CHAP 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 10

Kwon Yuri đặt bàn tay lên má Jessica và dịu dàng gạt đi giọt nước mắt đang chực chờ rơi ra từ khóe mắt của cô ấy. Không hiểu vì sao mỗi lần Kwon Yuri nhìn thấy Jessica khóc cô lại cảm thấy tim mình bỗng nhiên đau nhói, một cô gái mạnh mẽ như cô ấy thì việc đau lòng đến cỡ nào mới làm cô ấy rơi nước mắt được đây. Chẳng lẽ Kwon Yuri trong lòng Jessica lại là phiền não lớn đến như vậy hay sao?

-Kwon Yuri – Jessica cuối cùng cũng lên tiếng, giọng cô ấy nhẹ hẫng đầy mệt mỏi – Tôi muốn được yên tĩnh một mình, có được không?

Nếu như là thường ngày, chắc chắn Yuri sẽ không thèm để tâm đến lời yêu cầu của Jessica. Nhưng ngay lúc này trước mặt cô, cô ấy lần đầu tiên trở nên vô lực như thì Yuri liền buông cô ấy ra và lùi lại xem như là lời đồng ý. Nhìn theo dáng lưng gầy nhỏ kia từ phía sau mà tâm trạng Kwon Yuri cũng trở nên vô cùng phức tạp.

------------------------------------

Jessica nằm trên giường và suy nghĩ rất nhiều. 

Bên ngoài trời đã sáng rồi, mọi thứ đều rất yên bình khi một ngày mới bắt đầu, nhưng sao hiện tại trong lòng Jessica lại không được như vậy. Cô đã trải qua một đêm dài không ngủ, cứ lặng nhìn màn đêm dần bị thay thế bởi tia nắng đầu tiên, một đêm dài cô không ngủ, sắp xếp lại từng mảnh ghép trong đầu mình, rồi chợt nhận ra rằng qua nhiều năm từ sau khi bà ấy ra đi, cô vẫn thật yếu đuối và dễ dàng phiền muộn đến như vậy. 

Kwon Yuri, con người này chẳng khác gì một cám dỗ đầy mị hoặc cứ cuốn Jessica vào những cảm xúc mà cô luôn muốn tránh xa nó, khiến cô trở nên mâu thuẫn với chính mình. Jessica còn nhớ có một lần cô tình cờ nghe được cuộc cãi vả của Lee Sang và bà ấy, lúc đó ông ta đã nói ra rằng ông ta chưa từng yêu một người phụ nữ như bà, cái ông ta yêu là gia thế và tài sản giàu có mà bà được hưởng, rằng đứng gần một người phụ nữ như bà ấy ông ta luôn cảm thấy hèn kém, chưa bao giờ cảm thấy được tình yêu. 

Bắt đầu từ sự dối trá thì đi đến tận cùng cũng sẽ là sự dối trá mà thôi.

Ông ta dựng lên cho bà ấy một tình yêu thật đẹp, lâu đài lãng mạn mang tên hạnh phúc đó được xây từ những mưu tính hèn hạ và tham lam danh lợi, đến khi ông ta tìm được một người phụ nữ có thể cho ông ta cảm giác của một người nắm quyền, một người làm chủ thì ông ta để mặc cho lâu đài kia sụp đổ. Lúc đó bà ấy đã khóc rất thảm thương, lần đầu tiên cô nhìn thấy bà ấy yếu đuối và nhu nhược đến như vậy, sụp đổ cả thân người dưới sàn để cầu xin người đàn ông kia hãy quay trở lại. Tiếng khóc và gương mặt thống hận của bà ấy lúc đó luôn là kí ức mãi trong tâm trí Jessica ám ảnh. Từ khi bắt đầu hiểu được mọi chuyện đang diễn ra xung quanh mình, Jessica đã thề cô sẽ không bao giờ như bà ấy, mù quáng trong tình yêu để rồi tự mình ôm lấy một trái tim đầy vết sẹo. 

Nhưng Kwon Yuri lại không giống như những người trước đây cô có thể dễ dàng từ chối và quay lưng bước đây, từ lúc bắt đầu hai người họ đã không theo một cách thông thường, những gắn kết cuồng nhiệt của buổi tối hôm đó như một bóng ma cứ bao trùm lên cơ thể Jessica rồi từ từ lan vào tận sâu trong tim của. Jessica rất muốn từ chối nhưng không thể bởi vì nó đã diễn ra rồi, cảm giác ấy, vì vậy cách duy nhất cô có thể làm là học cách sống chung với nó, bằng mọi giá cũng phải bảo vệ lấy trái tim của mình, không để nó chìm đắm quá sâu trong những cử chỉ dịu dàng và ánh mắt sâu thăm thẳm ấy.

-------------------------------------------

-Ji Woo, liên hệ với người phụ trách cung ứng nguyên vật liệu bên EL cho tôi. Nói với họ là tôi muốn họ giảm giá hoặc không làm ăn gì nữa. – giọng nói của Kwon Yuri chậm rãi vang lên trong điện thoại nội bộ.

-Vâng, thưa Giám đốc – Kim Ji Woo miệng nói tay ngay lập tức thao tác công việc.

Kwon Yuri vẫn tiếp tục lắc lư cơ thể của mình trên ghế và nhìn cố định trên trần nhà, cô vốn thích mọi thứ đều có trạng thái như vậy, tất cả đều xoay vòng, rối loạn còn bản thân mình thì tỉnh táo, rõ ràng vô cùng. Nhưng lúc này đây, trí óc cô lại có chút mờ hồ, khó nghĩ. Rốt cuộc cô nên làm gì với cô gái ấy đây. Giọt nước mắt đè nén trên khóe mắt của Jessica không hiểu vì sao lại khiến cô đau lòng, Yuri thật sự không hiểu. Rất nhiều thứ. Tại sao cô ấy lại khóc và tại sao khi muốn khóc cũng cố tỏ ra mạnh mẽ như vậy.

-Giám đốc, Giám đốc có muốn tiếp cuộc gọi này không ạ ?

Câu hỏi của Kim Ji Woo khiến Yuri nhận ra rằng điện thoại của cô nãy giờ đã đổ chuông rất lâu, liếc nhanh tên người gọi. Là Lee Ji Eun. Cô để mặc nó reo ing ỏi vì hiện tại cô không có tâm trạng để nghe máy.

-Giám đốc…không khỏe ạ ?

-Không.

-Giám đốc ngày hôm nay hình như không được tập trung mấy ạ - Ji Woo dọn dẹp vài thứ linh tinh trên bàn cho Kwon Yuri.

-Vậy sao. Chắc vì áp lực của dự án mới. – Kwon Yuri hơi lơ đãng nói

Kim Ji Woo cười cười tỏ vẻ thấu hiểu: “Giám đốc mà nói tới áp lực thì chắc chắn là có chuyện rồi. Thôi em không làm phiền Giám đốc nữa.”

-Ji Woo.

-Dạ.

-Em và cậu Lee chừng nào kết hôn ? 

-Dạ tháng sau ạ, Giám đốc yên tâm em sẽ gửi thiệp đến cho Giám đốc. 

-Em yêu cậu ta chứ ?

Kim Ji Woo gật đầu ngượng ngùng, cô không hiểu vì sao Kwon Yuri lại đột nhiên hỏi những chuyện đó.

-Như thế nào ? Vì sao em lại yêu cậu ấy ?

-Em nghĩ yêu một người vốn không cần lý do. Chỉ biết nhớ, biết quan tâm, biết đau vì người đó thì đó là yêu thôi ạ.

Kim Ji Woo nói xong thì mỉm cười nhìn người vẫn đang ngồi tĩnh lặng trên ghế, cô nhẹ nhàng bước ra ngoài và đóng cửa lại. Cô nghĩ Giám đốc cần được yên tĩnh một mình vì đây là lần đầu tiên cô thấy Giám đốc của mình như vậy.

------------------------------------

Lee Ji Eun cả người phát nhiệt, hung hăn xông thẳng vào văn phòng luật sư của Jessica. Rồi bất chấp sự ngăn cản cô ta đứng trước mặt Jessica và đập mạnh một sấp hình xuống bàn. Tiếng động nghe chát chúa khiến tất cả mọi người đều chú ý và dời mắt từ cô nàng nóng giận kia vào những tấm hình đang vương vãi trên bàn. Một vài đồng nghiệp và cả Kim TaeYeon có mặt lúc này cũng rất ngạc nhiên khi nhân vật chính của những tấm hình đó lại là Jessica và một người nữa là Giám đốc KWC, Kwon Yuri. 

-Cô nói sao đây hả ? Tại sao cô luôn có thói quen quyến rũ người yêu của tôi vậy ? – Lee Ji Eun rống lên.

Trước thái độ giận dữ của Lee Ji Eun, Jessica vẫn không nói gì, cô liếc nhìn những tấm hình trên bàn rồi đưa mắt về phía TaeYeon, cô ấy ngay lập tức hiểu ý và hắng giọng vài cái lùa những người không phận sự ra ngoài. Khi căn phòng chỉ còn lại Jessica và cô gái họ Lee kia thì Jessica mới lên tiếng nói:

-Cô có ý gì đây ? Đây không phải là lần đầu tiên cô đến văn phòng của tôi gây sự, mau ra khỏi đây nếu không tôi sẽ gọi điện để ông ta đưa cô về dạy dỗ đấy.

Lee Ji Eun phá lên cười, thanh âm phát ra từ cổ họng của cô ta nghe vô cùng chói tai: “Hahaha, xem ai đang nói kìa. Cô giả đò thật là giỏi đó, đúng là vừa ăn cướp vừa la làng. Nhưng những bức ảnh này cô giải thích thế nào hả, đừng nói là cô vô tình gặp Yuri của tôi đấy.“

Yuri của tôi ?

Mặc dù bên ngoài nhìn vào vẫn thấy Jessica bình tĩnh và lạnh lùng như thế, nhưng chỉ có mình cô biết được là nội tâm mình đang rối loạn cỡ nào. Những bức ảnh trên bàn toàn là ảnh của cô và Kwon Yuri, có hình hai người nói chuyện trong xe, có hình cô và Kwon Yuri ở Yuchiri, thậm chí cả nụ hôn của họ trong rừng hồng Sharon đêm hôm đó cũng được chụp rất nhiều. Nhìn những bức ảnh này, Jessica mới chợt nhận ra rằng nguyên tắc sống của cô đã bị vỡ vụn như thế nào, cô luôn nghĩ rằng bản thân không nên dây dưa nhiều với Kwon Yuri nhưng những gì mà những bức ảnh này nói lên, đó chính là quyết tâm của cô yếu kém đến nỗi họ đã trải qua từng ấy chuyện mà cô không hề hay biết, chẳng khác nào hai người có tình cảm thực sự với nhau cả.

-Sao ? Không trả lời được hả ? – Lee Ji Eun mỉa mai nói.

-Chẳng có gì để nói cả. Nếu cô đã nói là Yuri của tôi thì cô phải biết quản cô ta cho tốt chứ, đừng để cô ta chạy đến và làm phiền tôi.

-Cô…cô nói gì hả ! Chạy đến tìm cô sao ? Cô đúng là không biết xấu hổ mà. – Lee Ji Eun điên tiết quát lên, cô ta nghĩ mình có thể cao thượng bỏ qua cho Jessica Jung vì mọi thứ nhưng không thể là Kwon Yuri của cô được. 

-Tóm lại việc này không liên quan tới tôi, cô cũng không còn là một đứa trẻ nữa, làm ơn biết suy nghĩ một chút.

-Nói cho cô biết tránh xa Yuri ra ngayyyy. 

Jessica thở dài chịu đựng để kiềm nén cơn giận trong người khi Lee Ji Eun gạt tung mọi thứ trên bàn của cô xuống đất. Cô nắm chặt những ngón tay mình lại để không hét lên, lạnh lùng nhìn thẳng cô gái hung dữ kia, Jessica nhẹ giọng nói, nhưng lời lẽ lại sắc bén vô cùng: “Xáo cái đầu rỗng của cô lên đi, nếu là do tôi chủ động thì rõ ràng là sức hấp dẫn của cô không bằng tôi, nếu là do Kwon Yuri chủ động thì … - Jessica cười nhạt -…còn tệ hơn nữa, tại sao cô luôn có thói quen lựa chọn người yêu bản lĩnh kém cỏi như vậy chứ hả ?”

-Cô…cô…đúng là đồ rắn độc. Jessica Jung, tại sao cô luôn ganh tị với tôi vậy hả ? – Lee Ji Eun vừa gào khóc vừa nói, từ sâu thẳm trong lòng cô ta luôn nhận thức được rằng mình thua kém cô gái trước mặt, nhưng sự yêu chiều từ Lee Sang luôn khiến cô ta tìm được đủ mọi phương cách khỏa lấp nó đi và những lời nói vừa rồi của Jessica chẳng khác nào lưỡi dao rạch nát bản tính kiêu kì của cô ta.

-Lee Ji Eun, chính là từ nhỏ đến lớn cô luôn có tính đố kị, luôn muốn mọi thứ xoay quanh mình rồi kéo tôi vào những trò phát điên vớ vẩn của cô. 

-JESSICA JUNG.

Jessica vẫn thản nhiên tiếp tục nói: “Lần sau nhớ đừng đem những trò ghen tuông này đến tìm tôi nữa. Nếu không muốn những chuyện đó xảy ra thì tốt nhất hãy quản cho tốt người của mình, đừng đến tìm tình địch bởi vì cô chỉ tổ chuốc lấy nhục nhã mà thôi. Trợ lý Hong , tiễn khách. ”

-Cô Lee, mời cô về ạ - cô trợ lý trẻ từ bên ngoài rối rít chạy vào và làm theo lệnh của Jessica.

Lee Ji Eun điên cuồng chỉ tay về phía Jessica và hét lên: “Jessica Jung. Cô nhớ lấy chắc chắn tôi sẽ trả lại cô món nợ này, tôi sẽ không đời nào để cô cướp đi Kwon Yuri đâu, cô nghĩ Yuri yêu cô à, Yuri chỉ thấy cô thú vị, muốn chơi đùa với cô thôi. Cô tỉnh lại đi, cô rốt cuộc cũng chỉ là một kẻ bị bỏ rơi mà thôi, appa không thương cô, còn umma của cô lại bỏ cô mà đi. Cô thật đáng thương Jessica Jung.”

Jessica cười nhạt, mỉa mai nói: “Vậy cô luôn đến tìm người đáng thương này mà đòi công đạo thì ai mới thật sự là kẻ đáng thương đây. Về đi, tôi không có thời gian chơi những trò trẻ con với cô. À, mà mẹ của cô rất có kinh nghiệm trong những chuyện này đấy, hãy về mà hỏi bà ta đi. Không tiễn. “ 

RẦM

Tiếng đóng cửa thô bạo vang lên, ồn ào như chính cách nó được mở ra vậy. Hôm nay cả công ty luật được một phen xôn xao lên vì tin tức luật sư Jung bị một cô gái nào đó đến tố là kẻ thứ ba, phá hoại hạnh phúc của người khác, thật sự là một tin tức hay ho khiến nhận định của một vài người về Jessica bị lung lay ít nhiều.

Bất quá Jessica lại không quản nhiều như vậy, từ lúc Lee Ji Eun kéo tới đây làm loạn cho đến lúc cô ta rời đi, tâm tình Jessica đều không ổn định và câu nói cuối cùng của cô ta lại làm lửa giận trong lòng cô bùng lên dữ dội. Vì sao cô lại phải chịu những chuyện như thế này, vì sao cô lại phải đóng vai là kẻ thứ 3 trong khi cô chẳng khác gì một người bị hại. Jessica lúc này đây liền nghĩ ngay đến việc đánh một người, đó chính là Kwon Yuri. Cái kẻ kiêu ngạo đáng ghét ấy chính là nguyên nhân của tất cả những chuyện này.

------------------------------------------

Lee Ji Eun sau khi từ chỗ của Jessica gây chuyện về thì liền chạy đi tìm mẹ của cô ta, Park Eun Mi.

-Umma, lần này umma phải nói appa ra mặt dùm con, Jessica Jung cô ta quá đáng lắm – Lee Ji Eun bù lu bù loa lên khiến những người làm xung quanh lắc đầu ngán ngẩm, đây không phải là lần đầu tiên họ thấy cảnh này.

Park Eun Mi thấy con gái cưng khóc lóc thảm thiết như vậy, lại nghe nhắc đến tên Jessica Jung, thì trong lòng vừa xót con gái vừa tức giận không ngừng, bà ta dỗ dàng con gái mình và nhẹ giọng nói: “Lại có chuyện gì ? Rốt cuộc thì con bé kia đã làm gì ức hiếp con ?”

-Cô ta…cô ta quyến rũ Yuri. Umma, umma phải giành lại công bằng cho con nếu không thì con thà chết chứ không muốn nhìn thấy cô ta và Yuri đâu.

-Yuri ? Là Kwon Yuri, giám đốc của KWC à ? – Park Eun Mi ngạc nhiên hỏi lại, bà ta biết trước giờ con gái mình không phải là người có mắt nhìn người tốt, nhưng lần này đối tượng lại là Kwon Yuri, thật vô cùng hợp ý bà ta.

Lee Ji Eun gật gật đầu, trong lòng thoáng hiện lên ý nghĩ tự hào. Cô ta kể lại toàn bộ sự việc và cay độc mắng chửi Jessica không ngừng. Park Eun Mi nghe xong thì lông mày nhíu chặt, tức giận đến mức gương mặt trở nên vô cùng méo mó. Bà ta so với độ tuổi của một phụ nữ trung niên thì vẫn còn rất đẹp, khóe mắt lả lướt luôn nhìn người khác ở một vị thế kém hơn mình, sắc đẹp cùng một người chồng giàu có khiến bà ta chưa từng phải chịu nhún nhường trước một ai, nhưng với Jessica Jung lại là một ngoại lệ khác. Trong tâm trí Park Eun Mi, con bé đó luôn là một mối đe dọa thật sự với bà ta, là hiện thân của Jung Chae Young và là sự nhắc nhở cho bà ta nhớ về một thời quá khứ muốn lãng quên của mình. Đối với Park Eun Mi, Jessica Jung là cái gai trong mắt, từ lúc cô ấy còn là một đứa trẻ cứng đầu cho đến khi trưởng thành lại càng trở nên sắc sảo và tài giỏi. Bà ta yêu thương con gái mình và căm ghét con gái kẻ thù, vì thế bà ta không muốn để con mình từ nhỏ tới lớn chịu thua kém Jessica Jung dù chỉ một chút.

-Umma ? – Lee Ji Eun mong chờ nhìn mẹ của mình.

-Được rồi, con gái ngoan, việc này mẹ chắc chắn sẽ giúp con dạy cho con bé kia một bài học – Park Eun Mi mỉm cười thật hiền từ nhưng lại ẩn chứa sự thâm độc khiến người khác ớn lạnh.

---------------------------------------

Jessica không hiểu tại sao mình lại xuất hiện tại nhà của Kim Ji Woo và lúc này lại đang đứng làm cơm cùng mẹ cô ấy. Hồi chiều khi Jessica vừa hết giờ làm thì cô gái kia đã lái xe đến trước cổng và đợi cô. Jessica nghe Kim Ji Woo lôi kéo tíu tít một hồi thì lại thành ra cô vừa chuẩn bị bữa tối vừa trò chuyện cùng mẹ của cô ấy. Jessica không phải là kiểu người có khả năng trò chuyện cởi mở với người khác nên phần nhiều là cô lắng nghe rồi thỉnh thoảng thêm vào vài câu về chủ đề mình có hiểu biết, còn lại đều là bà Kim nói. Rất may bà Kim là một phụ nữ hiền hậu, tốt bụng nên không để ý nhiều về vấn đề này cho lắm. Bà ấy dường như luôn vui vẻ và hứng thú với mọi chuyện, Jessica nghĩ rằng Kim Ji Woo cũng được thừa hưởng tính cách này từ mẹ của mình, cô ấy là một cô gái rất đáng yêu và dễ mến, ngoại trừ việc luôn sùng bái Kwon Yuri một cách quá đáng.

-Jessica, cháu và Giám đốc Kwon có phải…

Jessica vội cắt ngang: “Cháu và cô ấy chỉ có quan hệ công việc thôi ạ. “

-Vậy à – bà Kim cười cười có vẻ không tin cho lắm, rồi bà lại tiếp tục nói – Bác nghĩ Giám đốc Kwon là một người tốt, những người bề ngoài không nói ra nhưng trong lòng lại lo lắng cho người khác mới là người đáng tin cậy.

Jessica nghe xong thì không nói gì, cô thầm nghĩ có lẽ Kim Ji Woo cũng đã “đồng hóa” mẹ cô ấy về lĩnh vực này mất rồi. Bà Kim vẫn tiếp tục nói rất nhiều chuyện, thỉnh thoảng cũng đá động đến Kwon Yuri, những lúc đó Jessica đều chọn cách im lặng, con người đó thật sự rất phiền toái, một ngày dù không gặp nhưng cũng tìm được cách làm phiền cô. Tuy vậy, Jessica không cần phải cảm thấy may mắn vì cả ngày hôm nay không nhìn thấy Kwon Yuri, bởi vì khi bữa tối được chuẩn bị xong thì Kim Ji Woo về tới, với một tay đang xách một chai rượu và tay còn lại thì chỉ hướng Kwon Yuri đang đi vào. 

Yuri hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Jessica đi ra từ trong bếp, rồi cũng nhanh chóng hiểu ra là cô nàng Kim Ji Woo lại bày trò. Bất quá kết quả lại không được như cô nàng đó mong muốn, bởi vì Jessica khi nhìn thấy cô lại lãnh đạm xem như không thấy, Yuri giống như một người vô hình trong mắt cô ấy, Jessica cứ bận rộn làm công việc của mình, nói vài câu với Kim Ji Woo và bà Kim rồi im lặng. 

-Giám đốc Kwon, cháu đến rồi à. Mau ngồi xuống đi rồi chúng ta cùng ăn tối nào – bà Kim tươi cười nói.

-Cứ gọi cháu là Yuri ạ. Cám ơn bác vì đã mời cháu ăn tối –Yuri tự giác đến ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Jessica. Vì bàn ăn chỉ có 4 chiếc ghế, nên chia ra thì vừa đủ ngồi. 

Kim Ji Woo liếc nhìn bàn ăn một cái rồi nói với mẹ của mình: “Mẹ à, con đã nói là Jessica unnie không ăn được dưa leo mà sao mẹ vẫn làm món này.”

Bà Kim hơi ngạc nhiên hỏi lại: “Ồ vậy sao. Jessica, cháu không ăn được thứ này à. Ji Woo có dặn mà bác lại quên mất. Thật là già rồi nên đãng trí.”

-Không sao đâu thưa bác. Hôm nay chúng ta nấu rất nhiều món mà - Jessica gật đầu nói nhưng ánh mắt lại liếc nhìn người bên cạnh, cô không nghĩ thói quen này của mình ngoài những người thân cận ra thì có người khác biết, Kim Ji Woo và bác Kim chắc chắn không biết, vậy thì chỉ còn duy nhất người này thôi, cô không nghĩ là chỉ sau vài lần ăn cơm chung với nhau mà Kwon Yuri lại nhớ rõ thói quen của cô đến như vậy.

Không khí diễn ra bữa ăn có hơi kì lạ, tuy họ nói chuyện rất nhiều với nhau nhưng cả Kwon Yuri và Jessica lại đặc biệt không nói với nhau một lời nào. Jessica nhận ra rằng Kim Ji Woo và bà Kim luôn nghĩ tốt về Kwon Yuri là hoàn toàn có cơ sở bởi vì khi nói chuyện với họ, cô ta giống như là Kwon Yuri hồi ở Yuchiri vậy, rất thoải mái và cũng hài hước nữa. Có lẽ cô ta đúng như lời mình đã từng nói, trước những người khác nhau đều lựa chọn cách hành xử khác nhau. Cô tự hỏi cách hành xử nào Kwon Yuri đang dành cho bản thân cô đây.

Nhưng Jessica cũng cảm thấy không được thoải mái cho lắm vì dường như hai người phía đối diện nhận ra sự kì lạ của họ nên thỉnh thoảng lại nhìn cô bằng ánh mắt thấu hiểu, tràn ngập ý cười. Khi cả hai ra về thì bà Kim còn cố tình đẩy Jessica về phía Kwon Yuri: “Jessica và Giám đốc Kwon đi về cẩn thận nhé. Hai người ở chung trong một tòa nhà nên sẽ tiện đường hơn.”

-Cám ơn về bữa tối bác Kim. – Yuri cười nói.

-Thỉnh thoảng nhớ ghé chỗ bác nha, Giám đốc Kwon. Bác rất vui vì hôm nay cháu đã đến, cả Jessica nữa, khi nào rãnh thì cùng đến đây đi.

-Vâng, cảm ơn bác ạ - Jessica cũng cúi đầu chào rồi vẫy tay tạm biệt Kim Ji Woo ra về.

Khi chỉ còn lại Jessica và Kwon Yuri bên ngoài thì cô lên tiếng nói, lần đầu tiên trong buổi tối hôm nay với người đó: “Cô về trước đi. Tôi tự gọi taxi về cũng được.”

Cứ nghĩ là sẽ khó khăn ai ngờ Kwon Yuri chỉ nói một tiếng: “Được.” – rồi lên xe lái đi thẳng, bỏ lại Jessica đứng một mình ở giữa trời tối như thế này. Đôi mắt trong veo không hiểu vì sao lại thấy hơi cay cay. Jessica nhìn theo chiếc BMW từ từ khuất dạng rồi tự mình đi ra đường lớn, càng đi cô lại càng nghe được tiếng bước chân của mình rõ mồn một, nhìn thấy rõ dáng người cô đang lẻ loi in bóng trên đường. Bóng đêm bao trùm lên mọi thứ xung quanh, tất cả đều vô cùng im ắng, không có một tiếng động nào vang lên ngoài Jessica cả. 

Phải, chỉ có một mình cô mà thôi, Jessica không ý thức được rằng cô đang đi càng lúc càng nhanh, theo nhịp bước chân là từng sự việc hiện lên trong đầu cô một cách dồn dập, tâm trí Jessica bắt đầu rối bời và tức giận. Tiếng bước chân nện xuống nền đất càng lúc càng mạnh bạo hơn.

Vì ai mà cô phải rơi vào tình cảnh này ?

Cộp. Cộp. Cộp.

Vì ai mà cô phải chịu những lời mắng mỏ của Lee Ji Eun ?

Cộp. Cộp. Cộp

Vì ai mà cô hoang mang đến mức bật khóc ? Vì ai mà cô lại tức giận như thế này ? Tất cả là vì ai ? Vì ai ?Vì ai ? Kwon Yuri chết tiệt.

RẮC

Á

Tiếng động khô khốc của gót giày bị gãy vang lên, Jessica cảm thấy một cái nhói lên ở cổ chân rồi cô bị té phịch xuống đất. Jessica nhăn nhó ôm lấy cổ chân đang dần sưng tấy lên của mình mà trong lòng buồn bực đến mức phát khóc, lần đầu tiên sau nhiều năm cô lại cảm thấy mình bị bỏ rơi, trở lại cô bé năm nào cô đơn không một ai ở bên cạnh. Jessica kiềm nén những phẫn uất vào lòng, cộng thêm cái đau ở chân khiến mặt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net