần cửa ra vào, vừa hẹp vừa tối mà hai người lại đứng gần nhau như thế, thân thế tiếp xúc gắt gao, vừa cảm nhận được thân nhiệt như thiêu đốt tim gan của đối phương vừa lắng nghe được nhịp thờ đầy gấp gáp của những cặp đôi đang bận mê luyến xung quanh, không những khung cảnh mà cả không khí xung quanh cũng đầy dục vọng. 

Kwon Yuri nhận thấy người trong vòng tay mình đang chuẩn bị giẫy giụa thì xoay người cô ấy lại và từng bước chậm rãi giam giữ cô gái ấy vào bức tường bên cạnh, hơi thở đã có phần gấp gáp của cô ấy khiến Yuri cũng bắt đầu nôn nóng theo, đôi bàn tay không chịu yên phận vuốt nhẹ sóng lưng rồi lại siết chặt bên hông nhằm dán thân thể hai người dính sát vào nhau. Đôi môi nhỏ xinh vừa buông lời mỉa mai kia đã bị Kwon Yuri nuốt gọn, môi cô ấy có mùi vị như rượu vang đỏ vậy, ngọt dịu và cũng rất thơm tho, Kwon Yuri cắn mút rồi lại mơn trớn, vừa trêu đùa vừa tận hưởng. Cô gái này có phải là quá kiêu ngạo rồi hay không, không những không đẩy Yuri ra mà ngược lại còn phản kích trêu đùa lại cô. Cắn mạnh vào vành môi Yuri và thừa dịp tiến sau vào thách thức chiếc lưỡi của cô cùng chơi trò đuổi bắt, từng cử động của thân thể cô khiến Kwon Yuri dường như lạc lối trong mê loạn, cứ thế đắm chìm vào cảm giác chinh phục không ngừng cô gái bướng bỉnh trong vòng tay. Hai người họ quấn quít rất lâu cho đến khi tiếng động từ bên ngoài truyền vào khiến cả hai giật mình. Một anh chàng tuổi choai choai chạy vào và la hét:

-Cảnh sát, cảnh sát đến.

Tiếng hét vừa dứt ngay lập tức chuyển động từ bên trong và bên ngoài dội thẳng vào tai Yuri, cô nhìn đám người đang chạy tán loạn kia rồi lại nhìn cô gái bên cạnh. Chuyện của bọn họ đang hồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#yulsic