Chương 5: Anh có nghĩ gì khác về tôi không

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hanabi ép chặt hai bàn tay vào chiếc lá, cố làm nó đứt làm đôi trên đường đi dò la tin tức. Nhìn cái cách cô vừa chau mày tìm dấu vết vừa cắn răng làm đứt chiếc lá khiến Itachi phải cố lắm mới nhịn được cười. Anh chỉ cô chiêu đó với hi vọng cô sẽ không tập mấy bài tập điên rồ kia nữa, nào ngờ cô xem nó gần như là "bí kíp" ghê gớm lắm vậy. "Mà thôi kệ, miễn con bé đó cứ ngoan ngoãn thế này là được, mình không phải nghe nó nghiến răng kèn kẹt bên tai nữa"
Họ mất gần cả ngày hôm đó lục tìm mọi dấu vết có được từ chỗ quán trọ, nhưng kết quả chẳng thu được gì nhiều. Hanabi quyết định tin vào bản năng truy tìm nhạy bén của mình mà hướng thẳng vào rừng, với hi vọng bọn Houshou sẽ nghĩ giống cô mà tìm cách di chuyển an toàn và kín đáo ở trong rừng.
Trời thì sắp tối, mà dấu vết thì chẳng thấy đâu. Cả hai người bắt đầu sốt ruột, nôn nao cả lên, nhưng nỗi lo lắng của Itachi còn nhiều hơn Hanabi một chút, vì anh cần phải tiêu diệt bọn chúng thật nhanh để bảo vệ cô. Nếu hành động một mình thì có lẽ sẽ dễ hơn, anh có thể dụ Hanani đến nơi nào đó an toàn và tự mình tìm anh em Fuji, nhưng cái khó là làm sao để cô không nghi ngờ kia.
Trông thấy vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ của Itachi, Hanabi vội trấn an anh:
_Anh biết đó, với khả năng của tôi và anh thì sẽ mau chóng tìm ra chúng thôi. Đừng lo quá vậy chứ!
"Em nghĩ tôi là nhóc ranh như em chắc?" - Itachi gần như muốn nói to câu đó ra, nhưng anh kiềm lại được. Anh đành lảng sang chủ đề khác, cái chủ đề mà anh hy vọng sẽ giúp anh bớt "ngố" trong mắt con bé này hơn
_Em biết chúng ta đang ở đâu chứ?
Hanabi giở bản đồ ra, săm soi một lúc rồi mới phán:

_Ở đoạn rừng Nadeshiko, gần sát đoạn rừng Hotaru. Chi vậy?
"Hotaru à?" Itachi như được mở cờ trong bụng. Rừng Hotaru là nơi tuyệt vời để giấu một Shinobi của làng Lá khỏi vòng truy đuổi. Nó được tìm ra bởi vị cụ kỵ nào đó của tộc Aburame, và chính người đó đã tìm ra cách che giấu chakra của các Shinobi làng Lá một cách gần như hoàn hảo bằng việc lấy dịch trong túi phát sáng của đom đóm nuốt vào để nó trộn lẫn cùng chakra của mình. Bí mật này được tộc Aburame giữ kỹ đến nỗi chỉ có họ, Hokage và các Anbu đặc biệt như Itachi biết được mà thôi. Trước đây đã từng có người tìm cách mang theo loại đom đóm này bên mình khi làm nhiệm vụ do thám, nhưng hoàn toàn thất bại. Đom đóm này chỉ sống được ở trong địa phận Rừng Hotaru mà thôi, ra khỏi đó đồng nghĩa với việc chúng sẽ chết.
Gặp được đoạn rừng này quả là may mắn cho Itachi, anh lập tức nghĩ ra kế hoạch hoàn hảo vô cùng.
_Mau, vào rừng Hotaru thôi - Anh giục.
_Nhưng lẽ ra chúng ta phải băng qua đoạn rừng Ayame chứ? - Hanabi bối rối chạy theo Itachi
_Tin tôi đi, bản năng của tôi cũng không thua kém em đâu. - Anh gắt lên khiến cô đành tiu nghỉu im lặng và cùng anh tiến thẳng tới đoạn rừng Hotaru.
Rừng Hotaru đúng là chốn bồng lai tiên cảnh. Những cây đại thụ hùng vĩ, những dòng suối trong vắt mát lành, và quan trọng hơn cả, vì thời điểm Hanabi và Itachi tới đó là ban đêm, nên những con đom đóm xuất hiện ở khắp mọi nơi, ánh sáng lập loè kỳ ảo của chúng tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp khiến ai cũng phải xiêu lòng.
Hanabi không phải là ngoại lệ. Choáng ngợp với cảnh tượng trước mắt, Hanabi gần như quên béng cả nhiệm vụ mà chơi trò đuổi bắt bọn đom đóm trong rừng. Đây là lần đầu tiên kể từ khi Itachi gặp cô mà thấy cô vui vẻ đến như vậy. Nhìn vẻ mặt tươi tắn cùng tiếng cười trong trẻo như tiếng chuông bạc của Hanabi chợt khiến Itachi cảm thấy có gì đó kỳ lạ trong tim mình. Hình như... anh thích cô ấy như vậy, anh thật sự thích Hanabi vui vẻ như vậy, và có lẽ... anh thích cô ấy...
Itachi lập tức xua tan ý nghĩ đó ngay, anh cố nhớ tới hình ảnh Hanabi cau có đáng ghét và quên đi hình ảnh đẹp đẽ trước mắt mình, nhưng đời đâu dễ như vậy. Anh cứ dán chặt mắt vào Hanabi, ngay cả khi cô gọi anh thì anh vẫn còn cứng đơ như khúc gỗ. Anh tự nhủ rằng hoặc bây giờ hoặc không bao giờ, anh cần phải lợi dụng thời cơ cô đang không để ý tới mình để thực hiện kế hoạch tách cô ra. Itachi chỉ cần tạo một phân thân đơn giản canh chừng cô, cho cô uống dịch đom đóm để giấu chakra, còn mình thì bí mật hành động tìm bọn Fuji. Nghĩ là làm, Itachi bắt đầu kết ấn phân thân chi thuật, thì bỗng dưng cả anh và Hanabi đều hướng tầm nhìn của mình ra sau lưng. Họ không thể không nhìn thấy một dàn kunai độc đang tiến tới chỗ mình....


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net